Mừng rỡ vì cuối cùng em trai cũng chịu đưa bạn gái về ra mắt, tôi ngã quỵ khi phát hiện màn kịch phía sau
Có lẽ vì sợ tôi kì vọng quá nhiều nên em trai đã bày ra màn kịch này để nói dối chị.
Năm nay tôi 35 tuổi, đã có chồng và 2 con. Dù ở với bố mẹ chồng nhưng ông bà rất thương tôi, vì vậy mà cuộc sống hôn nhân lẫn nhà chồng tôi đều không có gì để phàn nàn. Thế nhưng mấy năm trở lại đây, tôi vẫn canh cánh một nỗi lo trong lòng, đó là vì Mạnh – em trai tôi.
Bố mẹ mất sớm nên từ nhiều năm nay, 2 chị em tôi đùm bọc lẫn nhau. Là chị, tôi tự cảm thấy mình phải có trách nhiệm chăm sóc cho em mình. Thực ra nói thì nói thế nhưng Mạnh đã ngấp nghé 30 tuổi, công ăn việc làm ổn định, cũng không phải lo lắng gì nhiều. Điều tôi lo nhất là mấy năm nay không thấy nó yêu đương qua lại với cô gái nào trong khi chẳng còn trẻ trung gì nữa.
Nhà tôi chỉ có 2 chị em, Mạnh chính là người sẽ lo đường hương hỏa sau này cho bố mẹ mình nên tôi không thể làm ngơ được. Mà đã lo thì phải nói, nhiều lần tôi giục giã em trai mau mau tìm bạn gái rồi kết hôn nhưng nó cứ cười rồi nói còn trẻ nên từ từ.
(Ảnh minh họa)
Thế rồi cách đây 1 tuần, em trai tôi cuối cùng cũng chịu hẹn anh chị và 2 cháu đi ăn để giới thiệu người yêu. Tôi hào hứng đến độ chồng còn phải đùa: “Khiếp thằng Mạnh nó giới thiệu nó mà em chuẩn bị kìa, còn hơn cả cái lần em về ra mắt bố mẹ anh đấy!”.
Hôm giới thiệu đó diễn ra khá suôn sẻ. Mạnh cho biết bạn gái của nó là một đồng nghiệp ở cơ quan, quen biết nhau cũng khá lâu rồi nhưng mới chỉ yêu được 1 thời gian gần đây. Về phần mình, tôi thấy đó là một cái xinh đẹp và khéo léo còn tính cách thì cứ phải tiếp xúc nhiều mới biết được.
Tuy nhiên, suốt buổi đi ăn, tôi cứ lờ mờ có gì đó gượng gạo, không tự nhiên giữa mối quan hệ của hai đứa. Tôi không rõ có phải là vì chúng nó mới yêu nhau không hay vì kì vọng của tôi quá lớn. Đem cảm giác này hỏi chồng tôi thì anh lại xua đi: “Anh thấy bình thường mà, em cứ cả nghĩ làm gì. Mà trai tài gái sắc như thế hợp nhau quá còn gì”.
Nhưng không tiện hỏi em trai nên sau hôm đó tôi cũng quên khuấy đi mất. Cho đến hôm qua, tôi mới biết linh cảm của mình là đúng và tệ hơn nữa, đó là cả một màn kịch mà Mạnh đã dựng lên.
Chiều tối qua, sau khi tan làm tôi có ghé qua nhà em trai để xem tình hình ăn ở của nó thế nào. Vì có khóa nhà nên tôi cứ thế mà đi vào chứ không gọi cửa hay gì cả. Đang lúi húi cất giày, tôi bỗng nghe tiếng nói chuyện điện thoại của em:
-Cô buồn cười nhỉ? Tôi chỉ thuê cô đến buổi hôm đó thôi. Tiền nong tôi cũng đã trả đầy đủ, giờ cô còn muốn gì nữa. Muốn tống tiền tôi à?
Video đang HOT
- Cô bảo sẽ nói với chị tôi về bạn trai tôi ư? Cô nên nhớ là chúng ta có hợp đồng đấy, cô cứ vi phạm đi rồi sẽ biết tay tôi.
(Ảnh minh họa)
Chỉ cần thế thôi là tôi cũng đã hiểu mọi chuyện. Hóa ra linh cảm của tôi hôm đó là đúng, hóa ra cô gái đó chỉ là được Mạnh thuê đến để giới thiệu với tôi, hóa ra em tôi thích con trai. Nghĩ đến đây tôi chỉ muốn ngã quỵ nhưng giờ đối mặt với em trai, tôi cũng không biết nói gì nên đã lấy hết sức để âm thầm ra về.
Tôi không phải là người quá cổ hủ nhưng thực sự khó tránh khỏi bất ngờ trước xu hướng giới tính của em trai. Mà càng nghĩ tôi lại càng thấy có lỗi với bố mẹ vì nhà chỉ có mình nó là con trai. Từ hôm qua đến giờ tôi vẫn chưa dám nói chuyện này với ai, kể cả chồng, tôi phải làm sao bây giờ?.
Miss Tơ
Theo Helino
"Một triệu là quá nhiều, chồng tôi chỉ đáng giá 500 nghìn thôi"
Vừa bước vào nhà, thấy mẹ chồng đang ngồi xem ti vi, tôi liền nói: Mẹ ơi, chồng con, anh ấy đi làm "trai bao" mẹ ạ.
Khi nghe tôi nói câu đó, mẹ chồng tôi tái mặt giận dữ: "Con đang nói điên rồ cái gì thế?"
- Đúng là như thế, con vừa bắt quả tang anh ấy với một phụ nữ trong nhà nghỉ. Và đây là số tiền người phụ nữ kia trả con cho một lần cùng với anh ấy.
Tôi đặt tờ 500 nghìn lên bàn trước sự thảng thốt mẹ chồng...
Từ khi chưa cưới, bố mẹ chồng đã nói tôi không xứng với con trai họ. Họ nói anh đẹp trai, lại học vấn cao, anh thừa sức lấy một người vợ có điều kiện tốt chứ không phải một cô gái nhà quê chỉ học hết cấp 3 lên thành phố mưu sinh bằng việc suốt ngày cắm cúi làm đẹp cho người khác.
Khi đó, tôi là chuyên viên trang điểm cho một tiệm áo cưới khá nổi tiếng. Một lần anh cùng bạn đến cửa hàng tôi đặt lịch chụp ảnh cưới, và anh có số điện thoại của tôi.
Tôi biết mình xinh đẹp từ khi học cấp hai, rồi sau đó đạt giải nữ sinh thanh lịch ở trường cấp 3. Tôi biết mình xinh đẹp qua sự theo đuổi của nhiều chàng trai và lời trầm trồ của những người tôi gặp. Vậy nên tôi không dễ tán tỉnh, không dễ xiêu lòng vì kiêu ngạo. Nhưng một cô gái dù có xinh đẹp và kiêu ngạo đến đâu thì trước sự săn đón của một người đàn ông vừa đẹp trai, vừa ga-lăng lại có học và giàu cũng sẽ gục đổ. Anh đã từ từ bẻ đi những cái gai của một bông hồng, khiến tôi yêu anh đắm đuối.
Ngày tôi thông báo có bầu, anh không tỏ ra vui, cũng chẳng buồn. Anh nói để anh đưa tôi về giới thiệu với gia đình rồi đưa bố mẹ anh về quê tôi xin cưới. Hạnh phúc tưởng quá dễ dàng, ai ngờ đó là khởi nguồn cho nhiều đau khổ.
Bố mẹ anh, gia đình anh không ngại nói thẳng đến sự không "môn đăng hộ đối" về cả gia cảnh lẫn học vấn của tôi, mẹ anh quyết định hôm đám cưới chỉ dành bốn mâm cho khách mời bên ngoại. Mẹ chồng tôi từng nói: "Nếu không vì đứa cháu nội, còn lâu cô mới bước chân được qua cánh cổng nhà tôi".
Lúc đầu chỉ là bố mẹ anh coi thường tôi, dù tôi vẫn đi làm, kiếm được tiền để thừa sức lo cho bản thân. Dần dần, chồng tôi như bị bố mẹ mình "tẩy não", luôn nghĩ tôi may mắn lắm, diễm phúc lắm mới lấy được anh làm chồng. Thật may là chúng tôi ở riêng, nếu không cuộc sống sẽ ngột ngạt lắm.
Sau khi có con nhỏ, sự quan tâm tôi dành cho chồng không còn được như xưa. Vì vợ bận bịu, anh thường tìm vui bằng những cách khác. Việc anh lăng nhăng tán gái bên ngoài, không phải tôi không biết. Chỉ là tôi nghĩ, có gã đàn ông nào lại không từng như vậy, nhất là khi anh ta vừa có "mác" học thức, vừa đẹp trai lại rủng rỉnh tiền bạc như chồng tôi. Quan trọng, anh đừng để mọi chuyện đi quá xa là được.
Tôi từng nói với anh, sức chịu đựng của tôi thật ra rất kém. Tôi có thể không có chồng chứ không thể chung chồng với thiên hạ. Lúc đó anh ôm tôi cười như biết lỗi: Anh biết, cái gì với anh là quan trọng mà, vui chơi nhất định có điểm dừng.
Rồi tuần trước, một cô em làm chung trong ảnh viện áo cưới với tôi vừa gặp nơi cửa hàng đã thông báo "tin khẩn":
- Hôm nay chủ nhật, chắc chồng chị ở nhà chứ?
- Không, anh ấy nói phải đi hội thảo gì đó, sáng sớm chị phải gửi con bên ông bà nội để đi chụp ảnh cho khách đây.
- Hội thảo gì mà lại tổ chức trong nhà nghỉ nhỉ, còn đi cùng với một phụ nữ trông rất sang chảnh.
Dù chẳng muốn làm cái việc xấu hổ này, tôi cũng nhất định thà đau một lần rồi thôi. Tôi chạy xe đến nhà nghỉ đó, sau khi khéo léo hỏi để chắc chắn có anh ở đây, đứng chờ anh ấy dưới quầy lễ tân suốt hai giờ đồng hồ. Khi anh ấy khoác tay một phụ nữ bước xuống cầu thang. Người phụ nữ kia lả lơi cười, còn anh thì nhìn tôi tái mặt:
- Chị có biết, anh ấy là đàn ông đã có vợ không?
Người phụ nữ kia ngây người nhìn anh, rồi nhìn tôi.
- Anh ấy là chồng tôi, là thuộc sỡ hữu của tôi. Nếu chị muốn dùng thì ít nhất cũng phải bỏ tiền ra thuê chứ.
Chồng tôi cố hét thật nhỏ: "Em điên rồi, về nhà mình nói chuyện". Anh có vẻ mất bĩnh tĩnh nhưng người phụ nữ kia qua phút bối rồi xem ra đã hiểu tình hình. Chị mở ví, rút ra hai tờ 500 nghìn rồi nói: "Coi như tôi thuê chồng chị".
- Không nhiều đến thế đâu, chỉ 500 là đủ, anh ấy chỉ có giá thế thôi.
Tôi giật tờ 500 nghìn trên tay người phụ nữ kia rồi kiêu hãnh quay đi, thực ra thì chân tôi lúc đó ríu vào nhau như muốn ngã quỵ vì đau đớn.
Tôi đến nhà bố mẹ chồng đón con, đồng thời báo cho ông bà biết, chồng tôi đi làm "trai bao" và được người ta trả tiền. Mẹ chồng vừa tức giận, vừa xấu hổ đến tái mặt. Trước nay mẹ vốn không coi tôi ra gì, nay con trai bị con dâu "dìm" chắc là không chịu được.
- Mẹ, mẹ luôn nói, con may mắn vì lấy được một người chồng "trên cả tuyệt vời" như con trai mẹ. Thật ra thì con quá bất hạnh vì lấy phải một người chồng như anh ấy thì đúng hơn. Nhờ được mẹ dạy "đàn ông làm công to việc lớn, còn việc nhà là của đàn bà" nên anh ấy không biết làm một việc gì trong nhà, kể cả việc bỏ quần áo vào máy giặt. Nhờ được mẹ dạy "con có thể lấy được một người vợ tốt hơn" nên giờ xem ra anh ấy đang đi tìm vợ khác.
Mẹ luôn nói, con không xứng với anh ấy. Đúng là con không thể lăng nhăng như anh ấy, không thể bỏ bê gia đình, bỏ bê chồng con đi hú hí với nhân tình như anh ấy. Nói gì thì nói, vẫn là không bằng anh ấy được. Vậy nên con từ bỏ, để anh ấy tìm người xứng với anh ấy cho mẹ vui lòng.
Tôi dắt con ra khỏi nhà bố mẹ chồng. Ngôi nhà tôi đã đặt chân vào ra không biết bao lần, nhưng từ ngày mai chắc chắn sẽ dần trở nên xa lạ.
T. Hương
Theo Dân Trí
Tình bạn khác giới và 8 quy tắc cần thuộc nằm lòng để không bị hiểu lầm là đang yêu nhau Trong tình bạn, những người chơi thân với nhau đôi khi không phải là người hiểu nhau, hợp nhau mà là vì họ luôn tôn trọng và giữ vững các nguyên tắc "thô nhưng thật" với đối phương. Theo bạn thì liệu giữa con gái và con trai có tồn tại thứ tình bạn đơn thuần? Câu hỏi này cho đến nay vẫn...