Khi chị em “mất hứng” với chồng
“Mất điện”, “tụt hứng”, “thấy mình rỗng rệu, trì độn và vô cảm”… đó là cách mà chúng ta hay nói về việc cảm hứng biến mất.
Mà tệ thay với phụ nữ chúng ta, cảm giác mất hứng thật tệ hại…
Bỗng một ngày mất hứng
Một chiều nọ, cô em gái của tôi xuất hiện với khuôn mặt tối om om, trông già đi đến cả dăm tuổi. Hỏi cái gì cũng lắc. Thở dài thườn thượt. Ngáp. Hồi lâu mới đáp: Tự dưng chán và mất hứng.
Cô em tôi đã từng sống vô cùng bản năng, tính cách rõ ràng và truyền cho tôi không ít cảm hứng. Nhưng lấy chồng xong thì khác.
Cô ấy tự dưng “sang chảnh” đến độ khó hiểu (vì chồng sang nên mình phải sang theo), đi đâu cũng phải resort, nhà hàng. Nghe thì hoành tráng, nhưng cứ thế mãi nên dễ chán, chưa kể cô còn vô tình loại bỏ dần cơ số bạn bè cũ trước đây quen lê la quán xá, khám phá vị mới.
Và đỉnh điểm, cô nàng bảo tôi: “Em nghĩ nhà em nên ra nước ngoài sống!“. Lý do: Cuộc sống ở đây ngày càng nhạt nhẽo, không có cảm hứng và đơn độc!
Câu chuyện của cô em gái tôi không phải là trường hợp đặc biệt. Khi tôi dạo qua Facebook mới thấy câu chuyện mất hứng của các chị em mới thực sự là đa dạng. Có người mất hứng với chồng, đột nhiên thấy chán lè chồng mình ra, thấy cái gì chồng làm cũng đều ngứa mắt hết cả, khó chịu.
Có người mất hứng trong công việc, cứ đến cơ quan là cảm thấy ngột thở, thấy mặt ai cũng đáng ghét. Có người mất hứng với chính bản thân mình, thấy chán cả bản thân mình. Và những người chán chồng, chán việc, chán cả bản thân thì nhiều vô khối.
Tôi tự hỏi, liệu có lúc nào tôi cũng mất hứng như họ không? Đang rất yêu chồng bỗng một hôm trở nên khó chịu dù anh ấy chẳng làm điều gì lỗi lầm cả. Đang rất yêu công việc bỗng một hôm không muốn đi làm. Chỉ muốn nằm nhà tự kỷ. Hay với chính bản thân khi chợt cảm thấy trống rỗng, nhàm chán và cũ rích? Nếu tôi như vậy, tôi sẽ làm sao?
Làm thế nào để lấy lại cảm hứng? (Ảnh minh họa)
Công cuộc tìm lại cảm hứng
Video đang HOT
Thông thường, khi rơi vào trạng thái trống rỗng, vô phương hướng này hay buồn chán toàn tập, tôi nhận thấy phụ nữ thường có hai hướng giải quyết. Một là nghỉ ngơi thư giãn và đầu óc thả lỏng hoàn toàn, chờ cảm hứng trở lại. Hai là làm việc hoặc hoạt động với cường độ gấp đôi, gấp ba hiện tại, miễn là không phải làm những việc khiến mình đang mất hứng thú.
Kiểu của cô em tôi có thể ở dạng 2 (tôi nhận định như vậy sau khi nghe cô ấy thuyết trình về việc sang “bển”, cô sẽ học việc mới, sẽ đi kinh doanh ra sao…).
Một cô bạn khác của tôi trong trạng thái chán chồng cao độ, thấy tù túng và khao khát tự do đã xách vali theo một hội phượt trên mạng đi du lịch suốt 2 tuần để giải tỏa. Cô ấy bảo: Đã thoát là thoát luôn thể, đi với người không quen biết, cho nó mới mẻ và thư giãn.
Một cô bạn khác, vì thấy công việc đang trở nên bức bí, phong độ tụt giảm, sếp không hài lòng, chưa kể mâu thuẫn và sự bất mãn với sếp ngày càng tăng, nàng thẳng tay rũ bỏ buồn chán bằng cách mặc kệ, gác công việc ấy sang một bên.
Vốn năng động và giỏi quan hệ xã hội, nàng nhận việc ngoài làm thêm thâu đêm suốt sáng, kinh doanh online kiếm đồng ra đồng vào, miễn sao không phải làm việc nhiều với sếp để lại nhắc tới vấn đề khiến nàng hoang mang tột độ. “ Bận việc khác sẽ giúp mình đỡ có thời gian nghĩ tới chuyện mất hứng thú!“.
Nhưng kết quả của một loại liệu pháp này là chán vẫn hoàn chán, và tự kỷ có dấu hiệu tăng!
Như cô em của tôi, chẳng cần tôi phản bác, chồng cô ấy cũng thốt ra một câu rằng: “Ngay ở nơi mình sinh ra, mình hiểu nhất, em còn không tìm được cảm hứng để thấy vui hơn, làm sao nghĩ mình có thể tìm thấy ở chốn xa lạ như thế?“.
Rốt cuộc, chán vẫn hoàn chán, vì tương lai nước ngoài cô ấy vẽ ra xem chừng còn cám cảnh hơn cuộc sống “phong lưu kiểu buồn buồn” bây giờ!
Cô bạn đi phượt của tôi, có lẽ cũng hơi đen đủi khi chuyến đi của nàng rơi ngay vào một hội 15 người thì có đến 4 cặp vợ chồng, mà cặp nào cũng hạnh phúc đến phát thèm. Ngày nào bạn tôi cũng ngồi ngóng điện thoại của chồng vì thấy lạc lõng quá, nhưng khi thì mất sóng, khi thì chồng hồn nhiên bảo: Ơ hay, anh tưởng em stress thích đi chơi không muốn ai quấy rầy nên anh không gọi.
Chuyện nhà người khác vui vẻ với nhau chỉ khiến tinh thần bạn tôi down nặng nề thêm, lại còn chẳng biết kể với ai suốt 2 tuần trời. Khi về, chỉ số trống trải và hụt hẫng của nàng còn tăng thêm đáng kể.
Với trường hợp ôm việc bên ngoài như cô bạn tôi nói trên, thì kết quả là nàng suy kiệt vì quá tải công việc. Mà như vậy, làm gì có việc nào nàng làm được như ý? Trong khi việc chính mỗi khi nhắc đến lại như chạm phải cái nhọt lâu ngày nhức nhối, khiến nàng bất lực lại hoàn bất lực.
Buông việc quá lâu, nàng quay lại và thấy chóng hết mặt vì sự biến chuyển của nó. Sếp thấy cách nàng phản ứng, cũng lắc đầu ngao ngán!
Liệu có thể sống không cảm hứng? (Ảnh minh họa)
Không cảm hứng thì đã sao?
Bởi tôi từng luôn tôn sùng chủ nghĩa sống bản năng và làm việc bằng cảm hứng nên tôi vẫn nghĩ đến khoảnh khắc một ngày cơn hứng khởi, sự nhiệt huyết sẽ bỏ tôi đi. Tôi nghĩ điều này vào lúc tôi cảm thấy dôi dư sức lực và tươi tỉnh nhất.
Tuy nhiên, tôi thay đổi suy nghĩ này khi đọc một câu chuyện về việc thả diều: “ Diều bay lên cao, ở nguyên trên bầu trời tự do với nắng và gió, đó là do sợi dây diều chứ không phải do gió. Khi ra khỏi tầm tay người thả diều, diều tự bay cao cùng gió, chứ không phải gió đưa diều lên. Không tin bạn thử cắt dây diều xem, dù trời đầy gió, thì cánh diều cũng loạng quạng mà rơi xuống đất“.
Diều là hình ảnh của tự do và sức bật không biên giới trong mỗi con người. Gió là cảm hứng, là thứ hỗ trợ ban đầu. Dây diều là khuôn khổ trách nhiệm và nguyên tắc riêng của mỗi người đặt ra cho riêng mình và tự biết cách thực hiện nó. Và dù có hứng hay không có hứng, điều bạn nghĩ đến là phải để mình “bay” một cách có kỷ luật và trách nhiệm.
Vậy thì, tôi sẽ thử hình dung “cảm hứng” dưới một cách khác, giống như động lực. Như bạn từng điên cuồng làm việc vì mê một chiếc xe hơi và muốn kiếm đủ tiền để mua nó. Nhưng khi đủ tiền, có thể bạn lại chẳng mua nó nữa, vì có vẻ như bạn đã có một động lực mới, một giấc mơ mới khác đi.
Điều đó không đáng tiếc, vì giá trị là ở chỗ, bạn lại có cảm hứng – động lực, để biến công việc của mình thành một hành trình thú vị không ngừng nghỉ.
Nếu bạn coi cảm hứng như một thứ bùa ngải, khiến người ta bị nghiện, bị quen, và thiếu nó thì người ta trống trải và chán nản thì hãy nghĩ lại và đừng để bị phụ thuộc vào nó nữa.
Hãy nghĩ nó là công cụ giúp bạn hành động, chứ không phải thứ mà không có nó bạn sẽ không có gì cả, không làm được gì cả. Cảm hứng có thể giúp bạn bay cao, làm tốt hơn, trở nên mạnh mẽ hơn.
Song nếu bạn ý thức về trách nhiệm với bản thân, với gia đình, với công việc yêu thích bạn đã lựa chọn, với cuộc sống dù biến động nhưng bạn chưa bao giờ hết thiết tha, thì tôi đánh cược rằng bạn sẽ ổn ngay cả khi cảm hứng đi vắng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chỉ 'lên đỉnh' khi có... phim sex
Sở thích quái đản này của chồng luôn khiến Giang cảm thấy bối rối. Bởi từ chối thì chồng "mất hứng", mà chấp nhận thì cô không thể nào chịu nổi...
Hồi mới cưới nhau, chồng Giang đã tậu một dàn DVD xịn bỏ ngay ngắn trong phòng ngủ. Cô thắc mắc không hiểu chồng định làm gì, bởi ở phòng khách cũng đã có rồi, cần thì đưa vào chứ sắm sửa làm gì cho tốn tiền. Chỉ sau một thời gian sống chung, cô mới biết việc làm của chồng mình là có ý đồ.
Khi Giang bắt đầu quen với việc có gia đình, Quân mới bộc lộ những thói quen "lạ". Anh liên tục mua đĩa sex về để hai vợ chồng cùng "giải trí". Lần đầu tiên chứng kiến những cảnh mùi mẫn, ướt át trên phim, Giang đã nổi cả da gà. Cô không phủ nhận là, sau khi xem xong những cảnh ấy, quả thực chuyện ái ân của hai vợ chồng có hưng phấn hơn. Nhưng chồng Giang lại lạm dụng việc xem phim một cách quá đà. Đêm nào "yêu" vợ, anh cũng phải bật một vài đĩa để vừa "yêu" vừa "giải trí".
Giang cũng đã thẳng thắn trao đổi với chồng. Nhưng Quân lại "thú thật" với vợ là: "Nếu không xem phim ấy trong lúc yêu, anh không thể "lên đỉnh" được". Mà quả thật, có nhiều hôm bị vợ cấm, Quân cứ như người mất hồn, yêu đương chẳng còn nồng nhiệt, được một, hai "hiệp" đã ỉu xìu.
Thấy tình cảnh của chồng quá tội nghiệp, Giang đành chậc lưỡi chiều chồng. Được lời như cởi tấm lòng, Quân tha hồ mua thêm phim mới về để cho vợ cùng "rửa mắt". Điều đáng nói là, cấp độ của phim càng ngày càng nặng. Đến nỗi người có gia đình như Giang mà vẫn cảm thấy sốc khi chứng kiến những hình ảnh ân ái quái đản ấy.
Phim càng "nặng", Quân càng thích và có hứng thú với chuyện gối chăn.
(Ảnh minh họa)
Nhưng Quân thì khác, phim càng "nặng", anh càng thích và có hứng thú với chuyện gối chăn. Giang liên tục phải chiều chồng bằng nhiều tư thế "lạ". Bởi "kinh nghiệm" chồng cô học được qua các bộ phim quá phong phú. Có lần Quân còn thủ thỉ, bảo vợ "yêu" theo kiểu bạo dâm, nghĩa là cũng có dây thừng trói vào thành giường, cũng có roi da quất vào người, v.v... Giang biết rõ những cảnh ấy nên kiên quyết từ chối. Thuyết phục vợ mãi không được, Quân đành phải chấp nhận "yêu" theo cách thông thường.
Rắc rối nữa là, cứ mỗi lần "hành sự", Giang cứ bị phân tâm vì những tiếng rên rỉ trong các bộ phim. Nhiều lúc cô không phân biệt được mình đang "yêu" hay đang đóng phim giống các diễn viên. Bởi cách "yêu" của Quân khá giống với những tập phim mà hai vợ chồng xem mỗi lần ân ái. Hơn nữa, cứ đến lúc nào "lên đỉnh", mắt chồng cô cứ dán vào cái màn hình to tướng, chẳng thèm để ý vuốt ve hay hôn hít vợ gì cả.
Nhiều lần Giang dỗi chồng vì hành động vô tâm ấy. Quân cũng biết mình sai, rối rít xin lỗi vợ. Nhưng đâu rồi lại hoàn đấy, bởi khi đang "lên đỉnh", Quân chẳng nhớ gì cả, anh chỉ biết lúc đó, thị giác của mình được thỏa mãn khi nhìn vào những cô nàng bốc lửa trên ti vi.
Ngoài đời, Quân là một người đàn ông có phong thái đạo mạo, nhưng trong phòng ngủ, anh lại lột xác hoàn toàn. Quân thích những hình ảnh khêu gợi đến cực độ, thứ hình ảnh mà mới nhìn vào, người ta đã bị kích thích liền. Thế nên, chẳng có gì lạ khi anh "sưu tập" cả đống đĩa sex nặng. Bởi chúng là "vị cứu tinh" của Quân khi lên giường, không có chúng, Quân thấy chuyện gối chăn cứ nhàn nhạt sao đó.
Chỉ có Giang mới là người phải chịu đựng. Bởi càng ngày, cô càng thấy chồng mình lệch lạc bởi sở thích quá quái đản. Thỉnh thoảng hai vợ chồng xem phim sex để tăng hưng phấn tình dục thì chẳng có vấn đề gì, đằng này, lần nào "yêu" chồng cô cũng xem khiến Giang bị "bội thực hình ảnh". Có những cảnh đến Giang cũng không thể nào xem được, vậy mà Quân cứ một mực khen "hay thế!".
Những bất đồng bắt đầu xảy ra giữa hai vợ chồng Giang, nhất là khi đứa con gái 5 tuổi tự tiện vào phòng bố mẹ bật đĩa để xem hoạt hình. Thấy con gái bỗng dưng khóc thét lên, Giang hoảng hốt chạy vào thì thấy trên màn hình ti vi to tướng là cảnh hai diễn viên đang "yêu" nhau với mức độ "nặng" khủng khiếp. Sau sự cố ấy, Giang nhất quyết bắt chồng dọn dẹp cái đống đĩa "bẩn" ấy đi.
Nhưng dọn đi được một thời gian, chồng Giang lại mua về đống đĩa mới, bởi trong thời gian không có phim sex, chuyện ân ái của hai vợ chồng Giang chán không thể tả. Và dù không hài lòng lắm nhưng Giang cũng đành chấp nhận, bởi trước mắt, cô chưa tìm ra biện pháp giải quyết tối ưu cho cái thói quen quá kỳ quặc của chồng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giải phóng bản năng của nàng Tuy nhiên, để không đơn thương độc mã trong vườn tình ái, bạn cần biết cách làm cho bạn tình cùng thể hiện ham muốn của mình. Vài chiêu mà Askmen đưa ra có thể giúp các anh có được điều mình muốn: Mua đồ lót Đây là chiêu thức khá hữu hiệu nhưng không dành cho anh em thiếu gu thẩm mỹ...