Mặc kệ miệng đời vẫn yêu người phụ nữ đã ly hôn, nhưng không ngờ người phụ nữ của mình lại có quá khứ kinh hoàng thế này
Yêu một người đàn bà từng ly hôn, tôi thấy mình được yên bình. Trải qua bao nhiêu sóng gió, cô ấy trân trọng từng khoảnh khắc khi ở bên tôi.
Ngay cả những bữa cơm, những món ăn cô ấy cũng chăm chút bằng tất cả lòng mình.
Tôi là người đàn ông không quá nổi trội nhưng vây quanh tôi có rất nhiều phụ nữ. Người nào cũng tỏ ra mình dịu dàng, hiểu biết, thông minh nhưng tôi tuyệt nhiên không hề có cảm xúc. Chỉ thấy những cô gái ấy như những bông hoa giống nhau nhưng rồi chẳng đọng lại tâm trí tôi điều gì đặc sắc.
Nhưng tôi lại bị chinh phục bởi một người phụ nữ khá trầm tính. Giữa những cuộc vui chơi của công ty, cô ấy luôn tỏ ra trầm tĩnh, ít nói. Khi những cô gái khác ăn mặc điệu đà, cố tỏ ra mình nổi bật thì cô ấy lại rất giản dị. Chính sự khác biệt đó đã khiến tôi chú ý. Và rồi, tôi yêu người phụ nữ ấy bởi sự sâu sắc, dịu dàng và cả sự từng trải mà cô ấy có được.
Khi tôi ngỏ lời, cô ấy bảo rằng: “Đừng yêu một người phụ nữ một đời chồng như em. Hãy chọn một cô gái còn trẻ, rực rỡ để yêu”. Một vài người còn tưởng tôi chơi bời, trêu đùa tình cảm của cô ấy. Một vài người khác thì tặc lưỡi mỉa mai: “Yêu ai không yêu, lại đi yêu một người đàn bà đã từng có chồng”.
Nhưng thiên hạ thì mặc thiên hạ, làm sao có thể dùng ba chữ “một đời chồng” để đánh giá một người phụ nữ. Phận đàn bà có ai lại chẳng mong muốn mình được bình yên, được hạnh phúc. Có ai lại chẳng muốn đi đến cuối con đường hôn nhân. Chọn ly hôn, ắt hẳn cuộc hôn nhân ấy phải mang lại cho người phụ nữ nhiều nỗi đau đớn và tổn thương.
Video đang HOT
Sau này tôi mới biết cô ấy cô ấy từng có một người chồng vũ phu, nát rượu. Chồng cũ sáng xỉn chiều say, chẳng làm ra được một đồng nuôi vợ. Khi cô ấy đang mang thai, anh chồng vì không có tiền ăn nhậu đã đạp cô ấy đến mức mất con. Quá đau đớn nên cô ấy chọn cách ly hôn. Bao nhiêu năm rồi, cô ấy khép lòng mình lại. Quá khứ như một bóng ma ám ảnh, khiến cô ấy không còn tin vào cái gọi là tình yêu nữa.
Nhưng tôi thương cô ấy thật lòng. Thương cả những nỗi đau và ám ảnh trong quá khứ. Biết được cô ấy từng bị đối xử tệ, từng bị đánh đập, tôi càng mong muốn được bù đắp lại những nỗi đau đó. Tôi biết, cô ấy chẳng cần những xa hoa, những phù phiếm, chỉ cần một người thật lòng thật dạ. Khi nhận ra được chân tâm của tôi, cô ấy mới mở lòng mình ra đón nhận tình cảm của tôi.
Yêu một người đàn bà từng ly hôn, tôi thấy mình được yên bình. Trải qua bao nhiêu sóng gió, cô ấy trân trọng từng khoảnh khắc khi ở bên tôi.
Ngay cả những bữa cơm, những món ăn cô ấy cũng chăm chút bằng tất cả lòng mình.
Người đời thường nghĩ những cuộc tình hay những cuộc hôn nhân khi đàn bà đã từng ly hôn có điều gì đó khiếm khuyết, không trọn vẹn. Nhưng đã là tình cảm thì chẳng có người cũ hay người mới, tình yêu được cho đi bằng cả trái tim sẽ nhận về cả chân tình. Tôi thương người phụ nữ ấy, thương cả quá khứ đau thương mà cô ấy chịu đựng. Một người phụ nữ như vậy phải được hạnh phúc, phải được nâng niu.
Từng mang tiếng một đời chồng, mẹ chồng mới lúc nào cũng đay nghiến, cay độc hơn khi bà giở trò trong thức ăn của con dâu
Nói xong, tôi để đơn ly hôn lại rồi rời đi. Đứa em chồng sợ hãi quỳ xuống van xin tha thứ, mẹ chồng chết điếng không nói được lời nào.
Còn chồng tôi gục ngay tại chỗ.
Yêu vội cưới cũng vội, tôi về làm dâu trong một gia đình có mẹ chồng nổi tiếng khó tính và cay độc nhất xóm. Nhưng vì thương Thành, tôi chấp nhận hết tất cả, chỉ cần ở bên anh là được. Mới 1 ngày sau đám cưới, mẹ chồng đưa cho tôi tờ giấy nợ, ghi rõ ràng những khoản chi trong đám cưới. Tôi cầm tờ giấy chi chít khoản tiền lớn, nhỏ mà lòng đau như cắt. Bà bắt vợ chồng tôi phải làm việc để trả lại số tiền đó, không được thiếu một đồng. Tôi ấm ức nhưng vẫn không dám lên tiếng, chỉ biết chịu đựng làm tròn trách nhiệm của con dâu thảo hiền.
Mẹ chồng của tôi là người mê tín. Bà nói tuổi của tôi không hợp ở lại trong nhà, bảo vợ chồng cô dọn ra ngoài sống. Tôi mừng thầm vì sắp thoát khỏi cuộc sống không thoải mái này. Những tưởng mẹ chồng sẽ cho một số tiền để vợ chồng tôi dọn ra ở riêng, nhưng không, bà bắt cả hai tự lo liệu, không cho một đồng nào. Mỗi tháng, mọi khoản sinh hoạt phí trong nhà, mẹ chồng đều đùn đẩy cho vợ chồng tôi. Cả hai có lao vào làm việc điên cuồng cũng không đủ lo sinh hoạt phí, chứ đừng nghĩ đến chuyện mua nhà riêng.
Thành giục tôi về mượn tiền ba mẹ và anh em dòng họ, cuối cùng thì họ cũng đủ tiền mua được căn nhà nhỏ. Mọi việc xong xuôi, vợ chồng tôi định bụng dọn ra ở riêng ngay nhưng mẹ chồng lại nói tháng này không tốt cho việc dọn nhà nên đành dời qua tháng 6. Tôi nghĩ bụng chỉ còn vài tháng, chịu đựng một chút cũng không sao. Nhưng những ngày tháng đó lại là một nỗi ám ảnh kinh hoàng, có thể suốt cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ quên.
Trong thời kỳ mang thai tháng thứ 6, tôi khóc suốt. Chồng tức giận đánh vợ vô lý, mẹ chồng cứ chì chiết và gây áp lực khoản tiền đám cưới. Cuộc sống ở nhà chồng khiến tôi vô cùng khó thở, tôi bắt đầu có những dấu hiệu trầm cảm. Tuy ở chung nhà nhưng mẹ chồng tính toán rất chi li, không cho vợ chồng tôi xài chung bất cứ thứ gì. Điều đáng tủi nhục là bà bắt vợ chồng tôi lo việc ăn uống riêng, không cho lấy một hột gạo nào.
Thời gian này tiền bạc của tôi cứ mất liên tục, có ngày lên đến vài trăm ngàn. Tôi quyết định lén mẹ chồng lắp camera trong nhà để theo dõi. Một ngày, tôi phát hiện Thiên - em chồng của tôi có những hành động mờ ám. Cậu ta lẻn vào phòng rồi dùng vật nhọn cậy tủ và lấy trộm tiền. Tôi tá hỏa. Nhiều lần tôi nói với chồng nhưng anh lại một mực tin tưởng và bảo vệ em trai. Không chỉ thế, anh còn đánh và mắng chửi tôi thậm tệ. Tôi nén cơn tức giận, đợi đến một ngày có đầy đủ chứng cứ có thể vạch trần bộ mặt thật của em trai anh.
Những tưởng chỉ có hành động kinh tởm của Thiên, không ngờ một ngày, tôi lại phát hiện ra một chuyện động trời khác. Mẹ chồng đã lén lút bỏ thứ gì đó vào canh dưỡng thai của tôi. Tôi hốt hoảng đi kiểm tra xem đó là loại thuốc gì. Khi biết kết quả tôi vô cùng choáng váng. Tôi không còn sức để chịu đựng những con người đáng sợ này nữa, tôi hoàn toàn mất niềm tin vào cuộc sống.
Một ngày, tôi tập hợp tất cả mọi người trong nhà lại để tuyên bố ly hôn. Mọi người đều bất ngờ với quyết định của tôi, mẹ chồng còn mắng chửi.
- Mày ngoại tình với thằng nào mà giờ đòi bỏ chồng hả?
Tôi chỉ cười nhạt rồi mở những đoạn băng ghi hình lên cho mọi người xem. Mẹ chồng và Thiên tái xanh mặt mày. Tôi cười nhạt nhìn chồng.
- Đây là những hành động của mẹ và em trai của anh đó. Anh nhìn cho kỹ đi, xem còn dám lớn tiếng bênh vực họ nữa hay không?
Mẹ chồng và Thiên 'đứng hình' khi thấy những hành động của mình đã được quay lại kỹ càng.
Gạt nước mắt, tôi tiếp tục nói.
- Còn đây là kết quả xét nghiệm, bác sĩ nói trong canh có chứa thuốc thần kinh chứa chất gây suy giảm trí nhớ, rất nguy hiểm cho những người mang thai. Tôi thật sự không ngờ trong căn nhà này lại có những con người độc ác đến vậy. Giờ mọi chuyện đã rõ ràng rồi. Tôi sẽ báo chuyện này lên công an để họ giải quyết. Còn đây là đơn ly hôn tôi đã ký sẵn, anh ký vào đi, trả tự do cho tôi.
Nói xong, tôi để đơn ly hôn lại rồi rời đi. Thiên sợ hãi quỳ xuống van xin tha thứ, mẹ chồng chết điếng không nói được lời nào. Thành ngồi gục tại chỗ.
Kết thúc cuộc hôn nhân đầy toan tính và nước mắt, tôi chào đón đứa con đầu lòng và bắt đầu cuộc sống đơn thân. Tôi nghĩ thà sống với con, còn hơn sống với những con người tàn độc ở nhà chồng. Có lẽ suốt cuộc đời này, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho những con người đó.
Lần cuối nằm cạnh nhau trên chiếc giường cưới, tôi bật khóc như đứa trẻ khi nghe vợ rỉ tai câu này Tôi đau đớn, từ mai anh sẽ chẳng còn vợ, chẳng còn được ôm vợ thêm một lần nào nữa. Giá như anh đừng mải miết kiếm tiền, giá như anh quan tâm vợ nhiều hơn "Vợ à, em có muốn ăn hay uống chút gì không?" Linh đưa đôi bàn tay run rẩy sờ lên khuôn mặt của chồng rồi nói: "Chỉ...