Hoảng hốt vì vợ đột ngột thay đổi xinh đẹp lạ thường chỉ sau một chuyến công tác
Tối hôm đó cả nhà tôi tổ chức một bữa ăn tại nhà hàng, nhìn bao nhiêu người đàn ông nhìn ngắm vợ tôi, tôi càng cảm thấy lo lắng mất vợ hơn bao giờ hết.
Em này là nhân viên mới, chưa chồng con gì nên tôi chết mê chết mệt cái vẻ đẹp nóng bỏng đó. Càng ngày tôi càng mê cô nhân tình của mình (Ảnh minh họa)
Cuộc hôn nhân của tôi đã kéo dài gần 7 năm, khoảng thời gian chẳng phải ít ỏi gì để hiểu về nhau. Trước khi kết hôn, chúng tôi cũng đã có với nhau 3 năm yêu thương mặn nồng. Vậy mà đùng 1 cái, tôi là kẻ thay đổi chỉ vì cái thứ nhan sắc có thể tàn phai theo năm tháng đó mà chạy theo 1 cô nhân tình trẻ đẹp.
Vợ tôi làm ngân hàng, không phải mẫu hình quá xinh xắn nhưng gọn gàng, sạch sẽ, ưa nhìn chứ chẳng phải xấu gì. Nhưng sau khi sinh cho tôi hai đứa con ngoan đủ nếp và tẻ thì vợ tôi cũng không còn được gọn gàng như trước, vợ sồ sề trông thấy chứ chẳng còn cái vẻ đẹp mặn mà của gái 1 con sau khi sinh cháu thứ 2. Cũng có lẽ vì thế mà tôi đã bắt đầu chán vợ.
Chỉ sau khi vợ sinh con thứ 2 được gần 1 năm, tôi đã cặp với 1 nàng đồng nghiệp. Em này là nhân viên mới, chưa chồng con gì nên tôi chết mê chết mệt cái vẻ đẹp nóng bỏng đó. Càng ngày tôi càng mê cô nhân tình của mình. Còn vợ thì tất nhiên tôi bỏ bẵng hẳn cùng hai con. Tôi không còn dành thời gian đưa vợ con đi chơi công viên hay bất kỳ 1 thứ gì khác nữa mà chỉ có quan tâm tới bồ mà thôi.
Tôi có bồ được gần 1 năm mà vợ vẫn không phát hiện. Cũng không đến nỗi là tại tôi giấu giỏi mà tại vợ không để ý đến tôi thì đúng hơn. Vợ quá bận với hai đứa con mới bắt đầu lớn. Bất kể cái gì chúng cũng gọi đến mẹ khiến vợ tôi thật sự không còn chút thời gian nào dành cho bản thân nữa là thời gian quan tâm đến chồng. Chưa kể công việc ở ngân hàng của vợ cũng không phải rảnh rang gì. Tôi bỏ bê vợ đến nỗi cảm thấy cô vợ của mình không đáng 1 xu, có ai mà lấy thì tôi cho đi luôn chứ cũng không còn thiết tha gì nữa. Nói thế thì kể ra cũng phũ quá thật. Nhưng biết làm sao được khi làm phụ nữ mà lại không chỉnh chu cho nhan sắc của mình để đến nỗi chồng chán ghét thì thật sự cuộc hôn nhân đã không còn gì để cứu vãn cả.
Tôi cứ nghĩ đã không thể cứu vãn được cuộc hôn nhân của mình nữa. Vợ quá xấu để tôi có thể cảm thấy đam mê lại như ngày đầu. Tôi bắt đầu mệt mỏi với cuộc hôn nhân của chính mình và nhiều khi chỉ muốn bỏ vợ cho rồi. Nhưng nhìn hai đứa con nhỏ tôi cũng thấy thương, cảm thấy có lỗi với vợ nên tôi vẫn cố gắng duy trì cuộc hôn nhân này.
Video đang HOT
Khoảng thời gian tôi chán nản với cuộc hôn nhân của mình nhất thì vợ lại đột ngột đi công tác 3 tháng. Tôi không hiểu sao lại đi công tác, chỉ nghe là vợ đã đồng ý vì sau chuyến công tác vùng sâu vùng xa này thì vợ sẽ có cơ hội phát triển sự nghiệp của mình và có thể kiếm được 1 khoản thu nhập khá. Thế là vợ quyết tâm đi, vợ gửi con bên ngoại. Tôi thì sướng phải biết khi cô vợ của mình không ở nhà.. Tất nhiên mặc sức tung hoành cùng bồ. Con thì đã có người chăm nên không còn phải lo lắng làm gì cả.
Tôi vui vẻ cùng bồ đi nghỉ mát, cùng bồ đi chơi và không mảy may nghĩ gì đến vợ cả. Suốt 3 tháng vợ cũng đều đặn gọi hỏi thăm tình hình của tôi mỗi ngày. Ngoài ra cũng không dặn dò hay gì cả. Cứ như thế, vợ chồng xa nhau, cái cảm giác xa mặt cách lòng. Tôi quen với sự có mặt của vợ ở nhà, có con ở nhà. 1 tuần đầu tiên thì tôi còn cảm thấy vui vẻ và hứng thú. Nhưng đến tuần thứ 2 tôi đã bắt đầu cảm thấy chán, cảm thấy nhớ vợ, nhớ con hơn. Tôi đến nhà ngoại thăm con, nhìn con trơi đùa tôi nhớ vợ quá. Nhưng gọi mãi vợ không nghe máy. Tôi tự dưng rùng mình, cái cảm giác sợ hãi bủa vây lấy rằng vợ tôi sẽ bỏ tôi mà đi. Chỉ 1 tháng xa vợ, tôi đã chán bồ của mình mà chỉ muốn có vợ ở nhà. Tôi dành thời gian gọi vợ, chăm chỉ gọi cho vợ hơn.
3 tháng sau, vợ bước về nhà. Tôi hoàn toàn không thể nhận ra cô vợ từng không đáng 1 xu của mình nữa. Vợ quá xinh đẹp, vợ đột ngột thay đổi xinh đẹp đến nỗi tôi cũng không nhận ra nữa. Chỉ 1 chuyến công tác mà vợ thay đổi ngoạn ngục đến vậy.
Vợ quá xinh đẹp, vợ đột ngột thay đổi xinh đẹp đến nỗi tôi cũng không nhận ra nữa. Chỉ 1 chuyến công tác mà vợ thay đổi ngoạn ngục đến vậy. (Ảnh minh họa)
Tối hôm đó cả nhà tôi tổ chức 1 bữa ăn tại nhà hàng, nhìn bao nhiêu người đàn ông nhìn ngắm vợ tôi, tôi càng cảm thấy lo lắng mất vợ hơn bao giờ hết. Tôi đã chấm dứt với nhân tình ngay sau đó. Mãi về sau vợ mới cho tôi biết rằng vợ biết tôi ngoại tình, vợ buồn lắm nhưng biết là do mình đã không tự làm đẹp mình nên mới khiến chồng chán. Chính vì vậy mà vợ không trách chồng mà dành thời gian làm đẹp mình để kéo chồng về. Tôi thật sự phải cảm ơn cuộc đời đã cho tôi có 1 người vợ tốt đến vậy. Sau lần này sẽ không bao giờ có chuyện tôi tìm đến nhân tình nào bên ngoài nữa. Chỉ vì vợ quá đẹp để tôi ngắm rồi, tôi còn cần gì mấy nhân tình kia.
Theo blogtamsu
Tôi đã gây ra tội tày đình trong chuyến công tác ấy...
Sự quan tâm của anh, ánh mắt của anh, nụ cười của anh khiến tôi chết mê chết mệt. Tôi chưa từng nhận được những cử chỉ ấm áp, những câu nói ngọt ngào như vậy khi ở cùng chồng...
ảnh minh họa
Trước giờ, tôi luôn nghĩ, những người đàn bà lăng nhăng ahy những gã đàn ông ngoại tình là những kẻ bỉ ổi, vô liêm sỉ. Phương châm sống của tôi luôn là, một vợ một chồng, không gian dối. Những kẻ phản bội là những người mà tôi luôn nhìn bằng con mắt coi thường, khinh bỉ. Tôi không thể chấp nhận được lối sống buông thả của họ. Và tất nhiên, bản thân mình không bao giờ cho phép sự dễ dãi trong tình yêu, hôn nhân...
Lấy chồng 3 năm, tôi hết lòng vì gia đình chồng, một mực thương yêu chồng con. Dù có nhiều lúc ấm ức trong lòng nhưng tôi đều bỏ qua hết, coi đó là chuyện mình phải nhịn để cuộc sống gia đình được yên ấm. Chồng tôi là một người gia trưởng, bảo thủ, khi lấy về tôi mới thấy. Nhưng tôi chấp nhận tất cả vì tôi tin rằng, tình yêu và sự chân thành sẽ khiến anh nhận ra được tấm lòng của tôi.
Chỉ là, thời gian 3 năm sống bên chồng, tôi thật sự vô cùng mệt mỏi. Cứ gồng mình lên cho mọi người thấy rằng mình đang sống hạnh phúc quả là một việc làm vô cùng khó khăn với tôi. Tôi luôn muốn thể hiện với bạn bè, chồng yêu thương, chiều chuộng tôi. Thật ra, đó chỉ là mái ấm giả tạo mà mọi người không biết nên thầm ghen tuông. Mệt mỏi, chán nản nhưng phải chấp nhận.
Tôi đã nhiều lần tìm đến những người bạn thân để chia sẻ. Họ nói tôi chán quá thì bỏ chồng hoặc tìm cho mình những niềm vui mới. Nhưng làm sao tôi có thể bỏ chồng đây? Tôi yêu chồng và muốn cống hiến bản thân mình vì anh. Chỉ là, tôi không nhận được sự đáp lại từ chồng mình nên càng cảm thấy cuộc sống nhạt nhẽo.
Mỗi ngày tôi lại tìm đến những người bạn để sẻ chia. Có khi tôi uống rượu say vì chán nản, vì không được chồng quan tâm mà phải cố gắng làm ra vẻ mình hạnh phúc. Tôi lao đầu vào công việc như một con thiêu thân để quên hết mọi thứ, chỉ tìm niềm vui ở con cái.
Rồi tôi tham gia các chuyến công tác, tình nguyện của cơ quan cho khỏa lấp nỗi cô đơn. Chồng không đồng ý nhưng tôi vẫn một mực làm. Vì tôi hiểu, chỉ có cách đó mới khiến tôi sống có ích hơn trước sự lạnh lùng, vô tâm của người chồng chỉ biết sống vì trách nhiệm. Sau một hồi cãi vã, cuối cùng anh cũng phải chấp nhận quyết định của tôi. Rảnh thì anh trông con, không được thì tôi gửi con về ông bà nội ngoại.
Và trong lần công tác ấy, tôi đã vướng phải một mối tình mà cho đến giờ, tôi vẫn không thể nào dứt được ra. Thật không thể tin nổi, ngay từ lần đầu gặp người đàn ông ấy, tôi đã cảm thấy vô cùng gần gũi, thân quen. Sự quan tâm của anh, ánh mắt của anh, nụ cười của anh khiến tôi chết mê chết mệt. Tôi chưa từng nhận được những cử chỉ ấm áp, những câu nói ngọt ngào như vậy khi ở cùng chồng. Chúng tôi đã trao cho nhau những cái nhìn thiện cảm và có những cuộc nói chuyện, hẹn hò thú vị trong suốt 1 tuần công tác xa nhà. Tôi vẫn gọi điện về thường xuyên, vẫn hỏi han chồng con nên chồng cũng không nghi ngờ gì. Chỉ là thật sự khi đó tôi đang hạnh phúc trong sự quan tâm của người đàn ông khác.
Tất nhiên, đây chỉ là một mối quan hệ ngoài luồng của một kẻ khát tình yêu và tôi chấp nhận sai lầm này cho đến khi nào tôi có thể dứt ra được thì thôi. (Ảnh minh họa)
Tôi thật không ngờ, người đàn bà lúc nào cũng đề cao sự thủy chung như tôi, lúc nào cũng cho rằng, những kẻ ngoại tình là vô liêm sỉ như tôi lại cũng đi cặp bồ. Có lẽ vì sự thiếu thốn tình cảm chăng. Hay là vì chồng tôi quá vô tâm nên tôi mới lao vào con đường sai lầm? Giá như tôi nhận được sự quan tâm của chồng thì đâu ra nông nỗi này. Chỉ một hành động nhỏ, sự quan tâm nhỏ của anh ta cũng làm tôi điêu đứng. Nếu chồng dành cho tôi tất cả những điều ấy, bớt chút thời gian cho tôi thì đâu dẫn đến cơ sự này?
Giờ đây, tôi đang lén lút với một mối quan hệ ngoài luồng. Vẫn dành thời gian cho chồng con nhưng những chuyến công tác cũng dày hơn. Chồng tôi cũng không hoài nghi gì vì xưa nay vẫn vậy. Vợ anh vẫn luôn là người chung thủy trong mắt anh. Người đàn ông kia cũng có gia đình, vợ con cả rồi. Tôi muốn dứt ra, muốn dừng lại nhưng thật sự không thể. Có lẽ, bao lâu nay quá thiếu thốn tình cảm đã khiến tôi cảm nhận được, đây mới là tình yêu thực sự của mình dù có thể nó chẳng đi đến đâu. Vì không được sống vui vẻ nên tôi cố gắng tranh thủ những ngày được vui, được hạnh phúc, còn sau này có ra sao thì ra sao. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ bỏ chồng con vì một ai đó...
Tất nhiên, đây chỉ là một mối quan hệ ngoài luồng của một kẻ khát tình yêu và tôi chấp nhận sai lầm này cho đến khi nào tôi có thể dứt ra được thì thôi. Nếu bị chồng phát hiện, tôi cũng cam tâm tình nguyện chịu trận, chịu bị sỉ nhục, chịu tiếng xấu mà không dám oán thán một lời vì tất cả là lỗi do tôi...
Theo Eva
Sững sờ với lối suy nghĩ khác người của vợ chồng con trai Tôi im lặng, như để "thấm" hết những điều con trai vừa nói, nhưng thấy thương cháu vô hạn. Liếc nhìn thời khóa biểu của cháu mà nước mắt rơi lã chã. Thời gian gần gũi của bà cháu tôi mỗi ngày chỉ tính bằng phút. (Ảnh minh họa) Tôi năm nay 56 tuổi, mới về hưu được 1 năm. Tôi có con...