Không thể khỏa lấp nỗi cô đơn khi yêu xa, tôi có nên chia tay?
Người yêu tôi đang đi du học, hẹn sau 2 năm trở về sẽ lấy tôi. Thế nhưng, khi phải yêu xa, không chịu nổi nỗi cô đơn, tôi phân vân không biết có nên chia tay hay không.
Tôi và anh yêu nhau được 2 năm. Tuy nhiên, vì yêu xa, tôi đã đau khổ rất nhiều, chỉ mong chia tay cho nhẹ nợ. Hai chúng tôi cùng tuổi, yêu nhau khi cả hai vừa bước chân vào đại học. Chúng tôi yêu nhau sâu đậm, cũng từng nghĩ đến chuyện sẽ kết hôn sau khi ra trường, kiếm được công việc ổn định, tử tế. Thế nhưng, sau khi tốt nghiệp, người yêu tôi lại bất ngờ thông báo sẽ đi học thạc sĩ 2 năm ở châu Âu. Trước khi đi, anh ấy có nói với tôi là nếu không chịu được yêu xa, thì anh ấy sẽ chia tay, trả lại tự do cho tôi để tôi đi tìm bến đỗ mới. Anh bảo đã từng chứng kiên nhiều đôi yêu xa, nhưng chuyện tình đều tan vỡ do cả hai không thể giữ gìn được tình yêu của mình. Thế nhưng, tôi không đồng ý chia tay, vì tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ là ngoại lệ. Chúng tôi đã có 4 năm bên nhau, nên tôi tin không điều gì có thể chia cắt mối tình này được nữa.
Không thể chiến thắng nỗi cô đơn khi yêu xa, tôi có nên chia tay? (Ảnh minh họa)
Người yêu tôi rời nước đi du học đã được 10 tháng. Trong thời gian đầu, dù lệch múi giờ đến tận 7 tiếng, chúng tôi vẫn cố dành thời gian để nói chuyện, nhắn tin với nhau. Anh ấy kể cho tôi nghe về vùng đất mới, về niềm vui cũng như nỗi sợ của lần đầu xa nhà. Tôi kể cho anh nghe về công việc mới, về mấy chuyện lặt vặt thường ngày. Cả hai đều mong sẽ sớm đến ngày anh tốt nghiệp trở về Việt Nam, chúng tôi sẽ kết hôn và xây dựng mái ấm.
Thế nhưng, chỉ vài tháng sau, thời gian nhắn tin của chúng tôi thưa dần. Anh phải tập trung vào việc học, tranh thủ làm thêm để có thêm thu nhập nên ít có thời gian cho tôi. Có khi cả ngày anh không tìm được thời gian gọi cho tôi. Hơn nữa, kể cả khi có thời gian, chúng tôi vẫn chẳng biết nói gì vì đã cạn dần những chủ đề chung mà cả hai đều biết. Chúng tôi đều đã có những cuộc sống mới.
Dù vẫn vui chơi với bạn bè nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn mong có người yêu bên cạnh. Mang tiếng có người yêu, nhưng tôi ra đường chỉ có thể nhìn các cặp đôi khác đưa nhau đi ăn, đi du lịch. Ngày lễ tình nhân 14/2 hay 8/3, 20/10, nhìn đồng nghiệp, bạn bè có đầy hoa, quà do người yêu tặng, tôi lại thấy chạnh lòng.
Tuần này, tôi đang bị sốt xuất huyết, phải nằm liệt giường. Thế mà cả tuần, bạn trai mới gọi cho tôi một lần để hỏi thăm. Tôi tủi thân không chịu nổi, bèn nói với nah là muốn chia tay, thì anh cũng buồn rầu bảo tùy ý tôi. Anh bảo anh còn yêu tôi rất nhiều, vẫn muốn lấy tôi làm vợ, nhưng nếu thật sự không thể chờ anh, thì anh sẽ để tôi ra đi. Tôi nghe giọng anh nghẹn ngào, nên bản thân cũng buồn và phân vân vô cùng. Tôi thật sự không biết có chịu nổi đến khi anh ấy trở về Việt Nam hay không, hay tôi cứ làm theo lời anh, chia tay cho nhẹ đầu?
Video đang HOT
Uống say lỡ lên giường cùng bạn thân, hôm sau tỉnh dậy tôi đỏ mặt trước lời tuyên bố của cậu ta
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi bắt đầu hoảng loạn khi nhớ lại mọi chuyện, còn Khang đã chạy đi đâu không thấy.
Nghĩ thằng bạn có gan làm mà không dám chịu, trốn đi mất nên tôi tức lắm.Tôi và anh yêu nhau khoảng 8 tháng thì bố tôi chuyển công tác vào nam, nên tôi theo bố mẹ vào đó sống luôn. Vậy là chúng tôi bắt đầu yêu xa, nhưng chính vì yêu xa và không tin tưởng nhau nên hai đứa đã chia tay.
Mọi chuyện bắt đầu từ 2 tuần trước, tôi nhận được tin nhắn của anh với nội dung: "Mình chia tay nhau đi, anh không thể yêu xa vì anh không có lòng tin khi bạn gái mình không trong tầm kiểm soát". Đó là mối tình đầu của tôi, tôi đã hứa hẹn, níu kéo anh rất nhiều nhưng không thành nên đành buông tay.
Hôm đó tôi đã khóc rất nhiều và gọi cho Khang - thằng bạn thân để tâm sự. Tôi và nó chơi với nhau từ năm cấp 3, sau khi tốt nghiệp, nó vào nam học đại học, dù vậy chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Từ ngày tôi mới vào nam, nó cũng hay qua đưa tôi đi thăm quan, khám phá thành phố.
Khi biết tôi chia tay người yêu, Khang hẹn tôi cùng một vài người bạn nữa đi ăn uống cho thư thả, buông bỏ hết chuyện không vui và tôi đồng ý. Tối cuối tuần trước rồi, nó qua đón tôi và không quên xin phép bố mẹ tôi. Vì hai đứa là bạn thân khá lâu, cũng hay lại nhà chơi nên bố mẹ tôi quý nó lắm, đồng ý cho đi luôn.
Tôi và Khang quen nhau từ hồi học cấp 3, khi thất tình may có đứa bạn để tâm sự. (Ảnh minh họa)
Sau khi ăn uống, nhậu nhẹt no say, Khang lại chở tôi về nhà. Nhưng thay vì đưa thẳng về nhà, cậu ta lại tạt qua phòng trọ, bảo tôi đợi để thay cái áo vì nãy uống bia bị đổ ra áo. Do tôi say quá nên Khang không dám để tôi đứng dưới nhà chờ một mình, bèn bảo tôi lên phòng ngồi chờ, nào mà ngờ tôi lại lăn quay ra đó ngủ.
Có lẽ vì có hơi men trong người, không thể kiểm soát được cảm xúc mà hai đứa đã "vượt rào". Thú thật đó là lần đầu tiên của tôi, dù trước đây có bạn trai nhưng chưa bao giờ tôi dám đi quá giới hạn.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi bắt đầu hoảng loạn khi nhớ lại mọi chuyện, còn Khang đã chạy đi đâu không thấy. Nghĩ thằng bạn có gan làm mà không dám chịu, trốn đi mất nên tôi tức lắm. Nhưng chuyện cũng xảy ra rồi, tôi chỉ biết trách mình không kiểm soát bản thân để nhậu say đến mức đó.
Tôi ôm cả bụng ấm ức bắt xe về nhà, vừa đi vừa lo lắng không biết nên giải thích với gia đình chuyện đêm qua đi chơi không về như thế nào để bố mẹ tin nữa. Vừa về đến nhà, mẹ tôi ra mở cửa và nói:
- Hôm qua ngủ lại nhà bạn mà ngủ nướng tới giờ này mới chịu về. Vào nhà đi, bố đang đợi con về ăn sáng đó.
Vừa về tới nhà, mẹ ra mở cửa rồi mắng tôi đi chơi qua đêm không biết gọi về. (Ảnh minh họa)
Tôi xanh cả mặt vì không biết tại sao mẹ lại biết chuyện tôi ngủ lại nhà bạn, nhưng chưa kịp nói thì mẹ lại tiếp lời:
- Hôm qua Khang có gọi cho bố con nói là con qua nhà cái Linh ngủ, vì bố mẹ Linh không ở nhà nên bố mẹ cũng yên tâm, không đợi con về. Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng nghe chưa, con gái con đứa đi chơi không biết đường về, phải để bạn gọi xin phép hộ thế đấy.
Tôi không ngờ Khang lại sắp xếp mọi chuyện chu toàn đến thế. Sau khi xin lỗi bố mẹ vì chuyện đêm qua, tôi lên phòng tắm gội và lên giường nằm với bao suy nghĩ quẩn quanh. Đang nghĩ miên man thì điện thoại có tin nhắn và không ai khác chính là Khang:
- Mày về rồi hả? Tao đi mua đồ ăn sáng cho mày, nhưng vừa về phòng thì không thấy mày đâu. Tao sợ mày nghĩ quẩn nên vừa điện hỏi bác gái thì biết mày về rồi. Tao xin lỗi, thôi mày nghe máy đi, tao nói chuyện cho tiện.
Sáng hôm đấy Khang gọi điện thoại cho tôi giải thích mọi việc. (Ảnh minh họa)
Vừa đọc xong tin nhắn thì Khang gọi đến, tôi cũng nghe máy xem nó giải thích ra sao.
- Khang xin lỗi, Khang biết đó là lần đầu của My (tên tôi). Yên tâm đi, Khang sẽ chịu trách nhiệm, không trốn đâu. Nói ra My đừng giận, thật ra Khang đã thương My từ cuối cấp 3 rồi nhưng không dám nói vì sợ My không chấp nhận rồi chúng ta không thể thân như trước nữa. Lúc biết My có bạn trai, mình buồn lắm nhưng không làm được gì.
Ngày My nói chia tay người yêu, Khang thật sự rất vui vì cuối cùng cũng có cơ hội đến với My rồi. Chuyện hôm qua cũng là kế hoạch Khang lên trước, mình muốn My là của mình nên mới làm như vậy và Khang hứa sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm. Chỉ cần My đồng ý, Khang sẽ nói bố mẹ qua hỏi cưới ngay. Nếu không muốn cưới sớm, chúng ta có thể đính hôn trước. Khang biết bẫy My như vậy có phần hèn hạ nhưng mình thật sự rất yêu My, mình thề ngoài My ra mình sẽ không lấy ai khác.
Tôi không thể ngờ cậu bạn hiền lành như cục đất lại lên cả kế hoạch như vậy để dụ tôi sập bẫy. Cảm xúc lúc đó của tôi vừa vui vừa tức. Vui vì nó là người có trách nhiệm, còn tức vì để có được tôi mà nó lại dùng đến cách đó. Trầm ngâm một lúc tôi nói Khang cho tôi thời gian để suy nghĩ lại, và thời gian này cậu ta đừng đến nhà tìm tôi.
Tuy không đến nhưng từ hôm đó đến nay, ngày nào Khang cũng nhắn tin hỏi thăm tôi, xem tôi đã chấp nhận tình cảm của nó chưa. Hơn một tuần rồi nhưng tôi chưa cho cậu bạn thân câu trả lời. Phần vì tôi chưa có tình cảm gì với nó mà chỉ hơi rung động một chút trước tình cảm nó dành cho mình. Phần vì tự nhiên hai đứa đang là bạn thân, đùng cái nói với bố mẹ cho hai đứa cưới thì bố mẹ sẽ nghĩ gì đây, với lại cả hai vẫn còn đang đi học, nhỡ sau này gặp được người khác tốt hơn thì sao. Tôi lăn quá, tôi nên làm gì bây giờ?
Chán nản chia tay bạn trai vì học gần 10 năm chưa xong đại học Bạn trai đang học dở ngành kỹ thuật đến năm thứ 4 gần ra trường bỗng dưng nghỉ học vì... chán. Sau đó anh tiếp tục học sang ngành kinh tế, nhưng suốt ngày phải thi lại môn thì mải chơi game. Bạn trai tôi rất tốt tính, ở nhà cũng rất ngoan và thương bố mẹ, nhưng có điều anh mải mê...