Mẹ chồng vừa qua đời, con dâu bật khóc hối hận trước bản di chúc cất trong két sắt
Đọc bản di chúc của mẹ chồng, cảm giác tội lỗi dâng trào khiến tôi không cầm được nước mắt.
Tôi khóc nức nở nói lời xin lỗi mẹ chồng, thế nhưng, tất cả đã quá muộn.
Tôi lấy chồng là con một trong nhà. Bố chồng tôi mất sớm, mình mẹ chồng nuôi con trai ăn học thành người. Khi tôi và chồng mới yêu nhau, anh luôn kể cho tôi nghe về mẹ của minh với sự biết ơn to lớn. Chính vì vậy, tôi cũng có thiện cảm với mẹ chồng tương lai.
Sau khi về làm dâu, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng rất tốt. Một phần vì mẹ chồng khả hiền, một phần do vợ chồng tôi sống trên thành phố còn mẹ chồng ở quê nên cũng tránh được những va chạm, mâu thuẫn hàng ngày.
Tuy nhiên, ngày chồng nói đón mẹ từ quê lên trông con cho tôi đi làm, tôi đã ra sức phân đối. Không phải tôi ghét mẹ chồng mà vì tôi không thích sự tiết kiệm quá mức của bà. Nếu mẹ chồng lên sống cùng, tôi sẽ phải cân nhắc trong việc mua sắm hoặc ngay cả việc tôi thích đi ăn nhà hàng cũng sẽ phải hạn chế hơn.
Đã vậy, mẹ chồng tôi lúc nào trông cũng khắc khổ, luộm thuộm, tôi cũng không yên tâm khi giao con nhỏ cho bà chăm. Tôi sợ bé ở nhà được bà cho ăn uống không sạch sẽ rồi lại sinh bệnh, lúc ấy lại khổ con ra.
Dĩ nhiên, tôi chỉ nghĩ thế trong đầu chứ không nói thẳng điều đó với chồng. Tôi lấy lý do sợ mẹ chồng không quen sống trên thành phố để gán chồng nhưng cuối cùng, anh vẫn quyết định nhờ mẹ vì cho rằng, bà rất vui nếu được lên chăm cháu. Vậy là dù thực lòng không muốn sống chung với mẹ chồng nhưng tôi vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ mà đồng ý.
Từ ngày mẹ chồng lên sống cùng, chồng tôi tỏ ra rất vui. Hôm nào anh cũng nhắc tôi phải mua món nọ món kia về nấu vì mẹ anh thích ăn như vậy. Trong bữa ăn, chồng tôi cử nói hết chuyện nọ với chuyện kia với mẹ, có cả những chuyện tôi chưa bao giờ được chồng tiết lộ.
Mỗi tối, nhìn mẹ chồng cùng chồng trêu đùa với bé nhà tôi ngoài phòng khách, tự dưng tôi lại cảm thấy lạc lõng. Tôi có cảm giác mẹ chồng đã quay lại “chiếm hữu” chồng tôi khiến tôi bị ra rìa và không còn quan trọng trong cuộc sống của chồng nữa.
Video đang HOT
Chỉnh suy nghĩ ấy khiến tôi đâm ra khó chịu với mẹ chồng. Tôi cáu gắt mỗi khi đi làm về thấy mẹ chồng để con gái tôi không được sạch sẽ. Tôi lớn tiếng nhắc bà không được cho bé đi ăn rong, làm như vậy sẽ tạo thành thói quen xấu cho con trẻ. Thậm chí tôi giận dỗi bỏ cơm không ăn khi nhìn trên bàn ăn không có món nào hợp khẩu vị.
Dĩ nhiên, sự thể hiện thái quả của tôi với mẹ chồng khiến chồng tôi không hài lòng. Nhiều lần anh góp ý với tôi nên cư xử đúng mực với mẹ nhưng tôi lại càng làm quả hơn. Đỉnh điểm, tôi đã to tiếng cãi vã với chồng ngay trước mặt mẹ chồng. Trong lúc nóng
giận, tôi nói ra tất cả lòng mình và quy chụp từ ngày mẹ lên sống cùng, vợ chồng tôi mới thành ra như thế. Lúc ấy, mẹ chồng không nói gì, tôi chỉ thấy bà quay đi gạt nước mắt. Sau lần đó, mẹ
chồng tôi về quê còn chồng thể hiện sự thất vọng tột độ với tôi. Tôi biết mình đã sai nhưng lại cố chấp không nói lời xin lỗi. Nhiều tháng liền tôi lấy cớ bận nên không về quê thâm mẹ chồng, mặc cho chồng tôi đi đi về về rất nhiều lần.
Cho đến 2 tháng trước, chồng tôi trở về nhà trong sự đau khổ. Anh nói mẹ bị ung thư phổi giai đoạn cuối nhưng giấu cả nhà không điều trị nên tình trạng bệnh ngày càng nặng.
Chồng nói muốn đưa mẹ đi điều trị, “còn nước còn tát” nhưng tôi can ngăn anh làm thể chỉ tốn công vô ích, chẳng khác nào ném tiền qua cửa sổ. Trước quan điểm của vợ, chồng nhìn tôi với ánh mắt thể hiện sự thất vọng, khác hẳn với ánh mắt yêu thương của anh trước kia đối với tôi.
Trong những ngày bệnh tình trở nặng, mẹ chồng tôi nói muốn ở gần con cháu trong những ngày cuối đời nhưng tôi lại tìm cách không cho con về quê. Tôi không muốn cho con lại gần người bệnh ung thư, sợ ảnh hưởng đến bé. Mãi đến khi gần trút hơi thở cuối cùng, tôi mới cho con về.
Sau khi lo chuyện hậu sự cho mẹ chồng, cả gia đình nhà chồng tôi đã có buổi họp gia đình. Khi mở két sắt của mẹ chồng và đọc bàn di chúc trong đó, tôi có cảm giác trái tim mình như bị bóp nghẹt.
“… Cách đây 5 năm, lúc biết mình mắc bệnh hiểm nghèo, mẹ sợ lắm. Mẹ sợ nói ra con sẽ bắt mẹ đi điều trị, rồi suốt ngày lù bu với mẹ mà quên đi hạnh phúc riêng. Mẹ sợ không được nhìn thấy con lập gia đình, sợ không được thấy cháu nội của mẹ. Vậy nên, mẹ quyết định giữ nó làm bí mật của riêng mình.
Ngày con lấy vợ, mẹ mừng lắm. Mẹ mùng khi con gặp được người phụ nữ tốt, mẹ rất ung cô con dâu này. Mẹ mong con cả đời sẽ được hạnh phúc…
Lúc lên sống cùng vợ chồng con, người mẹ đau lắm nhưng mẹ vẫn cố. Vì mỗi ngày được chăm sóc cháu nội của mẹ, đó cũng là một niềm hạnh phúc đối với mẹ trong những tháng ngày cuối đời…
Mẹ muốn nói với Lan rằng, mẹ xin lỗi con. Mẹ rất buồn khi sự xuất hiện của mẹ lại là nguyên nhân khiến vợ chồng con bất hòa. Con đừng giận chồng nữa nhé. Hãy thay mẹ yêu thương chồng con nhiều hơn con nhé…
Mẹ có chút tiền tiết kiệm được, mẹ gửi trong 2 quyển sổ tiết kiệm. Một quyền để các con lo hậu sự cho mẹ và giỗ chạp sau này. Một quyển mẹ để cho cháu nội của mẹ. Mong cháu sau này lớn lên học hành thành đạt, trở thành người có ích cho đất nước…”. Đọc xong bức thư, cảm giác tội lỗi dâng trào khiến tôi không cầm được nước mắt. Tôi khóc nức nở nói lời xin lỗi mẹ chồng, thế nhưng, tất cả đã quá muộn.
Bị mẹ chồng chèn ép con dâu nhất quyết ly hôn, 5 năm sau hối hận bật khóc sau câu nói của bà
Thấy mẹ chồng cũ ốm yếu túng thiếu đến đáng thương, tôi chưa kịp vui đã thấy hối hận trước lời tâm sự của bà.
Tết này tôi vui mừng vì chồng đã không còn say rượu bia tối ngày như những năm trước.
Tôi vốn là con gái thành phố, có nhan sắc, ai cũng bảo sau này tôi sẽ lấy chồng giàu có, thành công... Không hiểu sao tôi lại yêu một anh chàng ở vùng ngoại thành, cũng thuộc ưa nhìn, tính tình thật thà. Hồi còn yêu nhau, tôi cũng vài lần được bạn trai đưa về nhà, nhìn chung nhà anh ấy không phải có điều kiện, nhưng mẹ anh ấy thì chu đáo, yêu mến bạn gái của con, nên tôi cảm thấy yên tâm.
Đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra thuận lợi, được tổ chức linh đình ở cả hai bên. Tôi hạnh phúc vì chọn được người đàn ông của đời mình, lại được gia đình nhà chồng chào đón nồng nhiệt. Ngày về nhà chồng, mẹ tôi khóc rất nhiều, bà lo cho con gái vất vả, sợ bị mẹ chồng chèn ép, cuộc sống không đầy đủ như hồi còn ở nhà... Tôi chỉ mỉm cười, nói rằng mẹ chỉ lo chuyện đâu đâu.
Nhưng càng ở nhà chồng, tôi càng thấy những lời của mẹ đẻ là rất đúng. Mẹ chồng tôi không phải là ghê gớm, nhưng bà là người thuộc thế hệ trước, sống tiết kiệm, giản dị và rất nguyên tắc. Còn tôi là người có lối sống hiện đại, từ suy nghĩ, lời nói đến cách ăn mặc cũng thiên hướng năng động, hiện đại. Vì thế mà giữa tôi với mẹ chồng có khoảng cách lớn.
Mới đầu tôi còn nghe theo lời mẹ chồng, về sau không chịu được tôi tìm cách né tránh gặp bà, lẳng lặng làm những việc mình thích. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, tôi lại trở nên căng thẳng, mệt mỏi. Đã vậy chồng lại thiếu quan tâm, bộc lộ tính gia trưởng của mình. Không bao giờ bênh vợ một câu, dù rằng mẹ chồng tôi đã rất quá đáng.
Mẹ chồng luôn khắt khe khiến con dâu ly hôn. Ảnh minh họa
Tôi dứt áo ra đi, vì không còn hòa hợp với chồng, phần cũng vì sự khó tính của mẹ chồng. Cũng đã gần 5 năm trôi qua, hôn nhân của tôi đã trôi vào quá khứ, tôi luôn đặt các mục tiêu cho tương lai. Quãng thời gian sống làm mẹ đơn thân sau ly hôn của tôi đã rất mãn nguyện, tôi đã có nhiều thứ mình muốn, đó là có nhà riêng, xe ô tô... Công việc kinh doanh thuận lợi.
Dù cuộc sống đầy đủ, thoải mái, nhưng tôi vẫn cánh cánh trong lòng nỗi buồn khi còn ở nhà chồng. Tôi định sẽ không bao giờ quay trở lại nhà chồng, tôi không muốn khơi gợi lại chuyện buồn cũ. Nhưng rồi tôi vẫn phải tới thăm mẹ chồng, khi bà đang ốm nặng.
Mẹ chồng biết tôi đến thăm, bà cảm động bật khóc. Cầm tay tôi, mẹ chồng tâm sự: " Mẹ đã không sai lầm khi đã làm cho con phải ly hôn. Lúc đó mẹ biết con trai của mẹ đi cặp bồ, không màng tới vợ con. Có con với người khác, mẹ có khuyên can thế nào cũng không nghe. Sống với người như vậy, con sẽ khổ cả đời, nên mẹ đã bất đắc dĩ khiến con phải ly hôn càng nhanh càng tốt".
Đến bây giờ tôi mới thực sự biết rõ lý do của cuộc chia tay của mình. Chồng ngoại tình, lười nhác còn đi cặp kè với hết người này tới người khác. Tôi cũng nghĩ lại, chỉ khi chồng tôi có bồ, mẹ chồng mới thay đổi khiến tôi phải dứt áo ra đi. Sau ly hôn, bà vẫn quan tâm tới hai mẹ con tôi. Bà còn nhờ người thân, quen của tôi cho tiền, hỗ trợ tôi làm ăn bằng những đồng tiền dành dụm, ăn tiêu tằn tiện của bà.
Biết được tấm lòng của mẹ chồng cũ, tôi hối hận lắm. Tôi trách bản thân mình lâu nay vẫn còn cay cú, thầm oán trách bà. Thật may là tôi đã chưa làm điều gì quá đà, nếu không bây giờ tôi sẽ dằn vặt lắm. Từ hôm đó đến nay, tôi cũng hay ghé qua thăm mẹ chồng cũ. Bây giờ tôi có cảm giác áy náy, hối hận vì đã trách nhầm mẹ chồng, còn vội vã ly hôn khi chưa thực sự hiểu được nguyên nhân chính.
Chồng cũ của tôi giờ cũng đang một mình trong khi mẹ chồng ngày càng già yếu. Tôi có nên quay lại với anh ta để báo đáp lại công ơn của mẹ chồng? Hãy cho tôi lời khuyên!
2 năm trước, cứ thấy con dâu là mẹ tôi lườm nguýt, giờ thứ 7 chị chưa về, bà đã cuống cả lên, gọi điện năn nỉ rối rít Nhìn mẹ gọi điện cho chị dâu, năn nỉ chị về chơi mà tôi thấy thương... 2 năm trước, anh tôi lấy vợ. Chị dâu là một người không môn đăng hộ đối, trình độ học vấn lẫn ngoại hình cũng kém hơn anh tôi rất nhiều. Anh tôi là giảng viên đại học, có công ty riêng cùng với một người bạn...