Hơn 80% cha mẹ ở Malaysia quan niệm ‘thương cho roi cho vọt’
Khảo sát mới công bố cho thấy những cha mẹ từng bị đ.ánh đòn khi còn nhỏ có xu hướng dùng hình phạt này đối với con cái.
Nhiều người ủng hộ việc đ.ánh đòn con cái cả ở nhà và ở trường – Ảnh chụp màn hình Malay Mail
Tờ The Star ngày 7.7 dẫn khảo sát của công ty phân tích dữ liệu quốc tế YouGov cho thấy có đến 81% cha mẹ ở Malaysia tin rằng hình phạt thể chất là cần thiết trong nuôi dạy con cái.
Phần lớn những người được hỏi cho rằng roi vọt đối với con cái là cần thiết trong những trường hợp cụ thể, chẳng hạn như khi chúng có hành vi trộm cắp (63%), bắt nạt (54%) và bạo lực (51%), theo khảo sát đối với 619 người làm cha mẹ.
Chuyên gia Jack Gammon tại YouGov châu Á – Thái Bình Dương cho biết một số cho rằng roi vọt nên được cha mẹ dùng để dạy dỗ con cái chứ không nên dùng ở trường.
“Việc áp dụng hình phạt thể chất đối với t.rẻ e.m là một vấn đề gây tranh cãi. Phần lớn ủng hộ đ.ánh đòn ở nhà, trong khi có ý kiến khác nhau về việc áp dụng hình phạt trong trường học”, theo ông Gammon.
Gần đây, nhiều cư dân mạng chia sẻ một đoạn phim mẹ một học sinh THCS m.ắng n.hiếc giáo viên vì đ.ánh đòn còn gái tại bang Johor. Vấn đề này sau đó đã được giải quyết tại một cuộc họp kín của cơ quan giáo dục.
Video đang HOT
Theo khảo sát, dường như những cha mẹ ủng hộ việc dùng đòn roi ở nhà có xu hướng đồng ý với việc dùng hình phạt này ở trường.
Cụ thể, 47% ủng hộ việc giáo viên đ.ánh đòn học sinh, trong khi 20% phản đối và số còn lại không đưa ra quyết định.
Tuy nhiên, 17% cho biết họ chưa từng đ.ánh đòn con cái. Trong khi đó, 85% người được hỏi thừa nhận họ từng bị đ.ánh đòn khi còn nhỏ. Khảo sát đã cho thấy những người từng bị đòn roi có xu hướng đ.ánh đòn con cái.
Khoảng 20% cho rằng Malaysia nên có quy định cấm cha mẹ đ.ánh đòn con cái và 24% cho rằng hình phạt này cũng giống như bạo lực đối với t.rẻ e.m.
Malaysia chỉ cho phép đ.ánh đòn n.am s.inh vào lòng bàn tay hoặc vùng mông, dù trên thực tế nhiều n.ữ s.inh cũng bị đ.ánh và vấn đề này thường gây nhiều tranh cãi.
Theo báo cáo đăng trên chuyên san Psychology, Health & Medicine, các hình phạt đối với học sinh từng rất phổ biến trên thế giới nhưng bắt đầu bị cấm dần trong vài thập niên qua tại nhiều nước.
Các nước hiện cấm trừng phạt thân thể học sinh gồm toàn bộ châu Âu, phần lớn Nam Mỹ, Canada, Nhật Bản, Nam Phi, Úc, New Zealand và nhiều nước khác.
Trong khi đó, hình phạt vẫn còn phổ biến tại nhiều nước châu Phi, Đông Nam Á và Trung Đông.
Tại Mỹ, phần lớn các bang cấm trừng phạt thân thể học sinh ở các trường công, trừ nhiều bang ở phía nam và phía tây nơi hàng trăm ngàn học sinh vẫn bị roi vọt hằng năm.
Tại Nga, việc này bị cấm từ năm 1917. Bộ luật Lao động năm 2006 quy định giáo viên sẽ bị sa thải nếu trừng phạt thân thể học sinh. Còn Trung Quốc cấm điều này từ năm 1949.
Theo Thanh niên
Cần giáo dục gì cho học sinh?
Ngày trước, chuyện thầy phạt trò bằng những hình thức kỷ luật nghiêm khắc là bình thường. Có những hình thức mà giờ nghĩ tới ta cũng thấy sợ, như dùng thước kẻ đ.ánh vào ngón tay, hay bắt quỳ 'thớt mít'...
Vụ học sinh bị tát 231 lần gây xôn xao dư luận những ngày qua - CTV
Tuy nhiên, những hình thức phạt nghiêm khắc như vậy nằm trong quan điểm chung về giáo dục thời đó là "thương cho roi cho vọt". Khắc kỷ là nguyên tắc chung của các nền giáo dục cũ.
Với sự đi lên về văn minh của xã hội, nhân cách cá nhân ngày càng được tôn trọng, việc cha mẹ đ.ánh c.on ngày càng hạn chế, không nói đến chuyện thầy cô giáo đ.ánh học trò. Nếu so sánh, thì nỗi đau và sự nguy hiểm về thể xác đối với em học sinh (HS) ở Quảng Bình bị các bạn thay nhau tát có lẽ không lớn hơn những trường hợp xảy ra tương tự gần đây, như các vụ bảo mẫu đ.ánh trẻ mẫu giáo. Nhưng sự nguy hiểm nằm ở chỗ, đây không còn là sự bùng nổ của một cơn giận dữ nữa, mà là một hành động răn đe nguy hiểm có tính toán.
Việc xử phạt được thực hiện một cách công khai và kiên quyết, không chỉ có 23 HS làm chứng, mà các em còn bị ép buộc tham gia. Có thể nói nó không khác gì một buổi đấu tố đầy bạo lực mà những người tham dự đều là trẻ thơ. Sợ rằng những cảnh tượng kinh hoàng hôm đó sẽ theo suốt cuộc đời các HS có mặt, tạo thành vết thương không sao hàn gắn được.
Đã có quá nhiều yêu cầu phải xử lý nghiêm khắc cô giáo vì hành vi vi phạm quyền t.rẻ e.m. Nhưng liệu luật pháp hiện hành có thể xử lý tới mức nào? Hay cao nhất cũng chỉ là đuổi khỏi ngành. Không hiểu ngành giáo dục có thống kê tình trạng giáo viên bỏ ngành vì đồng lương thấp quá, vì công việc nặng nhọc quá, hay nếu không bỏ ngành thì cũng "chân trong, chân ngoài"?
Trong mọi trường hợp, việc xử lý cô giáo vi phạm, dù nghiêm khắc đến mấy cũng chỉ giải quyết vấn đề phần ngọn. Hiện tượng bạo lực học đường ngày càng đáng báo động, nhất là tình trạng giáo viên h.ành h.ung HS - đó là trường hợp nguy hiểm nhất.
Đáng ngạc nhiên là việc sử dụng hình phạt nghiêm khắc của giáo dục thời phong kiến, đã từng bước được loại khỏi nhà trường mới, nay quay lại ở một dạng mới mang tính bột phát, tuy đơn lẻ nhưng rất khó kiểm soát. Câu hỏi căn bản là do đâu? Điều gì đã gây ra những bức xúc trong giáo viên khiến họ đổ mọi bực dọc lên đầu HS, dưới những hình thức mà theo các tiêu chí của một xã hội hiện đại có thể coi là thô bạo.
Ngành giáo dục cần kịp thời có những nghiên cứu thẳng thắn, trung thực và khoa học về tình trạng bạo lực học đường nói riêng và tình trạng vi phạm nhân cách của HS, sinh viên nói chung.
Cuối cùng thì không phải truyền đạt kiến thức mà giáo dục nhân văn mới là nhiệm vụ quan trọng nhất của ngành giáo dục.
Trong bối cảnh sự cạnh tranh trên thế giới ngày càng khốc liệt, sự tồn vong của dân tộc đặt ra cho chúng ta câu hỏi: Cần giáo dục các thế hệ trẻ như thế nào? Một thế hệ nhân văn có ý thức, có chính kiến hay một thế hệ biết nghe lời, sẵn sàng làm cả những việc phi nhân bản?
Theo thanhnien
“Thương” có cần “cho roi cho vọt”? Tranh cãi về quyền phạt học sinh của thầy cô giáo vẫn dai dẳng, chưa dứt. Phe "nghinh tân" phản đối các hình thức kỷ luật mang tính bạo lực, xúc phạm nhân phẩm học sinh, cho rằng đó là lối giáo dục phi khoa học, gây tổn hại thể chất, tinh thần, ảnh hưởng quá trình phát triển của trẻ. Một số...