Lau người giúp vợ vừa sinh, chồng tôi bị mẹ ruột mắng như tát nước
Thấy chồng đang lau người giúp tôi, mẹ chồng chạy đến giật lấy khăn rồi mắng con trai như tát nước vào mặt. 25 tuổi, tôi sinh con lần thứ hai. Cũng như lần sinh trước, mẹ chồng không chăm sóc, mẹ ruột thì ở xa, tôi chỉ có chồng bên cạnh.
Nhìn cảnh các mẹ bỉm khác được cả mẹ ruột lẫn mẹ chồng chăm chút từng bữa ăn, tôi tủi thân vô cùng.
Thoáng thấy vợ buồn, chồng tôi vỗ vai an ủi. Tôi nép vào lòng anh, tìm chút hơi ấm.
Không có người thân hỗ trợ, chồng mua cơm hộp cho tôi ăn. Mới sinh đã phải nhai cơm khô khốc, tôi vốn yếu ớt nay càng mệt mỏi hơn.
Đau đớn từ những cơn gò trong lúc sinh nở khiến tôi không thể tự mình vệ sinh cá nhân. Do vậy, tôi nhờ chồng dìu mình đi lau người.
Tôi có cố gắng như thế nào thì mẹ chồng vẫn không hài lòng. Ảnh Sina
Video đang HOT
Khi chồng tôi vừa cầm khăn đưa lên lau lưng cho tôi, mẹ chồng từ đâu xuất hiện, giật lấy chiếc khăn và bắt đầu la ó.
Bà nói như thét vào mặt anh: “Đàn ông lau người cho vợ mới sinh thì chỉ rước xui xẻo vào thân, làm sao mà ngẩng đầu lên nhìn thiên hạ. Tôi khi xưa đẻ tận 5 con, có bắt chồng phải động tay vào những việc dơ bẩn như thế đâu”.
Bà vừa nói vừa liếc sang tôi. Tôi sợ hãi, run rẩy. Bà tiếp tục đay nghiến: “Đừng tưởng đẻ được con trai thì hành hạ chồng. Thứ đàn bà chẳng hiểu phép tắc”.
Nghe lời ấy, những người nằm cùng phòng nhìn tôi, người tỏ vẻ thương cảm, người ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Còn tôi, tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn chui xuống đất.
Làm dâu hơn 5 năm, tôi cũng phần nào hiểu được sự khắt khe, khó tính… của mẹ chồng. Tôi mang thai cũng chẳng được quan tâm, phải tự tay làm tất cả việc nhà.
Ngày Tết, tôi mang bụng to làm gà, nấu xôi… còn mẹ chồng chỉ ngồi cắn hạt dưa rồi nhả vỏ đầy nhà. Chồng giúp tôi rửa chén, bà cũng không cho và bảo anh cứ đi nhậu thoải mái.
Tôi ấm ức thì chồng lại xoa dịu, bảo bà sống cũng chẳng bao lâu nữa thôi thì cố làm vui lòng bà trong những năm tháng cuối đời.
Sau nhiều lần gặng hỏi, chồng tôi mới tiết lộ lý do mẹ chồng thù ghét tôi. Thì ra, từ đầu, bà đã không đồng ý cho con trai cưới tôi, bởi tôi có cái xoáy trước trán.
Theo quan niệm của bà, người phụ nữ có xoáy trước trán thường bướng bỉnh, lấn lướt chồng. Thế nên, bà không muốn con trai rước một người như tôi về làm vợ.
Từ khi hiểu được nguyên nhân bị mẹ chồng ghét bỏ, tôi cố gắng cắn răng chịu đựng, oan ức cỡ nào cũng không dám hé môi. Thế nhưng, tôi chưa bao giờ hình dung trong lúc con dâu vừa sinh con mà mẹ chồng lại làm ầm lên với một chuyện cỏn con.
Ở lần sinh trước, tôi sinh con gái nên mẹ chồng chẳng hề để tâm. Thậm chí, bà còn không đến bệnh viện thăm cháu. Lần này, nghe tin tôi sinh con trai, có lẽ bà đến bệnh viện để kiểm chứng.
Trước sự quá đáng của mẹ chồng, tôi đề nghị chồng ra ở riêng. Thế nhưng, anh lại chần chừ, lo sợ làm buồn lòng mẹ.
Tôi phải chịu đựng sự quá đáng của mẹ chồng đến bao giờ nữa? Tôi phải làm sao để xóa bỏ quan niệm cổ hủ của mẹ chồng?
Mẹ ốm đòi ăn táo nhưng bị vợ từ chối, khi tôi tức giận mới biết sự thật đau lòng
Cưới nhau về, chúng tôi ở chung với mẹ. Tôi biết mẹ không hài lòng với con dâu nên thường xuyên phải xoa dịu bằng mọi cách.
Từ nhỏ tôi đã học hành giỏi giang và sở hữu vẻ ngoài bảnh bao. Khi tốt nghiệp đại học ra trường, tôi được nhận làm ở một công ty lớn với mức lương cao khiến ai cũng ngưỡng mộ. Mẹ rất tự hào về tôi nên luôn mong tôi sẽ cưới được người phụ nữ tương đương như mình.
Nhưng cuộc đời chẳng như ý, tôi lại đem lòng yêu một cô gái có diện mạo bình thường, làm công việc đơn thuần. Nói chung nhìn vào ai cũng bảo không phù hợp với tôi nhưng tôi lại yêu em vô bờ bến. Mặc sự ngăn cản của mẹ và người xung quanh, tôi vẫn cưới em cho bằng được.
Cưới nhau về, chúng tôi ở chung với mẹ. Tôi biết mẹ không hài lòng với con dâu nên thường xuyên phải xoa dịu bằng mọi cách. Tuy nhiên, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng không hề "hạ nhiệt", mẹ khăng khăng làm theo ý mình, còn vợ tôi dù không cãi lại nhưng tôi biết cô ấy rất buồn lòng.
Lúc vợ mang thai, đúng dịp tôi bận đi công tác nước ngoài gần một năm trời. Mỗi lần gọi điện về thấy vợ gày gò tôi thương lắm nhưng chỉ biết bù đắp cho vợ bằng tiền bạc và những lời tâm sự động viên chứ không ở bên cạnh chăm sóc được. Rất may sau này cô ấy sinh được một cậu con trai kháu khỉnh.
Thời gian trôi đi, con trai tôi bắt đầu vào lớp một. Lúc này mẹ tôi cũng có tuổi rồi nên đau ốm liên tục. Vừa qua, mẹ bị ốm nằm liệt giường, vợ tôi là người chăm sóc bà. Một lần tôi đi làm về, tôi thấy bà nằm trên giường nhờ vợ tôi cắt táo cho ăn nhưng vợ từ chối. Vợ nói: "Con không gọt đâu, mẹ giỏi thì tự đi mà gọt. Con muốn cho mẹ biết cảm giác trước đây mẹ đã từng đối xử với con thế nào trong những năm làm dâu về nhà này". Thấy thế tôi tức lắm, nổi giận với vợ, không giờ cô ấy lại ác độc như vậy.
Tôi hỏi lý do thì vợ kể chuyện, trong thời gian cô ấy mang thai, ốm nghén, thèm ăn nhiều thứ nhưng mẹ chồng không cho ăn, đến nỗi phải cấp cứu nhập viện truyền nước. Bà luôn nấu những món ăn theo ý của bà, đấy là lý do vì sao cô ấy sụt cân trầm trọng khi có bầu mà tôi không hề biết. Giờ cô ấy vẫn còn giữ mối hận đó và muốn mẹ tôi biết được cảm giác bị người khác đối xử tệ bạc là như thế nào.
Nghe xong câu chuyện, tôi cảm thấy thực sự đau lòng. Trước đây mẹ từng gây lỗi nhưng giờ vợ lại cũng cố chấp với người già và trả thù như vậy cũng không được. Tôi khuyên vợ nên bỏ qua tất cả vì dẫu sao bà cũng là mẹ tôi. Hơn nữa mẹ yếu rồi, sống được ngày nào thì hãy cố gắng làm cho bà vui vẻ. Vợ gật đầu nhưng không biết có thực hiện theo lời của tôi không. Đôi khi tôi cảm thấy thật bế tắc khi đứng giữa hai mối quan hệ một bên là mẹ một bên là vợ. Hãy cho tôi lời khuyên!
Xin giấu tên
Lấy chồng, mẹ đẻ cho 2 tỷ làm vốn, đêm trước đám cưới nghe mẹ chồng và em chồng nói chuyện, tôi trả lại mẹ đẻ tiền Nghe mẹ cô kể lại ngày xưa bố mẹ cô cũng từ hai bàn tay trắng mà lập nên cơ đồ. Tất cả những gì bây giờ ông bà có đều là do làm việc chăm chỉ, thế nên gia đình cô vẫn luôn khiêm tốn mà Tuyên cũng rất trân trọng đồng tiền. Phải thừa nhận điều kiện gia đình của Tuyên...