Hừng hực khí thế đi đánh ghen, định cho ả một trận thừa sống thiếu chết, nhưng kết quả lại phải bỏ tiền mua sữa cho đứa bé ấy…
Nhà có 2 chị em gái nên em và chị thương nhau lắm, có gì cũng kể cho nhau nghe. Chị gái hơn em 5 tuổi, hiền lành xinh xắn nên hồi còn con gái có nhiều trai thành thị theo đuổi lắm mà chị chẳng ưng ai.
Sau này chị yêu một anh cùng học cấp 3 với. Anh này xếp vào diện nghèo nhất so với những người yêu của chị. Thế nhưng đúng là cái duyên cái số thế nào, chị ấy cứ ’say’ rồi nhất quyết lấy anh cho bằng được.
Cưới xong vợ chồng anh chị phải đi thuê nhà một thời gian. Được cái chị gái em chịu khó lại có năng lực. Nên ngoài việc công ty còn đá thêm làm ngoài nên cũng kiếm được.
3 năm sau cưới, chị ấy cũng mua được căn chung thu nhập thấp trả góp trong vòng 10 năm. Anh rể em thì cũng chỉ làm lương tháng 7- 8 triệu, đâm ra kinh tế tài chính trong nhà hầu như 1 mình chị gái em lo hết. Vậy mà ông anh rể em có biết điều đâu, lúc nào cũng gia trưởng bảo thủ sống ích kỷ vô cùng.
Nhà anh rể thì ngược lại với nhà em, toàn con trai không có con gái. Vì thế cưới chị em về, lúc nào ông ấy cũng đặt nặng chuyện con trai con gái. Đợt mới cưới, mấy anh chị em đi ăn với nhau, trước mặt tất cả mọi người lão hùng hồn tuyên bố.
- Riêng ai chứ nhà anh trước giờ thành lệ rồi. Con đầu lòng bao giờ cũng là con trai, sau rồi đứa thứ 2 muốn sao cũng được.
Thật tình khi ấy em cũng cứ ngỡ anh rể nói đùa, song về sau hỏi chị mình mới biết lão nói thật.
- Khổ lắm em ạ, từ ngày biết chị mang bầu con gái, anh ấy cứ dằn vặt nhiếc móc chị bảo không biết đẻ thì đừng trách chồng đi kiếm người đẻ hộ.
Nhìn chị gái tấm tức khóc mà em thương tới đứt ruột. Không ít lần em định tìm anh rể nói chuyện mà chị ấy cứ gàn không cho bảo tự sẽ giải quyết.
Lo giữ chồng, chị đẻ đứa thứ nhất chưa đầy năm đã mang thai đứa thứ 2. Tiếc rằng ông trời không hiểu lòng người lại ban cho chị cô công chúa nữa. Vậy là anh rể quay ra cặp bồ. Ngày phát hiện chồng có người đàn bà khác, chị ấy khóc lóc vật vã nhìn đến khổ.
- Chính xác anh ấy cặp bồ không? Sao chị biết?
- Sao lại không chính xác. Chính bạn thân của anh ấy thương mẹ con chị mới kể cho chị nghe. Thấy bảo ả ấy còn đang mang bầu con trai cho hắn. Cũng chỉ vì chị không đẻ được con trai nên hắn mới đối xử với chị như vậy.
Nghe tới đây đúng là em tức nổ đom đóm mắt.
Video đang HOT
- Thế mà chị còn ngồi đây khóc à. Chồng cặp bồ thì phải tìm đến mà đánh ghen cho chúng nó ra cám đi chứ. Đi, chị đưa địa chỉ đây, em đưa chị tới cho con đó trận.
(Ảnh minh họa)
Lập tức em dắt xe đưa chị gái đến địa chỉ nhà ả kia. Máu điên dồn hết lên não. Lúc ấy trong đầu em chỉ nghĩ làm sao cho con đó một trận tơi bời hoa lá thì thôi. Tới phòng trọ của ả, nhìn của không khóa em hùng hổ lao vào, nghiến răng: “Cái thứ trơ trẽn cướp chồng đâu rồi, ra đây bà xem xem”.
Vẫn thấy im ắng không động tĩnh, em tiến sâu vào trong thì thấy ả đang nằm giường ôm con khóc. Nghe vẻ gặp chị em em, ả không quá hoảng sợ: “Chị là,… vợ anh Long phải không?”
Em cũng chẳng buồn quan tâm sao ả nhận ra chị gái em, nhưng nhìn bộ dạng của ả làm em có chút lăn tăn. Nhìn đứa bé đỏ hỏn trên tay ả, em đoán ả vừa sinh được vài ngày.
- Em biết sớm muộn cũng sẽ có ngày này. Là em có lỗi với chị, chị muốn xử em thế nào cũng được. Chỉ xin chị thương lấy con em mua cho nó hộp sữa. Trẻ con vô tội vậy mà đẻ ra đã không được chồng chị nhận. Lúc đầu em siêu âm tưởng con trai nên hắn hứa hẹn sẽ chăm sóc mẹ con em. Ngờ đâu em đẻ ra là con gái, vậy là hắn rũ bỏ con, không chu cấp cho em đồng nào. Trong khi em đang thất nghiệp. Con em đói sữa mấy ngày nay rồi. Con bé khóc khản tiếng từ đêm qua tới giờ…
Ả quỳ sụp xuống chân chị gái em khóc nấc, đứa nhỏ trên giường giật mình cũng khóc. Chị gái em thần người 1 lát rồi thở dài rút ví bảo em:
- Em chạy ra đầu phố mua cho con bé hộp sữa với bịch bỉm.
- Chị… sao chị…
- Thôi em ạ… cô ta cũng có hơn gì chị. Đứa nhỏ vô tội…
Nói rồi chị ấy chạy vào bế con bé lên dỗ, thay tã cho nó. Ả kia trẻ người lại đẻ lần đầu không có kinh nghiệm nên không biết chăm con, đến cái tã không biết quấn để nó khóc lạc cả giọng. Chị em lại ngồi chỉ bảo từng ly từng tí.
- Nhìn cô cũng có tới nỗi nào đâu mà phải cặp bồ kiếm sống. Thôi, giờ có con rồi phải thay đổi cách sống đi, phải có trách nhiệm với con. Còn với hắn, cô cũng như tôi, không trông mong gì được đâu.
Đứng ngoài nghe chị an ủi à mà em trào nước mắt, nghĩ vừa thương chị lại vừa thấy cay đời. Cả hai người đàn bà ngồi trước mặt em đều khốn khổ khốn nạn vì 1 gã đàn ông tồi. Ngẫm lại mới thấy số phận đàn bà chúng mình thật quá hẩm hiu các mẹ ạ!
Thư kí quyến rũ chồng, tôi điên tiết định đánh ghen nhưng may thay chồng lại ra chiêu trước khiến ả tẽn tò bỏ đi
Bao năm làm vợ anh, em chưa từng bao giờ phải lăn tăn, nghi ngờ tình cảm chồng dành cho mình. Nói chung với anh, em đặt niềm tin tuyệt đối bởi dù gì chúng em đã trải qua gần chục năm yêu đương tìm hiểu mới nên duyên vợ chồng.
Cộng thêm 5 năm kết hôn, Khang luôn thể hiện cho em thấy anh là chỗ dựa vững chắc của cả đời em. Thế mà mấy tháng nay, đời sống gia đình em bị xáo trộn kinh khủng. Tất cả chúng chỉ vì ả thư ký chồng em mới tuyển về công ty anh làm.
Ả ta hơn em 1 tuổi, nghe đâu đã ly hôn nhưng nhìn nóng b ỏng, rực lửa lắm, chẳng ai nhận ra ả từng lấy chồng. Hầu hết đàn ông trong công ty anh đều mê mệt ả. Vậy song, người ả nhắm tới lại duy nhất chồng em - giám đốc điều hành công ty.
Ả biết giám đốc của mình đã có gia đình nhưng vẫn quyết tâm tấn công bằng được. Ngày trên cơ quan õng ẹo lượn lờ hết vờ chồng em hướng dẫn công việc, lại, chỉ bảo phần mềm. Tối còn ậm ờ viện lý do nhắc nhở công việc sếp gửi tin nhắn liên tục.
Nói chung mấy cái bài đó làm sao ả qua mắt được em cơ chứ. Có điều em bực cái là lão nhà em biết ả thuộc diện đong đưa thả thính rồi mà cứ lao vào nhắn tin, giúp đỡ ả nhiệt tình hết nấc. Điên quá em cằn nhằn thì lão bảo:
- Ô hay, cấp dưới chưa biết việc mình phải hướng dẫn người ta chứ.
Lý do chính đáng quá rồi, em biết nói lại gì ngoài hậm hực quay đi.
Có lần em mang cơm tới cho chồng, thấy em ả kéo vào nói chuyện như thể thân quen lắm:
- Ui, anh Khang nhà chị đúng là mẫu đàn ông lý tưởng. Đời này em cũng chỉ mong kiếm được người chồng như anh ấy. Hay chị em mình chung chồng đi.
Em nghe xong mà tím tái mặt mày, nhưng ả thì như không.
(Ảnh minh họa)
Cho đến tối hôm thứ 6 tuần trước, chồng em có việc ở lại cơ quan, ả kia thấy sếp về muộn thế là cũng ở lại. Đợi nhân viên công ty về hết, ả đi pha trà cho lão. Đi gần tới bàn sếp, ả cố tình vờ vấp, ngã dúi vào lòng chồng em làm áo anh ướt sạch. Thế là ả vội vàng lấy khăn giấy ra lau:
- Ui, chết... em xin lỗi. Em vụng quá. Để em lau cho anh... hay sếp cởi luôn áo ra để em sấy khô ạ.
Miệng nói, tay ả đã thoắt thoắt cởi hàng cúc sơ mi của sếp. Thấy anh không nói gì, ả tủm tỉm cười, rồi đưa tay lên vuốt ve khuôn ngực vạm vỡ của chồng em, mắt bắt đầu chớp chớp, rồi nhắm nghiền tìm bờ môi n óng bỏng trước mặt.
Chẳng hiểu trời đất run rủi thế nào, đúng lúc đó em gọi hỏi lão sắp về chưa để vợ đợi cơm.
- Anh sắp về rồi,.... đợi anh tí.
Lập tức chồng em bỏ ả ra khiến mặt ả tẽn tò, hậm hực. Chồng em thấy vậy quay lại cười.
- Thôi, về đi... mai anh bù lại cho.
Thế là sáng mai ả ta lại hí hửng tới từ sớm nghĩ được ăn quà bù của sếp thật, ngờ đâu vớ luôn tờ quyết định nghỉ việc trên mặt bàn. Ả trợn mắt hỏi:
- Anh ơi, như vậy là sao?
Lúc ấy lão nhà em mới hớn hở cười.
- Thì tôi chính thức cho cô nghỉ việc. Cô vi phạm đạo đức nhân viên công ty. Dám quấy rối sếp.
Nói rồi chồng em giơ điện thoại có mở sẵn đoạn clip mà anh ghi lại cảnh tối qua ả a li mơi mơi giám đốc khiến ả đỏ gay mặt, hiểu ra vấn đề. Cay cú, ả xách túi rời khỏi công ty.
Lúc ấy lão nhà em mới điện thoại về kể hết mọi chuyện cho vợ nghe. Chồng em bảo, hôm mà ả đó 'đề nghị' chung chồng với em, anh đứng ngoài đã nghe được mọi chuyện. Thấy ả trơ trẽn quá, anh mới hạ quyết tâm dạy cho ả bài học. Và chồng em đã làm thế đó. Nghe lão kể mà em thấy hả lòng hả dạ ghê...
Nửa đêm nghe tiếng rục rịch ở sân thượng, tưởng có trộm, tôi mang đèn pin ra xem thử, ngờ đâu mặt mày tái mét chạy xuống Tới ở nhà anh trai được một tháng mà đã chứng kiến cảnh tượng "đỏ mặt đỏ mày", tôi chẳng biết phải nhìn mặt anh chị thế nào nữa? Là thế này, tôi mới xin được việc làm ở thành phố. Ban đầu tôi đi đi về về nhưng đi đoạn đường 80km mỗi ngày thật sự rất mệt. Thấy em gái chạy...