“Khi đăng ký cho con đi học thêm, bố mẹ đã hỏi ý con chưa?”
“Bố mẹ thật ác độc. Con không muốn đi học nữa đâu!”
Với các bậc cha mẹ, ai cũng muốn cho con mình được giáo dục trong điều kiện tốt nhất vì mới cha mẹ việc học tập của con là một trong những ưu tiên hàng đầu. Nhiều bậc cha mẹ vì sợ con thua kém bạn bè nên đã không ngại “đốt tiền” cho con theo học nhiều lớp học thêm để con có thể tiếp thu được nhiều kiến thức hơn. Tuy nhiên, điều gì cũng nên có giới hạn của nó, nếu cha mẹ ép con học quá nhiều mà không cho con có thời gian nghỉ ngơi và giải trí, Không chỉ tốn kém thời gian, tiền bạc, việc nhồi nhét kiến thức vô tình trở nên phản tác dụng.
Câu chuyện của một mẹ trẻ dưới đây sẽ khiến nhiều bậc cha mẹ nhìn lại mình.
Cụ thể, người mẹ chia sẻ: trước giờ, cô và chồng vẫn luôn đặt việc học tập của con lên hàng đầu. Trước mọi vấn đề trong việc học tập của con, hai vợ chồng cô đều bàn bạc rất kỹ lưỡng mỗi khi ra quyết định.
Suốt những năm mẫu giáo, rồi lên cấp 1, hai vợ chồng cô đầu tư không ít tiền bạc cho con đi học thêm các giáo viên nổi tiếng cũng như các trung tâm để phát triển toàn diện. (Ảnh minh họa)
Chồng cô thường nói với con: “Chỉ cần con học giỏi và được tiếp cận với những nền giáo dục tiên tiến nhất, còn tiền bạc không quan trọng”.(Ảnh minh họa)
Thời gian cứ thế trôi qua, cậu con trai đã học sắp hết tiểu học, càng lớn, hai vợ chồng càng cho con trai học càng nhiều giáo viên giỏi. Dù càng ngày bài vở và việc học hành càng nhiều, nhiều hôm đến 8-9 giờ tối mới về đến nhà, thành tích của con trai vẫn luôn nằm trong top những học sinh nổi trội của trường.
Thành tích của con trai luôn nằm trong top những học sinh nổi trội của trường. (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, hai vợ chồng bắt đầu nhận ra sự khác thường khi cậu con trai xin phép nghỉ một buổi học thêm buổi tối để đi sinh nhật bạn. Người bố đã ngay lập tức từ chối, vì tiền mỗi buổi học thêm khá cao, nghỉ một buổi không những mất kiến thức mà còn mất không ít tiền.
Đáp lại lời từ chối của của bố, cậu bé bỗng nhiên lên tiếng: “Bố mẹ thật là ác. Hôm nào cũng bắt con đi học đến tối mịt mới về đến nhà, giờ xin nghỉ có một buổi, bố mẹ cũng không cho! Tất cả đều do bố mẹ quyết định, có bao giờ bố mẹ hỏi con có thích không chưa? Con không muốn đi học thêm nữa đâu!”.
Video đang HOT
Lời đáp trả có phần gay gắt của cậu con trai khiến hai vợ chồng giật mình. (Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng lúc đầu rất tức giận với thái độ và cách trả lời có phần ngang bướng của con trai. Từ nhỏ đến nay, cậu bé vốn rất ngoan ngoãn và vâng lời bố mẹ. Hôm nay, lời nói của cậu bé như một gáo nước lạnh đối với hai vợ chồng.
Tuy nhiên sau một hồi ngẫm lại, hai vợ chồng giật mình vì quả thật từ trước đến nay, tất cả quyết định cho con đều được hai vợ chồng tự đưa ra mà chưa bao giờ hỏi con có muốn hay thích làm không. Từ ngày con vào tiểu học, cả gia đình rất hiếm khi ăn tối cùng nhau vì đến tối muộn con mới về đến nhà.
Hóa ra những gì mà hai vợ chồng nghĩ là tốt cho con, dưới góc nhìn của con trai lại là thứ khiến bố và mẹ trở thành người ác độc.
Người mẹ nhớ lại, có lần con cũng tâm sự: “Từ khi vào lớp 1 đến giờ chưa khi nào con dám làm trái ý của bố. Con cắm đầu vào học để bố không phải thất vọng về mình chứ có lúc con rất muốn bỏ học…”. (Ảnh minh họa).
Theo các chuyên gia, bậc Tiểu học là giai đoạn trẻ bắt đầu làm quen với trường học, bạn bè. Cha mẹ không cần quá lo lắng về sự tiếp thu kiến thức của con vì khối lượng kiến thức tiểu học khá đơn giản và rất dễ hiểu. Vì vậy, cha mẹ thay vì quá đặt nặng việc học hành mà bắt con chạy đôn chạy đáo học thêm, hãy dành thời gian cùng con học tập, chính cha mẹ có thể trở thành những cô giáo, thầy giáo cho con mình. Điều đó càng làm cho tình cảm gia đình ngày một khắng khít hơn.
Bên cạnh đó, học thêm quá nhiều ở độ tuổi nhỏ sẽ nảy sinh ra nhiều vấn đề.
Trẻ sẽ ỷ lại
Học thêm sẽ khiến trẻ ỷ lại vào giáo viên và gia sư. (Ảnh minh họa)
Việc cho trẻ đi học thêm quá sớm dễ khiến các em ỷ lại, lười suy nghĩ mà trông chờ vào việc kèm cặp, ôn luyện của giáo viên, gia sư… Bên cạnh đó, học sinh tiểu học đang trong độ tuổi phát triển cả về trí tuệ và thể chất, khả năng tập trung còn thấp, mặc dù hoạt động chủ đạo đã chuyển từ vui chơi sang học tập, song chủ yếu vẫn là hình thức vừa học vừa chơi.
Khiến trẻ căng thẳng, mệt mỏi
Học thêm quá nhiều khiến trẻ bị căng thẳng, mệt mỏi. (Ảnh minh họa)
Việc ép con học quá nhiều sẽ khiến trẻ rơi vào trạng thái căng thẳng, mệt mỏi quá mức, gây ức chế tinh thần, trẻ sợ học và càng lười học hơn. Khi bị ép buộc, trẻ học một cách máy móc và thụ động. Vì không có niềm yêu thích và say mê nên các em tư duy một cách chống đối, coi việc học như một nhiệm vụ khó khăn. Chính điều đó làm hạn chế khả năng sáng tạo và phát triển tư duy ở trẻ.
Ký ức khốn khổ của nữ sinh bị mẹ ép học tiếng Anh
Tôi hiện là nữ sinh lớp 11 tại một trường công lập bình thường. Trước đây, tôi đã phải trải qua những ký ức không vui suốt thời gian học cấp 1 và cấp 2 vì bị mẹ ép học tiếng Anh.
Nhớ lại 5 năm học tiểu học, năm nào tôi cũng là học sinh giỏi, đặc biệt tôi thường được thầy giáo khen ngợi học tốt môn tiếng Anh.
Thế nên năm lên lớp 6, tôi được mẹ xin cho vào một lớp chuyên tiếng Anh, trong lớp có nhiều bạn giỏi hơn tôi. Với tâm thế "không được phép học kém hơn bạn", tôi mải miết học hành ngày đêm, thường xuyên thèm ngủ nên tới lớp cứ đờ đẫn như người mất hồn.
Quãng thời gian đó chính là quãng thời gian khủng hoảng của tôi. Một buổi chiều mẹ đi họp phụ huynh về, biết tôi sa sút thành tích học tập, mẹ nổi giận nghi ngút mắng chửi: "Mày có muốn tao tống cổ mày ra khỏi nhà không, vất vả nuôi mày ăn học mà mày học hành thế à". Kèm theo sau là một cái tát trời giáng.
Tối đó mẹ còn bắt tôi đứng úp mặt vào góc tường, không được ăn tối và bắt tôi hứa học kỳ tới sẽ lấy lại phong độ học tập, đặc biệt là môn tiếng Anh.
Khi đó, kỳ thực, trong tâm trí tôi ngán đến tận cổ môn học này dù ai cũng nói tôi có "khiếu" tiếng Anh.
Ảnh minh họa
Tôi còn nhớ, từ hồi học mầm non, mẹ đã tha lôi tôi đi hết trung tâm tiếng Anh này đến nhà thầy cô nổi tiếng khác để học ngoại ngữ, thậm chí mẹ còn thuê gia sư về dạy tiếng Anh cho tôi vào buổi tối. Tình trạng kéo dài tới các năm học tiểu học khiến cuộc sống suốt mấy năm liền của tôi đều quanh quẩn với việc học tiếng Anh.
Mẹ tôi luôn tâm niệm rằng tôi phải trở thành công dân toàn cầu, nếu không học tiếng Anh thì sau này lớn lên tôi sẽ chẳng làm được công việc gì danh giá.
Việc học thêm của tôi không có gì ngoài ngoại ngữ. Có lần tôi nói với mẹ rằng mình rất thích học vẽ nhưng mẹ bỏ ngoài tai, bảo là vẽ vời là việc lông bông. Hồi lớp 2, ông nội tặng tôi hộp bút vẽ, màu nước và tập giấy vẽ nhân dịp sinh nhật. Tôi mừng rơn, đi học về là vẽ. Thấy thế, mẹ tôi mắng mỏ rồi xé hết giấy vẽ, ném hết bút vào thùng rác.
Với mẹ tôi, chỉ có học tiếng Anh thì tôi mới có tiền đồ. Tôi nhẫn nhịn và chạy theo guồng đua do mẹ vạch ra, nhưng đến khi lên cấp 2 thì tôi lại ghét cay ghét đắng môn tiếng Anh. Tôi cho rằng vì nó mà tôi không được học vẽ, vì suốt ngày đi học thêm tiếng Anh nên không được đi chơi đây đó như những đứa bạn hàng xóm. Cứ nghĩ đến việc học từ vựng tiếng Anh, nghe giao tiếp tiếng Anh, làm bài tập tiếng Anh... là tôi phát khùng lên.
Đã vậy, mẹ lại hay khoe khoang với mọi người rằng: "Con bé nhà em thích học tiếng Anh lắm, học ngày học đêm, có hôm bảo nó ngủ sớm đi mà không chịu, năm vừa rồi vừa giành giải nhất thi Toán - tiếng Anh...".
Tôi nghe những lời ấy mà trong lòng chỉ muốn hét lên "Toàn là mẹ bắt con học đó chứ, con đâu có thích tiếng Anh đâu". Dần dà tôi chán nản, sợ cảnh tan học về nhà đối diện với mẹ.
Kỳ 2 năm lớp 7, tôi phản kháng việc đi học tiếng Anh bằng cách tự ý bỏ tiết tại trung tâm ngoại ngữ. Hậu quả là tôi bị mẹ phát hiện và ăn một cái tát ngay ngoài đường đông người qua lại.
Như thể bao nhiêu uất ức dồn nén được dịp bung ra, tôi khóc rất nhiều rồi chạy sang nhà ông nội. Chưa cần mẹ cấm ăn cơm tôi đã nhịn ăn.
Hôm sau, nghe lời ông bà khuyên nhủ tôi vẫn đến lớp tiếng Anh theo ý muốn của mẹ nhưng tinh thần uể oải, học không vào đầu 1 chữ nào.
Cuối năm thành tích học tập của tôi lại thê thảm. Mẹ lại đánh tôi. Khi đó tôi sợ quá, ú ớ không biết nói gì, không cử động được, co ro và run rẩy...
Lần này, bố tôi đã lên tiếng can thiệp vào việc mà mẹ tôi vốn đã phân chia không có "phận sự" của bố. Bố cho rằng mẹ đã quá áp đặt chuyện học hành của tôi, nhất là ép tôi học tiếng Anh cho bằng được. Bố dẫn chứng rất nhiều gương học sinh vì áp lực học hành mà bỏ nhà ra đi, rồi gặp chuyện này chuyện kia.
Cuối cùng mẹ chịu "tha" cho tôi bằng việc cho chuyển trường vào đầu năm lớp 8. Tôi cũng không phải đi học tiếng Anh ở trung tâm nữa, chỉ phải học theo môn trên lớp. Cuối tuần, tôi được bố đưa đi học vẽ một buổi ở trung tâm văn hóa thanh thiếu nhi.
Đến giờ khi là học sinh THPT, tôi đã lấy lại cân bằng trong học tập, cũng không còn quá ghét môn tiếng Anh nữa. Tôi vẫn theo đuổi đam mê học vẽ của mình, tôi muốn sau này được học Đại học Mỹ thuật Công nghiệp để trở thành một nhà thiết kế trong tương lai.
Phụ huynh bế tắc khi dạy con học Tiếng Việt lớp 1 Nhiều phụ huynh than chương trình Tiếng Việt lớp 1 mới nặng nề. Nếu không ép con học, trẻ sẽ thụt lùi so với bạn bè. Từ khi con vào lớp 1, cuộc sống của chị Linh Giang (Hà Nội) đảo lộn. Tối nào, chị cũng dành hai tiếng để cùng con vật lộn với luyện viết, đánh vần. "Con càng học càng...