Mẹ chồng hẹn kết thông gia với bạn cũ nhưng không thành, tôi chỉ nói duy nhất một câu khiến bà sợ không dám kêu tiếc “con dâu hụt” nữa
Chồng tôi rất ghét cuộc hôn nhân do mẹ sắp đặt nên anh cãi lời bà để cưới tôi, kết cục sau đó tôi đã phải chịu đựng chuỗi ngày bị mẹ chồng kỳ thị.
Tôi thực sự mệt mỏi và muốn ra ở riêng lắm rồi chị em ạ, nhưng bây giờ điều kiện kinh tế chưa cho phép, tôi cũng sợ mối quan hệ của mẹ chồng với chồng thêm căng thẳng nên cố gắng chịu nhịn. Mẹ chồng tôi không đến mức kinh khủng như phim drama Hàn Quốc, song bà có cái tật cực xấu là hay lải nhải nhắc chuyện “ con dâu hụt”.
Số là mẹ chồng tôi có bà bạn thân bên hàng xóm, 2 nhà quý nhau đến mức hứa hẹn sẽ kết làm thông gia. Nhưng con gái bà hàng xóm lại hơn chồng tôi 1 tuổi, chồng tôi cũng ghét cô chị nhà kia vì từ bé đến lớn suốt ngày trêu chọc anh quá đáng. 8 năm trước nhà hàng xóm chuyển đi, mẹ chồng tôi vẫn giữ liên lạc và thi thoảng bắt chồng tôi chở sang nhà ấy chơi.
Đến khi chồng tôi 24 tuổi, chị hàng xóm 25 tuổi thì bố mẹ 2 bên giục cưới. Tự các cụ hứa hẹn với nhau nhưng chồng tôi phản đối thì họ lại giận, mắng chồng tôi là hư đốn, “cha mẹ đặt đâu phải ngồi đấy”. Chồng tôi bỏ nhà đi phượt cả tháng trời khiến bố mẹ sợ, sau vài lần thỏa thuận mới được phụ huynh đồng ý giải trừ hôn ước!
Tôi quen chồng năm anh 26 tuổi nên không biết về vụ ép cưới này. Mãi sau khi về nhà ra mắt, thấy mẹ anh cứ cau có thở dài tỏ vẻ không thích tôi nên chồng mới kể rằng bà vẫn giận anh chuyện cãi lời hủy cưới. Xui một cái là chị hàng xóm kia lại thích chồng tôi từ nhỏ, chị hay trêu chọc anh để gây sự chú ý mà anh lại chả có tình cảm nam nữ chút nào, thành ra mẹ chồng tôi cứ tiếc rẻ mãi cô con dâu “hụt”.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Biết tôi thiệt thòi vì hay bị mẹ lôi ra so sánh với chị hàng xóm cũ, chồng tôi luôn an ủi rằng mặc kệ cho mẹ càu nhàu, tai nọ bỏ tai kia cho đỡ suy nghĩ lung tung. Tôi làm gì mẹ cũng soi mói, hiếm khi thấy mẹ cư xử bình thường với con dâu. Đứng trong bếp nấu ăn thì tôi bị mẹ chửi “ngứa mắt”, lỡ nêm nếm cái gì lệch vị là bà đòi vứt cả mâm đi. Cắm hoa thì bà chê xấu, giặt quần áo xong phơi bị nhăn thì bà cũng chê vụng. Câu cửa miệng của bà luôn là “Giá như con dâu tôi là cái Xuân thì đã khác”.
Đến khi tôi báo tin mang thai bé đầu lòng, cả nhà chồng vui mừng ra mặt nhưng mẹ chồng thì lạnh tanh. Tôi “rèn luyện” suốt 2 năm cũng quen với cảnh đó, giờ thì tôi tỉnh bơ trước thái độ bất công của mẹ chồng với mình. Tôi cố gắng nhẫn nhịn, nghĩ rằng phận mình làm dâu cũng chỉ “khác máu tanh lòng” nên tránh cãi cọ được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Chồng tôi cũng bảo rằng 2 đứa tích cóp thêm vài năm nữa, con cứng cáp thì anh sẽ dọn ra mua nhà riêng cho vợ con thoải mái. Chọn nhà ở gần đây để tiện qua thăm ông bà cũng được, cho đỡ bị mang tiếng “bất hiếu”.
Nhiều lần tôi tâm sự với mẹ ruột chuyện bị so với chị hàng xóm cũ, mẹ cũng thở dài kêu không hiểu bà thông gia nghĩ gì. Chị hàng xóm kia cũng lấy chồng đẻ con từ cách đây mấy năm, người ta mà biết vẫn bị réo tên suốt như thế chắc chả hay ho gì. Mẹ ruột khuyên tôi nên bỏ ngoài tai những lời vô duyên ấy, lo tẩm bổ dưỡng thai thôi. May là con rể mẹ tâm lý, biết thương vợ và bênh vợ nhất nhà nên tôi cũng đỡ tủi thân bao nhiêu.
Cơ mà con giun xéo lắm cũng quằn, hôm nay tôi chính thức bật lại mẹ chồng rồi chị em ạ. Chả là sáng tôi nhờ chồng đèo đi siêu âm thai, còn 1 tháng nữa là đẻ nên cũng nặng nề rồi. Tôi bê bụng trèo lên xe thì bị mẹ chồng đứng trong nhà nói với ra: “Con gái con lứa sắp làm mẹ đến nơi mà mặc váy dạng chân hở hết ra kìa, người ta nhìn thấy cả quần lót bên trong kìa!”. Tôi vừa ngại vừa mệt, im lặng không nói gì. Đến khi về nhà, đau lưng quá nên chồng dìu tôi lên phòng nằm nghỉ, mẹ chồng lại dài miệng ra tua lại băng cũ:
- Mới bầu lần đầu đã vẽ chuyện, ngày xưa tao sinh 4 đứa đến thằng chồng mày là út tao vẫn đi làm ruộng phăm phăm. Cái Xuân nó cũng hợp sinh đẻ, người cao ráo hông to như nó lấy về là chuẩn, chứ ai lại chọn cái đứa còi dí thấp lùn như này. Cháu tôi mà lùn tịt thì đúng khổ thân.
Nghe bà nói xong tôi nóng máu quá, lần này không nhịn nổi nữa tôi tuyên bố luôn:
- Vâng, mẹ thích Xuân thế thì mẹ bảo Xuân bỏ chồng rồi sang đây làm vợ bé đi ạ. Con thoáng tính lắm không ghen tuông gì đâu, con sẵn sàng chấp nhận cho chị ấy làm vợ 2 của chồng con luôn. Mẹ sang hỏi xem chị ấy có đồng ý không, đưa Xuân về đây luôn rồi chị ấy hầu hạ mẹ.
Cả chồng tôi lẫn mẹ anh đều bất ngờ khi tôi thốt ra những câu đó. Nghĩ lại thấy cũng hơi “gắt” nhưng hiệu quả lại khá cao, mẹ chồng có vẻ sốc không nói lại được chữ nào! Xả xong tôi thấy nhẹ nhõm hẳn, từ giờ xem bà còn dám nhắc đến cô con dâu hụt nữa không. Phát mệt!
Vừa cầm bịch bỉm về nhà chưa kịp thay cho con thì mẹ chồng tôi đã gào thét và "phán" một câu khiến tôi "chết đứng" vì mang tiếng oan
Trời ơi, người ta đóng bỉm này đầy ra có sao đâu, thế mà vào miệng mẹ chồng tôi thì như thể tôi là tội đồ vậy.
Đau đầu quá mọi người ạ. Cứ thế này chắc vợ chồng tôi bỏ nhau vì hai bên bố mẹ nội ngoại thôi.
Chẳng là tôi mới sinh con trai đầu lòng, tôi là con gái lớn trong nhà, chồng tôi thì là độc đinh, thế nên con chúng tôi đúng là ra đời trong sự chờ mong của cả 2 đại gia đình. Khỏi phải nói là cháu được thương yêu thế nào.
Từ lúc tôi mang bầu, ông bà nội ngoại đã tranh nhau sắm sữa bầu cho tôi, rồi các món bổ dưỡng, ép tôi ăn đến mức nhìn thấy thức ăn là tôi sợ, phải lấy cớ nghén khó chịu để làm dịu đi sự nhiệt tình nấu nướng của các mẹ.
Đến khi tôi sinh con xong thì mới thật sự là "cuộc chiến" giữa hai bên thông gia.
Bố mẹ chồng là công nhân về hưu, lương hai ông bà cộng lại chỉ đủ sống, chồng tôi cũng là nhân viên hành chính, tháng 8 triệu, làm thêm đủ thứ mới được 10 triệu. Ấy thế nhưng đối với đứa cháu đích tôn, ông bà không tiếc tiền chi tiêu. Mua quần áo cho cháu là phải hàng xịn, sữa xách tay từ nước ngoài về giá hơn triệu bạc 1 hộp, bỉm cũng xài loại của Nhật. Giá mà nhà có điều kiện thì đã đành, đằng này chi tiêu 1 tháng đắp vào người con trai tôi bằng tiền ăn của cả nhà. Thế nên tôi phản đối.
Tôi thấy hàng nội dùng rất tốt, sữa và bỉm sản xuất trong nước cũng xuất khẩu đi khắp nơi đấy thôi. Giá thành thì rẻ, cửa hàng tạp hóa nào cũng bán. Tôi khuyên chồng nên mua hàng trong nước thôi, mấy thương hiệu nổi tiếng quảng cáo suốt đấy, bạn bè tôi cũng dùng cho con, con lớn vù vù. Cần gì phải bỏ gấp 2 gấp 3 tiền vào hàng xách tay. Tiết kiệm tiền sau này con lớn còn đầu tư vào giáo dục, vào các khoản khác. Thế nhưng chồng tôi gạt đi. Chồng bảo muốn cho con những thứ tốt nhất, phải là hàng của Đức, của Pháp, của Nhật sản xuất, chuyện sau này thì để tương lai tính. Sính ngoại đến thế là cùng. Nhiều khi chúng tôi cãi nhau cũng vì việc này.
Mẹ tôi là giáo viên cấp 3, vẫn đang công tác. Bố tôi thì trước kia cũng là tổ trưởng trong nhà máy, giờ về hưu rồi. Hai ông bà cũng có của ăn của để, lần nào đến thăm cháu cũng mua hàng nội. Cũng là hàng xịn đấy, đúng ý tôi. Nhưng bố mẹ chồng, do có "máu" sính ngoại sẵn nên luôn chê thông gia keo kiệt. Lần nào bố mẹ tôi đến chơi, chỉ chờ ông bà về là mẹ chồng vào phòng, mở túi đồ kiểm tra. Hết săm soi bộ quần áo "như hàng chợ", tới hộp sữa "giá rẻ bèo, chưa tới 300 ngàn". Tôi khó chịu lắm nhưng đành lặng im cho yên chuyện.
Như hôm qua, trong nhà chỉ còn có hơn 2 triệu trong khi nửa tháng nữa chồng tôi mới có lương, mà con tôi hết bỉm. Tôi đành ra tạp hóa đầu ngõ mua cho con bịch bỉm. Nhưng vừa mang về nhà, mẹ chồng đã cau có mặt mày, giọng gào thét. Bà bảo: "Đóng loại bỉm này vừa nóng bức, vừa bí bách, cô muốn hại nòi giống nhà tôi à?".
Trời ơi, người ta đóng đầy ra có sao đâu, thế mà vào miệng mẹ chồng tôi thì như thể tôi là tội đồ vậy. Bà bắt tôi đi trả bằng được thì thôi. Tôi mệt mỏi khó chịu quá mọi người ạ. Cứ thế này tôi stress rồi trầm cảm thì lại khổ mình khổ con. Phải làm gì, nói gì với mẹ chồng tôi để cải thiện tình trạng này đây?
(Xin giấu tên)
Vừa hay tin thông gia nhập viện cấp cứu, mẹ chồng dúi cho tôi một túi tiền làm tôi run rẩy quỳ xuống xin lỗi Không ngờ người giúp đỡ gia đình tôi trong lúc nguy ngập lại chính là mẹ chồng tôi. Suốt 3 năm nay phải sống chung với mẹ chồng tôi vô cùng mệt mỏi. Hai mẹ con không hợp nhau, nói chuyện câu trước câu sau là cãi nhau. Chính vì thế tôi luôn né tránh chạm mặt với bà, càng ít càng tốt....