Khi chồng tôi ngoạ.i tìn.h
Phát hiện ra chồng “trót” phản bội mình là đau khổ lớn nhất của đời đàn bà. Nhưng càng đau khổ hơn khi mất bình tĩnh mà đạp đổ hạnh phúc mình dày công xây dựng.
Tôi đã nghĩ như thế khi phát hiện ra chồng ngoạ.i tìn.h, nhờ nghĩ được điều này, tôi đã nắm chặt được hạnh phúc đang trên bờ lung lay.
Chúng tôi cưới nhau 10 năm, có với nhau hai mặt con, bạn bè đồng nghiệp, anh chị em hai bên nội ngoại đều mừng thầm vì tôi có chồng “vàng mười”, anh thương vợ, thương con, chu toàn việc nhà lẫn cả việc chăm sóc con, đến việc nhỏ là cuối tuần rửa xe cho vợ anh cùng làm luôn, đi làm về nấu ăn, phụ vợ phơi đồ, làm tất tần tật mọi việc một cách vẹn tròn. Trong lòng tôi lúc nào cũng cảm thấy thương anh gấp bội phần vì tất cả những việc anh làm. Việc nhà toàn vẹn, việc ở công ty anh cũng làm tốt, hai năm anh đã thăng tiến làm trưởng phòng của một tập đoàn đa quốc gia. Với tôi anh vừa là tình yêu lớn, vừa là niềm tự hào, đồng thời cũng là niềm may mắn lớn nhất được ban tặng. Chỉ cần đi công tác xa 2 hay 1 tuần anh đều goi điện về nhà, nhắc vợ đi ngủ sớm, dặn con vệ sinh răng miệng trước khi ngủ, gọi dậy đúng giờ để không đi học muộn. Tết đến, anh đưa tiề.n cho vợ biếu 2 hai mẹ đều nhau, gọi điện về hỏi thăm mẹ ruột thì cũng không quên dành thời gian gọi về hỏi thăm mẹ vợ. Chưa bao giờ tôi phải đối mặt với chuyện mẹ chồng nàng dâu hay chuyện chàng rể kém quan tâm nhà vợ, vì anh lúc nào cũng làm tròn mọi thứ, kể cả việc giúp tôi ghi điểm trong mắt mẹ chồng, lấy lòng em chồng.
(Hình minh họa)
Hạnh phúc ngỡ như vẹn tròn nhưng cuộc đời ai biết trước được bất ngờ. Sau kỉ niệm 10 năm ngày cưới được 1 tuần, sau chuyến công tác 3 ngày, anh đã trở về với khuôn mặt thất thiểu đầy lo âu, quỳ xuống xin lỗi tôi, mà không nói bất cứ lời nào khác, chỉ luôn miệng xin lỗi. Tôi cứ nghĩ công việc của anh gặp vấn đề, hoàn toàn không mảy may suy nghĩ đến chuyện mà anh sắp thú nhận.
Anh nói, 3 ngày nay không phải anh đi công tác mà là đi sắp xếp chuyện “trót dại” với cô gái lần trước anh quen khi công tác ở Vũng Tàu, anh thề có trời đất rằng anh hoàn toàn không có chút tình cảm nào với cô ta, càng không biết rằng anh đã ngủ với cô ta, cho đến khi tỉnh rượu. Những lần công tác trước anh chưa từng say rượu, chưa từng qua đêm với bất cứ người phụ nữ nào. Lần này, anh quen cô ta vì cô ta là thư kí của công ty đối tác. Nhưng không ngờ sau một đêm đó, đêm mà anh hoàn toàn không biết gì đó, cô ta bảo đã mang bầu với anh, anh giấu tôi chuyện này đã 9 tháng, và lần này cô ta sắp sinh con. Anh quỳ xuống chỉ để xin tôi tha thứ.
Tôi như chế.t ngất đi khi nghe anh thú nhận, dù trong lòng vô cùng đau khổ, tôi chỉ muốn anh hãy biến mất ngay khỏi mặt tôi, nhưng còn các con tôi, nhưng còn gia đình mà hai chúng tôi xây đắp nên bao năm qua sẽ thế nào? Khóc một trận tơi bời trước mặt anh, tôi quyết định sẽ giúp anh giải quyết chuyện này. Không thể để hạnh phúc bao năm của mình đổ xuống sông xuống biển, lại càng không muốn mất anh – người dù có lỗi nhưng đã vì tôi mà làm bao nhiêu việc, người đã cho tôi cảm giác hạnh phúc thật sự suốt 10 năm qua. Tôi sẽ cùng anh đối diện chuyện này.
Video đang HOT
Tôi tìm gặp cô gái kia, cô ta đúng là dạng không vừa, rõ ràng có điều gì đó không ổn trong chuyện chồng tôi “ngoạ.i tìn.h”. Cô ta thừa biết chồng tôi ở vị trí nào của công ty đối tác, vỡ lỡ chuyện này anh sẽ thế nào. Cô ta gần như giữ vị thế làm chủ cuộc nói chuyện, trong khi cô ta sắp đến ngày lâm bồn, lại là người phá vỡ hạnh phúc người khác.
Tôi thấy có vẻ như chồng tôi đang bị gài độ, hình như anh không hề biết về đêm “trót dại” đó. Vì vậy tôi hứa sẽ chăm sóc con cô ta, phụ cấp cô ta nuôi con, nếu thật đó là con của chồng tôi, và không có chuyện chồng tôi qua lại với cô ta để thăm nom con, trừ khi có sự có mặt của tôi. Cô ta cũng không vừa, dọa sẽ cho đứ.a tr.ẻ vào viện mồ côi.
(Hình minh họa)
Sau khi gặp cô ta thì 3 ngày sau chúng tôi được thông báo là cô ta đang ở bệnh viện để sinh con, hai vợ chồng tôi cũng vào viện, dù trong lòng vẫn rất giận anh, nhưng tôi không thể bỏ mặc anh lúc này. Chúng tôi chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cho một ca sinh nở, sau khi sinh con, tôi thấy rõ ràng đứ.a b.é chẳng có nét gì của chồng tôi cả, từ nước da cho đến mái tóc, tôi quyết định xét nghiệm ADN cho chắc chắc. May thay, kết quả cho thấy đứa con không phải con chồng tôi. Lúc biết được kết quả, tôi đã chạy đến ôm chầm chồng mình, rốt cuộc anh đã không làm tôi thất vọng, rõ ràng anh bị hại… Còn cô ta.. Chỉ lặng lẽ cuối đầu bẻn lẻn vì xấu hổ…
Như một “ta.i nạ.n nhỏ’ không mong muốn, tôi thấy mình may mắn vì vẫn còn giữ được niềm tin ở chồng, nếu không đủ bình tĩnh, tôi đã đạp đổ hạnh phúc của chính mình.
Theo VNE
Chồng tha thứ khi biết tôi Ngoạ.i tìn.h vì tìn.h dụ.c
Tôi đã phản bội chồng, vì say nắng. Chỉ một phút xao lòng, tôi đã nghĩ đến việc chia tay để nhẹ lòng. Nhưng anh vẫn tha thứ cho tôi, anh nói: "Mọi thứ vẫn có thể làm lại từ đầu, dù niềm tin đã bị lung lay. Tôi đã phản bội chồng, vì say nắng. Chỉ một phút xao lòng, tôi đã nghĩ đến việc chia tay để nhẹ lòng. Nhưng anh vẫn tha thứ cho tôi, anh nói: "Mọi thứ vẫn có thể làm lại từ đầu, dù niềm tin đã bị lung lay.
ảnh minh họa
Hãy coi đây là thử thách, để chúng ta tiếp tục sống những tháng ngày sau đó, vì con..."
Chỉ tại xa chồng...
Tôi đã có chồng và hai con, một trai, một gái. Chồng tôi làm nghề lái tàu viễn dương, hành trình của anh mỗi chuyến đi từ 6-8 tháng mới về. Tôi thật hạnh phúc vì chồng tôi dù ở xa nhưng lúc nào cũng quan tâm đến vợ. Anh thường xuyên hỏi han và chăm sóc tôi rất chu đáo. Anh chu cấp cho mẹ con tôi một cuộc sống khá đầy đủ về vật chất. Tôi đã mãn nguyện khi với quyết định kết bạn trăm năm với anh để xây dựng cuộc sống gia đình cùng anh.
Thế nhưng, vì cuộc sống xa cách nên những yêu thương giữa vợ chồng tôi cũng bị hoàn cảnh địa lý chia cắt. Nhưng tôi không tin vì lẽ gì đó mà tôi có thể phản bội chồng tôi, người đàn ông đã không quản gió sương vất vả, lênh đênh trên biển mấy tháng liền để kiế.m tiề.n lo lắng, chăm chút vợ con như thế.
Tôi gặp người tình trong đám sinh nhật cô em họ tôi. Cũng vì lâu rồi quấn quýt chăm sóc con, tôi cũng không có cuộc gặp gỡ người ngoài. Cuộc sống của tôi quá hạn hẹp, mọi quan hệ vì thế cũng bó gọn. Lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với anh, người đàn ông lịch sự, đẹp trai và là giảng viên một trường ĐH. Tôi bị cuốn hút bởi anh, như thể cuộc sống của tôi, mảnh vườn đã nắng hạn lâu ngày được gặp mưa.
Ban đầu, vì muốn thay đổi không khí, muốn cuộc sống của mình giao lưu và rộng mở hơn. Tôi đã đồng ý gặp anh. Ban đầu chỉ là những buổi cà phê, trò chuyện phiếm về cuộc sống. Nhưng cuộc sống nhiều khi không như mong muốn và không theo trật tự của nó. Tôi bắt đầu gặp anh nhiều hơn, không còn đơn thuần là uống cà phê, tán gẫu và chuyện phiếm nữa. Anh bắt đầu chăm chút tôi bằng những món quà giá trị, thể hiện sự quan tâm, chu đáo. Điều mà chồng tôi vẫn đáp ứng đủ cho tôi, nhưng về sự gần gũi, chân thành như thế này, tôi gần như không có.
"Lửa gần rơm" và sự cao thượng của chồng...
Các cụ nói đúng, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Tôi bắt đầu nghĩ tới anh mỗi ngày. Tôi thường xuyên nhắn tin, gọi điện và anh cũng đáp lại tôi bằng những lời yêu thương, hỏi han, săn sóc. Và tôi cũng bớt trống vắng hơn trong những chuyến đi xa của chồng.
Rồi tôi đã làm cái việc không đáng làm ấy, tôi đã phản bội chồng tôi trong một lần kháng cự yếu ớt với cám dỗ. Một lần. Hai lần. Và ba lần. Cho đến khi tôi không biết điểm dừng, không biết khi nào mới đủ can đảm để dứt khoát được với người tình.
Rồi điều bí mật ấy, cũng đến tai chồng tôi. Đàn bà khi yêu không giấu giếm được. Tôi cứ phơn phởn, con cái gửi bà ngoại, để rảnh chân cho những cuộc hò hẹn ngọt ngào. Không biết chồng tôi nghi ngờ, hay linh cảm. Nhưng anh đã biết sự việc, anh biết tên, nơi làm việc, số điện thoại của người tình tôi. Không đán.h ghe.n, không cãi vã. Anh hút thuố.c suốt đêm anh ở nhà. Tôi nhìn rõ nỗi thất vọng trong đôi mắt anh. Hẳn lúc đó, chồng tôi phải đấu tranh dữ dội lắm, giữa lý trí và tình cảm.
Sáng hôm sau, anh đón tôi đi uống cà phê. An im lặng và hầu như trên gương mặt sạm đen vì nắng gió của anh không có gì thay đổi nhiều, chỉ có đôi mắt là u uẩn. Anh hỏi tôi: "Em và tay kỹ sư đó, lâu chưa?". Tôi suýt bật khóc vì xấu hổ. Những câu hỏi của anh cứ xoáy vào tôi, như muốn tìm sự chân thành còn sót lại.
"Em xin lỗi, em đã sai rồi", tôi gục mặt xuống bàn khóc. Chồng tôi nhìn tôi rất lâu, không nói gì. Cuối cùng, không khí căng thẳng của hai vợ chồng được tháo gỡ, anh nói: "Chúng ta bỏ nhau thì quá dễ, phải không em? Nhưng sống với nhau hạnh phúc mới khó. Vì còn các con nữa, anh muốn chúng ta hãy sống vì con." Tôi không tin vào tai mình nữa, như thể tôi vừa tháo bỏ một sợi xích rất chặt thít vào cổ mình. Cảm giác có tội lớn mà được tha thứ, tôi thấy như được sống lại, bởi nguy cơ tan vỡ gia đình đã không còn nữa. Tôi đã giữ được anh, đúng là "gương vỡ lại lành"...
Hôm đó, anh đã tâm sự với tôi, sẽ không đi xa nữa. Anh sẽ xin lên bờ, dù thu nhập thấp hơn, nhưng được gần vợ con. Mọi thành công đều có cái giá của nó. Tôi thấy lòng mình như ấm hơn, khi anh đã gánh bớt cho tôi nỗi hoang mang, cùng san sẻ với tôi lỗi lầm đáng tiếc trong đời.
Theo VNE
Chồng ơi, em sắp đi ngoạ.i tìn.h rồi Nếu như anh không thay đổi, em phải đi vào con đường sai lầm mà em chấp nhận dù có hậu quả gì đi chăng nữa. Trước đây, em yêu anh thế nào chỉ có anh là người hiểu rõ nhất. Em đã từng yêu 1-2 người trước anh, nhưng chưa có người đàn ông nào lại khiến em si mê như em...