Liệu tôi có bị lộ chuyện mình đi vá màng trinh không?
Sau nhiều năm chôn chặt bí mật vá trinh, một lần tôi trót nói với cô em họ, nên bí mật của tôi có nguy cơ đến tai chồng.
Tôi phải làm gì đây để giữ hạnh phúc của mình khi tôi biết chắc rằng chồng sẽ không bao giờ tha thứ vì tôi đã lừa dối anh bao năm nay.
Tôi là một người phụ nữ luôn muốn tạo cho mình một vỏ bọc hoàn hảo, mặc dù bản chất vốn sống khá thoáng, đặc biệt trong chuyện tình cảm. Tôi đã từng có một mối tình say đắm thời sinh viên và đi quá giới hạn với người yêu cũ. Do khá rành rọt về các biện pháp tránh thai nên rất may tôi chưa từng đã xảy ra sự cố nào đáng tiếc. Dĩ nhiên, tôi đã mất đi “cái ngàn vàng” từ mối tình đầu, nhưng nếu thời gian quay ngược lại, tôi vẫn sẽ yêu hết mình, trao tất cả tới người yêu đầu tiên của tôi.
Tuy tôi và người ấy yêu nhau nhiều, chúng tôi vẫn phải chia tay do bố mẹ anh ấy không đồng ý, họ lo ngại bởi khoảng cách nhà hai đứa quá xa xôi. Anh mặc dù rất yêu tôi nhưng vẫn muốn nghe lời bố mẹ. Sau một thời gian giằng co, tôi đành phải ra đi để tiếp tục cuộc sống của mình.
Hai năm sau khi ra trường, xin việc vào một công ty liên doanh, tôi quen người chồng hiện tại. Khi mới bắt đầu những ngày tháng yêu nhau, những cử chỉ, dáng điệu của anh ấy cho tôi thấy rằng anh là một người khá gia trưởng và có phần phong kiến. Bởi vậy ngày anh ngỏ lời cầu hôn cũng là ngày tôi thực sự lo sợ chuyện mình không còn trong trắng sẽ là một sự đả kích lớn. Tôi thấy anh là một người tốt, yêu thương tôi, nhưng có lẽ anh sẽ không thể nào chấp nhận được sự việc tôi đã không còn là một cô gái trong trắng.
Sau một thời gian dài suy đi tính lại và nghiền ngẫm thông tin trên mạng, tôi quyết định đi vá trinh để xóa sạch đi quá khứ trước đó. Mọi chuyện đơn giản hơn nhiều so với những gì tôi tưởng tượng.
Ngày ấy, tôi một mình lén lén lút lút đến một phòng khám tư gần Bệnh viện Phụ sản Hà Nội. Thấy tôi có vẻ bẽn lẽn, vị bác sĩ tư vấn tỏ ra khá ân cần, cởi mở. Ông ta nói vừa như trấn an, vừa m.ỉa m.ai: “Ôi giời, thủng thì mới vá, vá thì chỉ có khít… như máy khâu”. Dù không mấy thiện cảm với người bác sĩ này, tôi vẫn quyết định lên bàn mổ.
Với tôi, vá trinh là một quyết định đúng đắn và sáng suốt nhất trong cuộc đời (ảnh minh họa).
Sau khoảng 40 phút trên bàn, không hề đ.au đ.ớn, cũng chẳng mất m.áu nhiều như tôi tưởng, vị bác sĩ trẻ đẹp vỗ nhẹ vào vai cho biết ca vá víu đã hoàn thành tốt đẹp. Anh ta nói tôi có thể về nhà và không quên kê thêm một vài loại thuốc, dặn dò phải đi đứng nhẹ nhàng và đặc biệt trong vòng một tháng phải kiêng không được “quan hệ”.
Bỏ ra 6 triệu đồng cho một chữ “trinh”, tôi trở về nhà thoải mái và yên tâm hơn nhiều. Anh là người đàng hoàng, biết giữ gìn cho tôi nên mặc dù cả hai nhà đã dạm ngõ, gần đến ngày ăn hỏi, ngày cưới, anh vẫn không hề muốn “nếm trái cấm”, một mực để đến đêm tân hôn cho “ngọt ngào”.
Ba tháng sau ngày tôi đi vá víu, đêm tân hôn cũng đã đến trong sự hồi hộp xen lẫn một chút lo lắng. Đến khi nhìn thấy những giọt m.áu trên tấm ga trải giường, tôi đọc được trong mắt chồng mình sự hả hê và hãnh diện. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng mọi chuyện cũng đã êm xuôi. Cho tới giờ, tất cả mọi điều mãi mãi là bí mật. Với chồng, tôi vẫn là một người phụ nữ thuần khiết, trong trắng đến vô ngần.
Tôi đã luôn cảm thấy hạnh phúc khi nghĩ mình đã có một quyết định đúng đắn. Nếu ngày đó tôi nói ra sự thật, có thể anh sẽ rời xa tôi hoặc nếu có tha thứ thì nó cũng sẽ là sự giày vò lớn đối với anh, điều ấy còn tàn nhẫn hơn gấp bội sự nói dối này. Tôi nói dối để sống bên anh trọn đời, điều đó có gì sai trái đâu nếu không muốn nói đó là một quyết định đúng đắn.
Nhưng chuyện cái màng trinh vá víu ấy của tôi sau bao nhiêu năm cất giữ có nguy cơ “lộ tẩy”. Vào tuần trước, cô em họ chạy đến bên tôi khóc lóc. Nó thú nhận với tôi rằng giờ đây nó đang yêu say đắm một người đàn ông và có ý định tiến tới hôn nhân với anh ta. Nhưng nó đang sợ rằng, anh ta sẽ không chấp nhận nó bởi nó đã trót “đ.ánh mất” với người yêu trước. Tôi không trách cứ em mà thay vào đó là tìm cách chỉ cho em hướng giải quyết.
Video đang HOT
Tôi mách cho em cách thức tôi từng làm, nhưng nó nhìn tôi đầy ngạc nhiên xen lẫn sự thất vọng. Theo quan điểm cô em họ, hành động đó là đáng xấu hổ nếu không muốn nói là vô liêm sỉ. Nó cho rằng dám làm thì phải dám chịu, không nên lừa dối người mình yêu như thế. Và điều mà em họ tôi muốn làm là thú thật mọi chuyện với người đàn ông đó, cho dù có thể sẽ bị anh ta bỏ rơi.
Tôi đã phân tích cho cô em họ rất nhiều rằng ai cũng có sai lầm và điều quan trọng là biết sửa sai. Nếu không còn trong trắng là một sai lầm thì việc đi vá trinh đó chính là sửa sai. Sau khi về làm vợ, mình sống tốt và chung thủy với chồng là được, đâu có phải nhất thiết thú nhận mọi chuyện mới chứng tỏ tình yêu chân thành và là người có lòng tự trọng. Ai chẳng có bí mật của riêng mình.
Tôi đã phân tích cho cô em họ rất nhiều rằng ai cũng có sai lầm và điều quan trọng là biết sửa sai. (ảnh minh họa)
Tuy nhiên, bỏ ngoài tai tất cả những gì tôi giảng giải, khuyên bảo, em gái tôi vẫn một mực khẳng định, trước khi lấy nhau, vợ chồng nên thành thật với nhau tất cả, trong đó có chuyện trinh tiết.
Tôi không biết phải làm thế nào để thuyết phục, ngăn cản cô bé mình đừng thú nhận mọi việc mà hãy đi vá trinh. Điều khiến tôi cảm thấy lo lắng hơn hết là bí mật lâu nay tôi chôn sâu trong lòng có nguy cơ bị lộ và đến tai chồng tôi, bởi cô bé chơi khá thân với em ruột chồng tôi, tính nó lại rất thẳng thắn và dại dột.
Mấy ngày hôm nay, tôi lo nghĩ rất nhiều. Lỡ chồng tôi biết chuyện, liệu gia đình tôi sẽ ra sao? Bao nhiêu cố gắng của tôi sẽ tan vỡ trong chốc lát, hạnh phúc bấy lâu sẽ thành mây khói? Tôi phải làm sao bây giờ, tự thú nhận với chồng trước khi anh kịp biết chuyện, hay cầu mong may mắn sẽ đến với mình?
Theo VNE
"Còn trinh á, bà điên à?"
Tôi, cô gái 26 t.uổi, yêu người này là mối tình thứ hai và quyết định sẽ tiến tới hôn nhân. Và tôi thú thực, mình còn trinh, vì chưa từng quan hệ với một người đàn ông nào.
Tôi và cô bạn, hai người bạn thân rất thân từ thuở nối khố nhưng cũng đã quá lâu ngày không gặp. Phải tới nửa năm nay, từ ngày cô ấy bận bịu với công việc kinh doanh, còn tôi cũng mải mê tích cóp nên chẳng có mấy thời gian gặp nhau. Vả lại, cô ấy cũng đã có gia đình, có con cái nên không tiện hẹn hò cà phê như trước. Nay rảnh rỗi, hai người có dịp hàn huyên, ôn chuyện cũ.
Sau một hồi nói chuyện Đông, chuyện Tây, cô ấy bảo:
- "Mà bà có người yêu rồi ra mắt anh chị em đi chứ. Giấu em đi rồi đùng cái nổ là không ai đi ăn cưới đâu nhé".
Tôi cười mỉm:
- "Ừ được rồi, thế hôm nào đi cà phê, tôi rủ ông ấy đi cùng rồi ngồi mà phán nhé".
Cô ả gật đầu ra giọng:
- "Thôi, bố trí nhanh nhanh, suốt ngày hẹn mà chẳng biết tới hôm nào. Bạn bè đây còn nửa năm không gặp, nói gì hôm nào".
- "Tôi hứa, bà yên tâm đi".
Sau một trận cà phê, chúng tôi đi ăn và lại tiếp tục chủ đề cũ. Giữa quán xá đông người, cô ấy bô bô hỏi tôi một câu hỏi khiến tôi ngượng chín mặt:
- "Này, ngủ với nhau chưa?".
Lúc ấy, trong đầu tôi chưa kịp chuẩn bị câu trả lời, chỉ nghĩ: "Liệu người ta có nghe thấy không nhỉ?", rồi tôi ngó dọc ngó ngang, sợ ai đó đang nhìn mình bằng ánh mắt ái ngại. Có lẽ, họ nghe thấy cả đấy và đang cười thầm chứ chẳng ai v.ô d.uyên tới mức sang ngó mặt xem hai con bé này như thế nào đâu.
"Xời, mới có 26, gì mà bà làm toáng lên thế, yêu ra yêu, chồng ra chồng, tôi đã lấy chồng đâu mà... mất". (Ảnh minh họa)
Tôi lắc đầu và nhanh chóng trả lời cho xong câu hỏi để chuyển sang chuyện khác:
- "Chưa, ngủ gì mà ngủ, đã cưới đâu!".
Cô bạn há hốc mồm:
- "Thế bà còn nguyên á?".
Tôi cười sảng khoái:
- "Chả còn nguyên thì cho ai mà không còn!".
Dường như lúc ấy câu chuyện đang vào cầu nên tôi cũng quên mất cái ngại và không còn sợ mọi người nghe thấy nữa.
Cô bạn cười một cách m.ỉa m.ai và ra vẻ rất hài hước:
- "Bà điên à, giờ mà còn nguyên á, bà bao t.uổi rồi bà biết không, 26 rồi đấy, trẻ trung gì nữa?".
- "Xời, mới có 26, gì mà bà làm toáng lên thế, yêu ra yêu, chồng ra chồng, tôi đã lấy chồng đâu mà... mất".
Cô bạn có vẻ khó chịu, xua tay:
- "Thôi, thôi, bà dở hết chỗ nói. Bà chưa có chồng chưa biết cảm giác gần gũi đàn ông thích thú thế nào đâu, cứ là tiến tới đi. Đừng có mà bỏ phí cơ hội, sau này lấy nhau cảm giác ấy nó sẽ khác, không còn lãng mạn như giờ nữa. Bây giờ, con gái bằng t.uổi bà á, nó chả lấy mấy chồng, chả yêu vài thằng một lúc, và còn trinh thì đúng là quá nực cười. Giữ cái gì chứ giữ trinh tiết, quê rồi bà ạ. Bây giờ đàn ông không quan trọng chuyện đó nữa, họ còn thích lấy vợ không còn đấy chứ, có người còn đi phá để mà dễ lấy chồng chứ chẳng phải tôi nói chơi đâu!".
Tôi yêu anh nhưng chưa từng đi 'quá giới hạn' (Ảnh minh họa)
Tôi nghe chuyện mà thấy ly kì, làm gì có chuyện đi phá cho dễ lấy chồng, có mà dở hơi à. Chỉ có người điên, người khùng thì mới làm như thế, giữ gìn trong trắng đến khi lấy chồng, chẳng phải được chồng tôn trọng hay sao? Tôi nghĩ, nếu đúng là như cô bạn tôi nói, đàn ông bây giờ chỉ thích con gái từng trải, đã từng qua tay người khác cho có kinh nghiệm giường chiếu thì đúng là loạn rồi.
Cô bạn tôi bảo:
- "Bà cổ hủ vừa thôi, sống sao cho sướng cái thân bà, cứ cố gắng gìn giữ nhưng đàn ông nó có giữ cho mình đâu, sao phải khổ thế!".
Cô ấy không quên thêm câu: "Đúng là dở hơi" sau khi câu chuyện kết thúc.
Tôi, cô gái 26 t.uổi, yêu người này là mối tình thứ hai và quyết định sẽ tiến tới hôn nhân. Thế nhưng, tôi thú thực, mình còn trinh, vì chưa từng quan hệ với một người đàn ông nào. Tôi đã cố gắng gìn giữ cái trong trắng của mình cho tới ngày được chồng tôn trọng trong đêm tân hôn. Tôi biết, xã hội vốn thoáng hơn, con người cũng sống buông thả hơn, nhưng tôi luôn giữ phương châm của mình, phải còn trinh trong ngày cưới. Thế nhưng, lại có người bảo tôi dở hơi, không ai khác lại chính là cô bạn thân của tôi.
Vậy tôi thật sự dở hơi sao, có phải bây giờ còn trinh là quê lắm. Chị em nghĩ sao, hay là đúng thật tôi quá quê mùa rồi?
Theo VNE
Bị cướp chồng vì tội... mất trinh Tôi không còn trong trắng, tôi sợ rằng cô gái còn trinh tiết đó sẽ cướp mất anh khỏi đời tôi. Ngay từ ngày đầu yêu anh ấy, tôi đã luôn mang trong mình một nỗi phấp phỏng, lo âu. Hơn 2 năm yêu nhau là ngần ấy năm tôi sống trong cảnh lo sợ. Tôi sợ một ngày nào đó anh biết...