Ký ức ê chề của thôn nữ bị ép bá.n trin.h giá rẻ… (kỳ 1)
Thấy xe taxi đến đón ở đầu làng sau cuộc điện thoại của bạn rủ đi chơi, hai cô thôn nữ quê nghèo vùng chiêm trũng Hà Nam không ngờ lần đầu đi chơi bằng xe hơi của mình cũng là quãng thời gian kinh hoàng nhất trong đời. Sáu ngày sau, các cô được đưa về khi thân xác đa.u đớ.n, ê chề tủ.i nhụ.c và thương tích quanh người…
“Ban giám khảo” kiểm tra trinh tiết
Đoạn đường Quốc lộ 5 chạy qua địa phận Khu công nghiệp Phố Nối (Hưng Yên) từ lâu nay đã “nổi tiếng” với những quán đèn mờ, quán trưng biển cà phê thư giãn, quán mờ ảo dòng chữ “gội đầu thư giãn” với những nhân viên ăn mặc khêu gợi mời chào các vị khách “ham vui”.
Một ngày giữa tháng 2/2011, chủ quán có tên “Cafe 68″ có nói với một nữ nhân viên phục vụ: “Dạo này quán ít nhân viên, đứa nào có nhân viên thì đưa về đây, tiề.n chi phí đưa đón chị chịu”. Nữ nhân viên này “bẩm báo” với bà chủ là có quen biết cô bạn Nguyễn Thị C (ngụ thôn Đồng Thái, xã Lê Hồ, huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam). Trưa 17/2, chủ quán gọi xe taxi cho nữ nhân viên này đi, “hộ tống” còn có đối tượng Đào Duy Vinh là nhân viên của quán.
Khi đi đến đầu làng, nữ nhân viên này gọi điện cho cô thôn nữ C ra để “đi chơi bằng xe taxi”. Trước đó, C đã rủ thêm cô bạn Nguyễn Thị Y (19 tuổ.i, là bạn cùng làng) cùng đi chơi. Cả nhóm lên xe taxi đi về quán cà phê.
Tại đây, chủ quán hướng dẫn gã “bảo kê” Vinh đưa hai cô gái “bò lạc” xuống phòng dưới “tâm sự”. Vinh đặt vấn đề với hai cô gái quê vừa “chân ướt chân ráo” ra chốn phố xá: “Anh đang thiếu nhân viên, bọn em ở lại làm cho anh mấy ngày”. Hai cô gái không đồng ý bỏ đi ra ngoài thì bị một đối tượng bảo vệ quán khác là Nguyễn Văn Giang chặn lại và chúng chính thức lộ mặt là những tên côn đồ chăn dắt gái.
Ảnh minh họa.
Thiếu nữ Y. kinh hoàng nhớ lại, đối tượng Vinh khi đó kéo Y. vào phòng, bắt chị cở.i quầ.n á.o ra nằm lên giường để hắn kiểm tra “còn trinh hay không”. Khi nạ.n nhâ.n không chịu, tên côn đồ đán.h đậ.p Y. và rút từ trong người ra con dao gấp bấm đán.h “tạch” gí vào mặt chị đ.e dọ.a.
Video đang HOT
“Tôi sợ hãi quá nên đã tự cở.i quầ.n á.o ra nằm lên giường cho hắn kiểm tra. Bỉ ổi hơn, sau khi xem xong hắn còn hỏi tôi “đã quan hệ tìn.h dụ.c với ai chưa?”. Một lúc sau đó, mụ chủ quán lại vào phòng tra khảo: “Còn “zin” thì nói thật, còn “zin” thì chị cho về, không còn thì ở đây làm cho chị”. Tôi va.n xi.n nhưng mụ ta không nói gì mà đi ra ngoài”.
Thiếu nữ tên C cũng phải trải qua “quy trình kiểm tra” tương tự. Khi cô không chịu quần áo, đối tượng Vinh đã đán.h đậ.p tàn nhẫn và dùng dao rạch nát áo của nạ.n nhâ.n. Xong các “công đoạn kiểm tra”, nhóm côn đồ nhốt hai cô gái vào phòng rồi khóa cửa ngoài lại, chỉ đến giờ ăn cơm mới cho ra ngoài ăn dưới sự canh giữ của chúng.
Vụ ép bá.n trin.h ê chề giá một triệu
24 tiếng đồng hồ sống trong “nhà giam”, hai nạ.n nhâ.n thống nhất với nhau sẽ bỏ trốn khi có dịp. Trưa hôm sau, khi được mở cửa ra ăn cơm, hai thiếu nữ rình khi bọn bảo kê không trông chừng thì ù té chạy ra đường bỏ trốn. Thấy một chiếc xe ô tô tải đi đến, cả hai vẫy xe xin đi nhờ và người lái xe đã dừng lại nhưng đen đủi cho các nạ.n nhâ.n, khi hai cô vừa bước lên xe thì bị nhóm côn đồ phát hiện ra và đuổi bắt tại trận, lôi về quán.
Chủ quán tuyên bố: “Chúng mày thích tử tế thì cho tử tế, không thích tử tế thì không tử tế” rồi kéo hai thiếu nữ nhốt mỗi người vào một phòng. Đào Duy Vinh vác búa đinh và tuýp sắt đán.h vào tay, chân, vai, sườn, lưng các thiếu nữ đến khi họ đa.u đớ.n van xin: “Em xin anh, lần sau em không trốn nữa”. Gã “bảo kê” lạnh lùng đ.e dọ.a: “Lần sau nếu bỏ trốn, tao không đán.h như thế này nữa mà tao sẽ đậ.p chúng mày ho ra má.u”.
Ngoài Vinh và Giang, “động quỷ” này còn một đối tượng bảo vệ khác tên Nguyễn văn Du. 3 ngày sau khi bị lừa đến đây, sáng 20/2 chủ quán gọi taxi để Du đưa cô gái Y đi bá.n trin.h cho một người chưa rõ lai lịch, địa chỉ. Thế nhưng “vị khách khó tính” này chê Y “xấu quá không thích” nên từ chối “giao dịch”.
Gã cò mồi hậm hực đưa thiếu nữ về quán và được chủ quán “gạ gẫm”: “Hay mày “xơi” nó đi. Tao lấy một triệu thôi”. Hắn đồng ý trả tiề.n và khoảng 15 giờ cùng ngày gọi taxi đưa cô gái đến một nhà nghỉ gần đó thuê phòng để quan hệ tìn.h dụ.c. Cô gái sợ hãi va.n xi.n nhưng gã côn đồ “không xin gì hết, mày không nghe tao thì mày chế.t” rồi là.m nhụ.c nạn nhân.
Với cô gái còn lại, đối tượng Du cũng “không để chúng nó thoát”. Tối hôm sau, hắn vào phòng lôi cô gái C sang giường mình. Nạ.n nhâ.n van xin: “Cháu xin chú, chú tha cho cháu, cháu mới bị đán.h nên người cháu đang đau lắm” nhưng hắn vẫn không tha.
Theo PLVN
Cuộc sống lạc quan của đôi song ca tí hon
Cô chị hơn 30 tuổ.i, cô em cũng đã 23 nhưng 2 chị em Thanh Hằng- chỉ cao hơn 1m, khuôn mặt non bứng như trẻ lên 10.
Ngoài công việc làm văn thư ở một tờ báo, hai chị em ca sỹ tí hon còn kiếm thêm thu nhập bằng việc đi hát tại các phòng trà, các tụ điểm ca nhạc ở thành phố Hồ Chí Minh.
Ăn nhiều, không chịu lớn
Hai ca sỹ tí hon này sinh ra ở xã Tiến Thịnh, huyện Mê Linh (Hà Nội) trong một gia đình có 5 người con, nhưng có đến 3 người không lớn được, trong đó có Thanh Hằng - .
Chênh nhau đến 10 tuổ.i, nhưng trông họ giống nhau như chị em song sinh, bởi cơ thể họ cứ phát triển bình thường đến năm 12 - 13 tuổ.i là chững lại, không thể cao thêm được nữa, dù ăn rất khỏe. Nguyên do được các bác sĩ xác định là họ bị đột biến gene bởi ảnh hưởng chất độc da cam do người bố bị nhiễm từ thời chiến tranh.
Bố của Thanh Hằng, là ông Nguyễn Đức Dục, từng là bộ đội tham gia chiến đấu ở chiến trường miền Nam những năm từ 1969 - 1975. Khi đất nước hoàn toàn giải phóng, ông Dục xin xuất ngũ, trở về quê xây dựng gia đình với một thôn nữ khỏe mạnh. Chỉ tới sau này, khi thấy có 3 trong số 5 người con mãi vẫn "không lớn được", ông Dục mới biết mình bị nhiễm chất độc da cam.
Do hoàn cảnh gia đình gặp nhiều khó khăn nên từ năm 2008, hai chị em Thanh Hằng - phải dấn thân vào Nam để tìm việc làm. Rời xa gia đình, vào TP Hồ Chí Minh với bao sự khó khăn khắc nghiệt của cuộc sống, hai chị em đã may mắn được Ban biên tập Tạp chí Kiến thức Ngày nay nhận vào làm việc tại văn phòng. Hàng ngày, họ cập nhật thông tin, phân loại bài vở từ các nơi gửi về và soạn bản thảo trên máy tính.
Với bản tính hồn nhiên, thật thà, hai chị em Thanh Hằng, luôn cười nói vui vẻ, hoàn toàn không có sự mặc cảm về ngoại hình của mình. Gương mặt họ luôn ánh lên những nét tươi vui của những cô thiếu nữ đương tuổ.i xuân thì. Tưởng chừng như với họ, cuộc sống này thật nhẹ nhàng, luôn hiện hữu bao điều tốt đẹp chứ như chưa hề xảy ra những éo le, nghiệt ngã của số phận mà chị em họ đã trải qua.
"Xin hãy coi như người bình thường"
Điều đặc biệt ở Thanh Hằng, chính là khả năng ca hát. Ngay khi còn học THCS, Thanh Hằng đã đoạt giải Nhì đơn ca cấp huyện. Cô em học lớp 5 đoạt giải Nhất và lớp 11 giải Khuyến khích đơn ca cấp huyện.
Những ngày đầu mới vào TP Hồ Chí Minh, hai chị em đã phải tự bươn chải với cuộc sống bằng cách đi hát ở các phòng trà, các quán cà phê. Môi trường đó đã giúp cho năng khiếu ca hát của Thanh Hằng, có điều kiện bộc lộ rõ rệt.
Hiện tại, hai chị em vẫn thường xuyên góp mặt ở các tụ điểm ca nhạc tại TP Hồ Chí Minh và các chương trình ca nhạc tạp kỹ của các kênh truyền hình ăn khách ở khu vực phía Nam như: HTV7, VTV9, BTV...
Thanh Hằng, không có vóc dáng của một con người hoàn mỹ nhưng bù lại họ có giọng hát mượt mà, trong sáng, giàu xúc cảm. Đặc biệt, khi họ hát những ca khúc như: "Đất nước lời ru", "Để gió cuốn đi", "Quê hương", "Phép màu"... đã khiến nhiều khán giả rất xúc động.
Người viết bài này từng có đôi lần trực tiếp được nghe Thanh Hằng, hát trên sân khấu và được chứng kiến những cung bậc xúc cảm của khán giả. Một trong những lần đó là trong một chương trình ca nhạc tạp kỹ tại TP Biên Hòa. Khi Thanh Hằng, biểu diễn thì phía dưới khán giả đã có rất nhiều người lặng lẽ lau nước mắt.
Trong số đó có cả những khán giả đến từ Hàn Quốc và Australia, họ đã khóc rất tự nhiên, rất chân thật với sự yêu mến, thán phục. Khi đó, Thanh Hằng, đã hướng về phía khán giả nói rằng: "Xin mọi người hãy xem chúng em như là những ca sĩ bình thường khác, bởi thực chất chúng em vẫn là những con người bình thường".
Hiện hai chị em Thanh Hằng, đang theo học tại Khoa Thanh nhạc, Nhạc viện TP Hồ Chí Minh. Con đường âm nhạc của chị em họ đã thực sự rộng mở. Những cố gắng của họ để vượt qua những éo le của số phận đã được đền đáp bằng sự công nhận của công chúng yêu nhạc.
Theo Tiề.n Phong