Mỗi tháng mang về nhà hơn 30 triệu nhưng điều vợ dành cho tôi lại đắng chát vô cùng
Giờ cứ tan tầm là tôi chỉ muốn đi lang thang trên phố, sợ phải về nhà đối mặt với vợ.
Tôi 32 tuổi, lấy vợ được 6 năm và có với nhau 1 con gái 3 tuổi. Vợ tôi trước kia cũng hiền lành, khá vun vén cho gia đình, nhưng gần đây cô ấy bắt đầu đòi hỏi rất nhiều và lúc nào cũng kêu ca cằn nhằn về tôi.
Tôi là lao động chính trong nhà, lương mỗi tháng 35 triệu, có tháng làm thêm được thì gần 40 triệu. Vợ bán hàng thuê gần nhà, thời gian không cố định vì còn phải chăm con, đưa đón con đi học, cơm nước dọn dẹp nhà cửa, mỗi tháng lương được khoảng 3-4 triệu. Số tiền này tôi xác định là để vợ giữ làm của riêng, thích mua mỹ phẩm hay quần áo, giày dép gì thì mua.
Tôi sợ vợ lại lấy một ông chồng nhà nào đó ra để so sánh. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hằng tháng, tôi giữ lại 5 triệu tiêu, còn đâu đưa hết cho vợ nên ít thì khoảng 30 triệu, nhiều thì 34 – 35 triệu để cô ấy chi tiêu và tiết kiệm. Tôi không tính toán gì với vợ, không hỏi lại xem cô ấy tiêu thế nào, tiết kiệm được bao nhiêu. Nói chung tôi tin tưởng vợ hoàn toàn.
Nhưng gần đây, vợ bắt đầu than thở tôi không chịu giúp cô ấy. Kêu thì cũng được thôi, song cô ấy cứ phải so sánh tôi với người khác. Chẳng hạn: “Anh xem anh Trung hàng xóm kìa, anh ấy đi làm về là giúp vợ dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, từ A-Z, chị vợ không phải làm cái gì luôn”.
Hoặc: “Chồng chị Nga (đồng nghiệp của vợ), tháng nào cũng đưa vợ con đi cắm trại ở công viên hoặc ngoại ô 2-3 cái cuối tuần, thế nên con trai chị Nga nhanh nhảu, hoạt bát và khỏe mạnh lắm. Chẳng bù con Bông nhà mình, nửa năm nay không được bố mẹ dẫn đi chơi”.
Rồi vừa hôm trước thì khen bạn cũ: “Anh còn nhớ anh Quyền, chồng cái Vui bạn thân của em không, vừa mua ô tô tặng sinh nhật vợ, thế mới giỏi chứ”.
Thật sự tôi cảm thấy rất buồn khi nghe vợ so sánh thế. Tôi đi làm tối ngày, hôm nào cũng về nhà lúc 6 rưỡi chiều, chỉ muốn tắm giặt rồi ăn cơm, đi ngủ sớm. Lấy đâu thời gian và công sức mà dọn dẹp nhà cửa cho vợ. Cuối tuần còn phải làm thêm để mong muốn kiếm thêm đồng tiền về đưa cho vợ.
Tôi cảm thấy cô ấy càng ngày càng không hài lòng về tôi. Mà vợ càng cằn nhằn, càng khiến tôi chán nản chẳng muốn về nhà nữa. Giờ cứ tan tầm là tôi chỉ muốn đi lang thang trên phố, sợ phải về nhà đối mặt với vợ, sợ vợ lại lấy một ông chồng nhà nào đó ra để so sánh với tôi. Tôi không biết phải làm gì mới vừa lòng vợ!
Sống tằn tiện với vợ vì sợ bị cắm sừng, một lần mở tủ quần áo nhìn thấy thứ này tôi khóc nghẹn
Vì sợ vợ có tiền ra ngoài tìm đàn ông, mỗi tháng tôi chỉ gửi cho cô ấy 8 triệu chi tiêu.
Tôi và vợ đã lấy nhau 7 năm, có hai con trai. Vì tôi bận rộn thường xuyên đi công tác xa nhà, vợ chồng phải thường xuyên sống xa nhau.
Tôi thường xuyên đi làm xa nên một mình vợ tôi vừa nuôi con vừa chăm sóc mẹ chồng. Nhiều khi thấy vợ vất vả quá, tôi nói để thuê người giúp việc nhưng cô ấy nhất quyết không chịu. Sau đó tôi nghe bạn bè nói cứ để vợ ở nhà một mình thì có ngày bị cắm sừng lúc nào không hay. Tôi nhìn vợ vẫn còn trẻ mà trong lòng không yên.
Vì sợ vợ có tiền ra ngoài tìm đàn ông, mỗi tháng tôi chỉ gửi cho cô ấy 8 triệu chi tiêu. Nếu vợ cần thêm thì phải nói tôi biết dùng tiền để làm gì, nếu hợp lý thì tôi sẽ gửi thêm cho cô ấy. Nắm chi tiêu như thế, tôi sẽ biết chắc vợ làm gì, cô ấy không thể lừa dối tôi được.
Không chỉ vậy, tôi còn nói dối rằng công việc gặp khó khăn, nên chỉ có thể gửi cho cô ấy nhiêu đó tiền. Vợ tôi tin ngay, lúc nào cũng động viên tôi cố gắng, cô ấy sẽ lo cho mẹ và con tôi ở nhà.
Suốt 5 năm sau đó, tôi yên tâm đi làm xa nhà, thỉnh thoảng về nhà nhưng vẫn không sợ mất vợ. Sau đó tôi quyết định chuyển đi công tác về gần nhà, tiện dành thời gian cho gia đình.
Đến một ngày, mẹ và vợ tôi đi chùa, hai con thì gửi sang nhà ngoại, tôi chẳng có việc gì làm nên đi dọn dẹp nhà cửa. Đúng lúc đó cúp điện, đồ thì chưa giặt, tôi đành phải giặt tay. Trong lúc lấy quần áo ra giặt, tôi ngẩn người nhìn thấy bộ quần áo lót của vợ, chúng cũ rách tới mức chẳng còn nhìn ra màu sắc ban đầu. Tôi thấy sao đồ đã cũ như thế mà vợ vẫn chưa chịu thay? Sau đó tôi phát hiện tất cả quần áo của vợ đều như thế. Tôi lặng người hồi lâu rồi thấy mình thật xấu xa.
Vợ tôi sống thiếu thốn, tằn tiện bao năm qua chẳng phải là vì tôi đa nghi, không tin tưởng cô ấy hay sao? Tôi là người chồng vô tâm, chỉ biết nghi ngờ và đề phòng vợ, chỉ biết ích kỷ nghĩ cho bản thân hình. Với nhiêu đó tiền tôi gửi về nhà, chỉ đủ lo cho mẹ tôi và hai con thì vợ tôi lấy đâu ra tiền để mua gì cho mình?
Tôi thấy có lỗi và xấu hổ lắm. Tôi sẽ đền bù cho cô ấy bằng mọi cách, tôi sẽ trở thành người chồng tốt hơn để xứng đáng với người vợ tốt đẹp của mình!
Cứ nghĩ tới việc mình từng như đứa ngốc để chồng lừa dối qua mặt là tôi lại muốn phát điên 1 năm trở lại đây, chồng cũ chuyển cho tôi 10 triệu mỗi tháng. Anh nói 5 triệu cho con, 5 triệu cho tôi mua sắm, chi tiêu thêm. Vợ chồng tôi ly hôn 3 năm trước do chồng ngoại tình. Anh "say nắng" cô đồng nghiệp cùng công ty, 2 người họ cứ nghỉ trưa thì đi ăn, đi "nghỉ" với nhau....