Lớp học đặc biệt tại trại giam Phú Sơn
Ở Trại giam Phú Sơn 4 (Tổng cục 8, Bộ Công an), ngoài các lớp học xóa mù chữ và lớp học mẫu giáo, còn có một lớp học đặc biệt được mở cửa từ ngày 9-9-2014. Lớp học ấy là Phòng đọc thư viện dành cho 1.400 phạm nhân đang chấp hành cải tạo ở Phân trại số I.
Đọc sách – thấy mình hối lỗi vì đã trở thành một con người hư hỏng.
Theo Thiếu úy Ngô Huy Hoàng, Đội giáo dục Hồ sơ: Với Phân trại, thư viện được ví như một lớp học, góp phần nâng cao hiệu quả trong công tác giáo dục, tuyên truyền các chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước cho phạm nhân. Đây là một phương pháp giáo dục giữ vai trò quan trọng, tác động đến nhận thức của phạm nhân.
Thư viện của Phân trại số I, bàn, ghế được kê xếp ngay ngắn, gọn gàng như một lớp học. Hằng ngày, sau giờ lao động cải tạo, các trại viên được phép lên thư viện đọc sách, hoặc mượn sách về phòng ở để tự đọc và đọc cho nhau nghe. Trong tuần, có 2 ngày thứ bẩy, chủ hật, thư viện mở cửa phục vụ những trại viên không phải đi làm. Tất nhiên, đó là những trại viên có nguyện vọng đọc sách, báo.
Phòng đọc rất đông người, nhưng chỉ có tiếng lật mở trang sách, báo. Ai nấy chăm chú đọc, suy ngẫm. Phạm nhân Chu Đình Quý, Đội 13, khi đọc đến trang cuối cuốn sách: “Người Lữ hành lặng lẽ” của Nhà văn Hữu Mai đã gục xuống bàn để giấu đi giọt nước mắt. Quý bảo: Tôi tự thấy hổ thẹn về bản thân mình, lẽ ra tôi phải là một đứa con ngoan, nhưng tôi đã trở thành một gánh nặng cho gia đình và xã hội. Trung úy Nguyễn Anh Tùng, cán bộ phụ trách quản lý thư viện, Tổ giáo dục Phân trại số I cho biết: “Nhờ đọc sách, phạm nhân được nâng cao nhận thức về đạo đức, lối sống, nhận rõ được lỗi lầm của mình, từ đó có ý thức tự rèn luyện, sửa chữa và chấp hành cải tạo tốt hơn để được hưởng sự khoan hồng của Đảng, Nhà nước, sớm trở về đoàn tụ cùng gia đình, xã hội”.
Theo Thượng tá Vũ Văn Duy, Phó Giám thị, phụ trách Phân trại số I: “Nguồn sách tài trợ cho Phân trại xây dựng nên thư viện chủ yếu từ Vụ Thư viện (Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch), các nhà xuất bản: Phụ nữ, Lao động, Công an nhân dân tài trợ. Một số phạm nhân cũng mang những cuốn sách mình đam mê hiến tặng cho thư viện. Ngày đầu mở cửa, thư viện có hơn 3.000 cuốn sách và một số tạp chí, báo chí với tổng trị giá hơn 100 triệu đồng, bao gồm các thể loại sách về chính trị; pháp luật, văn hóa, truyện ngắn, tiểu thuyết, thơ, kịch… trong nước và nước ngoài. Đến nay (20-1-2015), thư viện của Phân trại số I có hơn 4.000 cuốn sách và hàng chục đầu báo, tạp chí; trung bình mỗi ngày thư viện phục vụ hơn 100 lượt bạn đọc.
Ở phòng đọc thư viện, tôi thấy nhiều phạm nhân lựa chọn cuốn: “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” và đọc mê mải. Phạm nhân Tống Quỳnh Duy, Đội 20 cho biết: “Nhờ được đọc sách, tôi thấy mình nhận thức sâu sắc sắc hơn về cuộc sống, về xã hội, biết phân biệt được đúng – sai. Nhất là sau khi đọc cuốn: “Nhật ký Đặng Thùy Trâm”, tôi thấy mình hối lỗi vì đã trở thành một con người hư hỏng”.
27 tuổi, Duy đã chấp hành án phạt tù được gần 10 năm. Gấp cuốn sách đặt ngay ngắn trên mặt bàn, Duy kể: Năm 2006, đang học lớp 12, vì vay nợ bạn bè chơi lô đề, chỉ trong thời gian 3 tháng, số tiền nợ lên đến 36 triệu đồng. Nợ nần bức bách, Duy rủ thêm các bạn cùng học là Đào Văn Hoàng và Nguyễn Văn Thủy đi giết người, cướp của. Để cướp được chiếc xe máy của một người qua đường, Duy cùng các bạn dùng gậy đánh nhiều nhát lên người nạn nhân. Thấy nạn nhân nằm bất động, 3 tên cướp lấy xe máy mang về T.P Thái Nguyên bán… Duy thở phào: Chúng cháu chưa lấy được tiền bán xe đã bị các chú Công an bắt gọn. Bố mẹ cháu, cô giáo chủ nhiệm và bạn bè cùng học rất ngạc nhiên, không ngờ cháu lại là kẻ giết người cướp của. Vì suốt 12 năm đi học, năm nào cháu cũng đạt thành tích học tập tiên tiến xuất sắc. Lúc cho tay vào còng số 8, cháu đã khóc vì xấu hổ, ân hận. Do nạn nhân không bị chết; do bản thân có nhân thân tốt nên Tòa chỉ tuyên phạt cháu mức án 17 năm tù.
Video đang HOT
Trung úy Nguyễn Anh Tùng, cán bộ phụ trách quản lý thư viện, Tổ giáo dục phân trại 1, hướng dẫn cho các trại viên lựa chọn sách đọc theo sở thích.
Có thêm động lực phấn đấu cải tạo tốt hơn
Trong lớp học đặc biệt của Phân trại số I, mỗi phạm nhân có một hoàn cảnh riêng, và mỗi người có cách thức phạm tội khác nhau, nhưng họ có một điểm chung là phải trả giá phần đời trẻ trung của mình bằng những năm tháng lao tù. Có người khi đặt chân vào đây, coi dấu chấm hết đã đặt vào cuộc đời mình. Nhưng được sự quan tâm, chỉ bảo nhiệt tình của đội ngũ cán bộ quản lý, giáo dục Phân trại, những phạm nhân dần yên tâm tư tưởng, lạc quan sống, phấn đấu cải tạo thật tốt để được hưởng chính sách khoan hồng của Đảng, Nhà nước; sớm được trở về đoàn tụ cùng gia đình như bao những công dân ngoài xã hội.
Cũng ở phòng đọc thư viện, tôi gặp Phạm nhân Bạch Việt Phương, Đội 20. Phương được bạn cùng Đội gọi là “mọt sách”. Phương đọc tất cả các thể loại: Văn học, nghệ thuật; Kinh tế; Luật; Triết học… Nhờ chịu đọc sách, nên Phương am hiểu rộng về các lĩnh vực xã hội. Ở trại, Phương được Tổ giáo dục Phân trại lựa chọn giao nhiệm vụ giúp việc trông coi thư viện.
Bạch Việt Phương, quê ở phố Cầu Giấy (Hà Nội), từng là kế toán trưởng có uy tín của một Công ty tư vấn. Công việc hằng ngày tiếp xúc với bộn tiền, Phương dễ dàng lấy tiền của Công ty để sử dụng cho mục đích riêng của mình. Sau 4 năm đầu tư chứng khoán, số tiền Phương “vay nóng” của Công ty lên đén 4 tỷ đồng. Vì không thể trả được nợ với Công ty, Phương bị kiện ra tòa, lĩnh án 12 năm tù giam về tội chiếm đoạt tài sản.
Phương chấp hành án phạt tù ở Phú Sơn từ năm 2009 đến nay, được giảm án 1 lần, với thời gian giảm án 10 tháng. Trung úy Nguyễn Anh Tùng có nhận xét: “Phương chịu đọc sách, có kiến thức xã hội rộng, các tủ sách ở thư viện đều do Phương cùng một số phạm nhân khác sắp xếp. Phương cho biết: Mất 3 ngày lao động, toàn bộ số sách được chúng tôi xếp lên giá theo từng chuyên đề, chuyên mục, như vậy phạm nhân rất thuận lợi trong việc tìm sách để đọc”.
Chúng tôi tự tay lật mở Cuốn sách ghi “cảm nhận của phạm nhân về lớp học đặc biệt này”, trong đó có những nét chữ đổ nghiêng, có nét chữ nguyệch ngoạc chạy dài trên trang giấy. Phạm nhân Đàm Đức Thọ viết: Từ ngày Phân trại mở thư viện, tôi và các phạm nhân khác có thêm động lực phấn đấu cải tạo tốt hơn. Vì qua trang sách ở thư viện, như người thầy giúp chúng tôi nâng cao nhận thức, hiểu biết đầy đủ hơn về dạo lý làm người. Xem tiếp nội dung Cuốn sách, chúng tôi thấy nhiều phạm nhân cũng ghi cảm nhận tương tự như Đàm Đức Thọ.
Ngoài sự được giáo dục, rèn luyện ở Trại về mọi mặt, Thư viện của Trại giam đẫ góp phần vào việc nâng cao nhận thức, tinh thần, trí tuệ của các phạm nhân, giúp họ hoàn lương nhanh hơn để trở về với cuộc sống gia đình, xã hội…
Bài, ảnh : Hồng Vân – Ngọc Chuẩn
Theo Dantri
Bạc đầu vẫn miệt mài học chữ
Vượt lên sự mặc cảm, tự ti, những học sinh mái đầu đã bạc, có con cháu đủ đầy vẫn đều đặn đến lớp, ê a những con chữ đầu tiên.
Những năm gần đây, tại các tỉnh Quảng Nam, Thanh Hóa, An Giang đã xuất hiện nhiều mô hình xóa mù chữ (XMC) hiệu quả do các tổ chức phi chính phủ tài trợ hoặc cá nhân tự đứng ra mở lớp.
Cả đời cống hiến cho ngành giáo dục, năm 2001, cô giáo Nguyễn Thị Thông (68 tuổi, thôn Thành Lập, xã Ngư Lộc, huyện Hậu Lộc, Thanh Hóa) nghỉ hưu, tự đứng ra mở lớp học dạy chữ cho học sinh nghèo, tàn tật. Ban đầu, lớp học được dựng lên ở con hẻm nhỏ ngay nhà cô, bàn ghế là những cánh cửa gỗ ọp ẹp kê tạm. Trong hơn 13 năm, cô Thông đã XMC cho hàng trăm trẻ em. Hơn 50 người từ 35 tuổi trở lên ở địa phương cũng được cô Thông dạy cho biết đọc, biết viết.
Nhiều năm gieo chữ, cô nhớ mãi một người đàn ông tên T, trong gần 1 năm ròng rã tối nào cũng chạy xe hơn 30 km đến nhà cô để học."Nỗ lực của các học sinh lớn tuổi đã động viên tôi rất nhiều. Sắp tới, tôi sẽ mở thêm một lớp XMC cho người lớn, hiện đã có hơn 10 người đăng ký theo học", cô Thông tâm sự.
Lớp học xóa mù chữ cho phụ nữ ở thôn Xà Ê, xã Phước Mỹ, huyện Phước Sơn, tỉnh Quảng Nam.
Giữa nơi bản sâu của núi rừng Phước Sơn, Quảng Nam, cứ đêm đêm lại vang lên tiếng đọc bài của những phụ nữ luống tuổi trong lớp học xóa mù chữ. Trong lớp học ấy, vài chiếc bàn nhựa được đặt ngay ngắn, mỗi phụ nữ sắm một cái bảng nhỏ tập viết hoặc một cuốn vở. Bảng đen lớn được chia làm đôi để 2 cô giáo mỗi người một bên dạy kiến thức lớp 3, lớp 1. Những phụ nữ "học sinh" nước da ngăm đen, mặc váy lịch sự hướng mắt lên bảng nghe giảng bài, nhiều người cõng cả con lên lớp.
Đã có 9 người con, 8 đứa cháu, chị Hồ Thị Nhoãn (50 tuổi) vẫn hào hứng đi học để "có việc cần lên xã làm giấy tờ được dễ dàng". Hai cô con gái của chị Nhoãn đã lập gia đình cũng đi học tại lớp này. "Ngày trước ở đây khó khăn lắm, không có điều kiện, người cỡ tuổi mình không ai biết chữ hết, con của mình cũng không được đi học. Nay có lớp học, mình mong được học để biết chữ lắm! Giờ mình và 2 đứa con đã viết được tên rồi", người "bà" học sinh nói.
Mỗi buổi đi rẫy về mệt mỏi nhưng khi lên lớp thấy các bà, các mẹ "học sinh" của mình vui vẻ, hăng say học tập, cô giáo Hồ Thị Lan (22 tuổi) cũng vui lây. Học hết lớp 12 do điều kiện khó khăn, cô Lan phải nghỉ học. Thấy người dân trong vùng không biết chữ rất thiệt thòi, cô giáo 22 tuổi ấy đã tình nguyện dạy lớp 3 cho mọi người. Mở từ tháng 12/2013, đến nay lớp học XMC ở xã Phước Mỹ có 21 phụ nữ từ 22-50 tuổi theo học.
Tại tỉnh An Giang, nhiều lớp học XMC cho đồng bào Khmer cũng được tổ chức ở các xã Lương Phi, Lê Trì, Châu Lăng (huyện Tri Tôn) hoặc xã An Cư (huyện Tịnh Biên).
Ông Trần Văn Út, nguyên Chủ tịch Hội Nông dân huyện Tri Tôn, cho biết nhờ có các sư sãi cùng tham gia nên phật tử trong phum sóc thấy vậy mà nghe theo rồi chăm chỉ học tập. Phần lớn các điểm học cũng là các chùa do chính người Khmer biết chữ dạy lại cho người chưa biết chữ. Cũng như nhiều người tự nguyện đứng lớp dạy miễn phí tại địa phương, chị Thạch Thị Phi (ấp Phnom Pi, xã Châu Lăng) không kể nhiều về mình mà lại tỏ ra áy náy khi những lớp học còn thiếu thốn trăm bề, đến bàn ghế, bảng đen... cũng phải đi mượn.
Ông Thạch Chinh - một học viên ở ấp Phnom Pi, xã Châu Lăng - hóm hỉnh nói: "Bà con ở đây còn đề nghị học luôn lúc cúp điện vì sợ quên mặt chữ. Mình cũng cố gắng học cho mau biết chữ để còn thi lấy bằng lái xe máy nữa chứ".
Theo VNE
300 suất quà tặng sinh viên đón Tết xa nhà Chỉ còn 2 tuần nữa là đến Tết Ất Mùi, nhiều đơn vị tại TPHCM đã có hoạt động chăm lo cho sinh viên, đặc biệt là những sinh viên phải đón tết xa nhà. Tối qua 30/1, hơn 300 sinh viên trên địa bàn năm nay đón Tết xa nhà đã được tặng nhiều phần quà. Sinh viên đến từ các KTX...