Hứa hẹn cuối năm cưới, vừa về quê 2 tháng, bạn gái đã nhận lời yêu người khác
Không chỉ bạn gái mà bố mẹ cô ấy cũng bao che để tìm người yêu mới cho con gái họ. Tôi về tìm, tất cả đều coi tôi như người dưng…
ảnh minh họa
Sau 1 tuần say mèm, bất mãn với cuộc đời, hận người tình, cuối cùng tôi cũng cố gượng dậy sau nỗi đau bị phản bội này. Mọi thứ đến quá nhanh, trong một tình cảnh mà tôi không thể nào lường hết được. Nhưng giờ không còn sự lựa chọn nào khác cả, tôi chỉ biết chấp nhận mà thôi.
Nếu chỉ yêu đương đơn thuần, có lẽ tôi đã không đau khổ nhiều đến thế. Bạn bè động viên bảo tôi đừng dại thế, mới 27 tuổi, còn trẻ, sao phải vì một cô gái không ra gì mà hủy hoại đời mình. Nhưng sao cứ nghĩ đến những năm tháng qua tôi lại không cầm được nước mắt. Tôi vốn là người sống tình cảm và nặng về quá khứ…
Ảnh minh họa
Tôi với cô ấy yêu nhau được 4 năm rồi. Chúng tôi quen nhau từ năm thứ nhất đại học. Mối tình sinh viên ngọt ngào, mơ mộng lắm. Mặc dù khi đó còn khá trẻ nhưng tôi luôn xác định sẽ cưới cô ấy làm vợ. Sang năm thứ hai, tôi còn chủ động xin đi làm thêm để có tiền. Số tiền kiếm được tôi giúp bạn gái sinh hoạt, chi tiêu. Thậm chí khi dư giả tôi còn đưa cô ấy đi du lịch ngắn ngày. Biết bao kỉ niệm giữa hai đứa không làm sao mà kể hết.
Vì yêu nhau lâu nên tôi về nhà bạn gái chơi khá nhiều lần. Bố mẹ cô ấy quý tôi lắm. Có lẽ cũng bởi tôi si mê cô ấy nhiều nên hai bác cũng cảm động. Hai bác còn động viên chúng tôi cố gắng học tập, kiếm việc làm, sau này ổn định thì cưới.
Thấm thoát chúng tôi cũng tốt nghiệp. Tôi yêu nên muốn cưới sớm. Lúc này bạn gái tôi khóc lóc kêu rằng không muốn lấy chồng xa, không muốn về quê chồng. Tôi cũng hiểu cho cô ấy. Chúng tôi ở xa nhau nhiều quá, thân con gái không một ai muốn phải lấy chồng xa cả.
Video đang HOT
Tôi tính đến việc hai đứa ở lại thành phố lập nghiệp. Ban đầu bạn gái tôi đồng ý nhưng sau cô ấy lại thay đổi. Tôi về nhà gặp bố mẹ bạn gái để cùng bàn tính. Hai bác bảo muốn tôi về đây sống luôn. Về đây hai bác xin việc cho cả hai đứa, lại gần bố mẹ vợ sẽ tiện chăm nom con cháu cho thay vì sống bơ vơ trên Thành phố. Để tạo điều kiện, hai bác bảo sẽ không bắt tôi ở rể, hai đứa sẽ tạm thời thuê nhà ở riêng bao giờ có điều kiện thì mua.
Lúc đó tôi cũng hơi ái ngại. Bạn bè bảo tôi là đàn ông, đã chiều bạn gái tới mức không bắt về quê chồng làm dâu, sống ở thành phố, giờ lại còn định về quê vợ ở thì chẳng ra sao. Nhưng vì quá yêu, tôi quyết định gạt bỏ mấy cái suy nghĩ đó. Quan trọng là vợ chồng hạnh phúc bên nhau chứ ở đâu quan trọng gì.
Thế là tôi đồng ý. Trước mắt do chưa xin được việc cho tôi nên bạn gái về quê tìm việc trước. Nhờ có người quen, nên chỉ 1 tuần sau cô ấy đã được nhận đi làm. Tôi mừng lắm, nghĩ một đứa ổn định thì sẽ nhanh chóng lo liệu được cho tương lai.
1 tháng tôi về thăm cô ấy 2 lần. Tháng đầu tiên còn vui vẻ, bình thường. Đến tháng tiếp theo, khi tôi về có nghe mọi người bàn tán có anh nào đó đang theo đuổi, tán tỉnh cô ấy. Anh ta đến nhà chơi nhiều lần, còn ở lại ăn cơm nữa. Biết chuyện tôi nổi cáu, cãi nhau với cô ấy. Trước đây bạn gái tôi rất hiền nhưng không ngờ lần này cô ấy cãi cự rất hăng.
Thái độ phản kháng đó càng khiến tôi cay cú vì nghĩ bạn gái có tình cảm với người mới. Giận quá mất khôn, tôi thậm chí còn nói: “Em mà không dừng chuyện gặp gỡ người kia lại thì chia tay đi”. Vậy mà cô ấy đồng ý ngay tắp lự.
Tôi giận cắt liên lạc mấy hôm. Vậy mà chỉ ít bữa sau đã nghe tin cô ấy có người yêu mới, sắp cưới tới nơi. Tôi choáng quá. Tôi tìm về tận nhà để hỏi cho ra nhẽ. Bố mẹ cô ấy cũng thờ ơ, lạnh nhạt tỏ ý không muốn tiếp tôi. Mẹ bạn gái còn nói: “ Nó bảo cháu đòi chia tay, rồi còn không điện thoại nhiều ngày. Em nó là con gái không thể mạo hiểm được, giờ có người đặt vấn đề nó phải nhận lời thôi. Chính anh là người nói chia tay có phải nó đâu”.
Ảnh minh họa
Tôi chết lặng. Nhiều ngày sau tôi mới lân la dò hỏi được lí đó thực sự là vì cả gia đình cô ấy không muốn cho lấy tôi. Họ sợ tôi đồng ý về bên đó sống chỉ là tạm thời, sau này cưới rồi không chừng tôi lại kéo vợ về bên quê. Còn nếu tôi cũng vẫn ở đấy thì thân cô, thế cô, so với gia đình người kia sống tại đấy không bằng được. Vậy là tất cả bàn nhau để quay lưng lại với tôi như thế đấy.
Theo 2sao
Đàn bà khi yêu quá ngoan, quá hiền lành cũng là một cái tội: Tội để người khác có cơ hội làm mình đau!
Đàn bà khi yêu đừng quá đơn thuần. Hãy cứ gai góc như một bông hồng nhung: khiến người ta say đắm, nhưng vẫn có khả năng làm cho người ta đau.
Tôi đọc được loáng thoáng trong một bài báo nọ về việc anh nghệ sĩ nói về người bạn gái của mình trong thời gian yêu nhau. Anh ấy nói cô bạn gái là người rất ngoan, rất hiền lành, dù anh làm gì cô cũng biết nhưng cô không nói ra. Bây giờ sau nhiều sự cố, tình cảm giữa đôi bên dường như đã rạn nứt, anh nói anh ăn năn và day dứt vì đã đối xử với cô như thế.
Nhưng tôi lại thấy thế này, đàn bà khi yêu ngoan ngoãn là tốt, nhu mì là tốt, chỉ là nên có mức độ thôi. Đàn ông chính là giống loài luôn luôn thích được chinh phục. Bởi vậy nếu bạn cứ để cho anh ta được đằng chân lân đằng đầu, phản ứng với những lỗi sai của anh ta bằng sự nhu mì, ngoan ngoãn và hiền lành của mình... e rằng anh ta sẽ mau chán. Một khi đã chán, chính tính cách tưởng chừng như là ưu điểm của bạn sẽ trở thành cái cớ hoàn hảo để anh ta bội bạc với bạn.
(Ảnh minh họa)
"Tôi chán cô ấy vì cô ấy quá tốt!"
Có không ít những chàng trai phải thốt ra câu nói này. Nhiều người cho rằng họ đểu cáng, là đàn ông tồi nên bỏ đi không cần suy nghĩ. Nhưng chính ra các anh chàng ấy đang nói lên một sự thật hiển nhiên. Tình yêu là từ đôi bên, giống việc vun trồng một cái cây vậy. Thiếu nắng, thiếu nước, thiếu gió cây sẽ còi cọc không phát triển. Tình yêu mà thiếu sự vun đắp từ một trong hai người thì có ngày chết yểu cũng không phải chuyện lạ lùng gì.
Vậy mà đằng này, những cô gái ngoan ngoãn và hiền lành lại mặc sức ngây ngô để tin tưởng rằng "em chỉ cần ngoan ngoãn thôi, thế giới cứ để anh lo". Không đâu, chắc các bạn cũng biết đến câu "nước trong quá thường không có cá, người tốt quá thì không ai chơi".
Trong tình yêu cũng vậy, nhất là khi bạn là đàn bà. Đàn bà khôn khéo biết giữ như buông chứ không phải buông như giữ. Đàn bà khôn khéo cũng không đặt trọn vẹn niềm tin vào đàn ông, bởi đàn bà khôn khéo biết ngoài kia còn bao nhiêu đàn bà khác muốn tranh cướp người đàn ông của mình.
Trên đời này, chiến thắng nào cũng là vẻ vang, kể cả là trên lĩnh vực tình cảm. Bây giờ đã không còn là thời đại những câu chuyện cổ tích nhuộm màu hồng và nàng Lọ Lem sẽ cưới được Hoàng Tử nữa đâu. Đã yêu nhau thì không ai là Lọ Lem, chẳng ai là công chúa, cũng không có ai là Hoàng Tử. Chỉ là người ta sẽ yêu và người ta sẽ trân quý mà thôi.
Bởi vậy, cũng có nhiều người không biết đếm, họ ngang ngược chen chân vào mối quan hệ của bạn để lỡ bạn có lơ là cảnh giác hoặc giữ người yêu không đủ chặt thì họ "nẫng" tay trên của bạn nhanh như chớp mắt.
(Ảnh minh họa)
Đừng nói với tôi rằng bạn tin vào cái triết lý của mình sẽ là của mình, người yêu mình sẽ thuộc về mình. Nên nhớ, đồ vật không có chân để chạy còn mất được, huống hồ người yêu lại có chân để đi? Bất cứ một lúc nào đó họ cũng có thể đi khi mà họ cảm thấy rằng bạn không chút níu giữ, bạn không chút chăm chút cho tình yêu, và bạn quá hời hợt lơ là với họ.
Cho nên thiết nghĩ, là đàn bà khi yêu đừng quá đơn thuần. Hãy cứ gai góc như một bông hồng nhung: khiến người ta say đắm, nhưng vẫn có khả năng làm cho người ta đau. Đối với đàn ông đừng nhất mực nghe lời, đừng nhất mực vị tha, đừng nhất mực chiều chuộng. Hãy làm chủ tình yêu của mình theo cái cách mà mình muốn.
Đâu phải lúc nào mang danh đàn bà ngoan cũng tốt, và đàn bà hư cũng là sai trái đâu? Ngoan hay hư không phụ thuộc vào người bên ngoài đánh giá, mà phụ thuộc vào người đàn ông của bạn. Chỉ cần anh ta cảm thấy như thế là tốt, anh ta vẫn sẽ yêu chiều bạn như công chúa.
Quay lại câu chuyện của anh nghệ sĩ nọ và cô người yêu kia. Tôi đặt giả thiết nếu cô ấy chủ động giữ người đàn ông của mình một chút, chắc mọi chuyện sẽ khác. Nếu cô ấy khẳng định chủ quyền của mình lên người đàn ông mình yêu một cách mạnh mẽ hơn, chắc mọi chuyện cũng sẽ khác. Nếu cô ấy không liên tục vị tha, không liên tục bao dung và ngoan ngoãn đợi chờ anh người yêu quay đầu về phía mình, chắc chắn mọi chuyện sẽ không phải là: Ngày hôm nay, nghĩ về cô ấy tôi thấy ăn năn day dứt.
Suy cho cùng, trong tình yêu, chỉ cần bạn thấy đúng thì cứ việc hư hỏng một chút đi, cứ việc chua ngoa đanh đá một chút đi. Quan trọng nhất vẫn là giữ được tình yêu của mình, chứ ngoan ngoãn mà không giữ được tình yêu thì cũng có tác dụng gì đâu?
Theo Afamily
Ly hôn đã 5 năm vẫn không thể quên chồng cũ Vợ chồng tôi đã ở bên nhau 16 năm. Chúng tôi rất yêu nhau. Tình yêu bắt đầu từ khi cả hai đều 19 tuổi và chưa bao giờ phai nhạt trong những năm tháng sau này. Nhưng đời sống gối chăn của chúng tôi lại không được rực lửa, nhiều lúc tôi cứ ngỡ như mình đang sống trong một cuộc hôn...