Khốn khổ với lời khuyên bán nhà của bố mẹ chồng
Tôi sững sờ khi nghe bố mẹ chồng khuyên nên bán nhà, về quê để lập nghiệp lại từ đầu.
Vợ chồng tôi sống ở thành phố, vất vả lắm mới mua được căn hộ chung cư. Tôi là đầu bếp của nhà hàng nên tài nấu nướng cũng thuộc dạng đỉnh. Thế nên mỗi khi nhà chồng có tiệc tùng, tôi luôn là người nhận cuộc gọi từ mẹ chồng đầu tiên.
Thứ 7 tuần trước, mẹ chồng gọi điện, bảo tôi thu xếp công việc để về quê lo giỗ ông nội chồng. Đây là đám giỗ lớn nhất trong năm, dòng họ đều tụ họp về nhà từ đường nên bà muốn chúng tôi ở lại quê 2 ngày để có thời gian hỏi han, trò chuyện với họ hàng.
Tôi đành phải xin nghỉ làm ở nhà hàng để lên thực đơn, mua sắm những nguyên liệu cần thiết rồi cùng chồng con về quê. Tôi chỉ không ngờ, chuyến về quê lần này lại khiến tôi khốn khổ, phải suy tính đủ đường.
Video đang HOT
Dù một mình lo 5 mâm cỗ nhưng tôi vẫn làm chu toàn. Khi dọn ăn, ai cũng khen tay nghề nấu nướng của tôi rất ngon. Có những món mà mọi người cũng mới được ăn lần đầu và họ khen ngợi tôi tới tấp. Một vài người họ hàng còn khuyên tôi nên mở dịch vụ nấu tiệc cưới hỏi, chắc chắn sẽ đắt khách. Tôi cười cho qua bởi trong suy nghĩ, chưa bao giờ tôi có ý định bỏ phố về quê.
Vậy mà tối đó, bố mẹ chồng lại nhắc lại chuyện về quê mở dịch vụ nấu tiệc. Mẹ chồng khuyên tôi nên bán căn hộ chung cư đó đi, về quê, ông bà sẽ cho chúng tôi một mảnh đất rộng để xây nhà và mở dịch vụ tiệc cưới. Số tiền bán chung cư thì cứ dùng làm tiền khởi nghiệp làm ăn chứ ông bà cũng không đụng tới.
Tôi cười giả lả và lấy lý do hai con còn học ở thành phố nên không tiện về quê. Bố chồng lại nói một câu: “Nếu giỏi thì học ở đâu cũng giỏi”. Tôi cứng họng.
Suốt mấy ngày nay, bố mẹ chồng cứ gọi điện, hỏi vợ chồng tôi đã quyết định chưa để ông bà còn thu xếp chuyện sang tên sổ đỏ ở quê. Chồng tôi cũng xiêu lòng vì anh muốn ở gần bố mẹ và tự do kinh doanh. Nhưng tôi lại lo lắng rất nhiều điều. Chẳng may kinh doanh không thành công thì vợ chồng tôi sẽ trở thành trò cười cho mọi người mất. Mà lúc đó, xin việc lại sẽ rất khó khăn, trong khi bây giờ tôi đã là bếp trưởng ở nhà hàng, một vị trí mà bao người ao ước. Tôi khó nghĩ quá. Nên quyết định như thế nào đây?
Ngày đính hôn của tôi, chị gái sinh đôi tặng món quà mà mọi người đều khóc
Tôi ôm lấy chị gái mà nước mắt rơi lã chã vì thương chị.
Ảnh minh họa
Tôi có một người chị gái sinh đôi nhưng tính cách trái ngược hoàn toàn với tôi. Chị dịu dàng, đằm thắm; tôi ngang ngạnh, ương bướng, nghịch ngợm. Tôi chỉ không ngờ, chỉ vì bản tính quậy phá của mình mà khiến cuộc đời chị gái rơi vào tối tăm.
Năm 8 tuổi, tôi đùa nghịch, chạy giỡn rồi va vào mẹ đang bưng nồi canh nóng. Nồi canh đổ ụp xuống người chị gái tôi. Chị bị bỏng nặng, phải nằm viện một thời gian dài nhưng vẫn không thể điều trị lành lặn như trước. Mặt, tay, lưng chị vẫn còn những vết sẹo chằng chịt, có chỗ co rút da.
Gia đình tôi vì điều trị cho chị mà phải bán nhà, chuyển về ở cùng với ông bà ngoại. Không ai trách cứ tôi, không ai chửi mắng tôi nhưng tôi tự hiểu, mình đã gây ra lỗi lớn.
Suốt 20 năm nay, mỗi lần gặp chị, tôi đều đau đớn, lương tâm cắn rứt. Vì những vết sẹo bỏng mà chị không đi làm được. Tôi và mẹ cùng chung tiền, mở cho chị một cửa hàng tạp hóa để chị buôn bán qua ngày.
Hôm chủ nhật là ngày đính hôn của tôi, chị gái đợi khi mọi người tặng quà cho tôi xong thì mới từ phòng đi ra. Chị che mặt rất kĩ, mặc quần áo kín đáo, chỉ nhét vội vào tay tôi một cuốn album cũ và hộp trang sức.
Nhìn cuốn album, nước mắt tôi nhòe ra. Bởi đó là cuốn album tôi và chị gái cùng làm từ năm 7 tuổi. Sau đó tai nạn xảy ra, chị phải ở trong bệnh viện, tôi cứ ôm cuốn album mà khóc mà ngủ mỗi tối. Đến khi chị về, tôi dán thêm ảnh chị em tôi vào và đưa chị. Giờ chị đưa lại cho tôi. Bên trong toàn là hình tôi xinh đẹp, trẻ trung, đi chơi đủ chỗ. Chị cẩn thận in hình ra, dán vào cuốn album nhưng tôi cảm nhận được, chị cũng muốn được tự do đi đây đi đó như tôi, được tự tin diện những bộ váy rực rỡ như tôi.
Tôi ôm lấy chị mà khóc nức nở, luôn miệng xin lỗi chị. Chị cười, bảo tôi phải sống thật hạnh phúc, hạnh phúc luôn cả phần đời của chị.
Cảnh chị em tôi ôm lấy nhau khóc khiến cả nhà rơi nước mắt theo. Bố mẹ khuyên tôi nên buông bỏ day dứt vì chị chưa bao giờ oán trách tôi cả. Nhưng tôi làm sao có thể tha thứ cho chính mình khi vì tôi mà cuộc đời chị gái rơi vào tăm tối chứ? Tôi phải làm gì để chuộc lỗi với chị đây?
Chồng đòi bán nhà chữa bệnh cho anh trai, vợ đáp lời khiến anh run lẩy bẩy Sau khi mắng tôi là "đồ máu lạnh", chồng sập cửa bỏ ra ngoài. Vợ chồng tôi vừa làm đám cưới cách đây 5 tháng. Khi đó tôi đã mang thai được 2 tháng. Hiện tại em bé của tôi được 7 tháng, chẳng mấy chốc mà gia đình sẽ chào đón con ra đời. Cuối tuần vừa rồi, sáng ra tôi định...