Ly hôn để chồng lấy vợ khác và sinh con trai
Tôi mệt mỏi vô cùng vì ngay cả người chồng mà mình thương yêu cũng không đoái hoài…
Nỗi nhục sinh con gái
5 năm làm vợ chồng nhưng tôi chưa từng nhận được lời khen nào từ người tôi yêu thương. Đau khổ hơn, mẹ chồng còn suốt ngày dùng ánh mắt khó chịu để nhìn tôi, soi mói tôi, giống như tôi là khắc tinh nhà mẹ.
Tôi sinh được 2 con gái, cháu nào cũng xinh xắn vui vẻ. Dù vậy, chưa một lần cháu được bà đưa đi mua quần áo hay cho tiền ăn quà. Tôi hiểu, mẹ tôi mặc cảm vì gia đình không có cháu trai, lại còn khó chịu vì con mẹ là con trai trưởng. Nhìn khuôn mặt lo lắng của bố chồng, sợ không có cháu nối dõi mà lòng tôi buồn vô hạn. Có lẽ, tôi thực sự là khắc tinh của gia đình này.
Mẹ chồng tôi hằng ngày mong một đứa cháu trai, thế nên khi biết con dâu sinh con gái, mẹ thất vọng lắm. Bao nhiêu ngày tôi nằm viện mẹ không vào thăm. Đến một bữa cơm cho tôi mẹ cũng chưa từng mang vào. Mọi việc lại đến tay mẹ đẻ tôi. Những ngày ấy tôi buồn lắm, mới sinh mà phải khóc suốt vì sự lạnh nhạt của nhà chồng.
Khi con tôi đã lớn, tôi còn khổ sở vì bị mẹ đối xử không ra gì. Chồng tôi cũng vì nghe lời bố mẹ mà có thái độ lạnh lùng với vợ. Chẳng sao, với tôi thế là đủ vì tôi đã có hai con gái kháu khỉnh, xinh xắn, rất ngoan.
Ly hôn để chồng lấy vợ khác và sinh con trai
Mẹ chồng tôi hằng ngày mong một đứa cháu trai, thế nên khi biết con dâu sinh con gái, mẹ thất vọng lắm. (ảnh minh họa)
Nhưng ngày tháng trôi đi, tôi thấy mình sống như người thừa trong nhà. Tôi mệt mỏi vô cùng vì ngay cả người chồng mà mình thương yêu cũng không đoái hoài. Anh đi sớm về tối, rượu chè say sưa. Ngay cả đến sinh nhật của con gái anh cũng không nhớ. Về tới nhà, con hỏi &’quà của con đâu bố’ thì anh gắt gỏng &’quà cáp gì’. Rồi anh lại lao vào nhà tắm mà tắm rồi đi ngủ thẳng. Còn con thì cứ đợi bố, trông bố về cắt bánh mà bố chẳng đoái hoài. Nghĩ thương cho cái thân phận mình.
Video đang HOT
Có lẽ, áp lực sinh con trai khiến chồng tôi mệt mỏi như thế. Tôi quyết định sẽ ly hôn, mang theo hai đứa con để chồng có thể lấy vợ mới và sinh con. Trước quyết định ly hôn của tôi, chồng có vẻ ngạc nhiên vì lâu nay, anh luôn nghĩ tôi đeo bám anh, không buông tha cho anh, còn mẹ chồng nghĩ tôi là khắc tinh của cái nhà này. Tôi đòi ly hôn khiến mọi người bất ngờ.
Công việc của tôi cũng tạm ổn, có thể lo đủ cho hai con ăn học. Tôi không sợ khổ sợ khó, chỉ lo con cái sau này không có chỗ dựa, rồi con sẽ buồn vì không được sự thương yêu của cả bố và mẹ. Nhưng nghĩ ngay khi con còn bé, bố mẹ chồng đã đối xử như thế thì còn hi vọng gì. Thà tôi để các cháu sống riêng, ở bên mẹ các cháu còn hơn chúng phải chứng kiến sự ghẻ lạnh của ông bà nội, thậm chí cả người cha mà chúng thương yêu.
Tôi không biết cuộc đời sẽ đi về đâu, cũng không biết chồng tôi sẽ như thế nào khi lấy vợ mới nhưng tôi không hối hận vì quyết định này. Chia tay có lẽ tốt hơn cho cả hai vì sống thế này chỉ khổ cho tôi và các con mà thôi.
Theo VNE
Nhật kí cuộc tình
Tôi cứ mong chờ một cuộc tình chân thật, một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, nhân hậu và cũng có đôi phần cá tính. Nhưng tất cả chỉ là ước muốn viển vông. Tôi lao vào cuộc tìm kiếm một nửa đích thực của đời mình, bỏ qua những lời mời mọc...
Cuộc thử đầu tiên:
Cô thư kí xinh đẹp và lạnh lùng là đối tượng đầu tiên tôi nhắm đến. Em xinh đẹp nhưng ít cười. Những lần tôi đùa em chỉ gượng cười nhẹ, rồi nụ cười vụt tắt, sau đó em quay lưng đi thẳng. Nhiều lần, tôi yêu cầu người đẹp pha cà phê. Người đẹp pha cho tôi một tách cà phê đen nóng. Vừa đưa lên miệng, tôi vội cáu gắt:
- Anh có bảo em pha cafe đen đâu...
Người đẹp lại tới tấp đi lấy sữa. Vẫn lạnh lùng và bất cần.
- Anh không uống được nóng.
Em lầm lũi đi lấy đá bỏ vào.
Thú thực, tôi chỉ muốn trêu cho đỡ buồn chứ làm sao có thể lấy một người như thế. Đơn giản, cô ta quá lạnh lùng. Tôi cần những trái tim nhạy cảm.
Cuộc tình thứ 2:
Những cô gái đến thực tập, nét rạng rỡ và ngây thơ còn đượm trên cả mắt và môi. Tôi đặc biệt chú ý đến một em, tên Hải Yến. Em xinh đẹp và nhanh nhảu hết mức. Em luôn biết tôi cần những gì và luôn đi bên tôi trong các cuộc giao tiếp. Em biết cách tỏa sáng. Em cười rất nhiều và nói cũng nhiều. Thực tập được 1 tháng, em chính thức tỏ tình với tôi:
- Không biết anh sẽ nghĩ gì về em nhưng em vẫn muốn nói điều này: Em yêu anh.
Thú thực, tôi choáng ngợp. Tôi nhìn em cười:
- Biết gì về anh mà yêu?
Nói vậy nhưng tôi vẫn hẹn hò. Em hay dẫn tôi tới những nhà hàng sang trọng với các phong cách khác nhau. Em sành điệu và hợp thời. Tất cả những đồ đạc của em, em đều chọn lựa kĩ càng và chăm chút tỉ mỉ. Em bảo: "Đàn bà không sắc là vứt vào sọt rác".
Em nói với tôi: "Anh thật có phúc khi được em chọn...".
Sau 2 tháng cuộc tình của tôi cũng chấm dứt vì bao vội vã của người tình khi muốn nhanh chóng làm chuyện ấy.
Tôi dứt áo ra đi bỏ lại sau lưng lời trách móc chua chát từ em. Dù không nói ra nhưng tôi biết người đàn bà của mình không ích kỉ đến vậy.
Rồi tôi lao vào công việc mà quên đi tất cả. Cho đến một ngày, tôi đi từ thiện và gặp em. Khuôn mặt em dịu dàng, đôi mắt trong veo và làn da rám nắng. Em cười rất hiền, nói vừa đủ chúng tôi nghe thấy.
Mấy anh bạn trêu vài câu gì đó:
- Em xinh thế này mà lại vào làm ở đây không sợ buồn sao?
Em nói:
- Em là sinh viên. Đi tình nguyện lúc rảnh rỗi thôi.
Họ ùa vào trêu em, còn tôi chỉ ngồi và ngắm em. Tôi thầm ước về điều gì đó xa xôi.
Tôi lại gặp em thêm lần nữa, khi uống cafe một mình vào chiều chủ nhật. Vừa nhìn thấy em trong trang phục nhân viên trái tim tôi đã rộn ràng. Hình như em cũng ngỡ ngàng đến mức làm đổ cả cafe. Cuối buổi hôm đó, tôi mời em đi ăn. Em từ chối, em mời tôi ra quán trà đá gần kí túc em ở...
Em kể cho tôi nghe về quá khứ của em - những mảng màu u tối, nghèo nàn. Em không ở quá gần và cũng không quá xa. Em nhẹ nhàng như một cơn gió thu mà tôi muốn đắm chìm trong cảm giác dịu dàng mãi mãi.
Theo VNE
Dấu hiệu "ông ăn chả" Một anh chồng đang lừa dối vợ thường bị mất ngủ bởi cảm thấy tội lỗi và cố gắng đối xử tốt với cả vợ và người tình. Nếu giấc ngủ của chàng ngắn hơn, chàng hay ngồi hàng giờ bên máy tính vào buổi tối, rất có thể là đang nhắn tin hoặc trò chuyện với cô nàng nào đó. Chàng bắt...