Khi nào thích hợp nhất để cưới? Khi có nhiều tiền hay khi nhiều tình cảm?
Chẳng có ai, chẳng một phép toán nào tính toán chính xác cho mẫu số chung rằng vào tuổi đấy chúng ta kết hôn sẽ không là sai lầm. Vì mỗi người môi cuộc đời khác nhau, mỗi câu chuyện tình yêu khác nhau.
Khi bước qua tuổi đôi mươi, ai trong chúng ta cũng sẽ lần lượt được mời đến cái tiệc mà nơi đó chúng ta sẽ thấy người bạn của chúng ta rất xinh đẹp trong bộ váy cưới trắng tinh khôi và rất lịch lãm trong bộ comple đầy chỉnh chu lịch sự.Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc với nụ cười của họ, thậm chí còn có thể rơi nước mắt, những giọt nước mắt hạnh phúc khi thấy được họ đang hạnh phúc thế nào khi đã tìm thấy nhau trong hàng vạn người và đã chính thức được cùng nhau sánh bước trong suốt quãng đời còn lại.
Rồi trong phút chốc, thấp thoáng ta nghĩ lại mình. Rằng ” Bao giờ thì ta sẽ cưới, bao giờ ta mới là thích hợp cho một đám cưới như thế này, và để có minh chứng cho tình yêu và là một cái kết hạnh phúc để mở ra một chặng đường mà hạnh phúc có thể nhân đôi
Rồi lại nghĩ “Chắc tất cả đều do duyên số sắp đặt cả rồi. Chúng ta cứ hay nói với nhau khi một đôi bạn trẻ yêu nhau và cưới nhau khi cả 2 đều chưa đủ trưởng thành là sớm quá, và cho rằng đó là quyết định nóng vội. Và chúng ta có thể đúng nhưng cũng có thể sai. Vì chúng ta quên mất rằng trưởng thành không chỉ được quy định bởi tuổi tác. Khi yêu thương đủ nhiều, khi họ đủ niềm tin, khi họ có thể tự kiếm sống nuôi bản thân mình và có thể cùng nhau lo cho gia đình nhỏ của họ thì chuyện muốn tất cả trong cuộc sống của cả hai thành một là chuyện bình thường.
Ai trong chúng ta cũng từng được khuyên rằng ” Cứ lo cho sự nghiệp trước đã, cứ sống và tận hưởng những năm tháng thanh xuân tươi đẹp trước đã, rồi đến tuổi trưởng thành, khi kinh qua bao nhiêu tháng năm tươi đẹp non trẻ của tuổi thanh xuân, có được bao nhiêu trải nghiệm, và đủ chín chắn, và có thêm nhữngđiều kiện khác rồi cưới cũng chưa muộn.
Vậy bao giờ cưới là muộn, là khi chúng ta nhiều tuổi hơn so với cái tuổi trưởng thành kia hàng chục tuổi hả, phải vây không? Nhưng ai dám chắc rằng ” tất cả chúng ta cưới vào độ tuổi trưởng thành khi trong tay đã có tất cả điều kiện cần thiếtđể xây dựng một gia đình hạnh phúc thì gia đình đấy sẽ mãi hạnh phúc bền vững “Điều này chắc không được là tuyệt đối đâu nhỉ, vì cuộc sống mà mấy ai có thể chắc chắn hoàn toàn cho một điều gìđó, chúng ta chỉ có thể suy luận ra kết quả khi mà thấy những điều kiện kia đã có.
Nhưng kết quả thì cũng có thể sai hoặc đúng và đến độ tuổi trưởng thành thì cácđiều kiện kia đã có và có thêm cả sự tin cậy trong điều kiện đó nữa nên kết quả thường là đúng với xác suất cao hơn thôi.
Video đang HOT
Và vì chúng ta thường quy định cuộc sống sau hôn nhân muốn bền vững, muốn hạnh phúc và yêu nhau như cái thuở còn chưa cưới thì điều kiện kinh thế là một điều kiện bắt buộc và tiên quyết. Điều đó chẳng bao giờ là sai nhưng không hoàn toàn là đúng, là chuẩn mực vì Tiền là thứ mà người ta hay gọi là phù phiếm, nên nó có thể dễ dàng mất đi, bằng cách này hay cách khác.
Người ta cứ ngưỡng mộ những đôi tìm được hạnh phúc sau khi đã có sự nghiệp vững chắc lắm. Vì họ chưa nghĩ sâu xa hơn sự nghiệp ấy, tiền bạc ấy có phải là tất cả cho một cuộc sống hạnh phúc không. Khi cả hai đều muốn phát triển sự nghiệp của mình, khi cả hai đều độc lập về kinh tế, thì còn ai mà phụ thuộc mà sẻ chia.
Và tất cả chỉ thật sự tốt khi cưới rồi mà chúng ta vẫn yêu nhau như lúc mới đầu. Yêu khi cả hai chưa biết họ làm gì, họ có gì. Chỉ khi yêu cái vẻ đẹp thật sự nơi nội tâm, nơi con người họ. Chỉ khi cả hai tâm hồn đồng điệu hòa vào làm một. Thì dù không có tiền hay có rất nhiều với họ chỉ quan trọng là có nhau thì họ sẽ không sợ điều gì cả. Chắc chỉ khi tìm được người như thế thì chúng ta nên cưới.
Yêu và vì yêu mà có thể làm cho mọi thứ cho cuộc sống tốt đẹp mới là điều cần và đủ để chúng ta thốt lên rằng “Cưới đi thôi, đến lúc rồi!”
Tâm Jenna
Thấy thứ đó rơi ra khỏi quần chồng, tôi mới hiểu vì sao từ ngày tôi bị tai nạn, anh cứ...
Nói rồi 2 phút sau thấy anh phi xuống với tôi, quần áo xộc xệch, lưng ướt đẫm. Tôi nghe chồng bảo rằng mỗi lúc cầu nguyện anh đóng hết cửa lại, hương khói nghi ngút nên lần nào anh cũng đổ mồ hôi.
ảnh minh họa
Tôi là một phụ nữ thành đạt, tôi có một nhà hàng ăn nên làm ra, một siêu thị điện máy và cả một cửa hàng quần áo khá lớn trong trung tâm thành phố nữa. Chồng tôi là kiến trúc sư, anh lại không mặn mà gì lắm với việc kinh doanh, anh bảo rằng đam mê của anh là được vẽ những căn nhà đẹp, được sống trong thế giới bay bổng của mình. Đúng là cả hai chúng tôi rất khác nhau nhưng được cái cả hai đều tôn trọng nhau và đặc biệt là chúng tôi luôn phấn đấu vì mục đích lâu dài cho con cái.
Tôi sinh được một đứa con gái thì không thể sinh thêm được nữa. Bác sỹ bảo rằng sức khỏe tôi cũng yếu, nếu cố gắng sinh con thì kiểu gì cũng có chuyện nên tôi và chồng đều thống nhất dừng lại. Công việc của tôi bận rộn nên cũng không thể dành cho chồng con nhiều thời gian, tôi áy náy vô cùng.
(Ảnh minh họa)
Nhưng rồi cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng tôi kết thúc khi tôi bị tai nạn trong một lần đi lấy hàng. Vụ tai nạn đó khiến tôi phải ngồi xe lăn. Nhìn cảnh chồng còn trẻ, con còn nhỏ còn mình thì ngồi xe lăn mà tôi cảm thấy đau đớn. Sau vụ đó, tôi phải thuê ô sin để thay mình cáng đáng mọi việc, bởi trước đây, tôi luôn sợ sự phức tạp khi có sự xuất hiện của một người phụ nữ khác trong nhà của mình nên tôi không thuê ô sin, việc nhà tôi tranh thủ làm hoặc nếu tôi bận, chồng tôi sẽ làm thay.
Từ hôm tôi bị tai nạn, chồng tôi ngày nào cũng về sớm. Anh giúp tôi làm vệ sinh cá nhân, giúp tôi chăm con. Nhìn chồng như thế tôi cảm động vô cùng. Trước đây, đã có lần tôi trách anh vô tâm nhưng giờ thì tôi biết rằng anh là người đàn ông tình cảm, có trách nhiệm.
Bỗng 1 tháng trở lại đây, ngày nào chồng tôi cũng mua hoa quả rồi vào phòng thờ thắp hương, cầu nguyện cả buổi. Lúc nào chồng tôi cũng ở lỳ trong đó và khi bước ra, tôi thấy lưng anh ướt đẫm mồ hôi. Tôi hỏi thì chồng bảo rằng anh vào đó để cầu nguyện cho tôi nhanh khỏi. Dạo gần đây anh hay đi chùa, được thầy giảng giải về đạo Phật nên anh tin rằng với tấm lòng thành của mình, tôi sẽ nhanh khỏi bệnh.
Tôi cảm động lắm, vì phòng thờ ở tầng 3 nên tôi không thể lên đó, mọi sinh hoạt của tôi bây giờ chỉ còn gói gọn lại ở tầng 1. Bác sỹ bảo rằng tổn thương ở chân của tôi khá nặng, chắc phải mất một thời gian dài để phục hồi.
Hôm đó, trong lúc anh đang cầu nguyện thì tôi bị đau bụng dữ dội, tôi gọi mãi không thấy ô sin bèn gọi chồng nhưng anh cũng không nghe, tôi đành đẩy xe lăn đi vào phòng lấy điện thoại gọi cho chồng, tôi toát mồ hôi, run rẩy trong điện thoại:
- Chồng ơi, xuống đưa em đi bệnh viện đi, em đau quá.
- Vợ bị sao thế? Đợi chồng tí.
Nói rồi 2 phút sau thấy anh phi xuống với tôi, quần áo xộc xệch, lưng ướt đẫm mồ hôi. Tôi nghe chồng bảo rằng mỗi lúc cầu nguyện anh đóng hết cửa lại, hương khói nghi ngút nên lần nào anh cũng đổ mồ hôi. Anh cúi xuống định bế tôi ra xe thì bỗng có tờ giấy trong túi quần anh rơi ra, vì đúng tầm tay của tôi nên tôi nhặt lấy và mở ra đọc.
Trong cơn đau điên dại, tôi vẫn đủ tỉnh táo để đọc và biết đó là giấy siêu âm thai của cô ô sin, tờ giấy còn ghi rõ giới tính thai nhi là con trai khiến tôi chết điếng. Không những thế, trên tờ giấy còn ghi số điện thoại của chồng tôi.
Lúc này thì tôi đã hiểu vì sao chồng tôi cứ nhất quyết chọn cô ta làm ô sin cho nhà tôi dù tôi phản đối vì cô ta quá đẹp, tôi cũng hiểu tại sao lúc chồng tôi vào phòng thờ cầu nguyện thì ô sin cũng thường xuyên biến mất một cách khó hiểu. Thì ra chồng tôi đã lập kế hoạch cho tất cả và việc tôi bị tai nạn chỉ là một trong những việc giúp anh đẩy nhanh kế hoạch của mình mà thôi vì cô ô sin kia đã có thai 3 tháng và tôi chỉ mới bị tai nạn 2 tháng mà thôi.
Tôi ngất đi trong cơn đau. Khi tỉnh lại, tôi không thấy chồng tôi ngồi bên cạnh nữa. Tôi đau đớn hơn khi biết rằng trong thời gian tôi bị tai nạn, chồng tôi đã tiếp quản việc kinh doanh của tôi và bòn rút 5 tỷ đồng. Anh để lại một tờ giấy, bảo rằng anh sẽ rời xa tôi và con, đến một thành phố khác để sinh sống, rằng số tiền đó đủ để cho anh và cô ta cùng con trai sắp chào đời của họ có một cuộc sống hạnh phúc.
Tôi khóc không thành tiếng, cứ nghĩ rằng mình sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, một người chồng thương yêu mình nhưng rồi đến lúc đau khổ nhất, thứ tôi có được chỉ là sự phản bội.
Theo phunuvagiadinh
Chìa khóa của cuộc sống hạnh phúc Bạn nghĩ sao nếu buổi sáng của bạn được bắt đầu bằng những nụ cười: nụ cười của bạn và những người xung quanh, nụ cười của cỏ cây hoa lá, của gió, của mây, của trời và của đất? Cả không gian ấm nồng của mùa xuân bất ngờ bừng sáng với ngàn vạn nụ cười tươi. Nụ cười là tia nắng...