Mẹ chồng bắt tôi bán hết vàng cưới để trả nợ cho em chồng
Gia đình em chồng tôi vì chơi lô đề, cá độ nên mới phá sản, nợ hàng tỷ đồng, đi vay mượn khắp nơi.
Thấy vậy mẹ chồng tôi thương con gái, bắt vợ chồng tôi bán hết vàng cưới để cho em chồng vay, nhưng chưa biết bao giờ sẽ trả.
Vợ chồng tôi kết hôn được 10 năm, đã có 2 con, nhưng vì cả 2 đều làm lao động chân tay, nên cuộc sống khá vất vả, thu nhập mỗi tháng của 2 vợ chồng cũng chỉ được từ 13-15 triệu đồng. Số tiền ấy chỉ đủ lo cho sinh hoạt của gia đình tôi 4 người cùng 2 bố mẹ đã cao tuổi, lại thêm chuyện học hành của các con, nên hàng tháng chẳng dư được mấy đồng. Có tháng nào nhiều lắm, thì vợ chồng tôi tiết kiệm được khoảng 5 triệu đồng.
Lấy nhau bao năm, 2 vợ chồng cố gắng xây được một căn nhà nhỏ, 1 tầng cho kiên cố, đến giờ vẫn còn nợ hơn 100 triệu đồng. Cứ tưởng rằng 2 vợ chồng cố gắng đi làm trả nợ, nuôi con là ổn. Thế nhưng mới đây cô em chồng tôi đã lấy chồng, nhưng vướng vào lô đề, vỡ nợ, đi vay mượn khắp nơi. Mẹ chồng tôi thương con gái, có bao nhiêu vốn liếng cũng dốc ra sạch cho con gái.
Mẹ chồng muốn tôi bán hết vàng cưới để cho em chồng vay tiền (Ảnh minh họa)
Không chỉ vậy, bà còn ngỏ ý muốn vợ chồng tôi cho cô em vay tiền, khi chồng tôi bảo vẫn đang nợ tiền xây nhà, mẹ chồng liền bảo nếu không có tiền nhưng chắc chắn vẫn còn vàng cưới khi xưa, lúc cấp bách bán đi cho em vay.
Trước đây khi cưới, mẹ chồng tôi cho 3 chỉ vàng ta, còn bố mẹ đẻ cho tôi 1 cây vàng làm của hồi môi. Đó là số tài sản mà dù khó khăn thế nào chúng tôi cũng không bán, giữ lại phòng thân, sau này lo cho con cái. Vợ chồng tôi đã rất vất vả, cô em chồng tôi trước đây lấy chồng giàu, thì chẳng bao giờ giúp đỡ được anh chị nửa đồng, cũng chẳng bao giờ cho các cháu được đồng quà tấm bánh. Anh chị nuôi bố mẹ, nhưng khi anh chị khó khăn, cô ấy chưa từng đưa cho 1 đồng nào gọi là thêm với anh chị để lo cho bố mẹ. Từ khi còn ở nhà, đến khi lấy chồng, em chồng tôi chưa từng phải làm việc gì nặng nhọc, vì bố mẹ rất chiều. Sau khi lấy chồng, theo chồng bước vào con đường lô đề, tôi đã sớm nghĩ sẽ có ngày phải vỡ nợ vì “không làm mà muốn có ăn”.
Video đang HOT
Thấy đề nghị của mẹ chồng quá vô lý, bố chồng thì im lặng đồng tình, tôi nhất quyết không đồng ý. Từ hôm đó, mẹ tôi khó chịu ra mặt, lấy đủ cớ để mắng chửi vợ chồng con trai và các cháu nội. Mẹ tôi nói tôi là đứa máu lạnh, thấy em hoạn nạn mà không cứu. Chồng tôi là con trai trưởng, vì thế phải ở chung để chăm sóc bố mẹ, thế nhưng mỗi ngày trôi qua thật mệt mỏi. Tôi không biết phải nói thế nào để bố mẹ chồng hiểu nữa.
Mẹ chồng tự ý lấy vàng của con dâu cho con gái, vợ chồng tôi phối hợp ăn ý lấy lại tất cả
Bị phát hiện, mẹ chồng còn tỉnh bơ nói với vợ chồng tôi rằng là người nhà thì so đo tính toán làm gì, tôi không dùng nên mới đưa cho con gái bà dùng.
Trước khi lấy chồng, tôi vẫn nghĩ cuộc đời này toàn màu hồng, thời buổi nào rồi mà mẹ chồng còn khắt khe với con dâu. Chính vì vậy khi trước cưới, chồng bảo sẽ ở chung với bố mẹ anh tôi không hề lo lắng gì.
Lúc đầu mới về làm dâu, tôi hay mua quần áo cho mẹ chồng, thấy mẹ chồng còn trẻ trung, thích làm đẹp nên tôi còn mua cho bà cả bộ mỹ phẩm đắt tiền. Mỗi tháng, hai vợ chồng cũng biết điều gửi tiền biếu bà. Tôi luôn nghĩ chỉ cần mình đối đãi chân thành với bố mẹ chồng thì mình cũng sẽ được nhận về sự chân thành. Nhưng, tôi đã lầm.
Mẹ chồng không biết thế nào là đủ nên dần dần giữa mẹ chồng nàng dâu có khá nhiều mâu thuẫn. Không những vậy, bà còn là người rất tự tiện, không biết phải trái đúng sai. Cứ cảm giác trước và sau khi tôi gả vào nhà này làm dâu, mẹ chồng là hai người hoàn toàn khác nhau. Hoặc có lẽ là do sau đám cưới, mẹ chồng đòi giữ vàng cưới nhưng tôi kiên quyết không đưa nên bà mới đối xử với dâu con chẳng chút kiêng nể.
Mẹ chồng và tôi có khá nhiều mâu thuẫn. (Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng tôi đương nhiên có phòng riêng, nhưng nghĩ là nhà mình nên tôi không bao giờ đóng cửa. Thế nhưng có mấy hôm đi làm về, tôi phát hiện phòng mình có dấu hiệu bị lục lọi, có lần mất cái váy mới mua chưa kịp mặc vẫn còn nguyên nhãn mác, có lần mất thỏi son.
Không biết là ai lén vào phòng hai vợ chồng, tôi đã âm thầm lắp camera mini, đồng thời khóa cửa phòng cẩn thận. Không ngờ lần đó vô tình mở camera lên xem, tôi phát hiện mẹ chồng đang lục lọi trong phòng tôi. Bà vừa lục lọi vừa mắng con dâu, qua camera tôi nghe rõ những lời khó nghe của bà.
- Dâu với chả con, suốt ngày chỉ biết tiêu xài phung phí, không biết tiết kiệm gì. Mua đủ váy vóc quần áo cũng chẳng cho mẹ chồng, em chồng được cái gì tử tế.
Tức tối, ngay tối hôm đó tôi về nói chuyện này với chồng để anh nói chuyện riêng với mẹ. Ban đầu bà còn chối, nhưng khi anh bảo trong phòng có lắp camera thì bà mới chịu thừa nhận rằng mình đã tự ý vào phòng các con.
- Hai đứa đi làm tối ngày, mẹ chỉ vào giúp hai đứa dọn dẹp phòng ốc, sắp xếp đồ đạc cho gọn gàng thôi.
Biết mẹ chỉ đang "chữa cháy" nhưng chồng tôi cũng không nói gì nữa và đòi luôn chìa khóa dự phòng. Những ngày sau, hễ đi ra khỏi nhà là vợ chồng tôi lại khóa cửa phòng lại. Mẹ chồng thấy thế thì tức lắm, có lần còn mỉa mai:
- Gớm, người ngoài không phòng lại đi phòng người nhà. Có ý tốt dọn phòng cho tụi nó, không ngờ lại bị coi là kẻ trộm. Con với chẳng cái.
Mỗi lần mẹ chồng nói mát mẻ như thế, tôi đều im lặng cho qua chuyện, tránh mẹ con lại cãi vã người ngoài nhìn vào lại cười cho.
Nhiều lần mẹ chồng móc mỉa, tôi đều im lặng cho qua chuyện. (Ảnh minh họa)
Cách đây hơn tuần, vợ chồng tôi ra ngoài ăn tiệc, đi gấp nên quên quá khóa cửa tủ và cửa phòng. Không ngờ mẹ chồng phát hiện ra sơ hở liền lẻn vào phòng tôi lục lọi, lấy một chiếc lắc tay và nhẫn vàng của tôi cho em chồng.
Khi tôi hỏi, mẹ chồng đáp tỉnh bơ:
- Mẹ thấy con không dùng nên mới đưa cho em nó dùng. Người một nhà cả sao phải tính toán chi li với nhau hả con.
Tôi tức lắm, muốn làm to chuyện lên nhưng ngẫm lại thôi. Thay vào đó, tôi bàn với chồng kế hoạch khác để bà trả lại vàng cho hai vợ chồng.
Chẳng là hôm đó nhân lúc mẹ đi vắng, tôi nhờ chồng mở tủ lấy hết vàng của mẹ chồng đem đi giấu. Đến khi phát hiện ra mất vàng, mẹ chồng lo sốt vó, gào ầm ĩ cả lên. Lúc này tôi tỉnh bơ đáp:
- Không có trộm nào vào lấy đâu mẹ ạ. Con thấy mẹ không dùng, mà vợ chồng con lại đang kẹt tiền nên chúng con mang đi bán rồi ạ. Chúng ta là người một nhà cả, chắc mẹ không để bụng, tính toán với chúng con số vàng đó đâu mẹ nhỉ?
Mẹ chồng tức tím mặt, mắng tôi là kẻ ăn cắp rồi nằm lăn ra đất ăn vạ, bắt hai vợ chồng tôi trả lại vàng cho bà. Chồng tôi đứng bên cạnh cũng không kiêng nể gì mà nói thẳng:
- Mẹ tự ý lấy vàng của vợ chồng con đem cho em, vậy là mẹ cũng là kẻ cắp rồi. Giờ mẹ đòi tính toán thì chừng nào mẹ trả vàng cho vợ con thì con trả vàng lại cho mẹ.
Bà trách con trai có vợ không coi mẹ ra gì, nhưng cuối cùng vì sót của bà đành phải đi lấy lại vàng trả hết cho tôi. Sau chuyện này, vợ chồng tôi cũng xin phép ra ngoài thuê trọ ở riêng luôn, chứ ở chung cứ phải đề phòng nhau thế này thực sự mệt mỏi quá.
Bố chồng nợ đầm đìa khắp xóm, con cái đi đến đâu cũng bị vạ lây Mẹ chồng Chi thì bỏ về quê ngoại lâu rồi, còn vợ chồng nó và đứa em chồng cũng sắp sửa phải xách dép chạy đến nơi. Tôi đang đứng còng lưng rửa bát thì thấy mẹ mở cửa rầm một cái rõ mạnh. Chỉ cần nghe cái thanh âm vang dội đó là tôi biết ngay chắc lại có ai gây sự...