Em gái chồng sắp cưới, mẹ chồng đưa ra đề nghị, tôi tức tối ôm con về nhà mẹ đẻ
Vì lời đề nghị của mẹ chồng mà hai vợ chồng cãi nhau to. Trong cơn tức giận, tôi ôm con về nhà mẹ đẻ.
Nhà chồng chỉ có 2 anh em, sau chồng tôi là một cô em gái chưa kết hôn. Nhưng kiểu gì sau này cô cũng đi lấy chồng nên ngay từ trước cưới, hai vợ chồng đã bàn với nhau sẽ về sống với bố mẹ chồng để lo cho ông bà rồi lo hương hỏa sau này.
Tiếp xúc mấy lần, thấy bố mẹ chồng khá dễ tính và thoải mái nên tôi nghĩ ở chung với mẹ chồng chắc cũng không vấn đề gì. Nhưng không ngờ, cưới được hơn tháng, bố mẹ chồng lại cho vợ chồng tôi căn nhà ra riêng.
- Nhà mình còn có một căn hộ tập thể cũ mua từ nhiều năm nay. Trước bố mẹ cho khách thuê, khách mới dọn đi nên còn để trống. Nhưng bố mẹ không muốn tìm người thuê nữa, mà thay vào đó cho các con căn hộ ấy để hai vợ chồng ra ở riêng cho thoải mái. Chứ hai vợ chồng son, ở với ông bà già cũng chán. Có điều căn nhà đó khá cũ rồi, nhưng các con muốn sửa sang lại thế nào thì tuỳ, không phải hỏi bố mẹ.
Nghe mẹ nói, hai vợ chồng thật sự rất bất ngờ, ngay cả chồng tôi cũng không biết về sự tồn tại của căn nhà này. Còn tôi, tuy sống chung với mẹ chồng không gặp vấn đề gì nhưng dù gì ở riêng vẫn tự do, thoải mái hơn mà nên rất mừng, cũng thầm cảm thấy bản thân thật may mắn khi có bố mẹ chồng tâm lý như vậy.
Vừa cưới được hơn một tháng, mẹ chồng liền bảo cho chúng tôi căn nhà ra riêng. (Ảnh minh họa)
Căn chung cư đó đã xuống cấp nên khi về ở, hai vợ chồng đã bỏ ra một khoản không nhỏ để tu sửa. Sửa nhà, mua sắm nội thất hết khoảng gần 400 triệu. Đó là toàn bộ tiề.n tiết kiệm của hai vợ chồng tôi từ trước khi cưới và tiề.n vàng lúc cưới.
Suốt 2 năm nay, dù ở riêng nhưng vợ chồng tôi vẫn quan tâm, hiếu kính với bố mẹ chồng. Không tuần nào là hai vợ chồng không về thăm nom ông bà. Nhờ đó, tình cảm gia đình ngày càng thắm thiết. Nhưng cách đây không lâu, một sự việc đã xảy khiến gia đình tôi náo loạn.
Trong cuộc họp gia đình bàn về đám cưới của cô em chồng, mẹ chồng dõng dạc nói với vợ chồng tôi:
Video đang HOT
- 2 tháng nữa là cái Linh (em chồng tôi) cưới rồi. Nhà này mẹ coi con trai như con gái, con dâu cũng như con rể, nên mẹ quyết định sẽ cho vợ chồng cái Linh căn nhà tập thể kia, còn hai con quay về đây sống với bố mẹ. Hai đứa nó mới cưới cần không gian riêng tư, còn các con mới sinh con thì về đây tiện thể bố mẹ trông cháu cho luôn.
Quá bất ngờ, hai vợ chồng lắp bắp:
- Thế sao mà được ạ? Lúc mới về, căn hộ đó tồi tàn, bọn con đã bỏ gần 400 triệu để sửa nhà tươm tất rồi. Nếu giờ bố mẹ cho em thì phải thanh toán khoản tiề.n đó cho vợ chồng con.
Khi em chồng sắp cưới, mẹ đòi lại căn nhà đã cho và bảo gia đình tôi dọn về ở với ông bà. (Ảnh minh họa)
Nghe đến đây, mẹ chồng gằn giọng quát:
- Nhà đó tôi đã sang tên sổ đỏ cho anh chị đâu. Căn nhà đó là của tôi, tôi cho ai là quyền của tôi. Mà tôi đưa ra quyết định này cũng là có ý tốt. Về đây rộng rãi hơn cái nhà tập thể bé toen hoẻn kia, vợ chồng tôi còn hỗ trợ được anh chị việc chăm con.
Khi về đến nhà, chồng cũng khuyên tôi nên làm theo ý mẹ, không nên chỉ nhìn 400 triệu đó mà nên nhìn xa ra.
- Căn nhà bố mẹ đang ở rộng hơn căn nhà tập thể kia, có giá hơn. Bố mẹ cho cái Linh căn tập thể kia thì căn nhà đó bố mẹ sẽ để lại cho vợ chồng mình thôi. Với lại, có con nhỏ, ở với ông bà tiện hơn bao nhiêu em à. Ông bà được gần cháu, mà thi thoảng bận bịu mình nhờ được ông bà chăm con cho.
Vì chuyện này mà hai vợ chồng cãi nhau to, chồng bảo tôi nhỏ nhen, tính toán. Trong cơn tức giận, tôi ôm con về nhà mẹ đẻ luôn.
Bây giờ càng nghĩ, tôi càng tức nghẹn cổ. Nếu nghe lời mẹ thì vợ chồng tôi mất trắng 400 triệu tiề.n sửa nhà à? Tự dưng người làm người ngồi không hưởng lợi. Tôi cảm thấy mẹ chồng đã tính toán chuyện này từ trước rồi vậy. Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này bây giờ?
Mẹ chồng cho 15 triệu rồi bảo tôi về nhà đẻ ở cữ, mẹ tôi nói 1 câu khiến tôi tỉnh ngộ
Lúc ấy vừa nghe xong, trong lòng Châu rất giận. Cô vừa mới sinh xong, cơ thể còn chưa tốt lắm, vậy mà mẹ chồng đã muốn "đuổi" mình về nhà đẻ, cháu đức tôn bà cũng không muốn chăm.
Khi Châu và chồng yêu nhau, gần như không gặp mâu thuẫn gì lớn. Giống như bao cặp vợ chồng bình thường khác, sau một thời gian tìm hiểu thì tiến tới hôn nhân.
Năm thứ 3 ở bên nhau, hai người chính thức nói với gia đình bàn chuyện kết hôn. Lúc ấy, chồng Châu hứa: "Đời này, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em. Hy vọng em có thể yên tâm về anh".
Ngày đính hôn, hai người không bàn bạc trước. Chồng Châu đem tất cả bạn bè thân thiết cùng với các chị em tốt của Châu tới, tổ chức một lễ đính hôn vô cùng lãng mạn. Không những thế còn bao trọn cả một nhà hàng tương đối sang trọng nên tốn khá nhiều tiề.n.
Mẹ chồng ban đầu vốn rất đồng ý chuyện hai người kết hôn, nhưng sau khi nghe nói hai người lãng phí nhiều tiề.n như vậy, trong lòng có chút không hài lòng. Bà cho rằng con dâu tương lai như vậy là không hiểu chuyện, nghĩ Châu là người chủ động yêu cầu con trai bà làm. Từ đó về sau đối với Châu có chút xa lánh.
Sau kết hôn, Châu vẫn thường về nhà mẹ đẻ ở một thời gian. Mẹ chồng liền nói làm con dâu, nếu gả vào nhà chồng thì nên ít liên lạc với nhà mẹ đẻ thì tốt hơn, nếu không người khác lại cho rằng lý do là vì bị mẹ chồng đối xử không tốt. Châu trong lòng vốn không muốn nhưng vẫn cảm thấy nên nghe lời mẹ chồng, không nên để mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu bị ảnh hưởng.
Lúc thương lượng kết hôn, bố mẹ Châu đã quen thuộc với chàng rể tương lai nên cũng không đòi hỏi nhiều về lễ vật, chỉ yêu cầu 1 số tiề.n gọi là tượng trưng. Sau đó cũng đưa hết số tiề.n này cho vợ chồng con gái làm vốn.
Lúc đó khi mua nhà là cả hai nhà cùng góp tiề.n, là tài sản chung của hai người, đương nhiên giấy chứng nhận bất động sản cũng viết tên hai bên. Về điểm này trong lòng mẹ chồng cũng có chút ý kiến. Bà cho rằng người đàn ông, người chồng là chủ của gia đình thì nên đứng tên trên giấy tờ bất động sản. Hơn nữa, nếu thật lòng yêu thì chuyện này không có gì phải tính toán.
Sau kết hôn, Châu và mẹ chồng nếu ở chung một chỗ cũng không có mâu thuẫn gì lớn hơn. Nhưng mẹ chồng trong lòng vẫn có phần chưa hài lòng cô con dâu này. Bình thường không gặp nhau thì thôi, một khi ở chung, sẽ biểu lộ một ít vấn đề.
Có lần mẹ chồng tim không tốt, đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, bác sĩ nói phải tập thể dục nhiều hơn, không phải lúc nào cũng ở nhà. Vì lý do này, mẹ chồng đến nhà vợ chồng Châu ở.
Mẹ chồng cả buổi sáng ra ngoài, buổi trưa về ăn cơm xong thì ngủ một giấc, gần như không làm gì. Buổi tối lại ra ngoài công viên nhảy múa, tập thể dục cùng bạn bè. Từ lúc mẹ chồng đến nhà, Châu gần như phải hầu hạ mọi thứ.
Năm ngoái, Châu đang ăn cơm thì có chút muốn nôn, mẹ chồng thuận miệng nói một câu: "Sao kết hôn lâu như vậy con còn kén chọn ăn uống thế. Hay là có thai rồi?". Nhờ lời nhắc này của mẹ chồng mà Châu đến bệnh viện kiểm tra. Kết quả là có bầu thật.
Từ lúc biết con dâu mang thai, mẹ chồng Châu có ý thức hơn. Không giống như trước kia, đôi khi bà sẽ trở về sớm giúp Châu đi chợ, nấu cơm. Trong lòng Châu cũng tự hiểu mẹ chồng là kiểu trong lạnh ngoài nóng, ngoài miệng nói cứng nhưng bên trong cũng biết suy nghĩ. Lúc chồng Châu phải đi công tác xa một thời gian, bà mặc dù không nói chuyện nhiều với con dâu nhưng cũng giúp một số việc. Sau đó Châu thành công hạ sinh một cậu con trai bụ bẫm, đáng yêu nhưng đồng thời cũng phải đối mặt với vấn đề "ở cữ".
Một ngày, nhân lúc chỉ có 2 người ở chung, mẹ chồng gọi Châu đến bảo: "Con dâu, tuy con rất vất vả sinh cho nhà chúng ta một đứa cháu đức tôn nhưng mẹ nghĩ con vẫn nên về nhà đẻ ở cữ thì hơn. Con cũng biết tim mẹ không tốt lắm, mỗi ngày đều cần phải nghỉ ngơi sớm, còn phải ra ngoài tập thể dục, khó có thời gian giúp con. Tốt hơn là con nên về nhà đẻ, để bà thông gia chăm. Đây là 15 triệu, mẹ cho con. Số tiề.n này con bảo bà thông gia mua cho ít đồ tốt, bồi bổ cơ thể".
Lúc ấy vừa nghe xong, trong lòng Châu rất giận. Cô vừa mới sinh xong, cơ thể còn chưa tốt lắm, vậy mà mẹ chồng đã muốn "đuổi" mình về nhà đẻ, cháu đức tôn bà cũng không muốn chăm.
Châu đem chuyện này "mách" với mẹ đẻ. Mẹ cô rất không đồng ý nói: "Mẹ thật không hiểu nổi mẹ chồng con nghĩ thế nào. Tốt xấu gì cũng là cháu trai mình, sao lại không chăm như vậy? Con gái, con không thể cứ thế chấp nhận. Nếu con muốn về nhà để mẹ chăm, tất nhiên mẹ vô cùng vui vẻ hầu con, để con "ở cữ" thật thoải mái. Nhà chúng ta không thiếu vài đồng bạc cho con tiêu. Con là con của mẹ, mẹ thế nào cũng không bỏ được. Nhưng bây giờ con đã là con dâu nhà người ta, nay ở nhà chồng chịu thiệt thòi, không được nhà chồng quý trọng".
Châu chỉ biết thở dài: "Vậy mẹ nói con phải làm gì bây giờ". Mẹ Châu nói tiếp: "Mẹ tất nhiên sẽ chăm sóc con, nhưng không phải ở nhà mình mà là ở nhà vợ chồng con. Bà thông gia hiện cũng đang sống ở đó, nếu mỗi ngày mẹ ở sờ sờ bên cạnh 24/24h, liệu bà ấy có chịu được không? Con đừng nói với mẹ chồng là đồng ý chuyện này, tiề.n thì cất đi, chỉ cần nói sau sinh cơ thể mệt mỏi không đi lại được, mẹ sẽ đến nhà chăm con. Mẹ không tin bà ấy không thể chăm sóc được cháu trai của mình".
Châu đương nhiên là nghe lời mẹ. Kết quả mẹ chồng chấp nhận mỗi ngày đều ở nhà giúp Châu dọn dẹp, khi cháu khóc cũng sẽ giúp dỗ dành. Châu nhớ hôm cô theo lời mẹ đẻ về nói với mẹ chồng, bà bảo: "Me đây là hầu hạ cháu mẹ, con cũng không cần suy nghĩ nhiều". Châu biết thật ra trong lòng mẹ chồng cũng không ghét mình, chỉ là có chút "khẩu xà tâm phật".
Từ chối quyền thừa kế tài sản nhà chồng để thoát khỏi sự xét nét của mẹ chồng Ở lứa tuổ.i 50 của chúng tôi, chuyện con cái lấy chồng, lấy vợ rồi ở chung hay ở riêng được nhóm bạn già của tôi quan tâm, bàn cãi sôi nổi dường như không có hồi kết. Ảnh minh họa: Getty Images Bởi lẽ, ai cũng có cái lý của mình. Chỉ đến khi có một người trong nhóm bạn của chúng...