Lần đầu tiên dạy Mỹ thuật, Âm nhạc ở Trung học phổ thông
Theo dự thảo chương trình giáo dục phổ thông mới, lần đầu tiên môn Mỹ thuật và Âm nhạc sẽ được đưa vào dạy ở cấp Trung học phổ thông.
Môn Mỹ thuật lần đầu tiên được đưa vào dạy – học ở cấp Trung học phổ thông là một trong những điểm mới của chương trình giáo dục phổ thông. Ảnh minh họa: An Hiếu/TTXVN
Đây là một điểm mới, nhận được sự quan tâm của các nhà trường, các thầy cô giáo và xã hội, bởi việc đưa những môn học này vào giảng dạy cần chuẩn bị đội ngũ giáo viên, cơ sở vật chất đáp ứng với yêu cầu riêng của môn học.
* Lấp đầy khoảng trống về giáo dục thẩm mỹ
Thạc sĩ Nguyễn Thị Đông, chủ biên môn Mỹ thuật : Môn Mỹ thuật lần đầu tiên được đưa vào dạy – học ở cấp Trung học phổ thông là một trong những điểm mới của chương trình giáo dục phổ thông, cũng như điểm mới của chương trình môn học. Điều này đã có ý nghĩa nhất định. Bởi Mỹ thuật là môn học thuộc lĩnh vực nghệ thuật thị giác, hướng tới bồi dưỡng, hình thành, phát triển năng lực thẩm mỹ cho học sinh. Đây là thành tố góp phần đáp ứng mục tiêu đổi mới chương trình giáo dục phổ thông được Nghị quyết 88/2014/QH13 của Quốc hội quy định: “phát triển toàn diện cả về phẩm chất và năng lực, hài hòa đức, trí, thể mỹ…”.
Chương trình giáo dục phổ thông hiện hành đã để trống một khoảng giáo dục thẩm mỹ thông qua hoạt động dạy – học mỹ thuật ở cấp Trung học phổ thông. Điều này hạn chế tính liên thông giữa các cấp học, giữa giáo dục phổ thông với giáo dục nghề nghiệp ở bậc học cao hơn, hạn chế khả năng đáp ứng nguồn nhân lực lao động gắn với mỹ thuật trong thực tiễn. Do vậy việc đưa mỹ thuật vào dạy – học ở cấp Trung học phổ thông góp phần thu hẹp khoảng trống về giáo dục thẩm mỹ, khắc phục những hạn chế nêu trên. Mặt khác, môn học cũng đáp ứng mục tiêu giáo dục phân hóa, giáo dục định hướng nghề nghiệp ở cấp Trung học phổ thông…
Thạc sĩ Nguyễn Thị Đông phân tích: Học sinh trung học phổ thông là đối tượng đang trong thời kỳ phát triển hoàn thiện về thể chất và nhân cách, có nhu cầu tìm hiểu về lý tưởng, các giá trị xã hội; có ý thức định hình quan điểm, nhận thức về cái tôi. Bởi vậy, giáo dục thẩm mỹ nói chung, giáo dục thẩm mỹ thông qua mỹ thuật trong giai đoạn này giúp các em định hướng nhận thức về quan hệ thẩm mỹ của con người đối với hiện thực; hình thành thị hiếu thẩm mỹ phù hợp với truyền thống văn hóa, nghệ thuật dân tộc và thời đại; đặt ra vấn đề tự khẳng định mình trong cuộc sống và nghề nghiệp; lựa chọn con đường tiếp theo phù hợp với sở thích, thiên hướng mỹ thuật, tham gia đời sống xã hội một cách thiết thực và hiệu quả.
Việc đưa mỹ thuật vào dạy – học ở cấp Trung học phổ thông là đáp ứng sự mong mỏi của nhiều thế hệ những người làm công tác nghệ thuật nói chung, công tác giáo dục mỹ thuật trong hệ thống giáo dục nói riêng, cũng như những người quan tâm đến giáo dục mỹ thuật – giáo dục thẩm mỹ ở trường phổ thông. Điều này đã được minh chứng ở nhiều hội thảo, bài viết về đổi mới giáo dục Mỹ thuật phổ thông trong những năm qua.
*Lần đầu tiên đưa dạy nhạc cụ vào Âm nhạc
về những điểm mới trong chương trình môn Âm nhạc, Thạc sĩ Lê Anh Tuấn, Tổng chủ biên chương trình môn Âm nhạc cho biết: Trong chương trình giáo dục phổ thông mới, lần đầu tiên, Âm nhạc được dạy học ở trường trung học phổ thông. Đồng thời, lần đầu tiên nội dung nhạc cụ và hợp xướng được đưa vào chương trình.
Ông Lê Anh Tuấn cho rằng: Học nhạc cụ trong môn Âm nhạc là một xu thế tất yếu, hầu hết các nước tiên tiến trên thế giới đều dạy học sinh cách chơi nhạc cụ. Bởi học nhạc cụ làm bối cảnh học tập đa dạng hơn, giúp học sinh phát triển năng lực âm nhạc, năng lực tự học, giao tiếp, hợp tác, giảm bớt lý thuyết, tăng cường thực hành và nâng cao tính ứng dụng.
Thông qua nhạc cụ, học sinh sẽ được học bằng đa giác quan, được cảm nhận về âm nhạc một cách trọn vẹn, nâng cao sự trải nghiệm, thể hiện cảm xúc theo những cách khác nhau, khác với cách hát thông thường. Bên cạnh đó, nhiều học sinh không có khả năng ca hát, một số em đến độ tuổi 12 – 14 thường bị vỡ giọng, nhạc cụ sẽ là phương tiện để các em thể hiện bản thân. Học nhạc cụ cũng góp phần giữ gìn bản sắc văn hóa và hội nhập quốc tế.
Tuy nhiên, theo ông Lê Anh Tuấn, nhạc cụ là nội dung mang tính phân hoá, do đó, không nhất thiết tất cả học sinh đều cùng học và cùng chơi một loại nhạc cụ. Từ lớp 1- 3, điều kiện để dạy và học nhạc cụ khá thuận lợi. Chương trình xác định học sinh được học nhạc cụ về tiết tấu, các em có thể chơi bằng một trong số bốn loại nhạc cụ. Loại thứ nhất là bộ gõ cơ thể, tất cả học sinh đều có thể dùng bộ gõ cơ thể để chơi nhịp điệu, thông qua cách giậm chân, vỗ đầu gối, vỗ tay, vỗ vai, búng ngón tay…
Loại thứ hai là những nhạc cụ gõ đang sử dụng trong chương trình hiện hành (trống nhỏ, thanh phách, song loan…), những nhạc cụ này do nhà trường trang bị, học sinh dùng chung. Loại thứ ba là một vài nhạc cụ gõ nước ngoài như tambourine, triangle, xylophone. Loại thứ tư là nhạc cụ tự làm, các em có thể tự làm một vài nhạc cụ gõ đơn giản từ chất liệu sẵn có (vỏ chai nhựa, cốc nhựa, thìa, mảnh gỗ…).
Từ lớp 4 trở lên, điều kiện để dạy và học nhạc cụ cần thêm sự hỗ trợ của gia đình. Chương trình xác định, học sinh được học nhạc cụ về giai điệu và hòa âm, các em cần một trong số nhạc cụ như sáo trúc, kèn melodica, kèn harmonica, sáo recorder, đàn ukulele…
Để đảm bảo vệ sinh, những loại kèn sáo của học sinh phải do gia đình trang bị và các em tự quản lý nhạc cụ của mình. Tại mỗi địa phương, học sinh cũng có thể chơi nhạc cụ phổ biến ở địa phương đó như: đàn môi, khèn, đàn tính, đàn T’rưng, cồng chiêng…
*Chuẩn bị đội ngũ giáo viên đáp ứng yêu cầu mới
Video đang HOT
Thạc sĩ Nguyễn Thị Đông cho rằng: Sự đổi mới nào cũng có gặp khó khăn ban đầu. Việc giảng dạy môn Mỹ thuật, khó khăn sẽ tập trung ở vấn đề đội ngũ giáo viên và cơ sở vật chất. Để khắc phục, trước hết, các cơ sở đào tạo giáo viên mỹ thuật cần xúc tiến xây dựng chương trình bồi dưỡng giáo viên, đảm bảo sau khi được tập huấn, kết hợp với sự chủ động nghiên cứu, tìm hiểu của bản thân, giáo viên thực hiện giảng dạy được chương trình.
Trong thời gian đầu, để khắc phục tình trạng thiếu giáo viên, nhà trường có thể căn cứ trên nhu cầu lựa chọn của học sinh, điều kiện thực tiễn của địa phương để mời giáo viên về giảng dạy hoặc cho phép học sinh đăng ký học ở cơ sở đào tạo khác.
Các cơ sở đào tạo ngành Sư phạm Mỹ thuật cần rà soát, điều chỉnh chương trình đào tạo, đảm bảo có chương trình đào tạo tương thích với chương trình mỹ thuật phổ thông và kịp thời tuyển sinh cho khóa đào tạo từ năm học 2018- 2019.
Song song với đó, các địa phương, các trường phổ thông cần quan tâm bố trí phòng học chuyên biệt, chuẩn bị cơ sở vật chất khác phù hợp với đặc thù hoạt động mỹ thuật. Để khắc phục việc chưa có phòng học chuyên biệt, trước mắt nhà trường và giáo viên có thể tạo ra các không gian, hình thức học tập khác nhau dựa trên điều kiện thực tế; khai thác, vận dụng các phương tiện, đồ dùng dạy học cần có: Vật mẫu, họa phẩm, sách báo, tranh ảnh…, đèn chiếu (overhead), máy chiếu (projector), máy tính kết nối internet…và các nguồn vật liệu sẵn có ở địa phương để tổ chức dạy học hiệu quả.
Với môn Âm nhạc, Thạc sĩ Lê Anh Tuấn cho biết: Chương trình mới kế thừa khoảng 60% nội dung chương trình hiện hành nên giáo viên âm nhạc hiện nay có thể giảng dạy và đáp ứng được 60% về nội dung và yêu cầu của chương trình mới. Trong thời gian tới, các giáo viên cần được tập huấn để hoàn thành giảng dạy chương trình này.
Một điều kiện nữa là các thầy cô giáo sẽ được tập huấn về kỹ thuật sử dụng nhạc cụ và phương pháp giảng dạy. Các loại nhạc cụ như melodica, recorder, ukulele … đều là những nhạc cụ có âm thanh chuẩn xác, dễ chơi, dễ hòa tấu. Đa số giáo viên âm nhạc có thể chơi được những nhạc cụ này sau thời gian ngắn học tập.
Ở trường trung học phổ thông, âm nhạc là môn lựa chọn, không bắt buộc tất cả học sinh học. Do đó, tất cả các trường không nhất thiết phải có ngay và có đủ giáo viên Âm nhạc. Các trường có thể mời giảng viên trường nghệ thuật, mời nghệ nhân hoặc giáo viên Âm nhạc ở cấp trung học cơ sở giảng dạy một số nội dung phù hợp. Các Sở Giáo dục và Đào tạo nên chọn một số trường trung học phổ thông để thí điểm việc triển khai giảng dạy Âm nhạc trước khi nhân rộng
Theo Bnews.vn
Các bạn trẻ, hãy chọn nghề như chọn... người tình
Các bạn trẻ chọn lầm nghề mà vẫn cứ cố đeo đuổi mãi nghề đã chọn thì chính nghề cũng sẽ bỏ bạn.
Học sinh năm cuối cấp Trung học Phổ thông luôn băn khoăn trước ngưỡng cửa ngành nghề. (Ảnh minh họa trên giaoduc.net.vn)
Sự kiện cựu sinh viên Trường Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh đốt tấm bằng tốt nghiệp đã càng làm cho các bạn trẻ phải thận trọng trong mùa tuyển sinh sắp tới. Nghề và nghiệp trong tương lai của các bạn trẻ được ví như "người tình" nếu có những lựa chọn... sai lầm.
Vòng tròn hướng nghiệp: "Nghề - ngành - trường"
Tiến sĩ Trần Đình Lý, Trưởng phòng đào tạo Trường Đại học Nông Lâm Thành phố Hồ Chí Minh nhân câu chuyện này đã dành cho các bạn học sinh trước mùa tuyển sinh: "Hãy luôn cân nhắc thật kỹ đối với việc lựa chọn nghề nghiệp trước ngưỡng vào đời.
Hãy xác định thật kỹ cần phải vào đại học hay theo lối rẽ khác?
Vào đại học bằng sở thích sở trường hay vào đại học chỉ để có tấm bằng đại học?".
Các bạn trẻ cần tuân thủ thứ tự ưu tiên trong hướng nghiệp: Chọn nghề - chọn ngành - chọn trường. Nếu chọn lầm nghề, bạn không bỏ nghề hoặc không theo nghề thì nghề cũng sẽ bỏ bạn bất kỳ lúc nào.
Ba vấn đề: "nghề - ngành - trường" biểu trưng cho 3 vòng tròn hướng nghiệp, theo thứ tự trước sau.
Các bạn học sinh cũng phải cân nhắc nhu cầu việc làm trong tương lai của ngành mình chọn và các yếu tố tác động khác.
Nếu xác định được sẽ có ý nghĩa đối với cả cuộc đời, lâu dài... hơn là tìm câu trả lời cho câu hỏi: "Chọn trường nào, ngành nào để dễ đậu?".
Tiến sĩ Lý phân tích: "Đậu rồi nhưng chỉ là sự trú chân tạm bợ, ngồi đó nhưng trong đầu lại không một chút tâm huyết gì với ngành nghề đó, sẽ tạo ra một sự lãng phí vô cùng lớn cho bản thân, gia đình và cao hơn là lãng phí xã hội".
Thí sinh cần tránh ngộ nhận và biết lượng sức mình. Thí sinh không nên chọn những nghề thật... cao siêu mà năng lực khó với tới.
Sau khi chọn nghề phù hợp, thí sinh nên lượng sức để chọn vào ngành của trường nào hoặc thậm chí bậc nào phù hợp.
Các tiêu chí để tham khảo: Điểm chuẩn vài năm gần nhất, chỉ tiêu tuyển, nhu cầu xã hội, việc làm sau khi ra trường, điều kiện vị trí địa lý...
Nghề nghiệp hiện nay rất đa dạng nhưng năng lực của con người thì có hạn, trong khi giới trẻ thì lại có quá nhiều ước mơ, mong mỏi. Sự lựa chọn nghề nghiệp đương nhiên là chuyện tự do, tự nguyện.
Tiến sĩ Trần Đình Lý nhận xét, cũng có nhiều trường hợp học sinh... bị lệ thuộc vào quyết định của người khác. Cần nhớ rằng lời khuyên luôn bổ ích, quan trọng, nhưng bạn phải là người quyết định về tương lai của mình.
Nhìn được sở thích và chú ý đến năng lực
Thạc sĩ Cổ Tấn Anh Vũ, Trưởng phòng đào tạo Trường Đại học Giao thông vận tải Thành phố Hồ Chí Minh đánh giá vấn đề chọn ngành nghề trong tương lai cho các em học sinh là rất quan trọng.
Gia đình các em cần hiểu rằng việc chọn ngành nghề là theo sở nguyện của các em chứ không nên ép.
Phụ huynh có nhiều kinh nghiệm, có thể định hướng cho con em việc chọn ngành nghề trong tương lai.
Khi các em đã quyết định chọn ngành nghề, tức là các em đã có tính tự lập thì phụ huynh chỉ nên hiểu và tạo điều kiện cho các em phát triển với niềm đam mê của mình.
Nếu lựa chọn những ngành nghề các em không thích với sở trường thì sau này tốt nghiệp ra trường, các em cũng không làm tốt các công việc.
Thạc sĩ Anh Vũ khẳng định, để tư vấn, hướng nghiệp khi các em còn ngồi trên ghế giảng đường, phụ huynh cần phải nhìn thấy được ngoài sở thích thì còn phải chú ý đến năng lực thực sự của con em mình.
Thích ngành nghề nào đó là một chuyện nhưng năng khiếu, năng lực của các em lại là vấn đề khác.
Một ví dụ, có nhiều bạn trẻ rất thích ngành Y nhưng khi nhìn thấy máu đã "xanh mặt" và ngất xỉu thì rõ ràng không thể phù hợp với ngành nghề này.
Kế đến, phụ huynh cần xem xét đến điều kiện gia đình để chọn bậc học và chọn trường cho phù hợp.
Gia đình phụ huynh quá khó khăn không thể học ngay 4 năm vì lý do tài chính, hoặc nhiều em học sinh không có điều kiện đi học xa nhà thì xem xét đến các trường địa phương.
Nếu điều kiện gia đình không học liên tục 4 - 5 năm thì hướng đến việc học Trung cấp hoặc Cao đẳng để tương lai có điều kiện sẽ tiếp tục học lên Đại học...
Học sinh lựa chọn ngành - nghề phù hợp sẽ tránh được tình trạng "thừa thầy thiếu thợ". (Ảnh: Đan Quỳnh)
Để định hướng đúng cho các em học sinh, ý kiến gia đình cũng như các thầy cô trong trường rất quan trọng và nên lưu ý đến.
Những định hướng của phụ huynh cũng như nhà trường sẽ thiết thực và phải phù hợp với các em học sinh sẽ là tiền đề tốt để phát triển trong tương lai.
Để gieo mầm tốt cho các em, phụ huynh nên hướng đến ngành nghề "vừa là sở thích cũng như sở trường" của các em.
Thạc sĩ Anh Vũ nói, không thể ép một em học sinh có học lực trung bình mà cứ phải thi vào trường đại học danh giá.
Các em có thi từ năm này sang năm khác vẫn lay hoay tìm kiếm cơ hội học hành, trong khi các bạn đồng trang lứa đã tốt nghiệp, ra trường và có việc làm bằng ngành nghề và lựa chọn trường phù hợp.
Tâm lý sính bằng cấp khiến các trường Trung cấp bị... lãng quên
Thạc sĩ Trân Phương, Hiệu trưởng Trường Trung cấp Việt Giao đánh giá, thưc trang hiên nay cư nhân ra trương thât nghiêp hoăc lam viêc trai chuyên môn một phần đã cho thấy trình độ và kỹ năng của họ không đáp ứng được yêu cầu xã hội nên rất khó tìm việc. Vì vậy, các trường Đại học cần có sự thay đổi trong cách thức giảng dạy.
Hiện nay, các nhà tuyển dụng ngoài đòi hỏi về chuyên môn, tay nghề còn muốn tìm kiếm những ứng viên có trình độ về ngoại ngữ và có một số các kỹ năng mềm như làm việc nhóm, giao tiếp, thuyết trình...
Không chỉ vậy, nhà tuyển dụng còn "chọn mặt gửi vàng" những bạn hội tụ các tố chất như luôn biết cố gắng, phấn đấu và nhiệt huyết với nghề, ham học hỏi, chịu được áp lực cao của công việc, có tinh thần trách nhiệm cao...
Thạc sĩ Trần Phương trăn trở, một trong những nguyên nhân dẫn đến bất cập trong nền giáo dục hiện nay là tâm lý sính bằng cấp hiện diện rất nặng nề trong xã hội, kể cả ở cấp quản lý nhà nước.
Cơ cấu hệ thống giáo dục của Việt Nam vốn được xác định ở thế "kiềng 3 chân" khá hài hòa gồm: Phổ thông, Đại học và Dạy nghề.
Trong nhiều năm trở lại đây, do tâm lý sính bằng cấp ngày càng nặng nề nên nhánh Dạy nghề gần như bị "bỏ quên", dẫn đến thực trạng "thừa thầy thiếu thợ", lãng phí tiền của trong đào tạo, khiến cho "thế chân kiềng" này chỉ còn... hai chân, chênh vênh không bền vững.
Thạc sĩ Trần Phương đưa ra quan điểm, mặc dù không phủ nhận hoàn toàn những lợi ích mang lại từ môi trường giáo dục Đại học, nhưng chắc chắn đó không phải là con đường phù hợp cho tất cả.
Thay vì cố sức vào cuộc chạy đua "Đại học", các bạn trẻ nên xác định rõ đam mê, sở thích và chọn trường vừa sức, phù hợp khả năng, có điều kiện đào tạo tốt chuyên ngành mình lựa chọn.
Theo Giaoduc.net
Chương trình môn học có tính kế thừa giữa các cấp học Chương trình môn học trong dự thảo các chương trình môn học, hoạt động giáo dục trong Chương trình giáo dục phổ thông mới đã thay đổi mạnh mẽ so với chương trình học hiện hành theo hướng tăng tính tự chọn của học sinh, hướng đến phát triển năng lực của người học nhiều hơn. ảnh minh họa Các môn học không...