Lớp học 0 đồng giữa đêm vắng Sài Gòn: Nơi gieo con chữ, chắp cánh ước mơ cho trẻ em nghèo
Nắn nót viết từng con chữ, tập trung làm những phép cộng, trừ đơn giản – đó là cả bầu trời mơ ước của những đứa trẻ đường phố không có tiền đi học…
Nằm trong một con hẻm nhỏ ở Quận 12, cách xa trung tâm thành phố, lớp học tình thương Ngọc Việt là nơi xóa mù chữ cho cho biết bao trẻ em nghèo xóm trọ nơi đây.
Lớp học được anh Huỳnh Quang Khải (28 tuổi) thành lập và duy trì gần 10 năm qua dù gặp nhiều khó khăn, thử thách khiến anh như muốn bỏ cuộc. Tuy nhiên, vì thương ‘tụi nhỏ’ nên anh tìm mọi cách duy trì lớp học cho đến tận bây giờ.
Clip: Lớp học 0 đồng – nơi xóa mù chữ cho các trẻ em đường phố
Thầy giáo đứng lớp là trẻ mồ côi
Dạy học không phải là chuyên ngành chính của anh Khải vì anh là một hướng dẫn viên du lịch. Để trở thành một người thầy như bây giờ không chỉ là vì sự thương cảm giữa người với người mà còn là do cái duyên nữa.
Anh Khải cũng từng là trẻ mồ côi nên anh thấu hiểu được những nỗi niềm của đa số trẻ con sống ở đây.
Những ngày còn là đoàn viên ở phường Hiệp Thành (năm 2010) anh cùng các bạn của mình quyết định mở lớp học miễn phí để dạy cho con của những người công nhân, cán bộ xung quanh nơi anh sống.
Anh Khải đứng lớp dạy chữ cho các em học sinh.
Năm 2013, khi chuyên ngành du lịch quá tải, anh đã quyết định dừng việc dạy học lại. Năm 2015, anh gặp lại những học trò cũ bán vé số, nhặt ve chai, bọn trẻ năn nỉ anh đi dạy trở lại để cho chúng biết thêm con chữ, biết cộng trừ. Vì ‘cầm lòng không được’ anh Khải lại tiếp tục mở lớp dạy miễn phí. Đồng hành cùng anh lúc này là người vợ hiền.
Thời gian đầu, anh Khải vận động tiền để mở lớp cho các em từ những người quen biết nhưng không đủ. Hai vợ chồng anh phải bán vàng cưới để gom góp tiền mua bàn ghế, tập sách, sửa sang chỗ học…
Không có địa điểm để mở lớp, hai vợ chồng quyết định dùng sân nhà mình làm nơi cho các em đến hằng ngày để học tập. Hai vợ chồng anh Khải đều có công việc ổn định nhưng vẫn tranh thủ thời gian rảnh để dạy học cho tụi nhỏ. Những ngày anh Khải đi tour thì vợ anh sẽ đứng lớp dạy chứ không để các em nghỉ học buổi nào.
Lớp đông học sinh nên anh Khải nhờ thêm sự hỗ trợ của cô Nho.
Ngôi nhà đông con và tình thương vô bờ của ‘người cha trẻ’
Hiện tại, lớp học tình thương Ngọc Việt đang nhận dạy khoảng 50 học sinh, độ tuổi từ 5 đến 15 tuổi, với đủ các trình độ từ lớp 1 đến lớp 5, chưa tính những em lần lượt nghỉ học để mưu sinh phụ giúp gia đình. Lớp bắt đầu vào lúc 6h45 và kết thúc lúc 8 h45 tối, vì ban ngày tụi nhỏ phải đi làm thêm hoặc ở nhà phụ ba mẹ.
Cùng một câu hỏi ‘tại sao ban ngày con không đi học mà con phải đi học buổi tối’ mà câu trả lời thì mỗi em một kiểu.
Có em ‘nhà con nghèo nên con không có tiền đi học’, có em thì trả lời ‘con phải ở nhà phụ cha mẹ’, xót xa hơn có em chậm phát triển nên hơn 10 tuổi chỉ mới học lớp 1 vỡ lòng.
Anh Khải nhớ rõ hoàn cảnh của từng em một, ‘thằng cu Trung ban ngày phải bán hủ tiếu phụ mẹ, bé Duyên từng bị nuôi não bên ngoài vì gặp tai nạn té cầu thang, đứa mất cha, đứa mất mẹ, đứa thì sống với bà nội… Khó khăn là vậy nhưng có nhiều em không bỏ học ngày nào, trừ khi gia đình không cho các em đến lớp’, anh Khải chia sẻ.
Không gian lớp học giản dị đơn sơ nhưng ấm áp…
Khu vực bỏ cặp sách của các bạn học sinh…
Sách giáo khoa, sách truyện và đồ dùng học tập được đặt ngăn nắp.
Ngoài cái chữ, con số, các em còn được học trồng cây bảo vệ môi trường, học cách đối nhân xử thế… Nhờ sự dạy dỗ của thầy cô ở lớp học các em cũng trở nên ngoan hơn, biết cách ứng xử hơn và đặc biệt là biết yêu thương lẫn nhau. Thương là thương ở chỗ đấy…
Anh Khải kể lại: ‘Những ngày rảnh rỗi là anh dẫn tụi nhỏ đi chụp hình để lưu giữ làm kỷ niệm nếu sau này xa nhau có cái để xem lại, hoặc lâu lâu nấu cho tụi nhỏ một nồi bún riêu, bún bò. Rồi đến ngày Tết Trung Thu thầy trò cũng tưng bừng chuẩn bị rước đèn. Nhìn tụi trẻ vui cười, mình cũng thấy nhẹ lòng…’
Một cậu bé nắn nót viết chữ…
‘Cái tâm’ đôi khi còn hơn cả ‘cái tầm’
Lớp học nhỏ ấy đã rèn luyện biết bao nhiêu con người, bao nhiêu thế hệ đi qua. Nhiều người đã thành đạt, có cuộc sống ổn định và thường xuyên quay về thăm anh Khải nhân ngày Nhà giáo Việt Nam.
Có người trở thành chủ tiệm sửa xe ô tô, người thì làm chủ cửa hàng điện thoại lớn… mà anh chính là người đã đặt những viên gạch đầu tiên cho cuộc đời của họ.
Dù không qua trường lớp, không có bằng cấp sư phạm nào nhưng nghề dạy chữ đã gắn bó với anh cũng từng ấy năm trời. Ngày 20 tháng 11 hàng năm, học trò anh đều đến tri ân thăm hỏi rất nhiều. Điều đó cũng làm ấm lòng phần nào thầy giáo trẻ. Nhưng bên cạnh đó cũng có nhiều học sinh bỏ học giữa chừng, anh buồn nhưng không trách móc một lời.
Anh Khải và ước mong có thể duy trì lớp học lâu dài hơn nữa.
Trong đời ai cũng có ước mơ, dù lớn hay nhỏ, dù ít hay nhiều cũng đều hướng đến một tương lai tươi sáng. Trong lớp học của trẻ em nghèo, có em ước làm bác sĩ, em ước làm kỹ sư lắp ráp, có em ước được làm giáo viên dạy chữ như ‘thầy Khải’.
Còn anh Khải, anh chỉ mơ ước các con sau khi học ở lớp sẽ được công nhận đã hoàn thành chương trình tiểu học, có thêm chút tri thức ít ỏi để bước ra đời.
Anh tâm sự: ‘Nếu như trời thương cho vợ chồng anh làm ăn được thì anh sẽ mua một cái tivi cho tụi nhỏ xem phim hoạt hình giải trí, đồng thời cũng kết nối mạng để dạy tụi nó thêm môn Tiếng Anh nữa’.
Âm thầm, lặng lẽ, lớp học ít ai biết đến đã tồn tại nhiều năm qua. Anh Huỳnh Quang Khải cứ thầm lặng như thế đưa biết bao nhiêu chuyến đò cập bến. Và cũng còn rất nhiều chuyến đò, biết bao lớp học trò nữa cần được bàn tay anh dìu dắt. Chỉ mong mọi người có đủ lòng tin và ’sóng gió’ đừng kéo đến lớp học bình yên này.
Ngọc Yến
Theo baodatviet
Cô giáo hơn 20 năm gắn bó với lớp học tình thương
26 năm qua, ngoài việc hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chuyên môn tại trường, cô giáo Lê Thị Hòa, Trường Tiểu học Đông Sơn (Chương Mỹ, Hà Nội) còn nhiệt huyết với công việc truyền con chữ cho nhiều học sinh khuyết tật, hoàn cảnh khó khăn ở địa phương. Tấm lòng và nghĩa cử cao đẹp của cô được người dân địa phương đồng tình, ủng hộ.
Cô Lê Thị Hòa là một trong số 10 người được vinh danh công dân Thủ đô ưu tú năm 2019
Không chỉ là giáo viên, cô Hòa còn từng đảm nhiệm vai trò là Tổng phụ trách Đội của nhà trường, ở vai trò nào, cô cũng luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Với tấm lòng và sự bao dung, tình yêu thương trẻ, thấy nhiều em không có khả năng đến trường để theo học ở các lớp hòa nhập, từ năm 1993, cô Hòa mở lớp dạy học cho các em học sinh khuyết tật, tự kỷ... tại nhà.
Sau hai tháng khi lớp học mở ra, các em học sinh tìm đến học ngày một đông, không chỉ học sinh trong xã mà nhiều trẻ khuyết tật, khó khăn ở các xã lân cận cũng đến tham gia lớp học của cô Hòa. Do nhà chật và điều kiện cơ sở vật chất thiếu thốn, năm 2007, được sự động viên, khuyến khích của gia đình và sư thầy trụ trì chùa Hương Lan cô đã mở lớp dạy cho trẻ ở tại chùa.
"Bố mẹ tôi đều là trẻ mồ côi, mẹ tôi không biết chữ, bố tôi chỉ học hết lớp 3, khi nuôi dạy các con, bố mẹ tôi chỉ mong chị em tôi trưởng thành, được học hành đầy đủ. Nhiều lần, bố tôi tâm sự, chỉ mong chúng tôi làm được điều gì có ích cho xã hội, nhất là với những người yếu thế, thiệt thòi", cô Hòa chia sẻ về lý do mở lớp học tình thương.
Được biết, đa số các em học sinh ở đây đều nhận thức chậm, nhiều trường hợp bị khuyết tật bẩm sinh, tự kỷ nặng phải ngồi xe lăn, không chủ động sinh hoạt được. Có em tính tình thất thường, bướng bỉnh... Nhiều lúc khó khăn tưởng chừng như không thể duy trì được, vì các học sinh hay ốm, thường xuyên phải đi viện, sách vở thiếu nhưng được sự hỗ trợ của các phật tử và các cô giáo tình nguyện, đặc biệt là có sự động viên của sư thầy trụ trì chùa Hương Lan, cô Hòa từng bước vượt qua khó khăn.
Niềm vui nhân lên khi lớp học đã tăng lên 63 em ở các địa phương khác nhau của Hà Nội đến học tại lớp học tình thương của cô Hòa. Khi số học sinh tăng lên, cô Hòa càng trăn trở phải có những cách dạy làm sao giúp trẻ dễ tiếp cận, dễ hiểu.
Chia sẻ về cách giảng dạy mà cô chuẩn bị dành riêng cho học sinh ở lớp học tình thương, cô Hòa cho biết, các em đều là những trẻ khuyết tật nhưng các con đều ham học, thấy các con mong muốn được đi học cô cảm cảm thấy yêu hơn, muốn giúp đỡ các con để bù đắp cho các em những thiệt thòi đang phải gánh chịu.
"Để dạy trẻ mình phải giảng từ từ, kiên nhẫn, thậm chí dạy kèm từng em, để có phương pháp truyền tải kiến thức dành cho những em khuyết tật đặc biệt như vậy, hàng ngày ngoài giờ lên lớp là mình lại vào internet, đọc sách báo và thậm chí phải tới các trung tâm dạy học dành cho người khuyết tật để học hỏi kinh nghiệm của những người đi trước. Từ đó, mình rút ra những phương pháp và kiến thức phù hợp nhất đối với các em".
Người dân địa phương không chỉ nể phục cô Hòa là giáo viên nhiệt huyết, sáng tạo và đầy tình thương yêu với con trẻ, mà còn là người tích cực tham gia các hoạt động thiện nguyện giúp đỡ những gia đình khó khăn, các em học sinh nghèo vượt khó vươn lên học tập.
Cô đã vận động ủng hộ, quyên góp được gần 500 triệu đồng để giúp đỡ các gia đình neo đơn, khó khăn. Niềm vui lớn hơn cả là từ lớp học của cô, nhiều đứa trẻ đã biết đọc, biết viết, biết ca hát, biết vâng lời và nhiều phụ huynh đã rơi nước mắt khi chứng kiến sự tiến bộ vượt bậc của con mình. Trong số đó có nhiều em đọc, viết thông thạo, các em đã tìm được một công việc phù hợp với bản thân, giúp các em trưởng thành hơn.
Đó cũng là món quà lớn nhất, ý nghĩa nhất dành cho cô giáo đầy lòng bao dung, yêu thương trẻ: "Những việc tôi làm thật sự nhỏ bé, không mong chờ sự đền đáp, chỉ cần nhìn thấy sự tiến bộ của các con hàng tuần, hàng tháng, hàng năm, như vậy là sự đền đáp xứng đáng nhất mà tôi nhận được", cô Hòa bày tỏ.
Nguyễn Hoa
Theo laodongthudo
Ngành Giáo dục Thủ đô bứt phá, đáp ứng yêu cầu đổi mới Sau 10 năm mở rộng địa giới hành chính, diện mạo Thủ đô đã thay đổi về mọi mặt kinh tế - xã hội, đời sống người dân không ngừng được nâng lên. Trong sự thay đổi mạnh mẽ đó, có sự đóng góp của ngành Giáo dục và Đào tạo Thủ đô. Học sinh trường THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam tại...