‘Hoa của bản’ đậu đại học dưới xuôi
Mấy ngày nay, đi đâu cũng nghe bà con xã vùng cao Đắc Pree, huyện miền núi Nam Giang, tỉnh Quảng Nam kháo nhau về câu chuyện cô bé “vừa đẹp người, vừa giỏi giang” Zơrâm Thị Tý ở thôn 58 đậu đại học dưới xuôi.
Ngay cả những Amế (mẹ), Ama (bố) dù vẫn chưa hiểu hết “học đại học” là gì cũng góp lời khen cô học trò cần mẫn của bản làng: “Cái Tý thì tui biết, con bé vừa đẹp người, vừa giỏi giang chăm chỉ. Nó được đi học đại học gì đấy là đúng rồi”.
Kỳ thi tuyển sinh ĐH vừa qua, Zơrâm Thị Tý vừa thi đỗ thừa điểm vào khoa Luật, Đại học Huế (Tý được 17 điểm, trong khi điểm chuẩn vào khoa Luật là 15).
Zơrâm Thị Tý, người con dân tộc Ve đầu tiên của xã Đắc Pree đậu đại học.
Hoa của bản
Đi khắp thôn 58 Đắc Pree, từ già đến trẻ không ai là không biết cô học trò xinh xắn Zơrâm Thị Tý. Bởi không chỉ đẹp như bông hoa trang giữa rừng, Tý còn là cô bé giỏi giang được lòng tất cả các Amế, Ama của bản.
Sinh ra trong một gia đình đông anh chị em (nhà Tý có 6 anh chị em, Tý là con thứ 3), từ nhỏ, Tý đã phải đảm đương hầu hết những công việc quan trọng của gia đình, từ chăm em, quét tước dọn dẹp nhà đến lên nương làm rẫy. Ở nơi heo hút nhất nhì của tỉnh Quảng Nam, nơi cái chữ đến với vùng cao nhọc nhằn còn hơn cả cây lúa, cây bắp lớn lên trên sườn đồi, thế nhưng từ nhỏ Tý đã nổi tiếng ham học. Cái chữ như hút hồn Tý còn hơn cả những trò chơi của tụi con nít vùng cao như tắm suối, chơi khăng. Thế nên mặc cho bạn bè cùng trang lứa bỏ lớp bỏ trường theo Amế, Ama lên rẫy, Tý vẫn đều đặn đến trường, nuôi cho mình ước mơ con chữ.
Zơrâm Thị Tý trong bộ trang phục truyền thống của dân tộc Ve.
Video đang HOT
Ở vùng cao quê Tý, muốn đến trường, cách duy nhất là cuốc bộ gần 5 cây số đường rừng. Những hôm trời nắng còn đỡ, đến mùa mưa, con đường đi học trở thành nỗi ám ảnh bởi bùn đất trơn trượt, cheo leo giữa sườn đồi, sơ sẩy là ngã đến bong gân. Có nhiều hôm đi học, Tý còn phải địu em trên lưng đến trường, bởi bố mẹ đều đi rẫy không cón người trông nom. “Khổ nhất là đang học mà em quấy khóc… là em phải bỏ buổi học để địu em về”, Tý chia sẻ.
Vất vả là thế, thế nhưng ngay từ khi còn học ở huyện,Tý đã trở thành gia sư cho rất nhiều bạn bè cùng trang lứa bởi không những thông minh, sáng dạ mà cô học trò nhỏ vùng cao còn rất nhiệt tình giúp đỡ bạn bè. Không những thế, Tý còn là thành viên trụ cột của đội bóng đá nữ của trường. Tý kể: “Lúc nhỏ nhìn thấy mấy bạn nam chơi đá bóng mà em thích lắm. Nhưng mà nhà nghèo không có tiền mua bóng, nên em hái quả bòng non làm bóng chơi cùng mấy đứa em. Càng chơi càng thích, nên em xin tham gia luôn vào đội bóng đá nữ của trường”. Niềm đam mê ấy theo Tý đến tận cấp 3, khi đã được chuyển xuống học ở trường PTDTNT tỉnh Quảng Nam, cùng với đó là những tấm huy chương ở các giải thể dục thể thao cấp tỉnh và toàn quốc.
Người con dân tộc Ve đầu tiên của Đắc Pree đậu ĐH
Đến tận hôm nay, tin Zơrâm Thị Tý đậu ĐH vẫn còn là câu chuyện xôn xao mà các Amế, Ama người Ve kể nhau nghe trong những lần trò chuyện. Bởi Tý là người con dân tộc Ve đầu tiên của bản làng Đắc Pree đỗ ĐH hệ chính quy. Mẹ của Tý, bà Un Thị Nhâm, mặc dù đang ốm vẫn gắng gượng ngồi dậy kể cho chúng tôi nghe về Tý như là một niềm tự hào. Bà cho biết: “Năm rồi nghe tin tôi ốm, nó nhất quyết đòi bỏ học về chăm sóc cho mẹ. Bỏ học mà tối tối nó vẫn lấy sách, lấy vở ra xem, tội lắm. Gia đình mới động viên cho nó đi học lại”.
“Nghe tin nó đậu đại học, con bệnh của tôi nó cũng bớt hành hạ, thấy đỡ đau hơn mấy bữa nhiều”, mẹ Tý cười bảo.
Ngoài giờ học, Tý dành phần lớn thời gian làm việc nhà phụ giúp gia đình.
Với quyết tâm thi vào ĐH, dù đường xá cách trở, phương tiện học tập chỉ là những bộ sách vở cũ từ hồi phổ thông, thế nhưng Zơrâm Thị Tý vẫn miệt mài ôn luyện. Em còn đi mượn thêm sách vở của các bạn, xuống tận thị trấn cách xa hàng chục cây số nhờ người quen tìm giúp những đề thi trên mạng Internet để ôn luyện. Dành dụm được một số tiền ít ỏi, Tý quyết định ra Huế xin vào một lớp luyện thi cấp tốc.
Ông Zơrâm Nhêr, trưởng thôn 58, xã Đắc Pree, quê của Tý, tự hào: “Ở bản ni, điện chưa có, đường ô tô còn làm dang dở, chuyện học của mấy đứa nhỏ càng khó khăn hơn. Đường xá đi lại vất vả, cuộc sống của đồng bào thiếu thốn nên chuyện học lâu nay cũng chưa được nhiều phụ huynh quan tâm đúng mức. Nhưng chuyện em Zơrâm Thị Tý thi đỗ vào đại học, đồng bào Ve ai cũng mừng và sẽ lấy đó làm tấm gương sáng để giáo dục con cháu sau này” .
Đậu ĐH là thành quả của quá trình học tập miệt mài của Tý, thế nhưng niềm vui chưa dứt thì gánh nặng đi học đã trở thành nỗi lo cho em. Được biết, hoàn cảnh gia đình của Tý hết sức khó khăn, bố Tý là bệnh binh, hiện không có khả năng lao động. Mẹ em là lao động chủ yếu trong nhà lại đang đau nặng, tốn rất nhiều tiền chữa trị.
“Ở dưới xuôi ôn luyện thi, em đã biết đi học tốn kém như thế nào. Em rất lo đến khi nhập học, không biết lấy tiền đâu ra mà trang trải nữa. Nhưng khó khăn như thế nào, em cũng sẽ nhất quyết cố gắng học, sau này trở về quê hương xây dựng cho quê hương mình”, Tý chia sẻ.
Suốt 12 năm liền, Zơrâm Thị Tý luôn đạt học sinh tiên tiến; được cử đi học lớp Cảm tình Đảng; được nhận học bổng Odon Vallet và nhiều giải thưởng khác. Không những học tốt, Tý còn giành được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi thể dục thể thao cấp trường, cấp tỉnh và toàn quốc. Năm 2005, tại Hội thi Văn hóa – Thể thao các trường PT DTNT tỉnh Quảng Nam lần thứ II, Tý được chọn vào đội bóng đá nữ của trường và cùng các bạn đoạt huy chương vàng (HCV) đồng đội. Riêng Tý mang về tấm huy chương bạc (HCB) điền kinh (thi chạy 100m). Năm 2006, tại Hội thi Văn hóa – Thể thao các trường PT DTNT toàn quốc lần thứ V-2006, tổ chức tại Bắc Giang, Tý đoạt HCB môn đẩy gậy. Trong các năm học 2005 – 2006 và 2006 – 2007, Tý đoạt huy chương đồng – HCB chạy 200m tại Hội khỏe Phù Đổng tỉnh Quảng Nam. Đặc biệt, năm học 2007 – 2008, Tý “rinh” về tấm HCV môn tháo lắp súng tiểu liên AK tại Hội thao giáo dục quốc phòng học sinh THPT tỉnh Quảng Nam lần thứ I – 2007, do Sở GD-ĐT phối hợp với Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Quảng Nam tổ chức.
Theo Dân Trí
Cô bạn mồ côi nhà nghèo khó theo học ĐH
Mất mẹ từ năm lên bốn, bốn chị em Loan dường như mất hết niềm tin trong cuộc sống. Một thời gian sau, người cha cũng qua đời trong một tai nạn lao động. Bốn chị em nghẹn ngào vì nỗi mất mát quá lớn.
Chúng tớ tìm về nhà bạn Trịnh Thị Loan, thôn Duyên Hy, xã Định Hưng, huyện Yên Định (Thanh Hóa). Trong căn nhà đơn sơ tuềnh toàng, chị em Loan nương tựa vào nhau mà sống. Tài sản đáng giá nhất là chiếc tivi ông bà ngoại cho mượn để thỉnh thoảng hai chị em giải trí.
Nỗi bất hạnh của bốn chị em gái
Xuất thân trong một gia đình nông dân nghèo,chú Trịnh Văn Đăng lập gia đình với cô Bùi Thị Tài và sinh được bốn người con gái. Cuộc sống của gia đình đang êm ấm và hạnh phúc thì vào một ngày mùa hè năm 1996, nỗi bất hạnh bỗng đổ ập xuống gia đình Loan. Nghe tin mẹ bị sét đánh, bốn chị em Loan không tin nên chạy ra đồng xem thì thấy mẹ nằm gục ra đồng bên người cha đang kêu gào thảm thiết.
Nhờ bà con thân thích động viên, an ủi bố con, chị em Loan nương tựa vào nhau và bắt đầu lại cuộc sống. Bốn chị em Loan buổi sáng đi đi học, buổi còn lại giúp đỡ bố làm đồng và dọn dẹp nhà cửa.
Tháng 5/2008 trong một lần kéo xe mạ ra đồng cấy, chú Đăng đã bị tai nạn. Thời gian sau, các vết thương đã tụ máu quá lâu, gây sốt cao. Nhưng rồi chú Đăng đã qua đời khi đang trên đường đi cấp cứu.
Con đường đến với giảng đường đại học
Khi bố mẹ còn sống, bốn chị em Loan luôn tự hào về gia đình. Nghèo nhưng cuộc sống luôn tràn ngập tình yêu thương của ông bà, cha mẹ và người thân. Từ ngày bố mất, cuộc sống của chị em Loan vốn đã khó khăn vất vả lại càng éo le hơn. Cả 4 chị em suy sụp tình thần và trở thành những đứa trẻ mồ côi không cha không mẹ. Bốn chị em Loan chỉ còn biết trông cậy, nương tựa vào ông ngoại năm nay gần 70 tuổi.
Trong bốn chị em gái, Loan là người sáng dạ hơn cả. Thiếu thốn về vật chất, thiệt thòi về tình cảm, ý thức được nỗi đau và sự mất mát quá lớn nên trong học tập Loan luôn cố gắng để không thua kém các bạn trong lớp.
Suốt 12 năm học, Loan đều là học sinh tiên tiến, học sinh giỏi. Trong lớp Loan là một học sinh chăm ngoan và năng động trong các phong trào, hoạt động ngoại khóa. Năm 2009 bạn ấy được nhận học bổng của hội khuyến học huyện Yên Định dành cho học sinh nghèo vượt khó.
Suốt những năm theo học, chưa năm nào Loan có tiền mua đủ sách giáo khoa để học, mỗi lần cần bạn ấy phải mượn của các bạn đọc vội vàng rồi trả ngay. Loan tranh thủ học mọi lúc, mọi nơi, ngay cả khi nấu cơm cũng cố gắng học bài. Nhiều lần phải từ chối các hoạt động của lớp, trường hay cuộc đi chơi của bạn bè vì không có tiền đóng góp. Niềm vui được khoác bộ áo mới đến trường với Loan thật ít ỏi.
Về nhà, Loan là người chị rất thương em và chăm lo cho em. Cuộc sống mồ côi, khó khăn đủ đường nên Loan chỉ nghĩ đến việc bỏ học đi làm thêm để kiếm tiền nuôi em ăn học. Nhưng nhờ có ông bà động viên, an ủi nên em mới tiếp tục đi học.
Vượt qua mọi thiếu thốn về vật chất và tinh thần. Không phụ lòng mong mỏi của ông bà và em gái, Loan thi và đậu vào trường đại học Nông nghiệp I Hà Nội với 18 điểm.
Hiện tại, em gái Loan đang học lớp 10 và hai chị em đang trông cậy tất cả vào ông bà ngoại. Ngoài thời gian dành cho học hành, Loan lại giúp anh chị gặt mùa, giúp ông bà nấu cơm. Thỉnh thoảng đi cấy thuê kiếm tiền đóng học phó cho em. Niềm vui đậu đại học chưa nguôi thì nỗi lo lại đến.
Loan nghẹn ngào: "Sau khi bố mẹ mất mình rất buồn. Hai chị giờ đã đi lấy chồng, ông bà tuổi đã cao. Nghĩ đến kinh tế gia đình, đến em gái mà mình không muốn đi học nữa, Loan muốn dành thời gian đó đi kiếm tiền nuôi ông bà, em gái ăn học. Lúc nào có điều kiện mình sẽ đi học lại".
Theo Dân trí
Những cô gái gốc Việt từ "lò" Harvard Bất chấp việc tuyển chọn đầu vào khó khăn, nhiều cô gái gốc Việt đã mạnh mẽ bước vào cửa đại học danh giá nhất thế giới là Harvard. Thành công để giúp người Susan Liễu đã tốt nghiệp ngành xã hội học tại Đại học Harvard và hiện tại đang làm chủ một doanh nghiệp sản xuất sôcôla. Susan nói rằng từ...