Lý do kỳ thú khiến trẻ nhỏ thích mút tay
Trẻ từ hai tháng t.uổi trở lên bắt đầu có sở thích cắn mút ngón tay, thậm chí ngón chân của mình. Vì sao lại có hiện tượng thú vị như vậy?
Freudian, chuyên gia tâm lý nổi tiếng người Mỹ đã dụng công nghiên cứu đặc điểm của trẻ nhỏ dưới một t.uổi và tìm ra bốn nguyên nhân giải mã hiện tượng này.
Giải tỏa “áp lực”
Theo chuyên gia Freudian, trẻ sơ sinh cũng có sự mẫn cảm đặc biệt với môi trường xung quanh. Cha mẹ nên quan tâm hơn tới cảm giác của bọn trẻ. Những khi con yêu cáu gắt, thậm chí khóc lóc, hành động thường thấy nhất của chúng là cắn mút ngón tay. Thậm chí khi giấc ngủ chập chờn, nhiều bé còn mút ngón tay để tạo cho mình cảm giác an ủi và dễ dàng chìm sâu vào giấc ngủ.
Trẻ mút tay để giải tỏa trạng thái căng thẳng.
Chuyên gia này cũng cho biết, nếu cha mẹ ngăm cấm trẻ mút tay sẽ khiến chúng nảy sinh tâm lý phản kháng, thậm chí hình thành tính cách “công kích” lại cha mẹ. Mút tay thực chất là một hành vi và nhu cầu tâm lý hết sức bình thường trong quá trình phát triển của trẻ, thậm chí là phương pháp tự an ủi bản thân rất hữu hiệu. Do vậy, các bậc phụ huynh không nên lo lắng và bận tâm quá mức khi trẻ dưới hai t.uổi thường xuyên coi ngón tay là “món khoái khẩu” của mình.
Giảm cảm giác khó chịu khi mọc răng
Video đang HOT
Trùng với ý kiến của chuyên gia Freudian, bác sĩ Dư Lực, chủ nhiệm khoa Nhi, Bệnh viện Nhân dân số 1 tại Quảng Châu, Trung Quốc cũng cho rằng, mút tay là biểu hiện sinh lý hoàn toàn bình thường của trẻ sơ sinh. Trẻ 3 – 6 tháng t.uổi trở lên, sau khi được ăn bổ sung nhiều loại thực phẩm, đặc biệt là trong thời kỳ mọc răng sữa sẽ càng có biểu hiện thèm mút tay. Do vậy, thói quen này sẽ giúp bé giảm cảm giác khó chịu, bức bối khi những chiếc răng dần nhú lên khỏi lợi.
Tín hiệu đòi đi vệ sinh
Cha mẹ không nên quá lo lắng nếu trẻ dưới hai t.uổi có thói quen mút tay.
Chuyên gia Freudian khẳng định, việc mút tay trong khi tiểu, đại tiện sẽ tăng khoái cảm cho trẻ. Trước hai t.uổi rưỡi, việc tiểu, đại tiện của trẻ nhỏ là những phản xạ có điều kiện. Nhưng sau độ t.uổi này, hệ tiết niệu của trẻ đã phát triển hoàn thiện. Muốn “giải quyết” nhu cầu sinh lý này, trẻ thường mút tay và đó là một tín hiệu quan trọng tới đại não. Đại não lúc này sẽ phải suy nghĩ và phán đoán rồi quyết định nên “giải tỏa” luôn hay đợi thêm một chút.
Biểu hiện của ăn uống thiếu chất
Nếu trẻ mút tay quá nhiều, kèm theo các biểu hiện ăn giấy vụn, lười ăn uống, tóc vàng hơn, người thấp bé, rất có thể chúng bị thiếu kẽm do khẩu phần ăn không đảm bảo. Chuyên gia Freudian cho biết, giai đoạn 1-3 t.uổi là thời điểm phát triển mạnh của trẻ. Trong đó, vi lượng kẽm có vai trò quan trọng hàng đầu. Do vậy, các bậc phụ huynh cần theo dõi sát sao để phát hiện kịp thời.
Trẻ từ ba t.uổi trở lên tiếp xúc nhiều với thế giới xung quanh. Nếu thói quen mút tay vẫn duy trì, vô hình trung sẽ đem theo vi khuẩn và ấu trùng vào cơ thể. Cha mẹ cần hết sức lưu tâm và tập cho con từ bỏ thói quen này khi bước vào độ t.uổi hiếu động.
Theo Báo Đất Việt
'Con đường dị ứng'
"Con đường dị ứng" là khái niệm dùng để chỉ chuỗi xuất hiện và biến mất của các bệnh dị ứng khác nhau. Mỗi giai đoạn lại có các kiểu dị ứng điển hình.
Dị ứng là phản ứng bất thường của hệ miễn dịch với một chất bình thường trong môi trường tự nhiên. Khi hệ miễn dịch của con người mẫn cảm với một kháng nguyên thì sẽ được nhận diện bởi hệ miễn dịch vào mỗi lần tiếp xúc kế tiếp và gây nên dị ứng. Nó thường là căn bệnh cả đời, hay tái phát. Hen (suyễn), viêm mũi, khò khè, chàm, mề đay, dị ứng thức ăn chính là bệnh dị ứng. Một số phương pháp mang lại kết quả điều trị hiệu quả nhưng vẫn chưa chữa khỏi hoàn toàn bệnh dị ứng hay hen suyễn.
Dị ứng có yếu tố di truyền nên các bậc phụ huynh nên bảo vệ trẻ sơ sinh trước các bệnh dị ứng bằng cách chủ động phòng ngừa ngay từ khi trẻ được sinh (đối với bé có nguy cơ cao). Các bệnh dị ứng phổ biến nhất là dị ứng thức ăn, chàm, suyễn hay viêm mũi dị ứng. Căn bệnh này rất phổ biến ở trẻ nhỏ. Ở Australia, đến 40% trẻ nhỏ từng bị dị ứng. Bệnh xuất hiện ngày càng nhiều ở các quốc gia phương Tây với tần suất tăng gần gấp đôi trong suốt 25 năm qua. Ở Việt Nam, theo nghiên cứu của tác giả Nguyễn Ngọc Nga và cộng sự đăng trên Tạp chí Miễn dịch và Dị ứng Nhi khoa năm 2003 (Pediatric Allergy and Immunology), tỷ lệ trẻ 5-11 t.uổi ở trường học ở Hà Nội bị dị ứng gồm khò khè: 24,9%, hen suyễn: 13,9%, viêm mũi dị ứng: 34,9%, chàm (eczema): 3,2%.
Triệu chứng của dị ứng có thể từ nhẹ đến nặng. Nếu nhẹ, chỉ gây các triệu chứng thông thường ở ngoài da. Tuy nhiên, một số loại dị ứng nặng có thể làm bé suy nhược nghiêm trọng, gây nên các triệu chứng giống như bị cúm quanh năm hoặc gây khó ngủ, gầy sút, kém phát triển. Thậm chí có trường hợp khó thở nguy kịch do hen suyễn không được điều trị, dị ứng với các côn trùng có độc, dị ứng thuốc hoặc thực phẩm nghiêm trọng mà có thể g.ây s.ốc phản vệ c.hết người. Thậm chí, một số trường hợp khó thở nguy kịch do hen suyễn không được điều trị, dị ứng với các côn trùng có độc, dị ứng thuốc hoặc thực phẩm nghiêm trọng có thể g.ây s.ốc phản vệ c.hết người.
Ở giai đoạn trẻ nhỏ, dị ứng thức ăn và chàm cơ địa hay xuất hiện. Chàm cơ địa là một tình trạng viêm ngứa của da, có xu hướng phát triển ở nhiều thời điểm. Vùng da bị tác động trở nên viêm, đỏ, sưng, nứt, rỉ nước, đóng vẩy và tróc da. Giữa những đợt bùng phát, da nhìn thấy bình thường hoặc bị chàm mạn tính với biểu hiện da bị khô, dày và ngứa. Trẻ dưới một t.uổi thường bị chàm phân bố rộng ở hai bên má. Việc gãi liên tục có thể làm tổn thương da, gây mất ngủ, tạo nên sự căng thẳng cho trẻ và cha mẹ. Chàm lúc 1-2 t.uổi còn có thể gây các vấn đề về xúc cảm và sức khỏe tâm thần sau này.
Trẻ dưới một t.uổi thường bị chàm phân bố rộng ở hai bên má.
Trẻ nhũ nhi có t.iền căn chàm cơ địa thường khởi đầu cho một "cuộc đời dị ứng", nghĩa là chúng sẽ phát triển hen suyễn hay sốt cỏ khô sau này. Bé có nguy cơ dị ứng cao khi có t.iền căn dị ứng (ít nhất một người trong gia đình như cha, mẹ hoặc anh chị em ruột bị một bệnh dị ứng nào đó như viêm da cơ địa, viêm mũi dị ứng, hen suyễn, sốt cỏ khô, dị ứng thức ăn, dị ứng thuốc...). Tuy nhiên, trẻ không có người thân bị dị ứng vẫn có 15% nguy cơ xuất hiện bệnh. Nguy cơ này tăng lên 20-40% khi có cha hoặc mẹ bị dị ứng và 60-80% nếu cả cha và mẹ đều bị dị ứng. T.iền căn gia đình bị dị ứng (yếu tố di truyền) và môi trường đóng góp 50% vai trò trong biểu hiện bệnh.
Nếu kháng nguyên thức ăn tiếp xúc trong giai đoạn nhũ nhi và khói t.huốc l.á là hai yếu tố nguy cơ của dị ứng thì sữa mẹ giúp sự phát triển vượt trội của vi khuẩn có lợi đường ruột Bifidobacteria (Bifidus) lại là yếu tố bảo vệ, phòng ngừa. Trong trường hợp không đủ sữa mẹ, sữa công thức với đạm thủy phân một phần và bổ sung Bifidus BL (công thức "HA" - hypoallergenic) cũng có tác dụng phòng ngừa dị ứng.
Đôi vơi tre nguy cơ di ưng cao, bạn nên cho bé ăn dăm trong khoang 4-6 thang tuôi. Không co băng chưng cho thây bà mẹ ăn uông kiêng cư trong giai đoan mang thai se giup phong ngưa di ưng cho be.
Theo VNE
T.rẻ e.m có cần chỉnh nha? Do bẩm sinh, chấn thương, chăm sóc răng miệng chưa tốt, răng trẻ có thể gặp phải tình trạng răng mọc chen chúc, răng mọc ngầm, mọc kẹt, ảnh hưởng lớn đến thẩm mỹ và sức khỏe. Vậy t.uổi nào xử lý các rắc rối này là hiệu quả và ít tốn kém nhất? Giai đoạn răng sữa Giai đoạn này là từ...