Hoang mang khi tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của bạn trai và mẹ
Ai cũng nói em thật sung sướng khi được sinh ra trong một gia đình giàu có. Nhưng em thấy cái gì cũng có mặt trái của nó. Từ nhỏ em đã rất ít bạn vì bố mẹ không cho em chơi với những người ở tầng lớp thấp. Lớn lên em cũng ít bạn thân vì nhiều người nghĩ em tiểu thư sang chảnh. Nhưng khó khăn nhất vẫn là khi em bước vào t.uổi yêu đương, vì em không biết những chàng trai đến với em là vì yêu em thật lòng hay vì gia cảnh em giàu có.
Bố mẹ em nói, không quan trọng em yêu người nghèo hay người giàu, quan trọng là chàng trai đó đạo đức tốt và có ý chí tiến thủ. Vậy nên khi em gặp bạn trai của em bây giờ, em cảm thấy đó đúng là người mà bố mẹ khuyên em lựa chọn.
Bạn trai em mất bố từ sớm, sống với mẹ, hoàn cảnh khó khăn nhưng lại rất nghị lực. Anh từng là thủ khoa xuất sắc của hai trường Đại học, trong công việc hiện tại là người rất cầu tiến.
Không phải em tự hào, nhưng em biết mình là ước mơ của nhiều chàng trai. Vậy mà thật ngược đời, em lại chính là người chủ động trong mối quan hệ với anh ấy. Chỉ vì anh ấy ngại, anh ấy nói có cảm tình với em nhưng không muốn tỏ ra vồ vập săn đón bằng mọi cách sợ em nhầm tưởng anh ấy muốn cưa đổ em vì hám t.iền. Chính em là người chủ động gợi ý hẹn hò tìm hiểu, cũng chính em bật đèn xanh để anh ấy mạnh dạn ngỏ lời cầu hôn. Bố mẹ em cũng rất hài lòng về chàng rể tương lai này vì họ cho rằng anh là người có học thức và điềm đạm.
Em cũng rất được lòng mẹ bạn trai. Lần đầu về ra mắt, bác ấy đã tâm sự với em nhiều thứ, kể chuyện về anh ấy từ hồi còn nhỏ thiếu thốn vất vả ra sao, anh đã phấn đấu hơn người như thế nào để hôm nay tạm coi là thành đạt. Mẹ anh nói không mong anh lắm t.iền nhiều của, chỉ mong anh vui vẻ hạnh phúc là mẹ anh ấy mãn nguyện rồi. Em thực sự rất vui vì thấy cả mẹ và anh coi trọng tình cảm hơn bạc t.iền, tự nghĩ mình sẽ rất hạnh phúc khi được làm dâu trong một gia đình như vậy.
Mới đây thôi, anh đưa em về nhà chơi, mẹ anh mời em ở lại ăn cơm. Muốn trổ tài nội trợ để ghi điểm với mẹ chồng tương lai, em xung phong đi chợ, nấu nướng. Chợ gần nhà nên em đi bộ, lúc về đến cửa thì vô tình thấy mẹ và anh đang trò chuyện:
Video đang HOT
- Con bé đã đề cập chuyện cưới xin gì chưa?
- Chưa mẹ ạ, mẹ cứ từ từ, chuyện gì cũng phải có thời gian nữa là kết hôn.
- Chuyện quan trọng như vậy sao không vội cho được. Đấy con thấy chưa, việc gì cũng thế, nghe mẹ là ổn hết. Ngày trước mà con vội vàng lấy con bé nghèo kia thì bao giờ cho ngẩng mặt lên được. Người ta mua cái quần cái áo còn thử hết cái này đến cái khác, chọn từ cửa hàng này đến cửa hàng khác, so sánh giá cả đủ chỗ mới mua, nữa là cưới vợ không kén chọn sao được. Lấy một người vợ giàu có thì con sung sướng mà mẹ cũng được nhờ. Con chỉ cần lấy lòng con bé thôi, rồi nó sẽ dâng con cả cuộc đời chẳng tiếc huống chi là của cải.
Em sốc thật sự. Đó là một bộ mặt khác của bác ấy mà bây giờ em mới nhận ra. Rõ ràng là bác ấy cứ tỏ vẻ không màng giàu sang nhưng thích em vì gia đình em giàu có. Nhưng còn bạn trai em, rốt cuộc là người thế nào, trong câu chuyện không thể hiện rõ. Em thấy anh cũng thông minh, cầu tiến, chu đáo, tình cảm. Yêu anh cũng là em chủ động chứ anh không kiếm cớ lừa lọc mồi chài. Rốt cuộc là anh yêu em thật lòng hay cũng chung một ý tưởng như mẹ anh.
Mấy lâu nay em suy nghĩ rất nhiều. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là thấy em yêu anh ấy, muốn cưới anh ấy. Đôi khi em nghĩ nếu là vì em giàu có mà anh yêu thì cũng có sao. Ai cũng có quyền lựa chọn, tình yêu cũng vậy, so với lấy một người vợ nghèo và vợ giàu thì chọn giàu vẫn hơn chứ. Vả lại vì em là con nhà giàu, mẹ chồng cũng sẽ nể trọng em hơn, đó chẳng phải là lợi thế của em sao.
Nhưng rồi suy đi tính lại, em vẫn muốn biết thực chất chàng trai ấy yêu em được bao nhiêu phần. Em chỉ sợ anh ấy là người tính toán, thực dụng, sau này hôn nhân sẽ không hạnh phúc. Làm cách nào để biết được anh ấy yêu em vì chính em hay vì t.iền của? Có nên thử lòng anh ấy hay dừng chuyện tình cảm này ở đây?
Theo Dân trí
Cầm những tấm ảnh mà văn phòng thám tử gửi đến, tôi c.hết điếng người vì thân phận thật của bạn trai
Hóa ra, bạn trai tôi chẳng làm giám đốc gì cả...
Tôi là con gái một gia đình giàu có. Bố tôi là giám đốc một công ty chế biến Yến sào. Từ nhỏ tôi đã sống trong nhung lụa, tính tình tôi cũng vì thế mà ương ngạnh, khó bảo. Học hết cấp 3, bố mẹ cho tôi qua Úc du học. Sau mấy năm sống tự lập ở bên đó, tôi dần trưởng thành hơn.
Mẹ tôi muốn tôi ở Úc làm việc nhưng tôi không thích. Tôi muốn về Việt Nam và bắt đầu bằng chính năng lực của mình. Vì thế, tôi tự vác hồ sơ đi xin việc chứ không vào công ty gia đình làm. Tôi cũng thuê chung cư sống độc lập như hồi bên Úc.
Tôi xin vào một công ty sản xuất giày da và làm bên bộ phận giao dịch với khách hàng nước ngoài. Ngoài công việc hàng ngày, tôi thường xuyên dành thời gian đi du lịch nơi này nơi nọ để thoải mái tinh thần.
Ngoài công việc hàng ngày, tôi thường xuyên dành thời gian đi du lịch. (Ảnh minh họa)
Trong một lần đi du lịch nội thành, tôi gặp được anh. Khi đó, tôi đang rối tung lên vì đã làm mất ví t.iền. Tôi không tiếc t.iền, chỉ là giấy tờ tùy thân của tôi nằm hết trong đó. Giờ đi làm lại rất mất thời gian.
Trong lúc đi tìm, tôi nhận được điện thoại của một người lạ và hẹn tôi ra trả ví. Đó là một người đàn ông đĩnh đạc, ăn mặc khá sang trọng. Anh đưa ví cho tôi rồi nói tôi phải cẩn thận hơn, không được để quên ví nữa. Sau lần đó, tôi và anh thường hay gặp gỡ nhau.
Tôi cảm nhận ở anh sự từng trải, phong độ. Anh kể đã từng có gia đình nhưng gia đình vợ khinh thường anh nghèo nàn nên bắt cô ấy bỏ anh. Từ đó anh lao vào làm việc k.iếm t.iền và giờ đang là chủ một chuỗi nhà hàng. Cách bạn trai xài t.iền cũng phần nào khiến tôi tin tưởng vào những lời anh nói. Thỉnh thoảng anh cũng hỏi vay t.iền tôi và tôi đều đưa ngay vì tin tưởng.
Cho đến hôm sinh nhật tôi. Chúng tôi đi chơi ở một khu đô thị sầm uất tới tận khuya mới về. Khi bước ra khỏi khách sạn, bạn trai tôi bỗng nhiên đứng khựng lại và bảo tôi đi đường khác. Tôi thấy lạ nên nhìn quanh quất và thấy một cô gái đang vội vã đẩy xe rác đi mà không tiếp tục dọn dẹp nữa. Ngay lúc đó, một linh cảm khác lạ đã trỗi dậy trong tôi.
Thật không ngờ tôi lại bị lừa một vố đau đớn thế này. (Ảnh minh họa)
Ngay hôm sau, tôi gọi cho văn phòng thám tử và nhờ họ theo dõi anh vài ngày. Năm ngày sau, họ đem sấp ảnh và thông tin đến. Tôi c.hết điếng người vì sự thật phía sau.
Hóa ra, bạn trai tôi chẳng làm giám đốc gì cả mà chỉ là một tên ăn bám vợ còn thích đua đòi. Người con gái tôi nhìn thấy hôm trước chính là vợ anh. Họ đã có với nhau một đứa con gái. Vì quá nghèo nên vợ anh phải đi làm lao công vào buổi tối. Anh chẳng những không phụ giúp vợ mà còn cặp kè với nhiều người đàn bà khác để moi t.iền từ họ. Cô vợ nhẫn nhịn chịu đựng vì không muốn con mất bố.
Tim tôi tê tái đi. Một người từng trải như tôi mà lại bị một tên sở khanh lừa một vố đau như thế. Nhớ lại hình ảnh cô lao công gầy gò hôm đó, tôi cảm thấy nghẹt thở. Tôi đã làm gì thế này? Tôi đã khiến cho một người phụ nữ bất hạnh phải đau khổ hơn vì chính tình yêu của mình. Tôi hận anh ta quá. Tôi có nên dựng ra một vở kịch để khiến anh ta mất hết mặt mũi không?
Theo Afamily
Hai lần vào khách sạn, bạn trai chỉ ôm tôi ngủ Tôi và bạn trai cùng 23 t.uổi, chúng tôi quen nhau được 6 tháng và chính thức yêu nhau được 3 tháng. Yêu nhau được hơn 1 tháng thì cả hai đi chơi tại khu sinh thái, vì quá muộn nên chúng tôi thuê khách sạn ngủ lại mai mới về. ảnh minh họa Trước khi yêu, tôi và anh đều đã trải...