Không sợ x.ác c.hết: ‘Tôi ước mơ làm giám định pháp y’
Trở thành nhân viên giám định pháp y đó là ước mơ của một học sinh trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai, TP. Vũng Tàu.
Tôi tên là Nguyễn Hữu Chinh học lớp 11A2 trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai, TP. Vũng Tàu. Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất có truyền thống hiếu học, từ lâu tôi đã có một ý thức phấn đấu không ngừng vươn lên trong học tập và rèn luyện đạo đức thật tốt để rồi mai sau tôi có thể thực hiện được ước mơ mà mình đã đề ra.
Ước mơ của tôi là một ngày nào đó có thể trở thành một giám định viên pháp y xuất sắc.
Sinh viên trường Y tri ân người hiến xác. Ảnh: Như Quỳnh.
Có thể nói công việc của một pháp y viên là đưa ra những bằng chứng quan trọng để v.ạch m.ặt định tội h.ung t.hủ và làm cho h.ung t.hủ phải cúi đầu nhận tội, là những người gánh trên vai trọng trách quan trọng làm cân bằng cán cân công lý cho xã hội.
Một xã hội hạnh phúc tươi đẹp là một xã hội mà ở đó mọi người đều có quyền bình đẳng, công bằng như nhau và có thể duy trì được điều đó thì phải nhờ vào công sức của các chú công an, điều tra viên hay những pháp y viên. Đó là một công việc vô cùng ý nghĩa và không thể thiếu ở bất kỳ quốc gia nào.
Tôi là một đứa con trai nếu nói là dũng cảm thì cũng không hoàn toàn đúng, thể chất thì cũng không phải là quá khỏe mạnh gì. Không thể như những người công an chạy qua các con phố để rượt đuổi bọn tội phạm như những vận động viên marathon, vừa cầm s.úng vừa la hét lớn. Hay những lúc hiểm nguy đối mặt trực tiếp với chúng phải đ.ánh n.hau khống chế tội phạm như võ sĩ taewondo thực thụ.
Đó là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Nhưng có một điều chắc chắn rằng tôi không sợ ma, không sợ m.áu cũng không sợ x.ác c.hết. Tôi có thể chấp nhận mọi khó khăn gian khổ của công việc để hoàn thành tốt nhiệm vụ. Tôi không thể tự tay đi bắt kẻ phạm tội nhưng có thể giúp đỡ hết mình giúp sức cho các cán bộ công an có bằng chứng xác thực nhất để bắt được h.ung t.hủ thực sự.
Ước mơ của tôi còn bắt nguồn từ niềm đam mê, từ nhỏ tôi đã rất mê đọc truyện và tiểu thuyết trinh thám, say mê với những câu chuyện kỳ bí, hấp dẫn, khám phá ra bí ẩn của sự thật. và điều quan trọng nhất là tôi có một trái tim biết yêu thương, biết đồng cảm bới những đau thương mất mát.
Khi nhìn thấy những người thân của n.ạn n.hân bị s.át h.ại, họ rất đau khổ khi vừa mất đi người mà mình thương yêu nhất. Đó là nỗi đau không thể nào phai mờ trong lòng, vì thế, tôi muốn thật nhanh chóng tìm ra được h.ung t.hủ, đưa hắn ra trị tội trước pháp luật và trước những gì mà hắn đã gây ra. Mong rằng điều đó có thể làm nguôi ngoai phần nào nỗi đau của thân nhân mà người đã mất cũng ra đi thanh thản.
Giám định pháp y không thể thiếu trong mọi xã hội mà ở đó, mọi người đều sống theo hiến pháp và làm theo pháp luật, sức khỏe và nhân phẩm của con người được bảo vệ. Tôi luôn muốn sống theo lý tưởng mà mình đề ra, sống vì chính nghĩa và vì sự sống công bằng của tất cả mọi người.
Video đang HOT
Điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời là có thể thực hiện được ước mơ của chính mình. Và để thực hiện được ước mơ của mình, tôi đã và đang thực hiện theo 4 nguyên tắc cơ bản đó là: đề ra mục tiêu cần thực hiện, tin tưởng vào bản thân, học hỏi không ngừng và sự kiên trì.
Đầu tiên tôi đề ra mục tiêu cho bản thân mình là đỗ đại học y và trở thành giám định viên pháp y năm 26 t.uổi. Điều thứ hai, tôi sẽ luôn nổ lực để học hỏi những kiến thức trong sách vở và ngoài đời sống, trau dồi thêm vốn hiểu biết cho mình và cho công việc mai sau. Cuối cùng, điều quan trọng nhất là kiên trì đứng vững trên đôi chân của mình bước về phái trước, không ngại gian khổ.
Dù con đường mình đã chọn có bao nhiêu sóng gió chông gai và đôi khi là bế tắc tôi cũng không bỏ cuộc. Vì tôi biết “chỉ những kẻ bỏ cuộc mới là kẻ thất bại”. Tôi thích một câu nói là luôn lấy nó làm quan điểm sống “chúng ta nên nhằm mắt đến mặt trăng, để nếu có thất bại thì chúng ta vẫn ở đâu đó giữa các vì sao”.
Ước mơ là thứ mà người ta luôn theo đuổi suốt cả cuộc đời và tôi cũng vậy tôi sẽ luôn theo đuổi ước mơ của mình, công lý và chính nghĩa phải được thực thi. Sống để cống hiến cho cuộc đời thêm tươi đẹp hạnh phúc. Chỉ cần nhìn thấy những tiếng cười nở trên môi mọi người, niềm vui ngập tràn mọi nơi. Điều đó làm cho tôi thấy vô cùng hạnh phúc.
Theo Nguyễn Hữu Chinh/Báo Mực tím
Ly kỳ những người c.hết đi sống lại
Sống lại sau khi c.hết 3 ngày, tỉnh dậy sau 15 phút tim ngừng đ.ập, "xí chỗ" trong nhà tang lễ, người phụ nữ bỗng dưng hồi tỉnh... là những sự việc c.hết đi sống lại hy hữu.
Cô gái sống lại sau khi c.hết 3 ngày
Cô gái có tên Trần Thị Bé Năm, con của một gia đình nông dân ở xã An Bình Tây, huyện Ba Tri, tỉnh Bến Tre. Bé Năm từng thi đậu vào Trường Trung cấp Kinh tế Âu Việt (khoa Du lịch) năm 2007.
Đến năm 2008, các bác sĩ phát hiện cô mắc căn bệnh ung thư xương hiểm nghèo, nhưng Bé Năm vẫn tiếp tục theo học và tốt nghiệp năm 2009. Vào giữa năm 2014, bệnh của cô càng trầm trọng, gia đình phải đưa đi điều trị ở Bệnh viện Chợ Rẫy.
Bệnh quá nặng, ngày 7/9 gia đình đã đón Bé Năm về nhà bằng băng ca, cơ thể lạnh toát, nằm mê man không biết gì.
Tất cả mọi thứ chuẩn bị "hậu sự" từ chiếu, quần áo, nơi chôn cất... đều được người nhà chuẩn bị xong. Họ hàng, chòm xóm cũng đến đông đủ. Tuy nhiên đến sáng ngày thứ 3 thì Bé Năm tỉnh dậy và đi đứng được trong sự ngỡ ngàng của người thân và hàng xóm.
Bệnh nhân sống lại sau 15 phút tim ngừng đ.ập
Vào khoảng 0h25 ngày 25/12/2011, bệnh nhân Trương Văn Dục (54 t.uổi, trú 17 Lê Hữu Trác, An Hải Đông, Sơn Trà, TP Đà Nẵng) được đưa vào Bệnh viện Hoàn Mỹ Đà Nẵng trong tình trạng ngừng tim, ngừng thở hoàn toàn, mê sâu trong thời gian khoảng 15 phút.
Bệnh nhân Dục đã hồi tỉnh sau 15 phút ngừng tim, ngưng thở.
Trước tiên lượng rất nặng khó có khả năng qua khỏi và nguy cơ c.hết não do đã ngưng tim kéo dài trước đó, Bệnh viện Hoàn Mỹ quyết định chỉ đạo êkíp can thiệp tim mạch cấp cứu được triệu tập khẩn cấp và chuyển bệnh nhân vào phòng can thiệp dù trong tình trạng hôn mê sâu, mạch huyết áp lệ thuộc vào thuốc vận mạch liều cao, không có nước tiểu, thở máy.
Sau 8 ngày điều trị tích cực, bệnh nhân Dục đã hồi phục gần như hoàn toàn. Theo các bác sỹ điều trị, đây là trường hợp hy hữu trong y học do bệnh nhân đã ngưng tim ngưng thở từ ngoài viện đến 15 phút, đặc biệt là não khó có thể hồi phục sau thời gian dài ngưng thở như vậy.
"xí chỗ" trong nhà tang lễ, người phụ nữ bỗng dưng sống lại
Sau ca mổ u não, chị Vũ Thị Hải, bà chủ nhỏ của một quầy tạp hoá - in ấn trong con ngõ 107 phố Lĩnh Nam (phường Mai Động, quận Hoàng Mai, Hà Nội) bị hôn mê suốt 20 ngày.
Nghĩ chị không qua khỏi, 2 bên gia đình đã chuẩn bị xong mọi thủ tục cho chị về thế giới bên kia. Nhà chồng bảo phải đưa chị về chôn cất ở Hưng Yên, quê chồng. Cỗ đám ma cũng đã đặt 45 mâm. Cậu em trai bên chồng thì đặt cọc 10 triệu đồng ở nhà tang lễ Phùng Hưng cho chị nằm lạnh hai ngày. Nhưng chờ 1 tuần, 2 tuần, bên nhà tang lễ thi thoảng lại hỏi em chồng chị "sao chị dâu cậu mãi không thấy qua?"
Đúng 20 ngày sau, chị Hải bỗng tỉnh dậy và ăn uống như một "con ma đói". "Chỉ hai ngày sau đó, tôi đã uống hết hộp sữa Ensure 1kg, nước cam thì chưa hết ly này đã đòi pha ly khác.
Bức ảnh chị Hải chụp với gia đình sau khi xuất viện.
Lúc này đầu chị đã rụng hết tóc, nên phải mua tóc giả đội vào (chụp lại từ ảnh gia đình).Tỉnh dậy một cách thần kỳ sau cơn hôn mê, hơn một tuần sau chị được chuyển sang bệnh viện K trung ương để xạ trị, rồi thêm một tháng điều trị hồi sức ở bệnh viện bộ Nông nghiệp.
Bà cụ 3 lần trở về từ cõi c.hết
Sự việc lạ lùng bắt đầu xảy ra vào năm 2006, sau một trận ốm thập tử nhất sinh cụ bà Lê Thị Chênh (trú tại thôn 8 - Văn Giáo, xã Quảng Vọng) không thiết ăn uống gì, vài ba ngày sau thì bất động, tim ngừng đ.ập.
Con cháu trong nhà bảo ban nhau người đi lo hậu sự, người đi báo anh em, họ hàng, người đi báo chính quyền địa phương... Nhưng khi mọi việc đã xong xuôi, phông màn, bàn ghế đã được lo chu toàn, mấy ông loa kèn đang lục đục kéo đến đầu ngõ thì cụ bà Chênh bỗng dưng ngồi dậy, ngơ ngác nhìn con cháu đang phủ phục dưới chân mình, khóc lóc thảm thiết.
Cụ bà Lê Thị Chênh c.hết đi sống lại 3 lần là sự việc được cho là có một không hai.
Lần thứ 2, xảy ra khi cụ bà Chênh bước sang t.uổi 97, đến bữa ăn cô con dâu mang cháo lên, sau vài ba tiếng gọi không thấy cụ trả lời, xem đến thì cụ đã tắt thở, chân tay lạnh ngắt, hai mắt nhắm nghiền và tim "ngừng đập".
Mọi người trong họ kéo đến để cùng gia đình bàn soạn cho việc tang lễ. Mọi việc chuẩn bị chu đáo chờ tới giờ nhập quan thì không thấy bà lão đâu cả. Đúng lúc mọi người đang chuẩn bị tỏa đi tìm kiếm t.hi t.hể thì một đ.ứa t.rẻ chỉ tay xuống gầm giường: Bà kia kìa! Mọi người vội vàng đưa bà ra thì thấy cụ bà Chênh mắt mở thao láo.
Lần thứ 3, cũng là lần gần đây nhất (ngày mùng 1/7/2012), khi cụ qua đời, con dâu đã bỏ muối, gạo vào miệng cụ. Khi cô con dâu đang đi pha nước lau người lần cuối cho cụ thì bất thình lình cụ lên tiếng: "Mặn lắm! Cho tao ly nước".
Rút ống thở, b.é g.ái 10 bất ngờ hồi sinh trở lại
Năm 10 t.uổi, bé Nguyễn Ngọc Mỹ Hạnh (SN 2000, TP.HCM) bất ngờ ngất xỉu và được gia đình đưa lên Bệnh viện Nhân dân Gia Định cấp cứu. Bệnh viện chẩn đoán cháu bị viêm não nhật Bản, một căn bệnh vô cùng nguy hiểm với t.rẻ e.m. Bệnh có tỷ lệ t.ử v.ong vô cùng cao, ai may mắn thoát c.hết thì khó có khả năng hồi phục, đa phần là tàn phế.
Tình hình sức khỏe bé chuyển biến ngày càng xấu, bé Hạnh được chuyển gấp lên Bệnh viện Nhi Đồng tiếp tục theo dõi chữa trị.
Sau 21 ngày hôn mê trong bệnh viện, bác sĩ lắc đầu, thông báo bệnh cháu quá nặng, không thể cứu chữa. Vị trưởng khoa bất lực, khuyên gia đình đưa cháu về nhà lo hậu sự.
Huyệt đã đào, hương án, hòm đã chuẩn bị xong, chỉ chờ rút ống thở ô xy ra để cháu sang thế giới khác thì lúc đó bé Hạnh bỗng dưng tỉnh dậy, mở mắt ngơ ngác nhìn mọi người. Một tuần sau Mỹ Hạnh đã tỉnh táo hơn, cử động được tay chân, đã biết mỉm cười đáp lại lời thăm hỏi của mọi người.
Theo Đời Sống Pháp Luật
Phát hiện bộ xương người bị buộc dây Bộ xương được buộc lại bằng một sợi dây, nhiều chiếc bị mục ruỗng, chứng tỏ người xấu số đã c.hết từ lâu. Vụ việc được người dân phát hiện vào chiều 16/10, tại khu bụi rậm ven đường Phạm Hữu Lâu (P.Phú Mỹ, Q.7, TP.HCM). Nhận tin báo, CAP Phú Mỹ nhanh chóng có mặt, triển khai công tác bảo vệ hiện...