Má tôi biến con hoang thành con đẻ như thế nào?
Ngày ba tôi có phòng nhì, ba hắt hủi má và bỏ quên chị em chúng tôi. Năm đó tôi 8 tuổi. Trong mắt một đứa con gái 8 tuổi, ba là tất cả mọi thứ. Thế nhưng mọi thứ như sụp đổ.
ảnh minh họa
Tôi không thể quên những đêm má khóc ròng. Tôi không thể quên được trận đòn mà ba đánh má trước lúc ba đi. Nó ám ảnh và trong lòng tôi, ba chẳng còn là gì nữa.
Tôi chỉ biết ôm mẹ, chỉ biết nghĩ là mình sẽ phải cố gắng học thật giỏi, làm thật nhiều tiền để sau này trả thù kẻ bội bạc ấy. Trong đầu một đứa con nít 8 tuổi chất chứa hận thù.
Video đang HOT
Sau đó một thời gian dài, ba về và dẫn theo một đứa em gái kém tôi 4 tuổi. Có nghĩa là ba đã có bồ từ khi tôi còn rất nhỏ. Lúc này ba rất ân hận vì bỏ vợ hiền, bỏ những đứa con ngoan mà đi theo người đàn bà khác.
Má tôi thật sự là người biết vun vén. Má dể cho ba có thời gian để suy nghĩ về mọi việc. Sau đó má nhận nuôi em vì má em ấy không đủ điều kiện để nuôi. Bà ta cũng hạch sách đền bù thanh xuân này kia nhưng má tôi cương quyết không chịu.
Bất ngờ nhất là khi má coi em như chúng tôi. Má lo cho em ấy từ những cái nhỏ nhất, đưa em đi học, chờ em đi thi. Má lo lắng những khi em đau ốm, trực bệnh viện cả đêm khi em bị đau sốt. Má cho em những thứ mà chúng tôi đôi lúc phải ghen tỵ. Tôi nghĩ rằng chẳng biết tôi là con má hay em ấy là con má nữa.
Một thời gian sau trong gia đình tôi không còn coi Hạnh là đứa “con hoang” nữa. Em ấy đã trở thành một thành viên chính thức của gia đình. Giờ đây em đang là sinh viên năm thứ ba của Đại học Ngoại thương.
Ba tôi biết sai mà bù đắp tất cả cho má trong khoảng thời gian từ đó tới giờ. Với ba, má là người phụ nữ vĩ đại nhất! Em cũng gọi má tôi là má. Má đẻ của em vì thấy em ngoan ngoãn giỏi giang mà bà ấy cảm phục má tôi. Giờ đây gia đình tôi đang rất hạnh phúc.
Đến khi tôi lấy chồng, má vẫn thường dặn dò: “Trong cuộc sống gia đình, chắc chắn sẽ có lúc xảy ra sóng gió. Đàn ông là người xây nhà, nhưng đàn bà mới là người xây tổ ẩm. Chính con mới là người quyết định hạnh phúc gia đình mình. Phụ nữ chúng ta có lúc sẽ phải hy sinh. Nhưng con hy sinh vì chồng, trải qua sóng gió chắc chắn chồng con sẽ hiểu và yêu thương con nhiều hơn nữa”. Tôi vẫn nghe lời má và luôn cố gắng vun vén, giữ chồng một cách nhẹ nhàng.
Theo VNE
Em nên bắt đầu như thế nào ...?
12 năm học phổ thông, tốt nghiệp, làm hồ sơ thi Đại học nhưng em đã không may mắn như bạn bè, thuận theo gia đình, em chấp nhận đi học trung cấp kế toán 2 năm. Trong thời gian đấy, cùng việc thất vọng với bản thân không đạt được kết quả như mong đợi, cộng thêm sự xích mích, đổ vỡ trong gia đình đã khiến em hoàn toàn sống không định hướng.
Chọn cách nào đúng để đạt được công việc tốt nhất?
Học kế toán cũng không phải là đam mê của em, em cứ học mà không màng tới sau này mình sẽ sống ra sao. Để tránh tình trạng bị tự kỷ, em có đi làm thêm, vừa đỡ được tiền học lại lấy thêm kinh nghiệm cuộc sống. 2 năm kết thúc, em đi làm ở 1 công ty nhỏ nhưng không thể hiểu nổi vì sao cái tâm trạng u uất về gia đình cứ đeo bám lấy tinh thần. Em không thể bộc lộ được điểm mạnh của bản thân, thấy mình như trôi lơ lửng ở một nơi nào đó... không thích em lại nhảy việc, đi làm rồi quyết định đi học liên thông.
Cơ hội tốt chỉ đến 1 lần nhưng nếu không bắt kịp thì sẽ nuối tiếc và em nghĩ mình đã vuột mất điều đó khi không suy nghĩ thấu đáo trong mọi chuyện. Ngay cả các mối quan hệ xã hội, em cứ sống khép mình, bạn bè ít chia sẻ, dù thực lòng rất muốn nhưng giờ em đang băn khoăn quá không biết mình sẽ bắt đầu từ đâu để cải thiện tình hình này. Hiện nay em đã tốt nghiệp trung cấp kế toán, mặc dù được bằng khá nhưng giờ thấy bản thân còn thiếu hụt nhiều kỹ năng để trở thành một kế toán.
Giờ em muốn mình phát triển các kĩ năng mềm để hoàn thiện bản thân hơn, muốn được giao lưu để có nhiều mối quan hệ mới, em thật sự muốn biết thế mạnh của mình là gì. Nếu như đành lòng chấp nhận làm một nghề mình không thích nhưng em muốn mình vẫn có thể làm theo sở thích của mình ở ngoài, nhưng giờ chưa thật đủ tự tin để biến điều đó thành hành động... hãy cho em một lời khuyên với.
Theo VNE
Tôi bị úp sọt như thế nào ... Để rồi một gã đẹp trai, con nhà giàu có, gia giáo như tôi lại lấy một cô vợ làm nhân viên cắt tóc, gội đầu. Không hiểu từ bao giờ, tôi thấy nhớ em nếu vài ngày không qua quán nhà em. Nếu không phải là em, tôi sẽ không gội, đợi bằng được em về thì thôi. (ảnh minh họa)...