Màn can thiệp quá trớn của mẹ chồng
Tôi bị sốc tới mức phải nhập viện. Mẹ chồng đã chạy tới chăm sóc cho tôi còn hơn cả mẹ đẻ. Thà rằng bà cứ đối xử tồi tệ để tôi hận và ghét bà. Đằng này, bà cứ ngọt nhạt khiến tôi khó xử.
Chào Hoài Phương, tác giả tâm sự “Mẹ chồng tôi là người phụ nữ tốt nhất thế gian”.
Nghe tâm sự của bạn, tôi thấy tủi phận cho mình quá. Tôi cũng đã từng nghĩ mình là người con dâu may mắn vì có mẹ chồng rất tâm lý. Ai dè, tất cả chỉ là giả tạo.
Suốt thời phổ thông trung học, trái tim tôi chưa từng “rung rinh” với bất cứ chàng trai nào. Điều đó đã thay đổi vào năm cuối đại học. Tôi đã gặp và yêu anh – người bạn cùng khóa.
Anh luôn xác định mối quan hệ nghiêm túc với tôi. Do vậy, tôi đã được anh đưa đến nhà chơi nhiều lần. Tôi rất thích nói chuyện với mẹ anh.
Mẹ anh là người khéo léo và tâm lý. Tôi cảm thấy yên bình và được che chở mỗi khi ở gần bà. Thế nên mọi định kiến không tốt về mẹ chồng – nàng dâu khi ấy trong tôi thật phù phiếm.
Sau ba năm yêu đương, chúng tôi đã quyết định gắn bó trọn đời với nhau. Tôi vui mừng bước theo anh về làm dâu. Tôi càng hạnh phúc hơn khi mẹ chồng là người đối xử với con dâu tốt nhất trên đời.
Niềm hạnh phúc nhất đã thổi bùng ngọn lửa hạnh phúc trong gia đình tôi. Sau cưới một tháng, tôi có bầu. Nhưng niềm hạnh phúc của tôi chưa “to” bằng mẹ chồng. Bởi bố mẹ chồng tôi đã ly hôn nhiều năm. Một mình mẹ chồng vất vả nuôi con. Thế nên, bà dành mọi tình cảm cho đứa cháu sắp chào đời này.
Video đang HOT
Mẹ chồng đề nghị tôi không phải mó tay vào bất cứ việc gì trong nhà. Bà e con dâu vất vả sẽ ảnh hưởng tới cháu nội. Bà tự nguyện làm mọi việc nhà với niềm vui khó tả.
Mẹ chồng đã đưa tôi tới phòng siêu âm thai. Mắt bà trùng xuống khi nhận tin kết quả siêu âm em bé trong bụng là bé gái. Nhưng một lát sau, chính bà lại động viên tôi: “Con nào cháu nào cũng quý cả con ạ”.
Lúc con gái tôi chào đời, bà đã chăm bẵm cháu nội từng ly từng tí. Gần như tôi chỉ bế ẵm lúc cho con bú. Còn mẹ chồng toàn tranh phần trông cháu. Bà còn là “nhà tài trợ kim cương” sữa bột cho cháu nội.
Tôi rất quý trọng mẹ chồng mình. Dạo này các khoản thưởng của tôi tăng hơn trước. Tôi gửi cho mẹ chồng thêm 2 triệu mỗi tháng để mẹ rủng rỉnh chi tiêu.
Ngờ đâu, bà đã từ chối. Bà ngọt ngào nói: “Con cầm tiền chịu khó mua mỹ phẩm và quần áo mặc cho đẹp đi. Sinh con xong, trông con xuống sắc đi đấy”. Tôi rớm nước mắt trước mẹ chồng tâm lý.
Cuộc sống ở nhà chồng của tôi trôi qua rất yên bình và tình cảm. Tôi đâu ngờ bà đã che đậy màn kịch đen tối.
Một hôm, tôi đi làm về sớm và tình cờ nghe lỏm được câu chuyện của bà với người họ hàng. Mẹ chồng tôi tỏ ra rất mãn nguyện vì có cháu trai ở ngoài. Bà còn bảo đã “bảo trợ” toàn bộ cho cháu rơi. Tôi không còn tin vào tai mình nữa.
Tôi đã thuê thám tử đi điều tra tin đồn. Mẹ chồng đã xúi con trai kiếm thằng đích tôn nối dõi tông đường. Bà bảo với con trai: “Chắc gì vợ anh sẽ sinh được con trai nên cứ phòng bị trước cho lành”.
Bà đã mai mối một cô gái nghèo cho chồng tôi. Mẹ chồng tôi còn thuê nhà cho cô gái đó ở để có địa điểm “gây giống”. Bà cũng không quên cho cô gái nhiều tiền để dưỡng thai.
Sau khi cháu trai chào đời, cứ hai, ba ngày, mẹ chồng tôi lại mang đồ ngon thức uống bổ dưỡng tới thăm cháu. Việc này đã diễn ra 2 năm nay. Thế mà tôi vẫn bị màn diễn mẹ chồng tốt của bà làm cho mờ mắt.
Tôi bị sốc tới mức phải nhập viện. Mẹ chồng tôi cũng chạy tới chăm sóc cho tôi còn hơn cả mẹ đẻ. Thà rằng bà cứ đối xử tồi tệ với tôi để tôi hận bà, ghét bà. Đằng này, bà cứ ngọt nhạt khiến tôi khó xử quá.
Vợ chồng tôi còn rất yêu nhau. Nhưng tình cảm của chúng tôi cứ gượng gạo sau màn can thiệp quá trớn của mẹ chồng. Tôi thực sự chẳng biết làm gì trong hoàn cảnh này nữa. Xin hãy giúp tôi!
Theo Afamily
Bạn trai mới hay mượn tiền tôi
Nếu chọn người đã yêu 7 năm, tôi không phải lo về kinh tế nhưng tôi đang 'rung rinh' với người cho tôi cảm giác lãng mạn, vui vẻ.
Tôi năm nay 28 tuổi. Cái tuổi không còn nhỏ để quyết định chuyện hệ trọng của đời người. Nhưng trái tim tôi đang phân vân giữa hai ngã rẽ. Chọn người yêu mình hay người mình yêu?
Tôi có một mối tình đã bảy năm với người bạn trai của tôi. Anh là con trưởng trong gia đình ba anh em. Hoàn cảnh gia đình không giàu có nhưng đàng hoàng, ba anh em đều học đại học. Cha mẹ không có điều tiếng gì. Anh tốt nghiệp đại học Bách Khoa và đang làm cho một công ty xây dựng có tiếng của thành phố. Anh là người siêng năng, chịu khó, cầu tiến, hiền lành nhưng không quá lanh lẹ và có phần thật thà quá nên dù tài, anh vẫn không được cân nhắc vào các vị trí quan trọng.
Trong tình yêu anh cho tôi có cảm giác an toàn, bình yên nhưng không lãng mạn và vui vẻ. Bởi anh không biết nói những lời lẽ bay bướm, cũng không biết tạo sự bất ngờ hay khiến tôi cảm động. Tôi cần gì, anh sẽ đáp ứng nhưng nếu không nói thì anh không bao giờ quan tâm. Công việc buộc chúng tôi phải sống ở hai nơi xa nhau. Có khi một tháng mới gặp nhau một lần. Gặp cũng không có sự vui mừng, chỉ là cùng ăn uống rồi thôi.
Hai năm trước, tôi có tình cảm với một người. Người này hoàn toàn trái ngược với bạn trai của tôi. Đó chỉ là một người học hết lớp 12, làm công nhân trong công ty của tôi (Tôi làm trợ lý giám đốc). Gia đình đông anh chị em (11 người), hoàn cảnh khó khăn. Các anh chị đã lập gia đình nhưng người thì ly hôn, người thì đang ly thân vì chồng nghiện ma túy, có người còn bị đi tù vì từng gây thương tích cho người khác. Ba của người này cũng có hai đời vợ. Còn bản thân người này cũng từng ăn trộm vặt, bị công ty xử lý và từng cá độ đá banh. Dùng lý trí để xét về tất cả, tôi đều biết anh không có một cơ sở nào cho tôi đáng để trao thân gửi phận nhưng con tim tôi lại đi ngược lý trí.
Tôi luôn vui vẻ khi ở bên cạnh người này, luôn nói được tất cả suy nghĩ của tôi cho anh - những điều này tôi không thể tâm sự cho bạn trai bảy năm của tôi. Khi tôi bệnh, chính người này cũng chăm sóc tôi tận tình, nấu cháo, mua thuốc và đội mưa đi hái lá xông cho tôi. Những ngày lễ, anh luôn làm tôi bất ngờ vì những hành động rất lãng mạn. Đi đâu anh cũng muốn chở tôi đi, luôn cho tôi cảm giác tôi là người quan trọng nhất đối với anh. Tôi biết trái tim mình hoàn toàn nghiêng về anh nhưng lại không biết phải đưa anh về nhà giới thiệu như thế nào?
Nói thêm về gia đình tôi. Gia đình tôi thuộc dạng khá giả, gốc Bắc nên ba mẹ tương đối coi trọng sĩ diện. Tôi là con gái duy nhất trong gia đình có ba anh em. Cả ba anh chị em chúng tôi đều thành đạt và đều đã tốt nghiệp đại học. Mẹ tôi từng quyết liệt phản đối tình yêu của anh trai tôi khi anh quen một người con gái chỉ mới học hết lớp 8. Bản thân tôi cũng từng là niềm tự hào khi mẹ đem ra để nói chuyện với bạn bè hàng xóm. Chính vì thế, từ rất lâu, tôi luôn có 1 áp lực thầm kín về việc chọn bạn đời. Huống hồ tôi từng đưa người bạn trai 7 năm của tôi về ra mắt gia đình và đã được mẹ chấp thuận, đem khoe với bạn bè của mẹ thì giờ đây tôi đang rất phân vân về việc có nên chia tay với người cũ và đưa người mới về ra mắt hay không?
Thêm một việc khiến tôi còn băn khoăn mà rất mong anh chị góp ý cho tôi. Tôi luôn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc khi ở bên người bạn trai mới nhưng điều làm tôi suy nghĩ là anh rất hay mượn tiền tôi. Mà đa phần là mượn nhưng không trả lại. Mặc dù khi anh lĩnh lương anh cũng không tiếc gì tôi. Nhưng có lẽ lương anh thấp (khoảng hơn 3 triệu/tháng) nên anh không đủ tiêu xài. Vì thế mà hầu như tháng nào anh cũng mượn tiền tôi.
Tôi không biết liệu sau này lấy nhau, có con cái thì việc phải lo cái ăn cái mặc có còn khiến tôi vui vẻ như bây giờ hay không? Tôi rất mong và rất biết ơn sự đóng góp ý kiến của mọi người để tôi có quyết định đúng đắn cho chuyện hệ trọng cuộc đời mình.
Theo Ngoisao
Chọn ai trong những "cái đuôi" kia? Trong cuộc sống không tránh khỏi những lúc ta bị giằng xé giữa nhiều người đàn ông. Chọn ai? Bỏ ai? Từ chối ai cũng tiếc mà bỏ ai cũng thương. Mọi người thường nói hãy nghe theo trái tim mách bảo nhưng trái tim lúc này rung rinh không phải chỉ với một người. Giữ kín chuyện Chừng nào chưa kết hôn...