Chị chồng nhét vào tay 50 triệu sau 2 tháng tôi chăm ở cữ
Tôi vội trả lại cho chị chồng nhưng chị ấy không nhận, còn bảo tôi xứng đáng nhận được số tiền này.
Ảnh minh họa
Khi chị chồng thông báo tin về quê ở cữ, không chỉ tôi mà bố mẹ chồng tôi cũng bất ngờ. Bởi chị chồng sống ở thành phố, ở cữ sẽ thoải mái, dễ chịu hơn nhiều. Vợ chồng chị kinh tế khá giả, trong nhà cũng có người giúp việc. Đây lại là đứa con mà anh chị chờ mong suốt mấy năm trời nên càng phải chăm sóc chu đáo nhất.
Nhưng chị chồng nói sinh con đầu lòng nên muốn về nhà mẹ đẻ. Hơn nữa chị cũng không thích cuộc sống ồn ào ở thành phố, về quê cho thanh bình, yên ả.
Video đang HOT
Khi chị sinh con, tôi và mẹ chồng thay phiên nhau túc trực ở bệnh viện để chăm sóc. Về nhà, tôi là người trực tiếp chăm sóc chị chồng ở cữ. Mẹ chồng tôi lớn tuổi nên hay đau bệnh, cũng không thể thức khuya được. Một mình tôi vừa lo việc nấu nướng, dọn dẹp, lại chăm sóc người ở cữ, tối bế cháu cho chị chồng nghỉ ngơi nên cũng đuối sức. Dù vậy, tôi luôn tâm niệm phải cố gắng, dù gì chị chồng cũng chỉ ở nhà mình 2 tháng thôi chứ không nhiều.
Mỗi lần tôi đem cơm ở cữ vào, chị chồng đều nói đã làm phiền tôi. Tôi cười xòa, bảo chị em trong nhà, chăm sóc nhau lúc khó khăn là chuyện nên làm. Anh rể cũng ghé thăm nhưng không ở lại vì còn công việc ở thành phố, nếu tôi không phụ chị thì sợ chị tủi thân và mệt mỏi.
Hai tháng cũng trôi qua. Chiều hôm qua, trước khi về lại thành phố, chị chồng đưa cho tôi một phong bì. Tôi vừa mở ra đã kinh ngạc. Là xấp tiền 500 nghìn, bên trên còn kẹp tờ giấy note ghi rõ 50 triệu đồng.
Tôi vội vã trả lại cho chị chồng. Chăm sóc chị ấy chỉ 2 tháng, sao tôi lại dám nhận số tiền lớn đến vậy. Nhưng chị chồng cười, bảo tôi xứng đáng nhận được số tiền ấy. 2 tháng ở nhà, chị ấy quan sát và cảm thấy tôi đúng là người phụ nữ của gia đình, chị ấy hoàn toàn an tâm khi để bố mẹ sống với tôi.
Chị chồng bảo sau này sẽ thường xuyên về nhà chơi và nếu vợ chồng tôi cần gì, thiếu gì thì cứ báo chị ấy. Nhưng tôi vẫn không muốn cầm số tiền 50 triệu này. Tôi chăm sóc chị ấy vì tình nghĩa chứ không phải vì tiền.
(quangmy…@gmail.com)
Mẹ chồng đột ngột quý con dâu hơn gái, tôi tỏ ra "gato" thì rơi nước mắt nghe bà chia sẻ
Đời người phụ nữ, hy sinh, vất vả có đủ cả, chỉ mong chồng hiểu, bố mẹ chồng yêu thương là đủ.
Nhà tôi có 4 chị em, tôi là cô con gái thứ 3 bố mẹ cố mãi đến đứa thứ 4 mới được thằng con trai nên bố mẹ tôi thương, chiều cậu út lắm. Cũng vì chiều thành ra cậu ấy lười, trái tính trái nết khiến bố mẹ tôi vất vả lại thêm vất vả hơn. May lúc nó lớn, trưởng thành nó biết suy nghĩ thương bố mẹ không chơi bời, tu chí làm ăn hiếu thảo nên đỡ lo hơn.
Thằng em trai nghịch ngợm năm nào giờ lại là niềm tự hào của gia đình, nó giỏi giang đi làm lương cao, có nghề nghiệp tốt. Hơn 30 tuổi cậu út mới lấy vợ, vợ nó kém 5 tuổi. Mợ Vân hiền, nhẹ nhàng, ít nói chịu khó nhưng vì quá yêu thương con trai nên mẹ tôi có phần gay gắt với con dâu. Mẹ hạch sách, răn dạy mợ ấy nhiều khiến tôi là chị chồng còn xót, tôi khuyên mẹ nên bớt gay gắt với Vân thì mẹ lại bảo: "Con dâu thì phải dạy, chiều nó sinh hư".
Không được lòng bố mẹ chồng đã đành, đằng này Vân lại chậm có con. Cưới 3 năm rồi vợ chồng mợ ấy vẫn chưa có tin vui, bố mẹ tôi sốt ruột lắm, còn đổ thừa do Vân là mợ ấy không biết đẻ. Không ít lần mẹ tâm sự với tôi hay là tìm vợ mới cho con trai, tôi gạt đi bảo mẹ đừng làm thế tội vợ chồng mợ ấy. Nhưng ông bà mong cháu cũng là điều dễ hiểu, tôi thương Vân cũng thương cả bố mẹ mình nữa.
Mợ Vân cứ sống cam chịu, chấp nhận tất cả để đổi lại được bình yên như thế. Nhiều khi tôi cũng thấy phục mợ ấy vì giỏi chịu đựng, vào tôi có lẽ tôi sẽ tìm đến cách ly hôn rồi cũng nên. Rồi Vân bất ngờ thông báo có bầu, cả nhà tôi vui như bắt được vàng. Mẹ tôi hay tin có cháu nội nên cũng nhẹ nhàng với con dâu nhiều, nhưng với mẹ, Vân vẫn là đứa con dâu không được lòng bà.
Thương em dâu bầu bí vất vả, mẹ chồng lại không tâm lý tôi cũng hay sang chơi, tâm sự cùng em. Vậy mà đợt này mẹ tôi bỗng thay đổi thái độ đột ngột với con dâu. Mẹ nhẹ nhàng, quan tâm, chiều mợ Vân hơn cả tôi nữa. Tôi không hiểu lý do nào mẹ thay đổi như thế, mợ Vân thì nói không rõ thế nào cho đến khi tôi hỏi trực tiếp mẹ.
Mẹ nhìn tôi rồi thở dài tâm sự: "Cái Vân nó bầu mà chồng lại đi công tác xa, chắc sinh mới về được. Đợt này mẹ đẻ Vân lại ốm nặng nó không về được nên mẹ thương. Mẹ suy nghĩ lại rồi, mình có thương nó thì sau này mẹ già lú lẫn nó mới thương lại mình. Chứ ai khoẻ được mãi, già nhờ con dâu chứ con trai sao chăm mẹ khéo được!".
Nghe mẹ nói vậy, tự nhiên tôi khóc vì cuối cùng mẹ cũng hiểu và thương con dâu. Mợ ấy thiệt thòi đủ cả rồi, lấy chồng xa, bầu bí lại có nguy cơ dọa sảy nên chẳng đi đâu được. Mợ ấy buồn lắm nhưng có dám kêu than gì đâu, thằng em tôi cứ đi làm xa biền biệt thi thoảng mới về. Mẹ nghĩ được vậy tôi cũng mừng cho 2 mẹ con.
Bây giờ về ngoại, thấy mẹ cưng chiều nàng dâu tôi vừa có chút ghen tị vừa vui vì sự hy sinh, nhẫn nhịn của Vân cũng được đền đáp. Đời người phụ nữ, hy sinh, vất vả có đủ cả chỉ mong chồng hiểu, bố mẹ chồng yêu thương thế là đủ.
(duyenkim...@gmail.com)
"Thấy chồng tôi thăng chức, anh rể huy động cả làng đến vay tiền" Vợ chồng tôi xuất thân nông thôn nhưng cùng làm việc trên thành phố. Lúc đầu, lương chúng tôi rất thấp. Hồi ấy tình cảm với anh chị chồng vẫn tốt nên mỗi lần về chúng tôi đều mua rất nhiều quà. Giai đoạn đó chúng tôi không có tiền nên thậm chí còn chẳng dám sinh con. Anh rể với chị chồng...