Mẹ vừa mắc ung thư thì phát hiện bí mật kinh khủng đằng sau cuộc hôn nhân hạnh phúc
Bố hứa sẽ cho tôi cả căn nhà nếu im lặng cho qua mọi việc, nhưng đến giờ phút này thì tài sản cũng không quan trọng nữa.
Thứ khiến tôi đau lòng nhất chính là giọt nước mắt của mẹ. Đúng theo kế hoạch từ 1 tháng trước thì hôm nay cả nhà tôi đang du lịch ở Hàn. Mẹ tôi muốn đi ngắm bé gấu trúc nào đó đang nổi tiếng trên mạng nên bố gật đầu ngay. Chính vì chiều mẹ như thế nên ở khu phố này bố tôi được mệnh danh là “ cột nhà uy tín”.
Ngày xưa hồi còn bé bố đã hay khiến anh em tôi ghen tị vì cưng mẹ như công chúa. Đón chúng tôi đi học về lúc nào bố cũng tạt vào hàng kem, trong lúc 2 đứa con tranh nhau 1 que ốc quế thì mẹ tôi được hẳn ly 3 viên 3 vị khác nhau. Tết bố luôn chở mẹ đi sắm mấy bộ đồ mới, giày dép túi xách, thêm cả nữ trang không thiếu cái gì. Còn anh em tôi ư? Mỗi đứa 1 bộ, 1 đôi giày, hết! Đem giấy khen học sinh giỏi kỳ 1 ra cũng chỉ đổi thêm được cái túi bé tí đựng lì xì.
Có lần tôi khóc ầm lên giận bố vì thích cái váy công chúa nhưng bố nhất quyết không mua. Bố bảo sinh nhật sẽ tặng tôi làm quà, còn lúc ấy thì không được. Tôi ăn vạ hỏi tại sao mẹ thích váy đẹp thì bố mua ngay lập tức còn con gái muốn mua thì bố từ chối, ông cốc cho tôi một phát đau điếng rồi tuyên bố câu khiến tôi nhớ mãi: “Vì đấy là vợ của bố, thích giống thế thì lớn nhanh mà lấy chồng!”.
25 tuổi tôi lấy chồng thật cho bố “biết tay”. Ngày rước dâu bố rơm rớm khóc, tôi cố tình trêu ông rằng từ giờ có người thay bố chiều chuộng con rồi, tôi chả thèm ghen tị khi thấy bố chiều mẹ nữa. Cả 2 đều ôm chặt lấy tôi, chúc con gái mãi mãi hạnh phúc.
Anh em tôi kết hôn xong đều ở riêng nên cứ cuối tuần hẹn nhau về nhà thăm bố mẹ. Tưởng ông bà quạnh hiu nhưng lần nào về bố cũng chống nạnh ra oai, giả bộ đuổi con cháu đi hết để ở nhà yên tĩnh cho sướng. Cứ thấy mẹ tôi khoe ảnh chụp đông đủ đại gia đình là người thân bạn bè lại vào bình luận ngợi khen, ước viên mãn hạnh phúc giống vậy.
Mọi thứ cứ êm đềm trôi đi cho đến khi mẹ tôi đột ngột thông báo hủy chuyến đi Hàn trong group chat gia đình. Mấy bố con bất ngờ lắm. Nhưng rồi mọi người càng sốc hơn khi mẹ ngập ngừng nói bà vừa phát hiện mắc ung thư tuyến giáp.
Tôi lập tức chạy sang nhà tìm mẹ ngay. Bố đang uống cafe ở ngoài với bạn cũng vội quay về. Thấy 2 bố con không tin nên mẹ đưa tập hồ sơ khám sức khỏe định kỳ ra. Đúng là có kết quả xét nghiệm chẩn đoán ung thư tuyến giáp thật và phải làm sinh thiết. Tôi bàng hoàng ôm mẹ khóc nhưng bà bình tĩnh như không có gì xảy ra.
Từ lúc ấy cả nhà bắt đầu náo loạn, con dâu con rể cũng lo lắng gọi điện hỏi thăm mẹ tôi suốt. Nhưng bà bảo đừng ai làm phiền cho bà yên tĩnh nghỉ ngơi. Ông xã tôi có nhiều bạn bè làm ngành y nên đã hỏi giúp tôi khá kỹ, tuy cũng là ung thư nhưng không quá nghiêm trọng. Nghe xong tôi cũng yên tâm phần nào, còn nhắn tin an ủi mẹ cứ lạc quan điều trị bệnh còn lại mọi thứ để cả nhà lo.
Mẹ mổ xong sẽ nằm theo dõi chừng 1 tuần, tôi nhận nhiệm vụ ở lại trong viện chăm sóc bà. Vợ chồng anh trai nấu cơm mang qua. Buổi sáng tôi về tắm rửa thay đồ thì bố vào trông mẹ một lát.
Vì mổ ở cổ nên mẹ phải hạn chế nói chuyện. Khoảng 2 ngày là bà phục hồi khá tốt, vẫn đi lại bình thường và ăn uống nhẹ. Tôi hi vọng với sự quan tâm của cả nhà thì mẹ sẽ chóng khỏe. Tuy nhiên tôi để ý thấy đêm mẹ không ngủ được, bà cũng có vẻ buồn và hay ngồi lặng lẽ khi ra sân bệnh viện buổi tối.
Video đang HOT
Trông mẹ 5 ngày thì bà bảo khỏe rồi, kêu tôi đi làm không cần nghỉ chăm bà nữa. Dù đồng ý với mẹ nhưng buổi trưa tôi vẫn mang cháo với hoa quả đến viện, đột nhiên thấy giường trống không nên tôi vội đi tìm. Bác sĩ bảo mẹ đã ra viện từ sáng. Bà không thông báo với gia đình, cũng không về nhà khiến tôi phát hoảng. Gọi cho bố thì tắt máy, lòng tôi nóng như lửa đốt.
Đúng lúc đang chạy hết cả ngõ hỏi xem có ai thấy mẹ không thì cô bán rau bảo gặp mẹ ở quán cafe ngoài phố. Vội tới nơi thì mẹ tôi đang ngồi với một người phụ nữ lạ. Nhẹ nhàng ngồi vào chiếc ghế khuất sau chậu cây to, tôi bàng hoàng khi nghe câu chuyện dở dang của họ.
- Em sẽ không từ bỏ anh ấy đâu, chị chuẩn bị tinh thần mà ly hôn.
- Ừ, chị cũng chẳng có ý định giữ lại người đấy bên cạnh. Nhưng em đã suy nghĩ kỹ khi quyết định nhặt anh ấy về chưa?
- Chả có gì phải kỹ hay không kỹ. Em mới là mối tình đầu của anh ấy. Chẳng qua lúc giận nhau tự dưng chị xuất hiện nên mới được làm vợ thôi. Bây giờ con cái chị lớn hết rồi, bọn em có quyền quay lại với nhau chứ.
- Ở đâu ra cái lý luận vớ vẩn thế nhỉ? Giật chồng thì là giật, bày đặt nối lại tình xưa nghe nó điêu lắm em gái. Có tuổi rồi nên cư xử cho đàng hoàng kẻo các cháu nó cười cho.
- Này chị đừng có ra vẻ. Tưởng làm vợ anh ấy mà oai à? Chị ung thư sắp chết thì sức đâu mà giữ chồng nữa? Trong lúc chị nằm đấy thì anh ấy mới tặng quà sinh nhật cho tôi đây này, kim cương xịn đấy.
- Ồ vậy à. Thế chồng tôi có nói sẽ bỏ vợ để cưới cô không? Hay chỉ gặp nhau ăn uống mấy lần mà cô đã tưởng bở? Gặp lại có 2 tháng mà cô tưởng 20 năm sao? Tôi có chết cũng không cho phép cô ngang ngược thế. Cô không có tư cách.
- Anh ấy không nói cũng chả quan trọng, sau mấy chục năm anh ấy vẫn yêu tôi nên mới quay lại đó thôi!
Thì ra bố tôi ngoại tình. Tôi run lên định nhảy sang phụ mẹ dạy cho tiểu tam bài học, nhưng có vẻ mẹ rất bình tĩnh nắm vững tình hình nên càng lúc người phụ nữ kia càng tức tối. Giọng cô ta rít lên như kiểu muốn mỉa mai mẹ tôi mà không được, còn bị mẹ tôi chọc ngược lại. Thế nên tôi ngồi im xem mẹ đánh ghen thế nào.
Coi bộ mẹ tôi hiền chứ không dễ bắt nạt. Mẹ có bằng chứng bố đã chuyển khoản cho cô ta ít tiền tiêu vặt, rồi cả ảnh lén lút đi chơi với nhau khi mẹ vừa mổ xong. Có vẻ như bạn bè hay ai đó đã giúp mẹ theo dõi bố, chuyện bố phản bội cũng bại lộ từ lâu rồi. Mẹ bắt được tin nhắn cô ta hờn dỗi lúc 2h sáng, mà khi ấy bố tôi ngủ say biết gì đâu. Bố tôi đã nhiều lần nhắc không được liên lạc khi ông ở nhà nhưng có vẻ cô bồ không thích an phận. Kết cục vừa ăn vụng đã bị mẹ tôi bắt quả tang.
Mẹ ra điều kiện ép cô ta phải dừng lại trong im lặng, nếu không sẽ gửi hết bằng chứng cặp kè đáng xấu hổ đến cơ quan mà cô ta đang công tác và gặp trực tiếp 3 đứa con của cô ta để nói chuyện. Họ cũng đều trưởng thành rồi, có mẹ ngoại tình ở tuổi 50 thì cảm giác sẽ thế nào?
Hoá ra lý do mẹ hủy chuyến du lịch Hàn Quốc là vậy. Bà đã một mình chịu đựng tổn thương, cùng lúc phát hiện chồng cắm sừng thì lại bị ung thư nữa. Tôi không hiểu vì sao bố từng là người đàn ông gương mẫu như thế, yêu chiều vợ như thế mà lại sa ngã ở tuổi xế chiều?
Ngồi ngay sau lưng chứng kiến mẹ đối đầu với tiểu tam mà tôi khâm phục bà vô cùng. Mẹ thật sự rất mạnh mẽ và lý trí. Tôi tự hỏi hôm nay về nhà liệu bố mẹ có còn ngồi ăn cơm với nhau được nữa không? Bởi cùng là phụ nữ, tôi sẽ không thể chấp nhận bỏ qua chuyện chồng ngoại tình nếu rơi vào hoàn cảnh như mẹ…
Điều gì khiến ta giác ngộ?
Người ta vẫn nói tình yêu là mù quáng. Nhưng đôi khi tình yêu cũng có thể dẫn tới sự tỉnh thức, gần như là giác ngộ vậy.
Ảnh minh họa
Có một cuốn truyện thiếu nhi mà các con tôi rất thích, dù chúng thực sự không hiểu được hết ý nghĩa của nó. Đó là cuốn "Con mèo triệu kiếp", nguyên tác của nhà văn Nhật Bản Hyakumankai Ikita Neko, được viết và vẽ lại bởi tác giả người Hàn Quốc Sano Yoko.
"Con mèo triệu kiếp" kể về một con mèo vằn vị kỉ. Nó đã sống qua một triệu kiếp. Ở kiếp nào nó cũng được chủ của nó yêu chiều hết mực. Nhưng nó không nhỏ một giọt nước mắt nào. Nó chẳng yêu ai cả.
Có kiếp nó là con mèo của nhà vua, đi cùng vua chinh chiến bao trận mạc. Có kiếp nó là con mèo của ông chủ gánh xiếc, rong ruổi giang hồ. Có kiếp nó là con mèo của thủy thủ, phiêu lưu cùng đại dương. Có kiếp nó là con mèo của bà cụ, chỉ nằm trên đùi bà ngày qua ngày, rồi mòn mỏi già mà chết. Có kiếp nó là con mèo của một cô bé, được ôm ấp cả đêm. Có kiếp nó là con mèo của một tên trộm, giành bao nhiêu chiến tích của cải...
Kiếp này qua kiếp khác, con mèo sống một triệu lần.
Cho đến một kiếp, nó không thuộc về ai cả. Nó là một con mèo hoang.
Con mèo hoang bảnh bao, ngang tàng, ngạo nghễ và vẹn nguyên kí ức của một triệu kiếp luân hồi. Nó thích thú với cái kiếp này. Vì nó được là CON MÈO CỦA CHÍNH MÌNH.
Nó không "bị" ai chăm sóc nữa. Không bị nhốt vào cũi mang theo ra trận tiền, không bị huấn luyện thành mèo xiếc, không bị đưa đi ăn trộm, không bị giữ trên đùi ngày qua ngày, không bị đưa lên tàu viễn dương để bầu bạn, không bị ôm chặt vào mỗi tối. Nó không còn bị ngộp thở trong tình yêu của những người chủ. Nó tự do trong tình yêu dành cho chính bản thân mình.
Mỗi lần nó huênh hoang: "Ta ấy à, ta đã chết cả triệu lần rồi", những con mèo khác đều nhìn nó ngưỡng mộ và mê đắm. Sợi dây luân hồi vẫn đeo đẳng nó. Bằng cách này hay cách khác, nó luôn nhận về rất nhiều yêu thương từ bên ngoài. Trước thứ tình yêu người ta dành cho, nó chẳng mảy may.
Rồi một ngày, nó để mắt tới một con mèo trắng. Đó là con mèo cái duy nhất không ve vãn nó, không thèm ngó ngàng gì tới nó giữa bầy mèo cái ngày đêm mong chờ nó dành cho một cái nhìn. Cái tôi của nó bị đụng chạm. Nó đem chiến tích của một triệu kiếp, một triệu lần sống ra khoe với nàng, mèo trắng cũng chỉ đáp lại một câu hờ hững "Vậy sao". Cuối cùng, nó đặt sự ngạo mạn của nó xuống và nói với mèo trắng rằng: "Ta ấy à, ta... có thể ở bên cạnh em một triệu kiếp được không". Và con mèo trắng đồng ý.
Con mèo triệu kiếp cuối cùng cũng yêu một ai đó ngoài mình. Không ai biết rõ hơn nó về sự hữu hạn của cuộc đời. Nó thôi huênh hoang về một triệu kiếp trước đây. Nó muốn được sống mãi bên mèo trắng. Nhưng tất nhiên ước muốn của nó là bất khả. Mèo trắng già và chết đi. Lần đầu tiên nó chứng kiến sự ra đi của bạn đời mà nó yêu thương, và chiêm nghiệm nỗi đau tận cùng của kẻ ở lại. Nó khóc từ tối tới sáng, từ sáng đến tối, ngày qua ngày, một triệu lần, rồi ra đi. Lần này, nó không hồi sinh nữa.
Nhiều lần các con hỏi tôi: Tại sao con mèo không hồi sinh nữa? Và mỗi lần tôi lại nghĩ ra một lý do khác nhau. Con mèo không hồi sinh nữa vì nó sợ rằng kiếp tới nó không còn được gặp mèo trắng. Hay con mèo không hồi sinh nữa vì nỗi đau mất đi tình yêu khiến nó mãi mãi không muốn trở lại dương thế. Hoặc có thể, con mèo không hồi sinh nữa vì nó đã siêu thoát rồi. Yêu một kẻ khác khiến linh hồn của nó giác ngộ và đạt đến cảnh giới Niết bàn chăng?
Yêu một ai đó ngoài mình là một điều kỳ diệu. Tình yêu ấy khác với cha mẹ yêu con cái, con cái yêu cha mẹ, anh chị em yêu thương nhau. Nhưng yêu một kẻ không hề liên đới ADN là một tình yêu khác hẳn. Thứ tình yêu khiến ta sẵn sàng dẹp bỏ cái tôi, khiến ta đau khổ tột cùng và thăng hoa tột đỉnh, khiến ta trân trọng cuộc sống, sợ hãi cái chết, ý thức về luân hồi, trở trăn với những kiếp nhân sinh: "Đôi khi lỡ hẹn một giờ/ Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm".
Con mèo vằn đã đi qua một triệu kiếp được yêu mà chẳng thể yêu ai. Nó sống một triệu kiếp tẻ nhạt, dửng dưng với cái sống và cái chết, ra đi không chút luyến lưu. Một triệu kiếp sau đó, trái tim nó mới rung lên. Tình yêu, với mèo hay với người, đều chẳng dễ dàng kiếm tìm. Nhưng càng khó khăn để có được tình yêu bao nhiêu, người ta càng dễ dàng có được sự tỉnh thức bấy nhiêu. Như con mèo vằn kia, tình yêu sau một triệu kiếp đã giúp nó thoát khỏi luân hồi.
Mỗi mùa xuân, người ta hay nói về tình yêu. Có lẽ vì tình yêu hay mùa xuân đều là sự khởi đầu của những gì tươi mới và ngát hương. Mưa cũng êm, lạnh cũng dịu dàng, gió chỉ vuốt ve, nắng chỉ ửng vàng, cỏ mềm, lá xanh he hé, chim chóc hoan ca, loài sâu cựa mình. Tình yêu khởi thủy cũng là những chồi cảm xúc ngọt ngào bật khẽ trong lòng như thế, dù mô thức phát triển của nó chẳng ai giống với ai.
Đôi khi, con người nhận dạng được tình yêu khó khăn hơn anh chàng mèo vằn kia. Có lẽ, vì con mèo đã sống qua một triệu kiếp, nên nó thấu mọi lẽ, để khi tình yêu tới là nhận lấy không chút đắn đo. Con người không may mắn giữ lại được kí ức - nếu quả thực có luân hồi, nên thường hoang mang chông chênh về tình yêu. Mỗi chúng ta khi đối mặt với thứ cảm xúc mới mẻ trồi lên vẫn lơ ngơ và dại khờ như lần đầu đặt chân lên một phố thị xa lạ không người quen biết.
Nhưng ta biết, nếu một mai ai đó khiến ta muốn ở bên triệu kiếp, nếu sự thiếu vắng của một ai đó khiến cuộc sống của ta trở nên trống rỗng và vô nghĩa, thì đó chính là người ta yêu. Chỉ là, khi biết được điều đó cũng là lúc ta thấm thía nỗi muộn màng. Và ta giác ngộ.
Giá như có thể giác ngộ sớm hơn. Để tận hưởng mỗi mùa xuân bên người ta yêu nhiều hơn.
Bí quyết giúp vợ chồng trẻ cân bằng sau khi sinh con Sau khi sinh con, cuộc sống hôn nhân bị đảo lộn khiến vợ chồng dễ bực bội với nhau, từ đó nảy sinh mâu thuẫn khó hàn gắn. Nếu bạn cảm thấy như mình đang mang cả gánh nặng trên vai, hãy yêu cầu những gì bạn cần thay vì lao vào để tự giải quyết. (Ảnh: ITN). Bài viết này chia sẻ...