Lời nói ngây thơ của con nhỏ phơi bày bí mật kinh người giữa chồng và em gái
Con gái còn khoe: “Mẹ về quê, con ngủ với dì và bố” càng khiến tôi nghi ngờ. Hơn một tháng sau, chị Ba gọi điện khóc bù lu bù loa kể chuyện em gái út đang mang bầu gần ba tháng.
Gia đình tôi có bốn anh chị em, anh cả và chị Ba đã lập gia đình ở quê, tôi tha phương lập nghiệp tận miền Nam còn em gái sinh đôi mới đi xuất khẩu lao động về. Vợ chồng mở tiệm kinh doanh vật liệu điện nước ở một huyện ngoại thành, thu nhập khá ổn định.
Chồng tôi là người chăm chỉ làm ăn, biết vun vén cho gia đình. Chúng tôi đã có một con gái lên 5 tuổi và con trai thứ hai mới sinh được mấy tháng. Chưa bao giờ tôi nghĩ, cuộc đời mình có lúc lại rơi vào hoàn cảnh éo le như thế này.
Ảnh minh họa
Chuyện là khi tôi chuẩn bị sinh con, bố chồng bị tai biến nằm liệt giường nên mẹ chồng không thể vào phụ giúp như dự kiến. Bà bảo tôi về quê sinh mới nuôi đẻ được chứ không để bố ở nhà một mình.
Tôi cũng xác định không nhờ vả bên ngoại được vì mẹ tôi đã mất, chị Ba còn bận gia đình con cái. Ở lại thành phố sinh, phải thuê người chăm khá tốn kém lại không yên tâm. Mà tôi về quê sinh để chồng một mình vừa lo buôn bán vừa chăm con gái chắc kham không nổi.
Đúng lúc ấy thì em gái của tôi hết hạn hợp đồng về nước, chưa kiếm được việc làm nên vào nhà tôi chơi. Tôi than thở thì em vô tư đề nghị để mình ở lại phụ giúp anh rể buôn bán và chăm cháu thay chị, tôi cứ yên tâm về quê sinh nở. Bởi em chưa lấy chồng sinh con, chẳng có kinh nghiệm nuôi đẻ. Và đằng nào em cũng đang rảnh rỗi, không có việc gì làm.
Nghe em nói, tôi thấy như trút được gánh nặng, chị em gái với nhau có việc gì phải ngại. Sau khi bàn bạc với chồng, tôi vội vã lên tàu về quê đợi ngày sinh. Tôi định về một tháng rồi vào lại nhưng con cứ ốm đau dặt dẹo, mẹ chồng bảo cứ thư thả, việc nhà đã có dì phụ giúp. Vả lại, chồng tôi gọi điện bảo cứ yên tâm tĩnh dưỡng vì việc buôn bán vẫn ổn. Tôi nấn ná ở hết ba tháng mười ngày mới quay trở lại thành phố.
Video đang HOT
Khi tôi về lại nhà, em gái vội vã về quê ngay. Em về rồi, tôi mới để ý chồng tôi hay thẫn thờ buồn bã. Thêm nữa, con gái còn khoe: “Mẹ về quê, con ngủ với dì và bố” càng khiến tôi nghi ngờ. Hơn một tháng sau, chị Ba gọi điện khóc bù lu bù loa kể chuyện em gái út đang mang bầu gần ba tháng.
Chị bảo đi bỏ thai nhưng em nhất quyết không chịu, cứ đòi giữ mà không nói bố đứa bé là ai. Tôi hốt hoảng, nếu đúng vậy thì lẽ nào em có bầu trong thời gian ở nhà tôi. Dù vậy, tôi không dám nghi ngờ cho chồng.
Nhưng tôi chưa kịp hỏi, anh đã vội khai. Có lẽ, em gái cũng đã báo tin cho chồng tôi và anh biết không thể giấu được nữa. Anh thừa nhận trong thời gian tôi về quê sinh, anh và em gái tôi đã nảy sinh quan hệ.
Một phần do anh thiếu thốn chuyện chăn gối, phần nữa em gái giống tôi quá nên không thể kiềm chế được. Em gái đi nước ngoài về nên ăn mặc rất phóng khoáng lại ở chung nhà nữa. Em cũng chủ động tiếp cận và không giấu ý định muốn kiếm một đứa con để làm mẹ đơn thân.
Giờ anh cảm thấy rối bời không biết sẽ phải ăn nói như thế nào với bố tôi. Bản thân anh không muốn làm chuyện thất đức nhưng hoàn cảnh đưa đẩy không vượt qua được cám dỗ.
Tôi như sụp đổ hoàn toàn trước những lời thú nhận của chồng. Tôi đã quá chủ quan khi để em gái ở cùng chồng mình trong thời gian nghỉ sinh con. Giờ đây, tôi không biết phải làm thế nào. Tôi biết trách ai đây, chồng tôi, em gái hay chính bản thân mình.
Theo Dân Việt
Em gái vợ biểu hiện tình cảm bất thường, vợ còn trách không yêu thương người thân
Tôi không dám nói với vợ vì sợ chị em bất hòa, gia đình xáo trộn mà tìm cách gợi ý với vợ để em gái chuyển ra ngoài ở. Em vợ biết được tin đó thì suy sụp, khóc lóc nhịn ăn để tra tấn bản thân.
Vợ chồng tôi cưới nhau gần bốn năm và có một con trai hơn hai tuổi. Cách đây một năm, chúng tôi dành dụm mua được một căn chung cư có ba phòng ngủ, khá rộng rãi. Đúng lúc đó, em gái út của vợ đậu đại học nên ba mẹ vợ gửi gắm em ở chung với vợ chồng tôi một thời gian cho quen môi trường sống.
Tôi không tính toán gì bởi em gái vợ hiền lành, chăm chỉ lại nấu ăn rất ngon. Mỗi lần chúng tôi về quê, em đều xung phong vào bếp làm nhiều món ngon đãi anh chị. Do tôi không có em gái nên tôi luôn coi em vợ như em ruột mình.
Em gái vợ hiền lành, chăm chỉ lại nấu ăn rất ngon. Ảnh minh họa
Từ khi có em lên ở chung, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, gọn gàng, cơm nước chu tất, vợ chồng đỡ vất vả hơn. Ngoài thời gian đi học, em chủ yếu ở nhà học bài và làm việc nhà chứ ít đi chơi đâu.
Thỉnh thoảng tôi cho em thêm tiền tiêu vặt để mua sắm thêm ngoài khoản tiền học phí và sinh hoạt mà ba mẹ vợ đã gửi. Em vợ là người khá tinh tế, em biết hết sở thích của vợ chồng tôi.
Vào ngày nghỉ, em thường bày biện nấu nướng những món ngon, đặc biệt là món tủ của tôi để cả nhà cùng ăn. Nhưng lâu dần, tôi cảm thấy em vợ có chút gì khác lạ trong cách đối xử với mình.
Áo quần tôi thay ra dù để ở ngóc ngách nào em tìm đi giặt, phơi khô và ủi thật phẳng rồi treo vào tủ. Thỉnh thoảng em bỏ những mẫu giấy nhớ vào trong túi áo tôi có ghi chữ nắn nót: "Chúc anh làm việc vui vẻ", "Ngày mới an lành anh nhé"... Em còn chủ động chuẩn bị sẵn áo quần để tôi đi làm cả tuần. Vợ tôi bận rộn nên ít khi quan tâm đến mấy chuyện đó.
Khi nào tôi trở về nhà, em đều ra đón, cất cặp lấy nước ân cần. Tôi thấy ngại khi em vợ thể hiện như vậy chăm sóc chu đáo cho tôi từ bữa ăn đến chuyện ăn mặc. Tôi bảo em làm việc nhà ít thôi, dành thời gian để học và đi ra ngoài tham gia hoạt động xã hội bởi thời sinh viên rất ngắn nhưng em chỉ cười.
Một buổi sáng, khi tôi đi đánh cầu lông về, vợ con còn ngủ chưa dậy đã thấy em vợ ngồi đánh giày cho tôi. Tôi thấy vậy mới nói: "Lần sau em đừng làm thế nữa, em lên đây để học chứ không phải phục vụ anh chị". Em cúi mặt bảo: "Nhưng em muốn chăm sóc cho anh".
Câu nói đó khiến tôi giật mình nhận ra tình cảm em vợ dành cho tôi đã vượt lên giới hạn thông thường. Từ ngày đó, tôi luôn tìm cách lảng tránh thậm chí xa lánh em, cố ý đi làm thật sớm và về nhà muộn.
Dù biết tình cảm sai trái nhưng em vẫn suy sụp, khóc lóc, nhịn ăn để tra tấn bản thân. Ảnh minh họa
Nhưng em vẫn tìm cách nói chuyện với tôi bằng cách nhắn tin, dù tôi ít khi trả lời. Thậm chí buổi trưa, em chuẩn bị cơm rồi đưa đến tận công ty cho tôi. Hơn một lần, tôi nói thẳng với em đừng làm như thế nữa nhưng em chỉ khóc. Em thừa nhận yêu thầm tôi, dù biết vậy là sai nhưng không thể ngừng tình cảm lại được. Em xin tôi đừng kể với chị gái về những việc làm của em.
Tôi không dám nói với vợ vì sợ chị em bất hòa, gia đình xáo trộn mà tìm cách gợi ý với vợ để em gái chuyển ra ngoài ở. Em vợ biết được tin đó thì suy sụp, khóc lóc nhịn ăn để tra tấn bản thân. Em đi học về là vào phòng đóng cửa không muốn nói chuyện, khóc sưng mắt cả ngày lẫn đêm.
Vợ tôi không biết nguyên nhân lại đổ lỗi do tôi nhẫn tâm đuổi em gái ra ngoài. Cô ấy trách móc tôi tính toán ích kỷ rất nặng lời. Tôi bối rối khi ở trong tình huống oái ăm đầy khó xử này.
Vợ có gọi điện về cho ba mẹ, ông bà chuẩn bị lên để giải quyết. Tôi biết phải giải thích thế nào với ba mẹ vợ, nói thẳng mọi điều để họ hiểu hay tìm một lý do nào đó để em vợ chuyển đi thà bị mang tiếng là người hẹp hòi, ích kỷ.
Theo Tường Vinh (Phụ nữ Tp HCM)
Khó xử trước tình cảm của em vợ Em thừa nhận yêu thầm tôi, dù biết vậy là sai trái. Em còn xin tôi đừng kể với chị gái về những việc làm của em... Vợ chồng tôi cưới nhau gần bốn năm và có một con trai hơn hai tuổi. Cách đây một năm, chúng tôi dành dụm mua được một căn chung cư có ba phòng ngủ, khá rộng...