Khi con đi khách sạn
Tụi con vô khách sạn nhưng tự chủ, con có trách nhiệm với bạn gái; tại sao mẹ cứ nghĩ vô khách sạn là xấu?
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em có hai đứa con trai, con đầu học năm thứ tư đại học, sắp tốt nghiệp, đã có bạn gái hơn năm nay. Con bé rất dễ thương, ngoan hiền, cũng là con của người bạn vợ chồng em.
Vậy mà tháng trước em phát hiện trong túi quần con trai em có hóa đơn tiền phòng khách sạn. Em vô cùng sốc. Em suy nghĩ mãi mới quyết định nói chuyện riêng với con, vì hai mẹ con trước nay vẫn nói chuyện với nhau khá cởi mở.
Em bắt đầu bằng những chuyện của thời mình còn trẻ, rằng có yêu nhau lắm thì nắm tay, ôm nhau, hôn nhau… chứ vô khách sạn thì…
Em không ngờ khi nói chuyện với con, mình thua trắng. Con trai em bảo chuyện vô khách sạn là bình thường. Chính xác thì con tỏ rõ quan điểm: ghế đá công viên của ba mẹ là lãng mạn nhưng con không thích, chưa nói chuyện ôm nhau ngoài công viên ở thời của con là rủi ro.
Con chọn vô khách sạn. Khách sạn sạch sẽ, kín đáo, văn minh hơn chứ. Tại sao mẹ cứ bắt con phải theo những thứ lãng mạn thời ba mẹ? Con ôm bạn gái ngoài công viên lỡ thằng nào quay phim, chụp hình rồi đăng lên mạng có phải là con tự đi đóng phim cho thiên hạ coi miễn phí?
Thế hệ của con bây giờ biết rõ điều gì sẽ đến, không xa lạ gì với các cảm xúc kiểu bột phát, cũng không phải mù mờ tò mò khám phá cơ thể nhau… Tụi con có kế hoạch và chỉ cần theo đúng kế hoạch.
Video đang HOT
Tụi con vô khách sạn nhưng tự chủ, con có trách nhiệm với bạn gái; tại sao mẹ cứ nghĩ vô khách sạn là xấu? Tại sao mẹ không chấp nhận điều này như một thay đổi theo thời mà cứ khăng khăng chuyện đi chơi với bạn gái phải “trong sáng”, chỉ được hôn nhau trong lùm cây?
Em thực sự choáng, không biết nói sao với con, cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra sắp tới…
Lê Nguyễn (TP.HCM)
Ảnh mang tính minh họa – SHUTTERSTOCK
Em Lê Nguyễn thân mến,
Chúc mừng em đã nói chuyện được với con, cuộc nói chuyện, như Hạnh Dung thấy là vô cùng thẳng thắn và thoải mái. Không dễ gì có một cuộc nói chuyện như vậy. Giữa em và con chắc chắn có sự tin cậy, chia sẻ thì con mới đối thoại với mẹ, bày tỏ một cách trung thực suy nghĩ của con. Đừng đánh mất tinh thần chia sẻ này, em nhé!
Có lẽ em cũng phải thừa nhận rằng, trong lập luận của con em có điểm đúng. Thế hệ của mình khác xa thế hệ con mình. Nói chi những chuyện xa xôi, thế hệ của mình còn núi đồi, thảo nguyên rộng rãi; còn công viên, hồ nước… những nơi chốn nên thơ dành riêng cho các cặp tình nhân.
Thế hệ của con bây giờ là phố thị, ở đâu cũng người cũng xe, cũng camera an ninh, những nơi thơ mộng toàn ở ngoại thành xa tít tắp. Đó là chưa nói đến chuyện ai bây giờ cũng lăm lăm điện thoại, hở chút là quay là chụp, đưa lên mạng. Mình không thể nào kiểm soát được.
Thế nhưng không có nghĩa không gian cho các cặp tình nhân bây giờ đã hết. Em có thể cùng con tìm ra những nơi chốn khác, dù riêng tư nhưng không hẳn là phòng ngủ khách sạn. Đây cũng là chủ đề nói chuyện thú vị của hai mẹ con.
Điều quan trọng lúc này là em xác định với con những điều được và mất khi ra vào khách sạn, nhất là được và mất cho bạn gái của con.
Em hãy nói chuyện với con về khả năng, mức độ tự chủ của cả hai, để con thấy rằng thật khó dừng lại trước những ranh giới mỏng manh trong một không gian đầy cám dỗ như thế.
Hãy chỉ cho con mặt trái của khách sạn, đâu phải cứ vào phòng rồi sẽ không có camera, quanh mình còn bao cặp mắt người tự biến thành camera sống.
Đồng ý là các con có kế hoạch, chắc trong kế hoạch mình cũng thấy rằng đâu phải cuộc nói chuyện nào cũng cần khách sạn.
Em hãy nói với con về dư luận, về những định kiến xã hội chưa chắc đã thay đổi được ngay… Câu chuyện giữa mẹ con em chắc chắn sẽ còn dài, em cố gắng giữ mạch câu chuyện để còn biết được những nguy cơ, những chuyện có thể xảy ra để có thể giảm thiểu thiệt hại. Chúc em bình tĩnh.
Cánh cửa phòng khách sạn vừa mở ra, người đối diện đã khiến tôi ngộp thở và rụng rời, chỉ muốn chui xuống đất cho đỡ xấu hổ
Đến khách sạn, tôi hồi hộp ngồi đợi. Một lúc sau, khi cánh cửa tách một cái, tôi run điếng người. Bởi cô gái đứng trước mặt tôi lại chính là người mà tôi vừa nói dối ở nhà.
Tôi vừa trở về từ phòng khách sạn. Đáng lẽ hôm nay, tôi đã có một buổi gặp gỡ vui vẻ. Không ngờ những gì nhận về, lại là sự chưng hửng và xấu hổ tột cùng.
Tôi kết hôn cách đây 8 năm. Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu, tình cảm của tôi dành cho vợ cũng rất chân thật. Thế nhưng sau ngần ấy năm, có hai mặt con với nhau, tôi dần cảm thấy sức hút của vợ không còn nữa. Là phụ nữ, đáng lẽ cô ấy phải biết chỉn chu và chăm sóc cho bản thân. Đằng này, quần áo cả năm chẳng mua bộ nào. Bôi bác hơn là ở nhà, vợ tôi toàn lôi quần của chồng ra mặc. Nói thì vợ tôi cãi: "Quần anh mặc rộng, em mặc vào làm việc nhà cho thoải mái".
Trần đời là tôi chẳng thấy ai như vậy. Có lần tôi dẫn bạn về nhà, đúng lúc vợ đang mặc cái quần đùi và áo rộng thùng thình của mình. Thú thật lúc ấy, tôi chỉ muốn đất có cái kẽ để chui xuống ngay lập tức. Còn vợ tôi thì vẫn nhăn nhở trách tôi không chịu báo trước.
Đợt này, tôi bắt đầu tham gia vào một nhóm tìm bạn. Tôi có nói chuyện với cô gái ít hơn mình 5 tuổi. Cô ấy cũng tâm sự mình đang sống trong một cuộc hôn nhân đầy bế tắc. Chồng vô tâm, đã vậy chẳng bao giờ san sẻ việc chăm con với vợ. Còn tôi cũng bộc bạch, vợ mình bệ rạc và xấu mã nên mới tìm đến thú vui bên ngoài.
Trên đời này đúng là có những sự trùng hợp lạ đời. Ảnh minh họa
Chúng tôi cứ vậy nói chuyện với nhau suốt nửa năm trời. Cho đến thời gian gần đây, tôi mới ngỏ lời: "Hay là mình gặp nhau, em đồng ý không?".
Sau khi cô ấy đồng ý, tôi bạo gan hẹn ở một khách sạn. Trước lúc đi, tôi có nói dối vợ là một cậu bạn của mình bị tai nạn ngã xe, có thể đêm nay tôi sẽ không về. Bình thường vợ tôi sẽ hỏi người đó là ai, tại sao tôi lại phải đến. Còn hôm nay thì cô ấy tỏ ra rất bình thường, còn giục tôi đi sớm.
Đến khách sạn, tôi hồi hộp ngồi đợi. Một lúc sau, khi cánh cửa tách một cái, tôi run điếng người. Bởi cô gái đứng trước mặt tôi lại chính là người mà tôi vừa nói dối ở nhà. Trên đời này đúng là có những sự trùng hợp lạ đời. Tôi cầm điện thoại gọi vào số máy của người tình trên mạng, không ngờ túi xách của vợ lại đổ chuông.
Sau đó, chúng tôi cùng ra về, cả hai chẳng ai nói với nhau câu nào. Bây giờ, tôi vẫn đang ngồi ngoài ban công và nghĩ về những gì mà vợ đã nói trong thời gian qua. Trong mắt cô ấy, tôi là một người chồng, một người bố thiếu trách nhiệm và vô tâm. Còn tôi thì cũng nói những điều chẳng tốt đẹp gì về vợ. Cuối cùng, chúng tôi lại ngoại tình với chính đối phương. Mọi người có thể cho tôi lời khuyên được không? Tôi nên làm gì để giải quyết tình hình này đây?
Trổ hết "tài nghệ" chiều chuộng bạn trai cả đêm, sáng ra anh đưa 500 nghìn rồi nói một câu khiến tôi rụng rời chân tay Nói xong T sập cửa bỏ về, để lại tôi chết trân trong phòng khách sạn. Tôi và T yêu nhau được 5 tháng nay rồi. Cũng đã đủ hiểu về nhau và xác định được tình cảm trong lòng mình. Chính vì thế tôi quyết định qua đêm với anh khi T gợi ý. Bản thân tôi trước đây từng có bạn...