Lương hưu 9 triệu nhưng tháng nào mẹ cũng xin tiền chị dâu, mỗi lần chị đưa bà thì đều liếc mắt nhìn tôi khiến tôi chỉ biết than trời
Tôi có miệng mà không giải thích thanh minh được một lời vì nói ra có ai tin đâu.
Từ khi còn đi làm, mẹ tôi đã tiết kiệm triệt để. Tôi là con gái ruột nên tôi biết tính bà. Không đến mức không thể chi tiền thì mẹ tôi mới chịu mở ví. Còn không thì chúng tôi phải tự lo liệu. Trong nhà, cái gì tận dụng được thì phải dùng cho tới khi nó hỏng không thể sửa được. Anh em tôi khốn khổ vì tính cách đó của mẹ. Đồ ăn thức uống mẹ cũng tiết kiệm, mẹ buộc anh em tôi đi học về là phải trồng rau, bữa nào cũng rau với củ quả, thời điểm học ôn thi thì mới được thêm cá thịt. Chắc vì vậy mà anh em tôi đứa nào trông cũng gầy.
Cho tới khi anh trai tôi đi làm kiếm tiền được, phụ vào chi tiêu thì gia đình mới thoải mái. Tôi cũng biết ơn anh lắm vì thời điểm anh tôi nhận lương là anh mua sắm đồ gia dụng mới cho nhà, không động tới một đồng của mẹ nữa.
2 năm trước anh tôi lấy vợ. Từ khi chị dâu về thì mẹ tôi cũng bớt keo kiệt đi. Bà thường chủ động mua đồ ăn, mua sắm thêm vài thứ trong nhà. Nhưng cũng chỉ được 1 năm đầu.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Năm ngoái mẹ tôi nghỉ hưu, theo tôi biết thì mẹ tôi nhận được 9 triệu lương hưu mỗi tháng. Thế nhưng tháng nào mẹ cũng hỏi xin tiền chị dâu, khi thì xin chị tiền để mua cái khăn, đôi dép. Lúc lại là tiền đi hiếu hỉ… bà không xin con trai hay con gái mà cứ nhằm chị dâu để xin. Chị dâu thì thời gian đầu cũng vui vẻ cho bà vài trăm nhưng nhiều lần quá nên sau rồi, tôi thấy mỗi khi đưa tiền cho mẹ, chị đều liếc nhìn tôi với ngầm ý: “Chắc cô lại hỏi xin tiền mẹ đúng không?”, khiến tôi chỉ biết than trời.
Tôi nào có xúi mẹ đi xin tiền chị, tôi cũng không xin mẹ một đồng, tôi không hiểu mẹ tại sao việc gì liên quan tới tiền cũng đi xin chị, ít thì vài trăm ngàn, nhiều thì cả triệu đồng. Thế nên chị nghĩ tôi bòn rút tiền của mẹ đến mức mẹ không còn tiền phải đi xin chị.
Có lần bức xúc quá nên tôi hỏi mẹ, tiền lương của mẹ để đâu mà đi xin chị? Mẹ chẹp miệng một hồi rồi nói: “Mẹ phải tiết kiệm phòng tuổi già. Lỡ đâu sau này có mệnh hệ gì thì có sẵn tiền đấy rồi”. Tôi bực bội hỏi: “Mẹ bệnh đi viện thì có bảo hiểm lo, ở nhà ăn uống chẳng đáng bao nhiêu thì bỏ ra mỗi tháng 3 triệu mà chi tiêu, 6 triệu còn lại quá đủ để tiết kiệm lo tuổi già rồi. Giờ mẹ cứ đi xin tiền chị dâu thế không sợ chị ấy ghét à?”.
Mẹ kéo tay tôi, nói nhỏ như sợ người khác nghe thấy: “Con chẳng biết gì cả, chị dâu con kinh doanh, đầy tiền, giờ mới mẻ nên mẹ còn dễ xin, chứ sau này có con cái vào, mẹ xin thì nó lấy lý do con cái, nó không cho nữa đâu”.
Ôi, tôi đến chịu suy nghĩ của mẹ. Càng là dâu mới càng phải giữ kẽ, tế nhị chứ. Tôi không biết phải nói sao để mẹ tôi từ bỏ kiểu tiết kiệm độc hại này, càng không biết giải thích thế nào với chị dâu để chị ấy đừng hiểu lầm.
Thấy mẹ chi tiêu lãng phí, chị dâu "tương kế tựu kế" giữ sổ lương của bà
Tôi rất bất ngờ khi mẹ đưa cuốn sổ lương hưu cho chị dâu quản lý và chi tiêu. Không hiểu sao mẹ lại tin tưởng chị ấy đến vậy?
Lần này về quê thăm, thấy sức khỏe của mẹ tốt hơn, đi lại nhanh nhẹn mà tôi mừng lắm. Có điều khác nữa là trong phòng mẹ có thuốc bổ đắt tiền và tổ yến. Không hiểu ai đã mua biếu mẹ những thứ tốt thế.
Mẹ bảo tất cả những thứ đó là do chị dâu tôi mua giúp bà. Mẹ không muốn dùng nhưng chị mua về rồi bỏ đi thì lãng phí, vì tiếc nên phải sử dụng. Thì ra mẹ tôi đã đưa sổ lương cho chị dâu lĩnh hàng tháng và việc chi tiêu sinh hoạt của mẹ do chị ấy quyết định.
Lương hưu của mẹ tôi mỗi tháng 10 triệu, dù ăn uống thoải mái đi nữa thì cũng còn thừa kha khá tiền. Tôi sợ chị chi cho mẹ không hết lại bỏ túi làm của riêng. Thế nên ngay sau đó tôi đã qua hỏi chị ấy về việc sử dụng tiền lương hưu của mẹ vào những việc gì và còn lại bao nhiêu?
Chị dâu nói là mẹ có lương hưu nhưng không biết cách chi tiêu. Cứ nghe thấy ai quảng cáo có thuốc hay sữa gì tốt là mẹ sẵn sàng mua về rồi không dùng để lâu còn bị mốc.
Có lần thấy hàng xóm mua dụng cụ thể dục, thấy vậy mẹ bỏ ra 8 triệu để mua, về nhà dùng được vài lần không hợp nên bỏ xó. Với cách chi tiêu không tính toán của mẹ, chị dâu sợ khi bà bị bệnh sẽ không còn tiền chữa trị.
Vài lần chị dâu dỗ dành mẹ đưa sổ lương cho giữ nhưng bà không đưa vì không tin tưởng. Để lấy được lòng tin của mẹ, suốt 2 tháng chị mua nhiều đồ ngon bồi bổ cho bà. Mẹ thấy áy náy khi chị dâu bỏ tiền ra mua thức ăn và nấu nướng cho ăn mỗi ngày, cuối cùng bà quyết định đưa sổ lương cho chị ấy quản lý.
Chị bảo phải bồi dưỡng cho mẹ có sức khỏe tốt, tinh thần thoải mái mới bớt bệnh tật, lúc đó con cháu sẽ yên tâm làm việc. 4 tháng vừa rồi, sau khi trừ chi tiêu ăn uống, đình đám của mẹ, chị còn để ra được 20 triệu.
Tôi bảo số tiền dư mỗi tháng nên mua vàng cất trữ, khi nào có việc gấp bán dễ dàng. Chị dâu bảo sẽ cho người ta vay lấy lãi, để tiền 1 chỗ không dùng tới cũng lãng phí. Suy nghĩ của chị ấy cũng chỉ muốn tốt cho mẹ chồng nhưng tôi rất lo lắng, tôi sợ cho người ta vay tiền lỡ họ phá sản hay bùng nợ thì ai dám ép chị dâu phải trả. Theo mọi người, tôi phải khuyên bảo thế nào để chị không tự ái đây?
Bài học từ câu chuyện dưỡng lão của người phụ nữ 63 tuổi: Không phải cứ về quê là sống an nhàn Dưỡng lão ở đâu cũng được, quan trọng là bạn phải cảm thấy thoải mái. Bạn có bao giờ nghĩ đến việc chuẩn bị cho kế hoạch nghỉ hưu dưỡng lão của mình không? Khi về già, đa phần chúng ta đều muốn tận hưởng cuộc sống hạnh phúc, an nhàn. Quay về quê nhà ở nông thôn cũng là sự lựa chọn...