Ly hôn chồng cũ nửa năm, 3 bà chị chồng vẫn thản nhiên mang mẹ chồng cũ ốm đau đến nói tôi chăm bà
Họ nói: “Mẹ tụi chị quen để em chăm sóc rồi”.
Con người ai cũng có mặt hạn chế, những thứ chúng ta tiếp xúc hàng ngày sẽ quyết định tầm mắt của chúng ta. Thế nên hai người ở cấp độ khác nhau rất khó mà giao nhau, vợ chồng cũng vậy. Ví như chuyện môn đăng hộ đối, rất nhiều cuộc hôn nhân tan vỡ chỉ vì quan điểm sống khác nhau. Khi cái nhìn về cuộc sống không đồng điệu, sẽ sinh ra cãi vã. Dù tình cảm ban đầu có sâu đậm cũng sẽ tiêu tan vì những tiếng tranh cãi này.
Kỳ thật trong mắt rất nhiều người, Tuyết gả cho chồng cô là một loại hạ giá. Điều kiện của hai người thực sự chênh lệch quá lớn. Trước khi Tuyết kết hôn, nhiều người đã khuyên cô nên suy nghĩ kỹ. Sự thật là nhà chồng Tuyết còn có 3 chị gái, chồng cô lại là con út trong nhà, chắc chắn anh ta sẽ được cưng chiều, nếu cô gả về, khẳng định cuộc sống hôn nhân sẽ không dễ chịu.
Đáng tiếc là lúc đó Tuyết lại không nghe lời khuyên của mọi người, mãi sau này khi đã trải qua nhiều chuyện, cô mới rút ra kinh nghiệm xương máu: Hôn nhân đích thật phải trải qua suy nghĩ kỹ càng.
01. Đã có mâu thuẫn trước khi kết hôn
Để hình dung chênh lệch kinh tế giữa hai nhà thì tiền kiếm được của cả nhà chồng trong 1 năm chưa chắc đã bằng của nhà Tuyết kiếm trong 1 tháng. Thế nhưng cuộc hôn nhân này xuất phát từ tình yêu nên đôi bên cũng cố gắng để hài hòa, dù cho thực tế Tuyết là người phải hy sinh nhiều hơn.
Cân nhắc đến tình hình thực tế, Tuyết và chồng vẫn quyết tâm đến với nhau nên dẫn về nhà nhau ra mắt. Họ dự định sau cưới sẽ sống riêng tại một căn hộ của bố mẹ Tuyết. Thế nhưng đáng ngạc nhiên là mẹ và 3 chị gái của chồng Tuyết ngay lập tức tỏ thái độ không đồng ý, cho rằng họ đã vất vả nuôi chồng Tuyết học Đại học là vì để anh có tiền đố, chứ không phải để kết hôn rồi mang tiếng ở rể. Kỳ thật Tuyết không nghĩ nhiều, cô cho rằng cả hai đều có công ăn việc làm đàng hoàng, sau kết hôn dù là ở nhà ai, chẳng phải cũng giống nhau nhau sao? Nhưng nhà chồng vẫn cho rằng đàn ông mà phụ thuộc vào gia đình vợ thì không thể ngẩng đầu lên nổi. Tuyết thấy kỳ quái với lòng tự trọng khó hiểu này của nhà chồng, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp, sống chung với mẹ chồng.
02. Cuộc sống sau kết hôn không như ý muốn
Tuyết làm văn phòng, công việc tương đối nhàn rỗi, thời gian rảnh khá nhiều. Tuy trước kia lúc ở nhà, bố mẹ chưa bao giờ để cho cô đụng vào việc nhà, nhưng gả tới nhà chồng thì tất nhiên phải học cách làm những việc này. Thực tế nhà Tuyết có tiền nhưng cô không được nuông chiều, đối mặt với sự chỉ trích của mẹ chồng, cô cũng sẽ khiêm tốn tiếp nhận, nhưng cô dần dần phát hiện ra gần như toàn bộ công việc nhà đã hoàn toàn bị ném cho mình, mẹ chồng không giúp, chồng cũng không. Điều này khiến Tuyết rất thất vọng.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Tuyết ý thức được một gia đình muốn hài hòa lâu dài, điểm quan trọng nhất là ở chỗ mẹ chồng, mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu chỉ cần xử lý tốt thì rất nhiều chuyện khác cũng đều có thể giải quyết dễ dàng.
Thế nên Tuyết đối với mẹ chồng luôn cố gắng tận lực thỏa mãn các yêu cầu của bà. Mẹ chồng muốn đổi TV thì đổi, muốn có ghế xoa bóp, Tuyết liền mua cho bà, những nhu yếu phẩm sinh hoạt hàng ngày như quần áo lại càng không thiếu. So với chồng, Tuyết còn quan tâm đến mẹ anh nhiều hơn. Những lúc bà ốm phải nhập viện, Tuyết chính là người chăm sóc chủ yếu, còn các chị chồng mang danh hiếu thuận nhưng hiếm khi thấy bóng dáng. Cứ như vậy, Tuyết từ người xa lạ đã khéo léo kéo dần khoảng cách với mẹ chồng, chính cô cũng ngạc nhiên với thay đổi này của mình nhưng lại có những người vẫn “mù mắt” không nhìn thấy được.
Tuyết ở bệnh viện chăm sóc mẹ chồng, tất nhiên sẽ không quan tâm đến chuyện nhà cửa được. Thế nhưng chồng cô ở nhà cũng không chịu mó tay vào bất cứ việc gì, biến căn nhà trở nên rất bẩn thỉu. Tuyết nhìn toàn bộ cảnh tượng, chỉ cảm thấy khổ sở, tất cả mọi chuyện trong nhà đều phải dựa vào cô. Mà chuyện này, người nhà chồng ai cũng coi là chuyện đương nhiên.
Chồng khiến Tuyết tỉnh táo lại. Cô chợt nhận ra có lẽ chồng kỳ thật không yêu mình nhiều. Cách đây ít lâu, vì nhận thấy nhà mẹ chồng đã cũ, Tuyết lần nữa muốn chọn một vị trí tốt ở trung tâm thành phố để mua nhà nhưng số tiền cô có không đủ để trả khoản đóng trước nên chồng cô phải bỏ ra một ít. Thế nhưng tên trên giấy chứng nhận bất động sản lại không có tên Tuyết. Phụ nữ thật sự rất chú trọng những thứ này, nó cũng thể hiện rõ một người đàn ông rốt cuộc có yêu vợ hay không.
Tuyết hồi tưởng lại mấy năm mình gả tới nhà chồng, những chuyện khiến cô vui không có bao nhiên, trong ấn tượng toàn là chuyện mệt mỏi cùng khổ. Cô vốn không cần phải chịu những thứ này. Nghĩ đến chuyện mọi người khuyên bảo trước kết hôn, lúc này cô mới chân chính hối hận.
03. Sau ly hôn, gia đình chồng vẫn dây dưa
Cuối cùng Tuyết cũng hiểu được cuộc hôn nhân này của mình không hạnh phúc, đã như vậy thì không cần thiết phải giữ lại. Cô lựa chọn ly hôn, muốn chồng trả lại khoản tiền góp chung mua nhà. Tuyết chỉ chờ ngày được giải thoát khỏi gia đình đó
Nhưng Tuyết dù muốn hoàn toàn chấm dứt cuộc hôn nhân thất bại này, không có nghĩa người nhà chồng cũ sẽ nghĩ như vậy. Bọn họ đã quen với chuyện được hầu hạ an nhàn, giờ quay lại như cũ mới ý thức được Tuyết có bao nhiêu quan trọng, có bao nhiêu tốt bụng. Vậy nên sau ly hôn, chồng cũ mỗi ngày đều gọi điện thoại để xin hàn gắn, khiến Tuyết phải đổi số điện thoại. Không chỉ thế, lúc mẹ chồng cũ đổ bệnh phải nằm viện, sau khi về nhà, 3 chị chồng còn thản nhiên đưa bà đến chỗ Tuyết, nói bà đã quen được Tuyết chăm sóc, hy vọng cô nể mặt người gia, có thể giúp họ gánh vác chuyện này.
Tuyết ngạc nhiên đến cạn lời trước sự ích kỷ của 3 người chị chồng cũ. Tuyết đã sớm hạ quyết tâm hoàn toàn đoạn tuyệt với gia đình đó nên mặc kệ họ có trình bày thế nào, cô cũng thờ ơ. Tuyết muốn bọn họ hiểu được trên đời này không có ai dễ dàng để người khác tùy ý thao túng, lợi dụng.
Tôi chịu đựng 11 năm hôn nhân chua xót mới quyết định ly hôn để... trả đũa chồng và mẹ chồng
Tôi năm nay 37 tuổi, đã kết hôn được 11 năm nhưng cuộc hôn nhân này đối với tôi không hạnh phúc và không như ý muốn, tôi chưa ly hôn vì thời điểm chưa đến.
Tôi tiếp tục duy trì hôn nhân cho đến khi mẹ chồng bị bệnh cách đây một thời gian, lúc đó tôi mới quyết định ly hôn để chọc giận chồng và mẹ chồng tôi. Chỉ khi tôi thấy họ đã có một khoảng thời gian tồi tệ tôi mới hả lòng hả dạ.
Vợ chồng tôi quen nhau trong một buổi dã ngoại, vẻ ngoài đẹp trai của anh đã cuốn hút tôi nên tôi chủ động làm quen trước. Sau này qua một người bạn, tôi lấy được số điện thoại của anh và thường nhắn tin, dần dần anh cũng không thờ ơ với tôi nữa. Qua tìm hiểu, tôi biết gia đình anh không được khá giả cho lắm và hàng tháng anh vẫn phải gửi tiền về nhà.
Lúc đó tôi nghĩ anh là một người rất tốt, có trách nhiệm và quan tâm đến gia đình, lại là người tự thân vận động thì sớm muộn gì cũng làm nên sự nghiệp, nếu tôi có thể ở bên anh ấy thì tương lai chắc chắn sẽ không tồi. Vì vậy tôi đã chủ động tỏ tình với anh, ban đầu anh từ chối vì không thích điều kiện gia đình nghèo khó của tôi, nhưng sau cùng khi đã 30 tuổi và không thể tiếp tục trì hoãn hôn nhân, anh đã ngỏ lời với tôi. Tôi rất bất ngờ và phấn khích nên đã đồng ý ở bên anh không chút do dự.
Tuy nhiên khi yêu nhau, anh không mấy quan tâm đến tôi, thậm chí còn cư xử vô tâm khiến tôi nhiều phen chạnh lòng. Nhưng tôi nghĩ do anh không giỏi thể hiện bản thân nên đều bỏ qua tất cả và quyết định kết hôn với anh sau 1 năm chung sống.
Sau đám cưới, tôi mới biết anh là người đàn ông vô cùng tham vọng, anh từng phớt lờ tôi vì luôn muốn tìm một người phụ nữ giàu có để đổi đời, mãi khi không tìm được người như ý, anh mới miễn cưỡng đến với tôi.
Kết hôn xong, anh không bao giờ đưa tiền cho tôi, thay vào đó, tất cả thu nhập cứng anh đều đưa cho mẹ chồng tôi. Bố mất sớm từ khi anh còn bé, một mình mẹ nuôi dưỡng anh khôn lớn nên anh cũng rất nghe lời mẹ, dù mẹ có nói gì thì anh cũng tuân theo tất cả. Mỗi khi có xích mích giữa vợ với mẹ thì anh luôn đứng về phía mẹ, chỉ trích tôi.
Khi tôi có bầu, tôi muốn mẹ chồng đến giúp đỡ mình nhưng chồng tôi nói: " Em có thể nhờ mẹ anh qua nhưng không được để mẹ phục vụ em, trong mắt anh mẹ anh là người vĩ đại nhất, sau khi mẹ anh chuyển đến, em phải chăm sóc bà thật tốt, đừng để mẹ anh phải phiền lòng về bất cứ điều gì". Thành ra tôi lại là người chăm sóc gia đình với cái bụng bự. Mỗi lần đi khám thai, anh cũng không bao giờ trả phí khám sản khoa, trong mắt anh ấy, đứa trẻ là do tôi mang thai nên tất cả những việc này đều do tôi gánh vác chứ không liên quan gì đến anh ấy.
Sau này, khi tôi sinh con xong, anh đưa mẹ chồng đi du lịch nước ngoài một thời gian, mặc cho tôi ở nhà tự phục vụ bản thân. Cũng may lúc đó mẹ tôi đến chăm sóc tôi, nếu không thì tôi không biết phải làm sao, những cũng kể từ đó, tôi rất thất vọng với mẹ con họ và đã nghĩ đến chuyện ly hôn. Tuy nhiên vì thương cho đứa con bé bỏng, tôi lại có chịu đựng để đợi đến thời điểm thích hợp, hơn nữa tôi cũng muốn cho họ biết cản giác khi cần người khác giúp đỡ mà không được thì khó khăn đến nhường nào.
Thấm thoắt con tôi cũng lớn lên, trong suốt bao năm qua chồng và mẹ chồng không giúp đỡ tôi việc gì, trong mắt họ tôi vẫn như là người dưng. Thực lòng tôi thực sự không hiểu mình đã làm gì sai? Tại sao mẹ chồng và chồng tôi lại đối xử với tôi như vậy, tôi đã lao tâm khổ tứ rất nhiều cho gia đình này, sao họ không thấy?
Sau này đến năm thứ 11 của cuộc hôn nhân thì sự nghiệp của chồng tôi gặp trục trặc, lúc này mẹ chồng cũng bị liệt vì ngã. Sau khi mẹ chồng tôi bị liệt, tôi tuyên bố sẽ không phục vụ bà vì bà chưa từng chăm sóc tôi bao giờ, kể cả thời điểm sinh nở mà tôi cần bà nhất. Không những thế, tôi còn chuẩn bị đơn ly hôn, tôi muốn mẹ con họ biết cảm giác như thế nào khi cô độc và không có ai phục vụ.
Khi tôi chuẩn bị nộp đơn ly hôn, chồng bắt tôi phải chăm sóc mẹ anh, nếu không thì sẽ kiện tôi ra tòa. Lúc đó tôi thẳng thắn đáp trả rằng tôi không phục mẹ chồng nên tôi không chăm sóc, tôi đã phải chịu đựng hơn 10 năm nay rồi, tôi không muốn sống như thế này nữa, tôi muốn ly hôn. Chồng tôi nói đúng lúc anh cần nhất thì em muốn ly hôn là sao, tôi nói tôi làm vậy để cho mẹ con anh biết cảm giác bất lực khi không có người giúp đỡ là như thế nào, cảm giác mà tôi đã phải chịu đựng suốt thời gian qua.
Nói xong tôi thu dọn đồ đạc và dắt con về nhà bố mẹ đẻ, sau đó chúng tôi ly hôn. Chồng tôi sau đó còn bị đuổi việc vì nghỉ làm quá nhiều để chăm sóc mẹ. Anh ta không có việc làm mà cũng không có thu nhập, cuộc sống hàng ngày rất khó khăn, anh muốn tìm việc làm lại nhưng lại phải chăm mẹ ốm nên anh không thể đi được, anh chỉ có thể làm một số công việc chân tay mỗi ngày. Thấy anh ấy khổ sở tôi cũng thấy xót xa trong lòng, cuối cùng họ cũng bị quả báo.
Độc giả giấu tên
Cách xây dựng đời sống tinh thần sau ly hôn Tôi đã dành cả hai tuần để che giấu những giọt nước mắt của mình khi thông báo với các con rằng bố mẹ đang ly thân. Tôi nhớ khoảnh khắc nhìn vào những đứa con của mình, một đứa 8 tuổi và một đứa 12 tuổi - đang xem tivi. Tôi nghĩ: "Trời ơi, bố mẹ sắp làm trái tim các con...