Khoản tiền mừng cưới “bốc hơi” và sự thật khiến tôi sững sờ
Cuộc hôn nhân của tôi vừa chỉ mới bắt đầu không lâu, và nếu không phát hiện ra chuyện này thì tôi vẫn nghĩ rằng mình đang may mắn có một cuộc hôn nhân mĩ mãn.
(Ảnh minh hoạ).
Xét về hoàn cảnh, tôi và chồng tôi hoàn toàn có sự chênh lệch. Chồng tôi xuất thân nông thôn, hoàn cảnh tương đối khó khăn. Tuy nhiên tôi chưa bao giờ coi đó là vấn đề. Từ ngày yêu nhau, tôi luôn nói với anh ấy rằng tôi yêu anh ấy, coi gia đình anh ấy như gia đình của tôi. Nếu tôi có thể giúp đỡ gì trong khả năng tôi luôn sẵn sàng.
Sau khi cưới, chồng tôi có hỏi tiền bạc trong nhà do ai quản lý. Tính tôi hoang phí, thường sẽ thích gì là mua đó sợ không quản lý tốt kinh tế nên tôi đề nghị chồng làm tay hòm chìa khóa. Có lẽ đó là sai lầm của tôi.
Trước khi cưới, chồng tôi không có tiền để dành, bởi gia cảnh anh khó khăn nên anh phải phụ mẹ nuôi hai em còn tuổi ăn tuổi học. Đám cưới xong, vợ chồng tôi có một khoản tiền mừng không nhỏ, anh hỏi tôi có cần sử dụng đến không, nếu không anh mở tài khoản tiết kiệm ngân hàng, coi như quà để dành cho con sau này. Nhưng rồi không lâu sau đó, anh nói anh có thương vụ làm ăn cần vốn. Tôi bảo anh nếu cần thiết cứ rút tiền ngân hàng mà đầu tư.
Tôi không biết anh đầu tư vào việc gì, anh chỉ nói anh hùn vốn làm ăn với bạn nhưng dự án đổ bể, có khi số tiền đầu tư coi như mất trắng. Anh tỏ ra rất áy náy với tôi vì đó là tiền mừng cưới, chủ yếu là do gia đình và anh em tôi cho làm vốn. Tính tôi xưa nay vốn chưa bao giờ coi tiền bạc là vấn đề quá quan trọng. Tôi động viên anh rằng làm ăn thì phải chấp nhận rủi ro, tiền mất rồi sẽ kiếm lại được. Lúc đó chồng tôi đã rất xúc động. Anh ôm tôi, nói phúc phận lớn nhất đời anh là gặp được tôi.
Chuyện khoản tiền cưới “ bốc hơi” sau khi cưới tôi dường như đã quên rồi. Tôi yêu chồng và cùng anh vun đắp cho gia đình nhỏ của mình, chung vai lo lắng cho cả các em của anh. Mọi người trong gia đình chồng rất thương tôi. Vì kinh tế phải lo toan chia đôi chia ba nên cuộc sống không mấy dư dả, nhưng tôi thấy hạnh phúc vì chồng tu chí làm ăn và biết quan tâm chia sẻ. Với phụ nữ, mọi ước mơ về hôn nhân có lẽ cũng chỉ cần có thế.
Cho đến một ngày tôi đọc được cuộc trò chuyện của anh với một cô gái trên zalo. Và thật bất ngờ, cuộc trao đổi xoay quanh số tiền cưới mà anh bảo đã mất trong vụ làm ăn trước đó. Trong đoạn hội thoại, cô gái nói sẽ cố gắng tích cóp tiền để trả nợ dần cho anh. Còn chồng tôi thì một hai khăng khăng rằng cô ấy không cần trả lại. Rằng “đó là tiền riêng của anh, vợ anh không hề hay biết, coi như anh có chút tấm lòng chia sẻ khó khăn với em”. Đọc qua nó tôi đã hiểu phần nào nội dung câu chuyện, nhưng điều làm tôi đau đớn nhất chính là dòng tin nhắn cuối cùng của anh: “Dù chúng ta không có nợ làm vợ chồng, nhưng em vẫn là một phần của cuộc đời anh, không ai có thể thay thế”.
Vực thẳm – đó là hai từ chính xác nhất miêu tả tâm trạng của tôi lúc đó. Rốt cuộc chồng tôi và cô gái đó là như thế nào? Tại sao anh lại cho cô ấy một khoản tiền lớn như vậy? Đó là khoản tiền cưới để dành tiết kiệm anh nói dành cho con. Nhưng anh lại nói rằng đó là tiền riêng của anh, và anh đem cho người khác? Bao nhiêu câu hỏi dồn dập đến khiến tim tôi muốn nổ tung lên. Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?
Video đang HOT
Tôi quyết định đến thăm mẹ chồng, tính sẽ qua mẹ mà gợi mở tìm hiểu vài chuyện. Trong lúc giả vờ vui chuyện ngày xưa, tôi hỏi trước đây chồng tôi có yêu một người mà vì lý do gì đó lại không lấy thì phải. Mẹ tôi có lẽ vốn người quê thật thà, liền không úp mở kể. Rằng ngày trước chồng tôi yêu một cô gái cùng thôn rất xinh đẹp cùng cảnh nhà nghèo. Hai người yêu nhau lắm nhưng không được gia đình cô gái ủng hộ. Lý do là vì nhà chồng tôi nghèo, còn cô gái thì đang được một anh con trai nhà giàu có đeo đuổi. Ngày đó chồng tôi có hứa hẹn khi anh ổn định công việc có thể đưa cô đi theo. Nhưng rồi không biết bằng cách đê tiện nào gã kia đã cưỡng bức được cô gái để cô phải đồng ý cưới.
Thế nhưng cô gái đó đã nhất quyết không đồng ý cưới. Cô ấy nói người cô ấy có thể lấy làm chồng chỉ có chồng tôi hoặc là không ai cả. Dù sau đó cô gái có bầu nhưng vẫn nhất quyết làm mẹ đơn thân không chịu cưới. Thậm chí có lần chồng tôi từng đề nghị sẽ lấy cô ấy và nhận làm bố đứa trẻ nhưng cũng bị cô quyết liệt khước từ. Đứa bé sinh ra thật không may lại bị bệnh tim phải trải qua mấy đợt phẫu thuật rồi, hình như tình hình có vẻ đã ổn.
Cô gái ấy, như lời mẹ kể đúng là rất đáng thương. Nếu có tiền để tôi có thể giúp đỡ cô ấy tôi cũng không tiếc, nó cũng giống như là làm việc từ thiện. Tuy nhiên điều tôi suy nghĩ nhiều nhất chính là chồng tôi. Anh giấu diếm lấy tiền cưới của chúng tôi cho người cũ, như vậy rõ ràng anh không tôn trọng tôi. Anh cũng biết tính tôi không bao giờ coi tiền là nhất. Anh hoàn toàn có thể chia sẻ với tôi, và tôi sẵn sàng cùng anh giúp đỡ bạn bè trong khả năng có thể. Nhưng anh lại không làm vậy.
Thứ nữa, anh đã có gia đình rồi, vẫn quan tâm người cũ như vậy. Cô ấy lại là mẹ đơn thân, tình cảm cũ chắc còn rất mãnh liệt chứ chưa nguôi tắt. Liệu họ có thể dứt tình hẳn hay không?
Tôi rất muốn làm rõ ràng chuyện này. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đang êm đẹp, cũng chỉ mới bắt đầu. Tôi không muốn cả quãng đời sau này phải sống trong nghi ngờ, hoang mang. Nhưng mọi chuyện chồng tôi cố giấu diếm, nếu nói ra cũng sợ anh ấy sẽ xấu hổ, khó xử. Cuộc sống sau này có thể vì thế mà tệ hơn. Mà nếu không nói, mọi hậu họa sau này đúng là không thể lường trước được. Tôi nên xử lý thế nào cho vẹn cả đôi đường?
Theo Dân Trí
Điếng người khi bị bạn trai 'đạp xuống bùn' để thăng tiến
Tôi sưng ngươi đanh rơi toan bô đô đac mang theo, nhin anh sưng sơ. Đap lai cai nhin cua tôi, bạn trai bo đi than nhiên cung moi ngươi.
Tôi sưng ngươi đanh rơi toan bô đô đac mang theo. (Anh minh hoa)
Tôi la nhân viên ky thuât đô hoa cua môt tâp đoan kinh doanh lơn. Co nhan săc, hoc thưc, công viêc ôn đinh, tôi không thiêu cac chang trai theo đuôi. Tuy nhiên, khi cang thanh đat thi tôi lai cang không muôn go ep minh vao môi quan hê nao. Đo la li do khiên cho tôi luôn bi bô me thuc giuc chuyên cươi xin.
Vi co nhưng công hiên lơn cho công ty nên tôi đươc cât nhăc lên chưc trương phong. Vi tri nay khiên không it ngươi ganh ghet. Bơi le, ơ đô tuôi cua tôi lại là con gái, đươc lên sêp nhanh như vây không phai la chuyên thương.
Tuy nhiên, tôi vân không quan tâm chuyên đam tiêu. Trong buôi tuyên nhân sư mơi cho phong ban minh, tôi đa thê hiên sư khăt khe, kho tinh va đoi hoi yêu câu cao. Vi thê ma chi co hai ngươi đu tiêu chuân vao lam viêc.
Trong đo, co môt trương hơp rât la. Anh ta hơn tôi đên bôn, năm tuôi nhưng đây mơi la công viêc đâu tiên cua anh ây vê linh vưc nay. Qua tim hiêu, tôi đươc biêt, anh ta đa bi đanh trươt rât nhiêu lân mơi co cơ hôi đươc nhân.
Tôi to mo nên nhiêu lân chu đông băt chuyên vơi anh ây. Trươc đây, anh ây lam lâp trinh viên. Sau khi lam công viêc đo môt thơi gian, anh ây lai co niêm yêu thich thiêt kê đô họa đê tim trai nghiêm mơi.
Anh ta đa bi đanh trươt rât nhiêu lân mơi co cơ hôi đươc nhân. (Anh minh hoa)
Chưa bao giơ tôi nghi co môt ngươi đan ông nao lai tao ra sưc hut vơi minh đên vây. Tinh cam cua tôi đôi vơi anh ây ngay cang lơn.
Anh ây kê cho tôi nghe nhiêu vê dư đinh sư nghiêp trong tương lai. Sau gân môt năm quen nhau, anh mơi la ngươi to ra quyên luyên tôi hơn. Trong môt lân đi chơi, anh đa to tinh vơi tôi. Anh noi biêt minh không xưng vơi tôi nhưng tinh cam qua lơn khiên anh không giâu đươc.
Sau khi yêu nhau, chung tôi găn bo như hinh vơi bong. Nhiêu hôm, chung tôi ơ lai công ty lam viêc tơi khuya. Tôi thây bạn trai phai bo nhiêu công sưc vi minh như vây nên cang trân trong anh.
Vao quy cuôi năm, công ty tôi triên khai môt dư an lơn đê chôt ha san phâm chu đao. Tôi la ngươi phu trach chinh cho mang đê tai nay. Vi dư an nay co tinh bao mât cho công ty nên tôi không muôn anh tham gia. Đôi vơi tôi, chuyên công viêc phai ranh mach.
Tôi hôm đo, khi tôi đên công ty đê lây chiêc USB bo quên thi thây bạn trai đưng ơ ban lam viêc cua minh, săp xêp lai đô đac. Tôi chi nghi la anh quan tâm tôi nên ghe thăm.
Ngay trinh bay y tương vơi đôi tac, tôi muôn anh đưa đi nhưng anh noi bân. Tôi lây lam la, bơi chưa bao giơ anh lây li do bân để từ chối tôi. Mai suy nghi linh tinh nên tôi đên công ty muôn.
Nao ngơ, khi tôi tât tươi chay đên phong hop câp cao thi đa thây anh ơ đo. Ngac nhiên hơn, anh không phai đên đơi tôi. Anh đang trinh bay ranh rot y tương trên man hinh may chiêu. Kêt thuc bai trinh bay, moi ngươi vô tay tan thương, con anh gât đâu chao rât cung kinh.
Tưng hinh anh, tưng dong chư trên man hinh may chiêu có khá nhiều chỗ như được chỉnh sửa từ ý tưởng của tôi. Tôi sưng ngươi đanh rơi toan bô đô đac mang theo, nhin anh sưng sơ. Đap lai cai nhin cua tôi, anh bo đi than nhiên cung moi ngươi.
Tôi hoang mang tôt đô, không hiêu chuyên gi xay ra. Đây ro rang la y tương cua tôi chư không con la sư trung hơp nưa. Tôi vân chưa khoi thăc măc thi giam đôc goi tôi lai.
Giam đôc trach tôi lam viêc không cân trong, đê câp dươi vươt măt. Chinh anh ây đa xin giam đôc cho anh ây cơ hôi nay đê chưng to. Nao ngơ, cung thơi gian nghiên cưu ma tôi lai thua nhân viên mơi. Ông ây se suy nghi lai vê chưc trương phong cua tôi. Môt thai đô noi rât nhe nhang nhưng khiên tôi cam thây uât ưc vô cung.
Co phai tât ca chi la lưa dôi? Anh dưng lên moi chuyên chi đê tiêp cân tôi? Muc đich chinh cua anh la co đươc công sưc cua tôi đê dê dang thăng tiên?
Tôi vân cô nin nhin chơ đơi môt lơi giai thich tư anh. Thê nhưng, chăng co cuôc goi hay tin nhăn nao tư anh ca. Tôi chưa bao giơ dam tương tương minh bi lưa đau đơn như vây. Co phai do tôi qua ngu muôi, không chiu thưc tinh không cac chi em ơi?
Theo Afamily
Bạn trai suốt ngày chê bai tôi đủ thứ Tôi yêu anh lúc mới sang năm 3 đại học. Anh là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi quen nhau với biết bao khó khăn về khoảng cách, kẻ Nam người Bắc; tính đến nay đã được 4 năm yêu xa. Anh mất bố mẹ từ khi còn học cấp 3 và chỉ còn anh chị. (Ảnh minh hoạ). Mọi chuyện bắt...