Khi ông bà học online cùng cháu
Từ khi cháu nội vào năm học, vợ chồng bà giáo già Ngô Thị Hằng chia lại việc nhà: ông cơm nước, còn bà làm gia sư kèm cháu học online.
8 năm trước, bà Ngô Thị Hằng nghỉ hưu sau 30 năm làm giáo viên tiểu học trường huyện. Nhiều tháng qua, bà có thêm nhiệm vụ mới, khi vợ chồng con trai ở Hà Nội gửi con về tránh dịch và kẹt lại từ tháng 5. Lúc về quê, cậu bé Tuấn Kiệt chưa thi xong học kỳ II lớp 1. Bây giờ, cậu đang học lớp 2, bằng hình thức trực tuyến.
Ở Hà Nội, Tuấn Kiệt học trường công, lớp hơn 50 học sinh. Bà giáo kể lúc mới về với ông bà, bé viết chữ không theo hàng lối, làm toán vẫn dùng ngón tay. Kiệt không thích học, lại thiếu tập trung nên mỗi lần bà yêu cầu ngồi vào bàn, cậu bé lại nước mắt ngắn, dài. Bà Hằng khổ sở uốn nắn từng nét chữ, cách đọc và làm toán; nhiều lúc vẫn phát bực vì cháu chậm tiến bộ.
Nghĩ cháu sẽ khó theo được các bạn khi trở lại Hà Nội học trực tiếp, bà Hằng quyết định lên kế hoạch kèm cặp. Vợ chồng bà phân công nhau làm việc nhà, thay đổi lịch sinh hoạt để dành tối đa thời gian cho cháu.
Kiệt học online buổi sáng từ 8h đến 11h. 5h30 hàng ngày, cậu bé được gọi dậy đi đạp xe ở sân vận động gần nhà với ông nhằm rèn luyện sức khỏe. Bà Hằng cũng phải dậy sớm đi chợ cho cả ngày, tranh thủ dọn dẹp và chuẩn bị bữa sáng để cháu kịp giờ học.
Từ 8h, bà ngồi học online với cháu đến trưa, còn ông có nhiệm vụ cơm nước. Nghỉ trưa hai tiếng, Tuấn Kiệt tiếp tục học với bà đến 17h rồi đi bộ cùng ông. Buổi tối, bà Hằng cho cháu học thêm một tiếng rồi đi ngủ. “Ngày nào cũng theo thời khóa biểu đó vì chỉ cần nghỉ một hôm, hôm sau tôi sẽ rất vất vả dạy lại. Thời gian này, tôi bận hơn có con mọn”, bà Hằng nói.
Video đang HOT
Biết cháu mải chơi và thiếu tập trung, bà giáo hơn 60 tuổi không dám rời vị trí để tập trung kiểm soát tốt việc mở, tắt mic hay nhắc nhở cháu trả lời cô giáo. Bà kể, nhờ đã nâng cấp gói mạng từ trước nên đường truyền ổn định, Kiệt không bị out khỏi lớp. Nhưng cô giáo bị thoát ra và vào lại liên tục khiến nhiều tiết học bị gián đoạn.
Sau thời gian được bà kèm cặp, cậu bé đã “viết thành hình thành chữ”, biết đặt phép tính và trình bày gọn gàng vào vở.
Tương tự, cho con về quê nghỉ hè rồi không thể quay lại thành phố, nhiều phụ huynh trẻ ở TP HCM phó thác việc dạy con cho ông bà. Anh Lê Đức Kiên, ngụ TP Thủ Đức kể, con gái lớp 4 đang ở TP Pleiku, Gia Lai, theo học tuần thứ tư trường tiểu học cũ. Bé về quê thăm ông bà nội từ tháng 5 và mắc kẹt đến nay.
Hồi đầu tháng 9, gia đình anh phân vân giữa việc học chương trình online theo trường cũ hay nhập học ở quê bởi tình hình dịch bệnh ở Gia Lai tương đối ổn định. Do con gái nhút nhát, ngại học với bạn bè lạ, anh đành cho bé học trực tuyến.
Ở quê, ông bà có sẵn một bộ máy tính cũ do anh chuyển về từ tết năm ngoái nhưng không có tai nghe, webcam. Anh Kiên phải nhờ cậu em họ là hàng xóm mua giúp những thiết bị này, lắp ráp và hướng dẫn con gái sử dụng. Máy tính cũ nên hay chập chờn, nhiều hôm màn hình không lên hoặc không kết nối webcam được. Mỗi lúc như vậy, con gái lại gọi điện mách bố khiến anh phải nhờ cậu em họ chạy qua nhà giúp.
Từ 8/9, trường bắt đầu dạy chương trình mới vào các buổi sáng, 4 tiết học trong hơn hai tiếng, kể cả giải lao. Khi đó, vợ chồng anh thay nhau gọi video call về cho con mỗi sáng, hỏi thăm rồi nhắc nhở con học ngoan. Ông, bà gần 70 tuổi thay nhau kèm cặp cháu nội học, chủ yếu là ngồi kế bên nhắc nhở nếu bé sao nhãng. Thỉnh thoảng gặp bài toán khó, cô bé quay hỏi ông, bà nhưng chỉ nhận được tiếng cười xoà.
“Bây giờ sách giáo khoa khác xa ngày xưa rồi, có nhiều bài bố mẹ còn chẳng biết giảng cho các con thế nào, huống gì ông bà thời 50 năm trước”, anh kể. Buổi tối sau bữa cơm, anh gọi con qua Zalo hoặc kết nối Google Meet, vừa để hỏi thăm, vừa giảng bài. Hôm nào nhiều bài, hai bố con học với nhau một tiếng rưỡi, vừa học vừa trò chuyện. Gặp ngày ít bài hoặc anh có công việc, bố con chỉ nói chuyện với nhau chừng 20 phút.
Trải qua kỳ nghỉ ở quê lâu nhất từ trước đến nay, con gái thường nũng nịu, đòi bố mẹ cho vào Sài Gòn. Khi được giải thích ở thành phố dịch đang phức tạp, ở quê yên bình hơn, bé lại nguôi ngoai. Vài tuần gần đây, con gái anh Kiên quen được vài người bạn cùng lứa trong xóm, rủ nhau đi chơi buổi chiều nên đỡ buồn hơn. “Học ở quê cũng là trải nghiệm quý nếu nhìn ở hướng tích cực. Bé đã biết tự lập nhiều việc, biết giúp ông bà trồng rau, nuôi gà, những việc mà ở thành phố chưa từng biết”, anh kể.
Giống như anh Kiên, nhiều phụ huynh khác ở TP HCM có con đang mắc kẹt ở các tỉnh miền Tây hoặc Nam Trung Bộ phải nhờ ông bà hoặc người thân đôn đốc việc học cho con.
Cuối tháng 9, theo thống kê của Bộ Giáo dục và Đào tạo, gần 40 tỉnh, thành vẫn dạy trực tuyến hoặc kết hợp trực tiếp với trực tuyến và qua truyền hình. Tại Hà Nội, TP HCM, hàng trăm nghìn học sinh về quê, chưa thể quay lại thành phố do dịch bùng phát. Có phụ huynh cho con học tạm một trường ở quê, có người cho con học trực tuyến với trường, lớp cũ.
2 sinh viên nghèo 'nuôi ước mơ đến giảng đường' đã nhận được 27 triệu đồng
Công an TP Long Xuyên và huyện Châu Thành đã tìm đến tận nhà để trao tặng các nhu yếu phẩm và 10 triệu đồng cho 2 tân sinh viên trong bài "Những đứa con miền Tây chật vật nuôi ước mơ giảng đường" mà Tuổi Trẻ Online đã thông tin.
Đại diện Công an TP Long Xuyên đã đến tận nhà em Nguyễn Phước Hậu nằm trong khuôn viên nghĩa trang liệt sĩ tỉnh An Giang để trao tặng tiền, gạo và mì gói cho gia đình em - Ảnh: MINH KHANG
Ngày 28-9, trung tá Nguyễn Đức Hậu - trưởng Công an TP Long Xuyên, An Giang - cho biết đơn vị đã thành lập đoàn công tác đến nhà hai sinh viên Trần Thị Cẩm Tiên và Nguyễn Phúc Hậu (thị trấn An Châu, huyện Châu Thành, An Giang) để trao tặng cho mỗi em 2 triệu đồng, 2 bịch gạo và 2 thùng mì gói.
"Chúng tôi đồng cảm với những khó khăn, mất mát của hai sinh viên qua bài báo trên Tuổi Trẻ Online ngày 24-9 - 'Những đứa con miền Tây chật vật nuôi dưỡng ước mơ giảng đường'. Những phần quà này trao tặng cho các em để trang trải một phần việc học trước mắt, đồng thời san sẻ khó khăn với gia đình vượt qua đại dịch", trung tá Hậu nói.
Còn ông Nguyễn Văn Bảo (ông ngoại em Nguyễn Phúc Hậu) cho hay gia đình rất biết ơn và xúc động khi báo Tuổi Trẻ đăng bài đã được các ban, ngành đoàn thể địa phương hỗ trợ bước đầu cho Hậu an tâm nhập học. Trước đó, một nhà hảo tâm (xin giấu tên - PV) đã trao tặng hơn 6 triệu đồng để đóng học phí học kỳ đầu tiên cho Hậu.
"Còn lần này được nhận thêm số tiền 5 triệu đồng và 2 bao gạo, thùng mì gói nữa nên gia đình tôi đã vơi đi nỗi lo rồi. Tôi mong sao có thể giúp cháu trang bị thêm đồ dùng học tập và chuẩn bị hành trang đến ghế giảng đường khi dịch qua đi. Vì hiện tại cháu vẫn học online qua điện thoại", ông Bảo nói thêm.
Công an thị trấn An Châu và Công an TP Long Xuyên đã đến gia đình em Trần Thị Cẩm Tiên trao tặng 5 triệu đồng, gạo và mì gói để động viên em học tập, vượt qua khó khăn - Ảnh: MINH KHANG
Còn em Trần Thị Cẩm Tiên chia sẻ kể từ khi báo Tuổi Trẻ đăng bài, nhiều người đã tìm đến gia đình giúp đỡ. Lần đầu em khóc vì buồn khi trải lòng câu chuyện gia đình mình, còn lần thứ 2, thứ 3 em khóc vì hạnh phúc.
"Em rất biết ơn các cô chú không chỉ giúp em kịp thời nộp gần 11 triệu đồng để đóng học phí mà còn tặng thêm 5 triệu đồng tiền và nhu yếu phẩm giúp em an tâm hơn, để chuẩn bị cho những bài học đầu tiên của đời sinh viên. Đây là một động lực rất lớn, để chúng em có điều kiện theo đuổi ước mơ, có thể khẳng định bản thân trong xã hội", Tiên nói.
Được biết, dịp này Công an TP Long Xuyên tặng 4 triệu đồng, Công an thị trấn An Châu tặng 6 triệu đồng cùng với mì gói và gạo. Như vậy, tổng số tiền mà Hậu và Tiên đã nhận được đến thời điểm này là 27 triệu đồng.
Sinh viên oằn mình lo học phí sau đại dịch COVID-19 Lo không xoay đủ học phí, không ít sinh viên đại học phải tính đến phương án tạm ngừng học, chuyển sang học nghề... Đến thời điểm này, sinh viên (SV) năm nhất ở các trường đại học (ĐH) đã hoàn tất việc xác nhận nhập học năm 2021. Tuy nhiên, sau thời gian dài bị ảnh hưởng từ dịch COVID-19, các khoản...