Khóc ngất bên mộ vợ cũ khi biết lý do em ôm con bỏ nhà đi 5 năm trước
Tôi ngồi trước mộ vợ cũ, nước mắt không ngừng rơi. Tôi không hề nghĩ rằng vợ cũ của mình lại hành động như vậy, bởi trong lòng tôi luôn nghĩ rằng Ly là một người vợ tệ bạc.
Tôi đã từng nghĩ rằng mình là gã đàn ông đau khổ nhất thế giới khi bị vợ con ruồng rẫy vì bị phá sản. Trước khi tôi lấy Ly, tôi là một người đàn ông thành đạt, tôi có công ty riêng chuyên kinh doanh điện máy, công việc làm ăn phát đạt, tiền thu vào nhiều nên tôi dành dụm để đầu tư vào chứng khoán. Lúc đó, tôi lấy Ly, chúng tôi mua một căn hộ chung cư cao cấp ở xa trung tâm thành phố. Hằng ngày, tôi đều lái xe đưa vợ đi làm.
Cuộc sống của chúng tôi trôi đi êm đềm như thế được 4 năm thì công việc của tôi không được suôn sẻ. Tiền đầu tư vào chứng khoán của tôi dần mất sạch, tôi quay cuồng xoay tiền nhưng cuối cùng cũng đành bất lực và phải tuyên bố phá sản. Lúc đó, tôi đành cắn răng bán căn hộ chung cư là tài sản cuối cùng của mình đi để trang trải nợ nần.
Những tưởng lúc tôi bị phá sản, người ở bên cạnh động viên tôi sẽ là người vợ yêu quý tôi từng chung chăn gối 4 năm nay, nào ngờ, khi nghe tôi tuyên bố phá sản, Ly lại dọn dẹp hành lý rồi bế con ra khỏi nhà. Em nói với tôi rằng, em đã quen sống sung sướng từ nhỏ, giờ giờ tôi đã không lo được cho mẹ con em nữa nên em không thể ở cùng tôi. Em sẽ tìm một người đàn ông khác có đủ khả năng để lo cho mẹ con em.
(Ảnh minh họa)
Tôi còn nhớ ánh mắt vô hồn của Ly khi em nói ra những lời ấy với tôi. Rõ ràng, Ly đã hoàn toàn đổi khác, em không còn là người phụ nữ hiền dịu mà tôi từng biết, thay vào đó là hình ảnh của một người phụ nữ ham vật chất, tiền tài. Tôi lúc đó giống như con thú bị thương, tôi cầm chổi đuổi Ly đi, bảo em cứ cút đi cho khuất mắt tôi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, tôi không cần một người đàn bà giả tạo như vậy.
Tôi đâm đơn ly hôn và bắt đầu cuộc sống một mình với một nỗi căm hận tột cùng. Tôi tự nhủ rằng, mình sẽ cho Ly một bài học nhớ đời. Tôi bán nhà, vay mượn bố mẹ và bạn bè để trang trải nợ nần, trải qua mấy năm, cuối cùng tôi cũng trả gần hết số nợ. Tôi bắt đầu gây dựng lại cơ nghiệp. Có lẽ sự tổn thương mà Ly đã gây ra cho tôi đã cho tôi một sức mạnh khủng khiếp, tôi bắt đầu có những thành công nhỏ sau khi phát triển công việc kinh doanh riêng.
Từ ngày Ly bỏ đi, tôi không nhận được tin tức gì của em. Tôi cũng nhớ con lắm, nhưng tôi thấy vợ bạc bẽo quá, tình cảnh của tôi lúc đó cũng không thể giành quyền nuôi con, vậy nên tôi đành để cho Ly mang con đi. Tôi cứ đinh ninh rằng Ly sẽ tìm được một người đàn ông tử tế và giàu có vì em quen được sống sung sướng. Nói chung sau khi gây dựng lại cơ nghiệp, tôi cũng có rất nhiều người tình nguyện “xin chết”, tôi nhận lời cưới Minh và nghĩ rằng, từ đây, cuộc đời của mình đã sang trang mới.
Video đang HOT
Thế nhưng vào một buổi chiều nọ, có một cô gái đến cổng nhà tôi rồi bấm chuông. Cô ta bảo rằng cô ấy là người quen của Ly, cô ấy đưa cho tôi một túi hồ sơ. Tôi giở ra xem thì thấy toàn là giấy tờ của con và thêm giấy tờ ngôi nhà mà Ly được bố mẹ cho mấy năm trước khi lấy chồng. Cô gái ấy nói rằng, Ly mất cách đây 3 năm. Cô gái này mang những giấy tờ này đến giao lại cho tôi và để tôi đón con về nuôi.
(Ảnh minh họa)
Nghe những lời cô gái ấy nói mà tôi sững người. Thì ra khi tôi bị phá sản cũng là lúc Ly phát hiện mình bị bệnh ung thư dạ dày. Bệnh tiến triển khá nhanh, nhưng lúc đó em thấy tôi lâm vào tình cảnh khốn cùng, không muốn tôi phải lo lắng thêm nên chọn cách bỏ nhà ra đi. Ly chống chọi được 2 năm thì mất.
Tôi ngồi trước mộ vợ cũ, nước mắt không ngừng rơi. Tôi không hề nghĩ rằng vợ cũ của mình lại hành động như vậy, bởi trong lòng tôi luôn nghĩ rằng Ly là một người vợ tệ bạc. Vậy mà cuối cùng, tôi mới chính là người chồng không ra gì.
(Ảnh minh họa)
Giờ đây, ngồi nhìn nấm mộ của vợ cũ đã phủ đầy cỏ, lòng tôi mới trào lên một nỗi hối hận tột cùng. Tôi đã quá vô tâm để em chống chọi với khó khăn chừng ấy năm. Nhưng giờ tôi có muốn nói gì đi nữa, làm gì đi nữa thì cũng không thể đưa em về lại với cuộc sống thực tại. Tôi tự hứa với Ly rằng, tôi sẽ nuôi nấng con trai mình thật tốt, sẽ xin lỗi và bù đắp cho con những năm tháng thiếu thốn tình thương của một người bố.
Theo Một Thế Giới
Cuộc sống tốt hơn sau khi ly hôn chồng ngoại tình
Mọi thứ ở anh, tôi đều có thể nhận nhịn. Nhưng chồng ngoại tình thì xong rồi. Từ khi biết chuyện đó, tôi đã âm thầm vạch ra mưu kế và quyết tâm ly hôn.
Đọc nhiều bài tâm sự trên đây, thú thực tôi cảm thấy có nhiều bạn làm tôi ức chế vô cùng. Nhiều bạn kể lể chồng ngoại tình, đổi xử tệ bạc thế này thế kia, rồi ức chế cuộc sống ăn bám này nọ nhưng câu cuối luôn chốt là tôi có nên ly hôn không? Ly hôn thì tôi phải làm gì để sống khi không có việc làm? Trời ạ, thời đại này là phải lăn vào mà kiếm ăn chứ không phải là ngồi chờ đợi người khác. Theo tôi, chính bạn là người đang sống cuộc sống của mình chứ không phải là bất kỳ ai khác. Hãy độc lập tự chủ, bởi cuộc đời còn dài ở phía trước.
Tôi cũng từng có cuộc sống chẳng khác gì các bạn. Thời trẻ tôi cũng ham chơi, chả học hành gì. Tốt nghiệp xong tôi đi học trung cấp, bù lại cũng xinh xắn nên sau khi ra trường thì tôi lên xe hoa với lại thầy giáo phó khoa của trường, hơn tôi 10 tuổi. Lấy chồng xong tôi cũng đi làm vài nơi nhưng nên lương ba cọc ba đồng. Sinh được 2 đứa con trai sinh đôi kháu khỉnh, nhà chồng tôi bảo tôi nghỉ luôn ở nhà để trong con, tôi cũng thấy hợp lí nên nghỉ luôn. Cuộc sống của tôi cũng xuôi chèo mát mái cho đến khi hai đứa con tôi được 6 tuổi thì tôi phát hiện chồng ngoại tình.
Vì quần áo của chồng đắt tiền nên tôi toàn giặt tay, hôm ấy khi lộn trái túi quần của chồng tôi phát hiện có 1 góc nhỏ tí của cái vỏ bao cao su còn mắc lại. Ngày xưa khi yêu nhau chồng tôi không bao giờ vứt "áo mưa" vào thùng rác mà toàn tự gói lại, để vào túi và vứt ở thùng rác bên đường. Anh bảo anh thấy ghê ghê khi vứt ở nhà nghỉ vì chẳng biết có bị dùng làm gì không? Từ đó, tôi chắc chắn là chồng ngoại tình.
Ban đầu tôi cũng sốc lắm, tôi gọi em họ đến tâm sự. Em họ tôi không ầm ĩ, không bức xúc đòi đi đánh ghen. Nó chỉ im lặng ngồi nghe tôi nói, sau đó đưa cho tôi 1 ly nước đá mát lạnh và hỏi tôi một câu là: Chị muốn gì? Chị hãy tĩnh tâm nghĩ lại xem chị muốn gì, bất kể chị cần gì thì em sẽ giúp hết lòng.
Sau khi tâm sự em gái xong, tôi về nhà suy nghĩ kỹ, tôi nhờ em giúp tôi tìm người theo dõi chồng tôi, tôi cần biết xem anh ấy chỉ là 1 phút yếu lòng hay là đã sa ngã. Chồng tôi đã che giấu rất kỹ. Anh thuê cho cô ta căn hộ chung cư cùng block với nhà của một học sinh anh ta dạy thêm tiếng Nhật nhưng khác tầng. Thế là tuần 3 buổi, dạy 2 giờ tiếng Nhật, 2 giờ ở với cô ta suốt 2 năm trời. Đến lúc này thì tôi quyết tâm li hôn.
Suốt 6 năm lấy nhau, anh ta nhiều lần thượng cẳng chân với tôi, từng vô tâm về đến nhà chỉ gác chân xem tivi. Cả năm anh ta chỉ ghé đến thăm bố mẹ tôi có 1 lần vào dịp Tết, gửi lại một triệu rồi bắt tôi về quê anh ta, tôi chịu được hết. Nhưng đã ngoại tình thì xong rồi. Tôi bắt đầu kế hoạch "LY HÔN" của tôi.
Đầu tiên tôi ngồi tính toán hết các khoản tiền tiết kiệm, cân đối lại các khoản chi tiêu bắt đầu tiết kiệm làm vốn tích luỹ. Tôi bắt đầu tìm các cớ hợp lý để góp vốn cho mình và các con sau này. Tôi xin tiền chồng cho mình đi học anh văn, học thêm nghiệp vụ nấu ăn. Rồi tôi cũng thoải mái chi tiêu cho mình hơn, làm lại kiểu tóc, đi tập thể dục. Tôi xin anh ta tiền để mua sắm đồ đạc tặng cho bố mẹ chồng, em chồng, cho con. Mua cho bố mẹ mình nên chồng tôi thoải mái lắm. Tôi rỉ tai anh chỗ này cần sửa, chỗ kia cần thay để báo hiếu bố mẹ, thế là tôi vừa lấy lòng được bố mẹ chồng, em chồng lại còn giấu thêm một khoản tiền không nhỏ.
Khi quỹ đen của tôi đủ để cho ba mẹ con tôi sống thoải mái 1 năm trong trường hợp xấu nhất mà không có việc làm thì tôi bắt đầu lật bài với chồng. Tôi đưa anh hình ảnh, chứng cứ thậm chí là vài cái video mà tôi đã phải nhờ người đóng kịch sửa đường internet để cài camera vào phòng cô học trò của anh ta. Chồng tôi ban đầu điên lên đánh tôi một trận, tôi không hề kêu la, chống trả. Khi anh đi, tôi gọi em tôi đến đưa tôi vào bệnh viên giám định vết thương.
Ban đầu thì chồng tôi có vẻ bất cần, anh càng qua lại với cô gái kia công khai hơn vì nghĩ ly hôn với anh ta, tôi chẳng có gì cả nên sẽ cam chịu. Nhưng anh ta đã sai, tôi vẫn cương quyết đòi anh ta ly hôn. Tôi mang các chứng cứ đến nhà bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng cũng căn ngăn tôi, bảo sẽ khuyên bảo anh ta nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Anh ta còn nói thẳng với tôi rằng anh chỉ cặp với cô ta chứ không có ý định li hôn. Anh đang tranh chức Hiệu trưởng nên không thể nào làm thế được. Còn nếu tôi quyết li hôn, tôi phải tay trắng ra đi, không được mang bất cứ cái gì đi kể cả con.
Tôi ném hết chứng cứ kể cả giám định bệnh viện và bảo anh ta thế thì gặp nhau tại toà. Sau cùng tôi đem theo hai con, hơn 100 triệu tiền tiết kiệm chung của hai vợ chồng và khoản tiền riêng không ai biết ấy, ra khỏi nhà chồng.
Mẹ chồng tôi ban đầu bênh vực tôi nhưng khi thấy tôi ép con trai bà thì quay sang mắng chửi tôi ghê gớm, nuôi ong tay áo. Tôi mặc kệ. Suy cho cùng tôi vẫn chỉ là người ngoài, mẹ chồng tôi sẽ luôn đặt con trai mình lên trên hết. Sau này nếu anh ta lấy vợ, có con thì mẹ chồng cũng quên chúng tôi thôi. Điều quan trọng của tôi là đảm bảo cuộc sống cho mình và con, không để con trai của tôi chịu khổ.
Rời khỏi nhà chồng, tôi thuê nhà cho ba mẹ con ở. Sẵn những gì đã học được suốt 1 năm qua, tôi tìm đến các trung tâm giúp việc nhà xin giúp việc theo giờ, nấu nướng cho các gia đình bận rộn. Có thêm vốn tiếng Anh, tôi còn xin được làm theo giờ cho một vài gia đình nước ngoài. Tôi nấu ăn ngon nên tiệc tùng họ cũng hay mời tôi ở lại nấu thêm.
Cứ thế tôi có thu nhập ổn định mà lại có nhiều thời gian chăm con. Hai con trai tôi ban đầu cũng buồn nhưng mà do chồng tôi ngày xưa cũng đi suốt, ít quan tâm đến chúng nên dần dần cũng vui vẻ. Chúng tôi cùng nhau làm mọi thứ mình thích, chán thì cùng nhau làm bánh, ra ngoài ăn không bị bó buộc như hồi sống cùng bố mẹ chồng nữa.
Mấy năm gần đây chồng tôi có vẻ hối hận, anh đến nhà chúng tôi thường xuyên, nhiều lần ngỏ lời muốn quay lại nhưng tôi từ chối. Tôi vẫn đưa 2 con đi chơi với anh, đi gặp ông bà nội nhưng tuyệt đối không để anh có bất cứ cơ hội nào mập mờ với tôi. Bố mẹ chồng cũng bảo tôi quay về, chứ ai đời chồng làm Hiệu trưởng mà vợ cũ lại lau chùi, chà nhà vệ sinh cho người ta. Tôi chỉ mỉm cười từ chối. Tôi cảm thấy cuộc sống bấy giờ tôi đang rất tốt, đặc biệt là hai chàng trai nhỏ của tôi đã lớn và ngoan ngoãn, lên cấp 2 rồi nên chúng hiểu biết hơn rất nhiều.
Hôm ở nhà ông nội về các con ôm lấy tôi và bảo rằng mẹ không cần phải vì chúng con mà quay lại với bố, là bố có lỗi với mẹ trước. Ba mẹ con sống như vậy cũng rất tốt, chúng con sẽ bảo vệ mẹ, nhưng nếu mẹ tìm được chú nào yêu mẹ thì chúng con sẽ ủng hộ mẹ. Nghe các con nói tôi oà khóc vì hạnh phúc, bao nhiêu vất vả cực nhọc của tôi đã được đền đáp hạnh phúc. Còn việc có quay lại với chồng tôi hay không thì có lẽ tuỳ vào duyên phận. Phụ nữ phải tự chủ thì mới có hạnh phúc.
Theo iblog
Bức thư ly hôn và sự đáp trả bá đạo của cô vợ khiến anh chồng hối hận đến chết Phong đã gửi lại cho Thu một bức thư ly hôn với những lời lẽ "chân thành" nhất trước khi đi theo cô đồng nghiệp của nàng. Và sự đáp trả bá đạo của Thu đã khiến anh chồng hối hận đến chết. Thu và Khánh kết hôn cũng được hai một năm. Ai cũng nói họ là một cặp trời sinh, cùng...