Lần thứ 2 đi họp lớp, tôi bất ngờ trước lời đề nghị “góp con cùng nuôi chung” của cậu bạn
Duy còn nói cứ sống cùng nhau 2-3 tháng rồi thấy ổn thì tổ chức vài mâm ra mắt hai bên gia đình cùng bạn bè.
2 hôm trước, tôi đi họp lớp cấp 3, đây là lần thứ 2 tôi tham dự sau khi ra trường 16 năm. Tôi ít khi đi họp lớp do cứ liên tục mang bầu, bận con nhỏ và cũng có nhiều chuyện gia đình không hay ho xảy ra khiến tôi không có tâm trạng tụ họp bạn bè.
Năm nay tôi đã ly hôn chồng, 2 đứa con thì lớn cả, không có vướng bận gì nên tôi đi họp lớp. Bạn bè nhiều người đã thành đạt. Có tới hơn 10 chiếc ô tô đậu trước cửa nhà hàng, những người khác không có ô tô cũng đi xe tay ga đắt tiền hoặc bắt taxi đi. Chúng tôi chọn khu resort ngay ngoại ô nên khá thoáng đãng rộng rãi. Lâu ngày không gặp nhau, trò chuyện rôm rả và có uống khá nhiều rượu.
Cả bọn thống nhất sẽ ở lại resort 1 đêm, sáng hôm sau mới về thành phố. Buổi tối hôm đó, chúng tôi đốt lửa nướng thịt ở bãi cỏ của khu du lịch. Có người say quá thì đã đi ngủ sớm, có người vẫn trụ lại ca hát tới nửa đêm. Hầu hết mọi người đã có gia đình, chỉ hiếm hoi 2 cậu bạn chưa kết hôn cùng 4 người đã ly hôn giờ đang độc thân.
1 cậu bạn tên Duy đã ly hôn, giờ đang nuôi 1 con trai 4 tuổi, ngồi trò chuyện với tôi. Trước kia đi học chúng tôi không thân nhau lắm, do ngồi xa, với lại tính tôi trầm lặng, cậu ấy thì mồm mép tép nhảy nên không hợp nhau. Ngờ đâu giờ gặp lại, Duy thay đổi rất nhiều, có vẻ rắn rỏi và đáng tin cậy hơn.
Video đang HOT
Tôi thấy việc này quá bất ngờ và vội vàng. (Ảnh minh họa)
Sau 1 hồi nói đủ thứ chuyện về công việc, cuộc sống, bỗng nhiên Duy vừa cười vừa bảo tôi rằng: “Hay bọn mình thử rổ ráp cạp lại đi, góp con cùng nuôi chung, bạn 2 đứa tớ 1 đứa, sau này đẻ thêm cho tớ 1 đứa nữa là công bằng”.
Lúc đó tôi cho rằng Duy đang nói đùa nên cười gật đầu trả lời: “Oke luôn, rồi thấy nặng quá không được buông gánh giữa đường đấy nhé”.
Sau đó chúng tôi ai về phòng người nấy. Sáng hôm sau, Duy đưa tôi về bằng ô tô riêng, tôi mới biết giờ Duy mở công ty riêng, công việc thuận lợi, đi nước ngoài thường xuyên nên gửi con cho mẹ trông.
Từ hôm qua tới nay, Duy liên tục nhắn tin giục tôi chọn ngày đưa con về sống chung với bố con Duy. Cứ sống cùng nhau 2-3 tháng rồi thấy ổn thì tổ chức vài mâm ra mắt hai bên gia đình cùng bạn bè. Khi tôi nói mình chưa kịp suy nghĩ thì Duy bảo đừng suy nghĩ nữa, cứ phải bước về phía trước mới biết tương lai như thế nào.
Tôi thấy việc này quá bất ngờ và vội vàng. Duy là bạn học, tôi sợ rằng 1 khi xảy ra chuyện gì không hay thì sau này tôi khó mà đối mặt được với Duy như trước, cũng xấu hổ với bạn bè. Nhưng kể ra có người đàn ông trong nhà thì cũng an toàn và yên tâm hơn. Tôi có nên nghe lời Duy, cứ thử xem sao không?
Họp lớp đầu năm, người yêu cũ chỉ nói một câu mà khiến tôi vỡ mộng toàn tập về tình đầu
Trong lần họp lớp đầu năm này, biết có người yêu cũ tham dự nên tôi đã chuẩn bị rất chỉn chu.
Hồi đại học, tôi từng yêu Bằng trong 3 năm. Đó cũng là mối tình đầu khắc cốt ghi tâm của tôi. Bằng thư sinh, am hiểu tâm lý, nói chuyện nhẹ nhàng, hết mực cưng chiều bạn gái. Chúng tôi từng vẽ ra viễn cảnh tương lai, sẽ được ở cạnh nhau, xây dựng ngôi nhà nhỏ và hạnh phúc tràn đầy với những đứa trẻ.
Nhưng rồi khi ra trường, mỗi đứa chọn một hướng đi khác nhau nên chúng tôi yêu xa hơn 1 năm. Tôi quyết định học tiếp lên thạc sĩ. Bằng chọn đi làm ở một công ty đa quốc gia, mức lương rất khá nhưng áp lực công việc cũng cao. Mâu thuẫn, hiểu lầm, cãi vã nhiều hơn. Cuối cùng, chúng tôi ngậm ngùi chia tay dù trong tim vẫn còn tình cảm dành cho nhau.
10 năm trôi qua, tôi không liên lạc với Bằng nữa. Qua những người bạn chung, tôi biết chuyện Bằng đã có vợ con, cuộc sống giàu sang, làm ăn phát đạt. Nghe đâu anh ấy bỏ việc ở công ty cũ, tự kinh doanh và thành công. Gia đình vợ cũng giàu có nên càng như diều gặp gió, phất lên nhất trong lớp chúng tôi.
Hôm nhận được lời mời họp lớp đầu năm từ lớp trưởng, tôi bất ngờ khi nghe bạn ấy nói lần này có sự hiện diện của Bằng. Mấy năm rồi, Bằng chưa bao giờ tham dự họp lớp, năm nay là lần đầu tiên. Biết có người yêu cũ, tôi đã chuẩn bị chỉn chu từ ngoại hình đến cách ăn nói. Tôi muốn chúng tôi gặp lại nhau với những ấn tượng tốt đẹp nhất sau 10 năm chia tay.
Gặp lại người yêu cũ, tôi sững sờ với câu nói của anh. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi tôi nhanh chóng vỡ mộng khi Bằng xuất hiện. Anh đi xe ô tô nhưng mặc một bộ đồ rất giản dị, bình dân, mang dép lê đến một nhà hàng sang trọng. Thấy bạn bè, Bằng còn tỏ thái độ kênh kiệu và giải thích là mình quen cách ăn mặc như vậy rồi, càng giàu thì càng giản dị mà.
Thấy tôi mặc váy, trang điểm kĩ càng, túi xách hàng hiệu (tôi cố tình đầu tư cho buổi họp lớp này), Bằng không khen ngợi mà còn nhếch môi: "10 năm rồi, trông em già hơn hẳn nhỉ? Chắc cuộc sống cũng vất vả, thiếu thốn lắm đúng không? Cần tiền thì cứ a lô anh một tiếng".
Tôi sững người trước câu nói hàm ý mỉa mai của bạn trai cũ. Rồi anh ta không bắt chuyện với tôi nữa mà chuyển sang những người khác. Trong buổi họp lớp, anh ta cứ luyên thuyên chuyện mình làm ăn giàu có ra sao; vợ vừa đẹp vừa ngoan hiền, chỉ cần anh ta quát một tiếng là im ngay; con thì phải học trường quốc tế mới giỏi được...
Tự khen mình là thế nhưng đến khi trả tiền, Bằng lại lấy lý do công việc để rời đi sớm hơn. Bạn bè nhìn nhau lắc đầu, riêng tôi bị vỡ mộng toàn tập về người yêu cũ. Cứ tưởng cuộc gặp gỡ này sẽ đáng nhớ lắm, ai ngờ lại trái với sự tưởng tượng của tôi. Đúng là thà không gặp để còn giữ những kỉ niệm, ấn tượng đẹp về nhau. Còn lần gặp này đúng là sai lầm.
Món quà mừng cưới của bạn trai cũ làm tôi day dứt, ân hận mãi Tôi không ngờ bạn trai cũ lại đến tham dự lễ cưới của mình. Nhìn anh ngồi trên chiếc xe lăn, tim tôi đau thắt lại. 2 năm trước, tôi và Ngọc đã từng có một khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi rất hợp tính nhau, từ việc ăn uống, thích đi phượt, thích khám phá những quán cà phê...