Lỡ lớn rồi, cũng đành ném nước mắt sau mưa
Còn đâu những tiếng cười trong trẻo hồn nhiên của một miền ký ức…
Ấu thơ bao giờ cũng là quãng thời gian tuyệt vời nhất trong tiềm thức của mỗi con người, đó chính là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn ta, ru ta lớn lên và đặt trong ta những hoài niệm trong trẻo nhất của cuộc đời. Nhưng khi thời gian trôi qua, mỗi người đều lớn lên và tuổi thơ trở thành miền ký ức. Ai cũng nghĩ rằng quá khứ là thứ đã qua và mãi mãi không bao giờ trở lại, nhưng nếu cảm nhận bằng tâm hồn lắng sâu, ta sẽ thấy con đường ta đang đi, phảng phất mùi vị tuổi thơ dù nay nó đã đổi khác.
Rất nhiều trò chơi cùng ta lớn lên theo năm tháng, đi theo ta suốt chiều dài nỗi nhớ và chất thêm vào kho kí ức ta những nụ cười trong veo. Ảnh: Mr Roy.
TRẺ CON ta thích tắm mưa, cùng lũ bạn hàng xóm reo vui dưới những cơn mưa, đùa nghịch và vui cười vô tư lự, nhảy lên những chiếc xe đạp hò hét, phóng đi trong mưa cho nước tạt vào mặt thích thú… LỚN LÊN ta cũng tắm mưa, nhưng mưa bây giờ không còn đọng lại tiếng cười vui mà thường là những nỗi niềm bâng khuâng. Ta lớn lên, ta yêu mưa theo cách của người đã trưởng thành. Ta cũng phóng xe, mưa cũng tạt vào nhưng là để cho tỉnh ta ra những mộng mị giữa đời thường trắc trở. Ta cũng tắm mưa, nhưng không phải để reo hò, mà để lặng đi che giấu những giọt nước mắt. Nước mưa đối với trẻ con có vị ngọt của tiếng cười, có mùi thơm của tình bạn không toan tính và có màu hồng tươi vui của tuổi trẻ. Còn mưa với những người đang lớn lại có vị mặn của nước mắt, có mùi đắng chát của sự đời bất công và có màu của sự hoài nghi.
Video đang HOT
TRẺ CON ta thích chơi bắn thun, ta thích thú nhìn những sợi thun co giãn được búng qua búng lại dưới bàn tay của những đứa trẻ rất – nghề. LỚN LÊN sợi thun được ta mang vào cuộc sống, vào tình yêu, vào công việc và vào những mối quan hệ xung quanh. Khi ta yêu, cả hai cùng kéo giãn một sợi thun, kéo tiếp thì sợ đứt mà buông ra thì sợ làm cho nhau đau. Chính vì vậy mà trong một mối quan hệ, ta cứ kéo, cứ giữ mà lòng thì cứ hoang mang lo sợ. Trong công việc, kéo thun thì sợ quá sức thả thun thì sợ bấp bênh vì thế mà chẳng bao giờ ta cân bằng được mình giữa hỗn độn những việc làm. Và cứ thế, sợi thun của cuộc đời kéo ta vào thả ta ra, giữ lại cũng không được thả ra lại sợ đau, biết đi về đâu để tìm thấy trạng thái đúng nhất của sợi thun và biết về hướng nào để tìm thấy bình yên trong tâm hồn?
TRẺ CON ta thích chơi trò gia đình, có đứa làm ba, kẻ làm mẹ cùng vài đứa con nheo nhóc, ta hái lá làm thức ăn, chăm chăm chút chút cho cái “gia đình” nhỏ đó và vui vẻ diễn – như – một – thành – viên – thực – sự. Lớn lên, vẫn ước gì việc lập một gia đình cũng đơn giản và bình dị như vậy nhỉ? Tìm kiếm một tình yêu đã khó mà tìm được người để kết hôn lại càng gian nan hơn. Con trai thì muốn gái còn trinh, gái đảm đang, gái biết chăm chút cho gia đình. Con gái thì cần trai giỏi giang, không rượu chè, thương vợ con… Tất cả những điều kiện dù cho là hợp lý thì con người cũng đã nhận ra, cuộc sống là những sự lựa chọn, còn đâu nữa những vô tư không toan tính!
Rất nhiều trò chơi cùng ta lớn lên theo năm tháng, đi theo ta suốt chiều dài nỗi nhớ và chất thêm vào kho kí ức ta những nụ cười trong veo. Dẫu biết rằng sự đời trần trụi, cuộc đời hài lắm nhưng hãy để những kí ức tuổi thơ mãi theo ta xuyên suốt chiếc thuyền cuộc sống. Len lỏi trong dòng đời vừa lắm người vừa lắm chuyện này. Ta chỉ ước một lần được chạm lại kỉ ức, được tắm mưa không lo nghĩ, được kết bạn không toan tính và được yêu không nghĩ ngợi.
Nhưng lỡ lớn rồi, cũng đành ném nước mắt sau mưa, ném nụ cười sau đau đớn, ném những trò vui sau bộn bề cuộc sống mà mạnh mẽ đứng lên đối diện theo cách của người – lớn thôi. ^^
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em dễ dãi vậy sao?
Tôi thật sự không ngờ em là người như vậy, em đã phản bội, đã thất hứa và đã làm tổn thương tôi.
Tôi năm nay 24 tuổi, tốt nghiệp đại học với tấm bằng giỏi trên tay, tôi không khó lắm để tìm một công việc tại Hà Nội, hiện tôi đang công tác tại một công ty trực thuộc UBND thành phố Hà Nội và tôi cũng đã có ý định gắn bó lâu dài tại đây. Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất xứ Thanh đầy nắng và gió, gia đình tôi cũng không phải thuộc hạng khá giả nhưng cũng không phải là thiếu thốn lắm, bố mẹ tôi luôn cô gắng để hai chị em tôi được ăn học đến nơi đến chốn.
Câu chuyện tình cảm của tôi bắt đầu từ tháng 4/2010, tôi quen em khi em đang học cấp 3 ở một huyện của tỉnh Lạng Sơn. Theo nhận xét của tôi và bạn bè em thì em là một cô gái khá xinh xắn, học giỏi, hiền lành và rất thật thà, cũng chính vì những điểm ấy mà tôi đã đem lòng yêu em. Sau gần nửa năm quen em và chính xác là 2 tháng tán tỉnh em thì tôi đã có được em. Lúc đó thực sự tôi rất vui và hạnh phúc nhưng bên cạnh đó tôi và em cũng gặp rất nhiều khó khăn từ phía gia đình em, đặc biệt là mẹ của em. Khi em tốt nghiệp cấp 3 và đi thi đại học thì tôi cũng đã cố gắng thu xếp công công việc để lên Thái Nguyên đưa em đi thi, sau đó tôi lại đưa em xuống Hà Nội để dự thi, suốt thời gian đó tôi đã cố gắng chăm sóc cho em thật tốt và em cũng rất vui khi được tôi chăm sóc như vậy, nhưng vì việc tôi đưa em đi thi chưa được sự đồng ý của mẹ em và cũng do một số bạn bè em có thể là đố kị nên luôn nói xâu tôi vì mẹ em chưa biết gì về tôi nên sau khi biết tôi đưa em đi thi thì mẹ em đã gọi điện và nhắn tin xúc phạm tôi nhưng vì tình yêu của chúng tôi nên tôi và em vẫn rất tin tưởng và cố gắng vì tương lai của hai đứa. Thực sự đây là lần đầu tiên trong đời tôi bị một người xúc phạm và ghét tôi như vậy, tôi không phải đề cao bản thân mình nhưng tôi đi đâu cũng được mọi người yêu quí.
Sau khi em đậu đại học và em xuống Hà Nội để học thì tình yêu của chúng tôi càng đẹp hơn khi chúng tôi được gần nhau và hôm nào tôi cũng sang ăn cơm với em. Sau một thời gian, tôi chuyển sang ở một mình thứ nhất là vì tôi muốn sống thoải mái thứ hai và tôi muốn tôi và em sẽ có những không gian riêng, và cứ như vậy cuối tuần em được nghỉ thì em sang chơi và ăn cơm với tôi. Em là một người quen sống sung sướng vì ở nhà em được bố mẹ chiều chỉ việc chú tâm và công việc học hành của mình nên hầu như không phải đụng tay đụng chân nhiều khi em sang ở với tôi kể cả việc nhưng hôm tôi đi làm thêm về muộn em ở phòng chờ tôi về nhưng tôi vẫn muốn đi chợ và về nấu cơm cho em ăn. Cứ như vậy trong suốt hơn một năm tôi và em vẫn sống với nhau như vợ chồng vì tôi và em đã xác định đến với nhau.
Cầu chúc cho em có được người tình như tôi đã từng yêu em! (Ảnh minh họa)
Cứ tưởng mọi việc sẽ trôi đi nhẹ nhàng như vậy, nhưng trên đời này vẫn còn một chữ "ngờ". Trong thời gian yêu nhau, em và tôi đã thề non hẹn biển bao nhiêu điều và em cũng đã thề độc rằng em không bao giờ phụ tôi trong khi đang yêu tôi nếu em phụ tôi thì em sẽ... chết.
Có những lúc tôi hay cố ý nói đùa với là em rất đa tình và em đã giận tôi khi tôi nói những lời như vậy, nhưng vì tôi rất hiểu em nên tôi biết một ngày nào đó chuyện này sẽ xảy ra nhưng tôi vẫn tin vào những lời hứa của em. Cho đến ngày mùng 1/4/2012, em về quê và tối hôm đó có một bạn đã đến chơi với em và tỏ tình với em - người đó cùng quê với em và cũng tình cờ về chung xe với em nên hai người mới biết nhau sau đó cho số điện thoại cho nhau (Tôi cũng đã nhiều lần khổ sở về việc em đi đâu gặp ai hễ có người nào xin số điện thoại thì đa số là em cho). Sau khi người ta nói lời yêu em đúng có một phút thì trái tim em đã lại rung động và không thể kiểm soát được bản thân mình, em đã quên tôi và quên những kỷ niệm mà hai đứa đã có với nhau trong suốt gần 2 năm trời. Khi em kể cho tôi nghe lúc đầu tôi rất sốc và nói lời chia tay với em nhưng sau đó tôi lại tha thứ cho em vì tôi còn rất yêu em.
Trước đó 2 ngày, em đã hứa sẽ chuyển ra ngoài sống cùng tôi để tiện cho việc học hành cũng như hai đứa được gần nhau, nhưng sau đó em lại không muốn ra nữa với lý do sợ ở bên tôi sẽ không thể không nhắn tin nói chuyện với người ta được, em nói khi đối xử tàn nhẫn với người ta thì em thấy tim em đau nhói và tôi đã bảo với em là tôi cần thời gian để suy nghĩ. Thế nhưng ngay hôm sau người ta sang chơi với em và hai người đã đi chơi với nhau cả ngày, em và người ta đã nắm tay nhau thậm chí là người ta hôn lên má em cho dù tôi và em vẫn còn yêu nhau. Tôi đã hỏi em là tình cảm của em giờ như thế nào và em trả lời là em chưa xác định được tình cảm của mình là như thế nào. Lúc đó tôi thực sự rất mong một lời hứa và lời níu kéo của em nhưng em đã không níu kéo vì em bảo em không đủ tự tin ở bên tôi và không dám hứa sẽ không có chuyện đó xảy ra nữa. Sau hôm ấy, tôi đã quyết định chia tay với em và nói với em là tôi muốn ở với em một đêm lần cuối, em đồng ý và tôi và em đã đi nhà nghỉ với nhau. Nhưng thật sự không ngờ 3 ngày sau đó, người ta lại sang chơi với em rồi hai người lại đi chơi và tối hôm đó em đã theo người ta vào nhà nghỉ và quan hệ với nhau. Tôi không thể nào tin nổi một người con gái vốn nổi tiếng là ngoan và hiền lại dễ dãiđến như vậy, chỉ 3 ngày, 3 ngày vào nhà nghỉ với hai người cho dù em chưa nhận lời yêu người ta, chỉ sau hai lần đi chơi mà em đã ngoan ngoãn vào nhà nghỉ với người ta. Tôi thật sự rất sốc và bị tổn thương rất nhiều vì em, vì những lời hứa và thề non hẹn biển của em. Em đã từng nói là khi đã sống với anh như vợ chồng như thế này rồi thì sao em còn đủ tự tin đi bên người khác, nhưng giờ em đang rất hạnh phúc và tự tin ở bên người khác đó thôi.
Giờ đây tôi và em đã xa nhau và em đang hạnh phúc bên người yêu mới của mình, tôi hy vọng là em sẽ đọc được bài viết này của tôi để em hiểu được mình làm như vậy là đúng hay sai và tôi chúc em sẽ hạnh phúc bên người yêu mới mà em đã chọn.
Cầu chúc cho em có được người tình như tôi đã từng yêu em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu một người chỉ đơn thuần chỉ coi tôi là chị Thấm thoát 4 năm trôi qua, tình yêu trong tôi vẫn đong đầy và vẹn nguyên. Thật may là giờ đây D đã biết... - Duy oi! - Đi chợ đi. - Umh! Chờ em một tý. - Nhanh lên, làm gì mà lâu thế? ... Thật may là giờ đây D đã biết. Tuy hơi muộn màng nhưng tôi hạnh phúc lắm...