Mẹ hoảng hốt trước những thay đổi của con gái 17 tuổi
Bà mẹ gần 50 tuổi đang gặp vấn đề trong việc dạy dỗ và giao tiếp với con gái 17 tuổi.
Ảnh minh họa.
Cô kể, cuộc đời cô đã từng trải qua biết bao đắng cay, bon chen ở đời. Biết quá nhiều chuyện, hiểu quá nhiều điều nên thấy phía trước, tương lai của các con sẽ gặp rất nhiều khó khăn nếu không cố gắng ngay từ khi còn trên ghế nhà trường. Thế nhưng càng nói, con gái của cô lại càng chống đối.
Con gái cô năm nay bước vào lớp 11, đua đòi và thể hiện ra là một đứa ăn chơi. Bố mẹ chỉ là công chức bình thường, lương ba cọc ba đồng nhưng nếu nhìn vào cách sống của nó, có lẽ ai cũng nghĩ nó là “rich kid”. Mới tí tuổi đầu đã tô son đậm khi đi học, nói dối đi học thêm nhưng lại lấy tiền đó để hẹn hò với bạn bè, trốn học đi cà phê… Cô tình cờ bắt gặp một lần con hẹn bạn trai tại quán cà phê, bắt ngay tại trận mà khi về, nó vẫn cãi ra vẻ oan uổng lắm. Tức giận, cô đã tát con một cái. Lúc đó cô rất hối hận nhưng vì quá giận nên cô không xin lỗi con.
Cô lấy chồng muộn nên có con cũng khá muộn. Có lẽ vì hơn con nhiều tuổi nên cách suy nghĩ và lối sống của cô quá khác con. Trải qua cuộc sống từ khi không có gì trong tay, làm việc gì cũng bị bắt nạt, phải tự mình vươn lên, nên cô hiểu các kĩ năng trong công việc quan trọng đến nhường nào. Cô rất buồn vì mình thương con, lo lắng cho con mà con không hiểu.
Video đang HOT
Con cái nhà người ta, mới vào cấp 3 đã hướng tới sẽ làm công việc gì, tập trung vào học hành, giúp bố giúp mẹ việc nhà… Còn con gái mình, học thì dốt, lại còn lười, chỉ chăm chăm vào làm đẹp, đòi mua quần áo, mỹ phẩm… Nếu cô cấm sử dụng, nó sẽ xin người khác và lén lút dùng sau khi đã ra khỏi nhà. Cô cảm thấy vô cùng bất lực. Mỗi lần cô nói chuyện, phân tích cho con hiểu thì con gái đều bất mãn không nghe: “Mẹ thì hiểu gì, bây giờ đứa nào cũng vậy!”, “Mẹ không hiểu con, con không muốn nói chuyện với mẹ”…
Cô còn kể, hôm trước dọn phòng, cô thấy có điếu thuốc lá rơi trong phòng của con. Cô đã rất hoảng hốt. Ngay lập tức cô gọi điện nhưng con gái không nghe máy. Cô nhắn tin rất dài, nói về suy nghĩ của mình, cả phẫn nộ, tức giận, lẫn mệt mỏi, dằn vặt… gửi cho con gái. Thấy con đọc xong nhưng không trả lời, cô cảm thấy rất suy sụp, không biết mình đã làm sai ở đâu.
Thật lòng, cô muốn một lần có thể tâm sự cùng với con gái nhưng không hiểu sao, mọi câu chuyện luôn bắt đầu bằng mắng chửi và kết thúc bằng cãi vã. Giống như việc “điếu thuốc lá”, cô đã dặn lòng phải bình tĩnh nhưng ngay khi thấy con gái về tới nhà, cô đã lôi nó vào phòng quát mắng, dò hỏi và kết quả cuối cùng là nó đóng sập cửa lại: “Mẹ không bao giờ chịu hiểu và tin con”.
Ngày xưa cô đâu có vậy, bố mẹ thậm chí còn chẳng có thời gian quan tâm xem cô học hành như thế nào vì còn vất vả kiếm tiền. Vậy mà cô vẫn học tốt, đi làm và tự tin trong cuộc sống. Bao kinh nghiệm cuộc đời, cô muốn truyền lại cho con, vậy mà nó lại bất mãn không chịu nghe, chịu hiểu.
Thanh Tâm khẳng định với người mẹ ấy một điều, tình yêu của cha mẹ bao la và luôn muốn dành những điều tốt nhất cho con cái. Tuy nhiên, cách “dành” như thế nào thì không phải ai cũng đã làm đúng. Theo cách chia sẻ của cô, Thanh Tâm cảm thấy con gái cô đang cần sự tin tưởng và lắng nghe. Việc cô tát con ở quán cà phê trước mặt bạn của con, việc cô chưa hỏi rõ ngọn ngành đã tức tối mắng chửi về điếu thuốc lá… và ngay cả cách cô chia sẻ việc con vừa học dốt lại lười biếng, không năng động… thể hiện một điều: Cô không tin tưởng con và dành cho con một khoảng thời gian để học cách trưởng thành.
Cô đã có rất nhiều bài học nhưng cô đã gần 50 tuổi, còn con chưa đủ 18 tuổi… Cô không thể tham vọng con sẽ hiểu hết mọi thứ ngay lập tức. Thanh Tâm nghĩ, trong tình huống này, trước khi muốn làm thầy của con, trước hết cô hãy trở thành người bạn của con, lắng nghe mong muốn và nguyện vọng để hiểu con gái muốn gì. Điều đó sẽ giúp cả 2 hiểu và chia sẻ với nhau nhiều hơn.
Vô tình đọc nhật kí của con gái, tôi chết lặng khi thấy một tấm ảnh rơi ra cùng dòng chữ nhòe nước mắt
Thấy cuốn nhật kí con gái để trên bàn học, tôi tò mò mở ra xem rồi chết lặng với tấm ảnh cùng những dòng chữ nhòe nước mắt.
Sau 15 năm chung sống, vợ chồng tôi đã không thể tiếp tục đồng hành cùng nhau. Đó là chuỗi ngày đau khổ và chênh vênh khi cả hai không biết phải lựa chọn và quyết định như thế nào? Chồng tôi thừa nhận đã hết yêu tôi. Anh đã yêu một cô sinh viên thực tập trong công ty. Tôi chếnh choáng, đau khổ cùng cực vì bị chồng phản bội. Sau hai tháng đắn đo suy nghĩ, chúng tôi quyết định ly hôn để giải thoát cho nhau khỏi những đau khổ.
Khi vợ chồng tôi thông báo tin này với con gái, con bé sững sờ rồi chạy vào phòng, đóng kín cửa. Tiếng con khóc nấc lên vang ra tận bên ngoài khiến trái tim tôi tan nát. Con gái là cuộc sống của tôi nhưng tôi không thể nào chấp nhận chuyện chung chồng.
Ly hôn nửa năm nay, con gái sống với tôi trong căn nhà cũ. Chồng tôi chuyển ra ngoài, mua căn hộ khác sống chung với nhân tình. Mỗi tháng, anh ta sẽ chuyển vào tài khoản của tôi 5 triệu để nuôi con. Tôi lao đầu vào công việc, khiến bản thân luôn bận rộn để quên đi nỗi đau ly hôn.
Tò mò, tôi mở ra xem rồi chết lặng khi thấy tấm ảnh gia đình cùng dòng chữ nhòe nước mắt của con: "Mình muốn có một gia đình trọn vẹn". (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện tưởng chừng đã trôi qua thì tuần trước, chồng cũ tôi tìm đến nhà. Anh ta chở con gái đi ăn, đi chơi, mua đồ cho con bé. Tối đó, anh ta còn ăn cơm cùng mẹ con tôi rồi bóng gió chuyện hối hận khi đã ly hôn. Thật ra tôi đã nghe chuyện nhân tình của anh ta chỉ là ham tiền của, muốn biến anh ta thành cái máy ATM nên mới đồng ý ở cạnh. Không ngờ hậu ly hôn, anh ta để lại nhà cửa cho tôi, mỗi tháng còn gửi tiền nuôi con nên cũng chẳng dư dả gì nữa. Rồi sống chung, mâu thuẫn nhiều nên cô ta ôm đồ bỏ đi rồi.
Trước lời đề nghị của chồng, tôi đã từ chối. Bởi tôi không phải là nơi là anh ta muốn tìm đến thì đến, chán lại bỏ đi. Dù tôi đã từ chối, ngày nào chồng cũ cũng tới nhà với lý do thăm con. Mỗi lần anh ta đến, tôi đều lánh mặt đi chỗ khác.
Tối nay, khi con gái đi tắm, tôi dọn dẹp phòng con bé thì thấy cuốn nhật kí con để trên bàn học. Tò mò, tôi mở ra xem rồi chết lặng khi thấy tấm ảnh gia đình cùng dòng chữ nhòe nước mắt của con: "Mình muốn có một gia đình trọn vẹn".
Tôi đau đến thắt lòng. Con gái tôi đang học lớp 6, con bé đã hiểu thế nào là gia đình tan vỡ, thế nào là thiệt thòi. Nhưng nếu quay lại với chồng cũ, tôi sợ bản thân sẽ không thể vượt qua bóng tối quá khứ và những ám ảnh nặng nề về chuyện từng bị phản bội. Khi đó liệu chúng tôi có thật sự hạnh phúc không? Tôi hoang mang và không biết phải làm thế nào cho đúng?
(Xin giấu tên)
Tôi áp lực vì mẹ liên tục hối thúc gửi tiền về báo hiếu Tôi là con gái thứ 2 trong gia đình có 3 chị em. Nhà tôi sinh ra ở nông thôn, bố mẹ đều làm ruộng. Quê tôi đất đai bạc màu vì vậy thu nhập của bố mẹ khá thấp. Chúng tôi quanh năm sống trong cảnh túng thiếu. Do gia đình quá nghèo nên từ năm lớp 9 anh trai đầu của...