Hơn 30% học sinh cận thị vì lớp học thiếu sáng
Theo bác sĩ Trịnh Thị Bích Ngọc, Phó giám đốc Bệnh viện Mắt Hà Nội, khảo sát 39 trường học tại Hà Nội, có tới 32,42% học sinh bị tật khúc xạ như cận thị, viễn thị, loạn thị.
Nguy cơ bị tật khúc xạ rất cao
Theo khảo sát của PV tại Trường THCS Ngô Sĩ Liên, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội, mỗi lớp trên 50 học sinh mới được bố trí 12 bóng đèn huỳnh quang chiếu sáng liên tục trong các giờ học. Mỗi bóng đèn có chiều dài 1,2m, được lắp trong máng treo theo chiều ngang so với đầu học sinh.
Bà Lý Thị Lương, Hiệu trưởng trường cho hay, cách đây nhiều năm, trường thay thế hệ thống bóng đèn hạ trần (cách trần nhà khoảng 80 cm) để đón tối đa ánh sáng vào bàn học.
Có hai con đang theo học tại Hà Nội, năm nào đi họp phụ huynh, tiến sĩ, bác sĩ Đỗ Hoàng Dương (Bệnh viện ĐH Y Hà Nội) cũng xin được thay hệ thống đèn trong lớp học miễn phí cho các cháu nhằm tránh nguy cơ thiếu ánh sáng nhưng không được nhà trường đồng ý.
Đau đáu với nỗi lo trong tương lai, ngày càng có nhiều học sinh bị cận thị, đầu năm học 2015 – 2016, anh nhận lời hướng dẫn hai học sinh của Trường THCS Dịch Vọng, Cầu Giấy (Hà Nội) là Đỗ Hoàng Nghiên và Nguyễn Phương Thảo nghiên cứu đề tài về chất lượng chiếu sáng trường học và kết quả thu về, hầu hết các điểm đo đều không đạt chuẩn.
Thiếu ánh sáng phòng học được xác định là một trong những nguyên nhân dẫn đến tỷ lệ học sinh bị cận thị ngày càng cao. Bác sĩ Trịnh Thị Bích Ngọc cho biết, riêng năm 2013, bệnh viện tiến hành khảo sát 39 trường học tại Hà Nội. Kết quả, có tới 32,42% học sinh bị tật khúc xạ gồm cận thị, viễn thị và loạn thị. Trong đó, học sinh tiểu học chiếm 20%, THCS 30%, cao nhất là học sinh THPT chiếm gần 50%.
Tương tự, từ tháng 4/2012 đến tháng 4/2013 nhóm bác sĩ Viện mắt TMH-RMH An Giang khảo sát trên 1.085 học sinh đầu cấp và cuối cấp tiểu học ở thành phố Long Xuyên (An Giang). Kết quả cho thấy, tỷ lệ học sinh bị tật khúc xạ tăng lên theo độ tuổi. Cụ thể, lớp 1 có 13,1% học sinh có vấn đề về mắt, lên lớp 5 có 19,8% bị tật khúc xạ.
Thiếu tiền hay thiếu quan tâm?
Nhóm nghiên cứu của bác sĩ Đỗ Hoàng Dương chọn Trường THCS Dịch Vọng, Cầu giấy (Hà Nội) làm điểm đo thí nghiệm. Trường này đang dùng hệ thống bóng đèn huỳnh quang.
Video đang HOT
Dưới sự hướng dẫn của chuyên viên Viện trang thiết bị (Bộ Y tế), nhóm đã dùng máy đo độ sáng Light Meter (dùng thẩm định ánh sáng phòng mổ) đo ánh sáng tại 35 điểm ở 5 khối lớp từ lớp 1 đến lớp 5. Kết quả, các điểm sáng trong lớp không đồng nhất với nhau.
Cụ thể, điểm đo giữa bảng của lớp ở tầng 1 cho chỉ số 98 lux, lớp tầng 2 có chỉ số 126 lux, lớp tầng 4 chỉ số 182 lux. Chỉ có 8/35 (22%) điểm đo đạt mức chiếu sáng 300 lux trở lên (chỉ tiêu đạt chuẩn quy định của các nước tiên tiến về ánh sáng phòng học), các vị trí còn lại đều ở mức thấp.
Tại Điều 9 Thông tư liên tịch giữa Bộ Y tế và Bộ GD&ĐT năm 2011 quy định, ánh sáng phòng học bộ môn, phòng chức năng phải đạt 150 – 200lux. Riêng phòng có học sinh bị tật khúc xạ ánh sáng tối thiểu đạt 300lux. Trong khi, hầu hết lớp học hiện nay đều có học sinh bị cận, viễn hoặc loạn thị.
Bác sĩ Dương chia sẻ thêm, khi test nhanh 100 học sinh ở các khối lớp tại trường này cũng có tới 75% học sinh bị cận thị phải đi kiểm tra bác sĩ.
Theo bác sĩ Dương, điều này do nhiều nguyên nhân như ở trường học và ở nhà sử dụng ánh sáng chưa phù hợp. Kết quả khảo sát trên 50 phụ huynh và 100 học sinh cho thấy, có 10% học sinh ở nhà đang được sử dụng bóng đèn sợi đốt, 54% học sinh dùng đèn nê-ông, 36% học sinh dùng đèn compact (tiết kiệm điện) để học bài.
TS Trần Đình Bắc, chuyên gia chiếu sáng trường học, Viện Bảo hộ Lao động khuyến cáo: “Loại bóng đèn năng lượng thấp như đèn nê-ông, đèn compact ưu điểm đỡ tốn điện, tiết kiệm chi phí nên thường được ưu tiên sử dụng tuy nhiên loại đèn này có phổ ánh sáng dạng sóng, có thể gây khó chịu cho người sử dụng lâu”.
TS Lê Thanh Hải, Phó viện trưởng Viện trang thiết bị Y tế (Bộ Y tế) cho rằng: Các điểm sáng trong lớp học không đồng nhất khiến mắt học sinh phải điều tiết liên tục cho phù hợp là nguyên nhân chính gây cận thị.
Theo Nguyễn Hà/Tiền Phong
Chuyện ở những lớp học đặc biệt
Dạy trẻ khuyết tật, tiến bộ của các em không thể đo bằng ngày, tháng, năm mà bằng thập kỷ. Vậy mà có nhiều bạn trẻ quyết tâm lựa chọn con đường này.
Bao nhiều nghề không chọn...
Năm 1993, tốt nghiệp khoa Địa, ĐH Sư phạm Hà Nội, cô giáo trẻ Đặng Thị Bích Thảo về dạy tại trường THPT Phạm Hồng Thái, quận Ba Đình, Hà Nội. Nhưng một lần chở cô ruột đến thăm người bạn, con đường của cô đã rẽ sang hướng khác khi đã xin thử sức ở trường tiểu học Bình Minh (Hoàn Kiếm), một trường dạy trẻ khuyết tật.
Khi đến nhận lớp, dù đã được dọn đường tinh thần nhưng cô vẫn sốc. Sốc vì không ngờ học trò của mình lại là những đứa trẻ bị khuyết tật nặng nề đến thế. Ngày làm việc đầu tiên kết thúc trong cảm giác buồn.
Cô Đặng Thị Bích Thảo kiên trì, tận tụy với học trò. Ảnh: Tiền Phong.
Tâm sự với thầy tổ trưởng là tiến sĩ tâm lý học Đinh Đoàn, cô nhận được lời động viên khích lệ. Điều thực sự khiến cô gắn bó với công việc này đến nay đó chính là một buổi tan học, đưa học sinh ra cổng, cô Thảo bắt gặp bà của học sinh Phạm Xuân Hưng. Bà đã đến nắm tay cô và nói: "Các cô trẻ thế đã dạy các cháu như thế này. Tôi rất biết ơn các cô, tôi như được sống lại lần nữa".
Hỏi về hoàn cảnh của Hưng, cô mới biết, em sinh ra bình thường như bao đứa trẻ khác. Một lần, bố Hưng lấy thanh gỗ đánh mẹ em, cú ra đòn đó em hứng trọn vào đầu. Hôn mê 10 ngày, tỉnh lại, em hoàn toàn không còn khả năng nhận thức.
Bất hạnh hơn, sau lần đó, mẹ em bỏ đi biệt tích, bố đi bước nữa, Hưng ở với bà nội. Hoàn cảnh của nam sinh này đã giúp cô Thảo có thêm động lực để gắn bó với nghề, để có cơ hội giúp đỡ những đứa trẻ bất hạnh.
Trong khi đó, cô Lê Thị Chiến, nhóm lớp giáo dục đặc biệt, thành phố Hòa Bình, lại có lựa chọn từ ngày còn ngồi trên ghế nhà trường. Cô chọn Khoa Giáo dục đặc biệt của ĐH Sư phạm Hà Nội.
Ra trường, về thành phố Hòa Bình, cô thấy trẻ khuyết tật ở đây chỉ được đến trường khi còn độ tuổi mầm non, lớn hơn, các em gần như không được đến trường, nhất là những em khuyết tật trí tuệ.
Chính vì vậy, cô Chiến đã mở lớp để trao thêm cho các em khuyết tật cơ hội được sống, được hòa nhập với cộng đồng. Lớp học đầu tiên của cô có 5 học sinh đặc biệt. Các em gần bằng cả tuổi cô.
Tiến bộ của trò tính bằng thập kỷ
Ngày mới vào, không chỉ dạy mà việc vệ sinh cá nhân của học sinh, cô Thảo cũng phải lo từ A đến Z. Đến giờ, có em viết chữ đẹp không khác học sinh bình thường, đã có những kỹ năng cơ bản. Thậm chí có em đã giúp được bố mẹ việc nhà.
Ví dụ, ở trường chỉ được tiếp xúc và xử lý những trường hợp trẻ lên cơn động kinh. Lần đầu tiên thấy một học sinh lớn gần bằng mình động kinh, ban đầu cũng sợ, nhưng nhờ kỹ năng đã học nên đã xử lý được. Chuyện cô giáo bị học trò "tẩn" thường xuyên như cơm bữa. Nhưng dần dần, những khó khăn đó cũng qua đi.
Hiện ở lớp có một học sinh tự kỷ gắn bó với cô Chiến suốt từ năm 2007 đến nay. Lúc đầu mới đến, Nam (tên cậu bé) không nói, cô nói cũng không hiểu và có hành động bất thường. Có khi đang ngồi trong lớp, Nam khóc rất to hoặc làm đau các bạn.
Tuy nhiên, sau 8 năm gắn bó, giờ Nam không còn những hành vi bất thường. Em đã nói được và đặc biệt rất có năng khiếu âm nhạc, rất thích hát karaoke. Bài hát chỉ cần nghe một hai lần là Nam đánh đàn được. Chính vì vậy, cô Chiến cho biết, lớp có một đàn organ chỉ để phục vụ Nam.
"Mỗi lần nhìn thấy học sinh tiến bộ thật sự vui" - cô Chiến cười rơm rớm nước mắt. Là nhóm lớp tư thục, nhưng có bạn hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, cô Chiến cũng giảm học phí 50%.
Dạy trẻ khuyết tật cái khó nhất là những ngày đầu làm quen với trẻ. Nhiều trẻ không hợp tác hoặc hành hung cô giáo là chuyện bình thường. Thậm chí, cả lúc trẻ đã "thuần" thì những khi trái gió trở trời, cô giáo bỗng nhiên được lĩnh những cú đấm hay cái tát như trời giáng cũng không có gì lạ.
"Dạy trẻ khuyết tật, tiến bộ của các em không thể đo bằng ngày, tháng, năm mà bằng thập kỷ. Lớp hiện có 8 bạn gắn bó lưu niên với cô như Hoàng Giang, Minh Hiền. Các bạn đều học ở đây từ 8 năm đến trên 10 năm" - cô Thảo chia sẻ.
Theo Hoa Ban/Tiền Phong
Những lớp học mang tên các hòn đảo của Việt Nam Từ ngày 9/11, 15 lớp học của trường THPT Nhân Việt (quận Tân Phú, TP HCM) được gọi theo tên các hòn đảo của Việt Nam. Ông Bùi Gia Hiếu - Hiệu trưởng trường THPT Nhân Việt - là người đưa ra ý tưởng này. Học sinh chuẩn bị tư liệu, hình ảnh, nội dung thuyết trình về dân số, điều kiện địa...