Hành động tưởng “chẳng có gì nghiêm trọng” ở bể bơi có thể khiến trẻ bị xâm hại tìn.h dụ.c mà cha mẹ không hề hay biết
Có những thói quen vô cùng hồn nhiên kiểu “tiện thì làm” của bố mẹ khi cho con đi bơi ở bể bơi hay các bãi biển vào mùa hè có thể dần dần đẩy trẻ vào những nguy cơ bị xâm hại tìn.h dụ.c.
Một cảnh tượng “không bình thường” nhưng lại diễn ra ở gần như 100% các bể bơi hiện nay mà bất cứ ai trong chúng ta cũng có thể bắt gặp đó là cảnh các b.é tra.i đi theo mẹ vào phòng tắm nữ và các b.é gá.i được bố dẫn vào phòng tắm nam để thay đồ, vệ sinh cơ thể trước và sau khi bơi. Hay một cảnh tượng khác cũng diễn ra nhan nhản trên các bãi biển, đó là nhiều bố mẹ hồn nhiên vô tư lộ.t quầ.n áo của con ra thay ngay trên biển, trong các quán nước ven biển hay các khu tắm trắng ngoài trời, một số cha mẹ khác thì thích thú việc chụp ảnh con gái mình mặc những bộ bikin.i và tạo dáng gợi cảm rồi tự hào chia sẻ lên mạng xã hội…
Đi bơi là một trong những hoạt động được trẻ yêu thích nhất khi mùa hè đến, tuy nhiên, bể bơi cũng là nơi tiềm ẩn nhiều nguy cơ về an toàn cơ thể mà bố mẹ cần cảnh giác và hiểu biết để bảo vệ con. (Ảnh minh họa)
Phần lớn các bố mẹ vẫn thường chặc lưỡi nói rằng “không làm thế thì biết làm thế nào, chẳng nhẽ không cho con đi bơi chỉ vì bất cập cái nhà tắm”, có người thì cho rằng “trẻ con biết gì đâu, chỉ là đi theo bố/mẹ vào thôi, các cô chú khác nhìn thấy thì cũng coi là như con cháu mình, sao cứ phải làm quá lên”… Tuy nhiên, có một điều mà các bố mẹ không hề biết rằng, có đến hơn 90% các vụ xâm hại tìn.h dụ.c nói chung và xâm hại tìn.h dụ.c tr.ẻ e.m nói riêng đều xảy ra trong những tình huống “đời thường” như thế với thủ phạm là những người thân quen và gần gũi với trẻ nhất.
Trong một bài báo trên trang Parentsprotect thống kê các tình huống trẻ bị xâm hại tìn.h dụ.c mà bố mẹ không hề hay biết đã nhấn mạnh một thông điệp gửi tới cha mẹ, đó là “xâm hại, dụng tìn.h dụ.c ở tr.ẻ e.m không chỉ bao gồm các hành vi tiếp xúc cơ thể mà còn cả những hành vi không tiếp xúc cơ thể của trẻ. Theo đó, ngoài các hành vi như chạm vào vùng kín hoặc các bộ phận khác của đứ.a tr.ẻ để đạt khoái cảm; bắt trẻ chạm vào vùng kín của người khác, thực hiện các hành động tìn.h dụ.c. Hoặc đưa các bộ phận khác của cơ thể như ngón tay, lưỡi hay dươn.g vậ.t vào bên trong vùng kín, trong miệng, hoặc hậ.u mô.n của trẻ…. thì có rất nhiều hành vi không động chạm tới thân thể trẻ nhưng cũng vẫn bị coi là lạm dụng, xâm hại tìn.h dụ.c, đó là:
- Cho trẻ xem phim khiê.u dâ.m.
- Cố tình phơi bày vùng kín của người lớn cho trẻ nhìn thấy.
- Chụp ảnh một đứ.a tr.ẻ trong những tư thế nhạy cảm.
Video đang HOT
- Khuyến khích trẻ xem hoặc nhìn các hành vi tìn.h dụ.c.
- Xem một đứ.a tr.ẻ không mặc quần áo, hoặc nhìn chúng trong nhà tắm/nhà vệ sinh.
Những câu chuyện, cảnh tượng mà chúng ta vừa nói đến ở trên có thể nói chính là một hành động xâm hại tính dục không tiếp xúc cơ thể của trẻ. Nếu điều đó diễn ra hàng ngày, hàng tháng, hàng năm vì bố mẹ coi đó là việc “bình thường”, “ai chẳng làm thế” thì không ai có thể đảm bảo rằng, con cái chúng ta sẽ an toàn. Những hình ảnh cơ thể người khác giới mà trẻ “phải” nhìn thấy trong một không gian và tình huống không phù hợp sẽ trở thành nỗi ám ảnh của trẻ trong suốt thời gian dài về sau này, gây cho trẻ những tổn thương về tinh thần và cảm xúc, cũng như khả năng học tập của trẻ.
Một quy định mới được dán trước cửa phòng thay đồ tại một bể bơi ở khu vực Cầu Giấy, Hà Nội. (Ảnh: Việt Nguyễn)
Những bài học giới tính và an toàn cơ thể cần được bố mẹ dạy cho trẻ ngay từ nhỏ, bắt đầu bằng những bài học đơn giản từ việc tắm rửa hàng ngày cho con từ lúc lọt lòng, cho đến những thói quen lớn hơn trong môi trường công cộng như ở bể bơi, bãi biển. Ở các nước phát triển, hay như các bể bơi được quản lý sát sao như các bể bơi của Nhật, các biển cảnh báo, nhắc nhở phụ huynh ở khu vực thay đồ của trẻ được ghi rất rõ ràng các quy định về đối tượng ra vào. Tuy nhiên, các bố mẹ cũng không nên ỷ lại vào việc “ở Việt Nam làm gì có bể bơi nào như thế” để trì hoãn hành động bảo vệ con an toàn của mình. Những nguy cơ xâm hại tìn.h dụ.c có thể đến với con bạn bất kì lúc nào, ngay lúc này, ngay hôm nay nếu chính bố mẹ của trẻ vẫn coi những hành động như vậy là “bình thường” và làm nó một cách hồn nhiên vô tội vạ. Bởi, hơn tất cả, bố mẹ phải là người đầu tiên và trước hết trân trọng cơ thể con và coi việc bảo vệ an toàn cho con là quan trọng!
Theo Helino
Làm sao để trẻ khuyết tật có khả năng tự vệ?
Trẻ bình thường để yêu thương đúng cách đã không dễ, với trẻ bị khuyết tật còn khó hơn nhiều. Một tọa đàm với tên gọi "Yêu thương con đúng cách" vừa diễn ra tại Trường PTCS Xã Đàn, Hà Nội, nơi dạy dỗ những trẻ thiệt thòi.
Một phụ huynh phát biểu tại tọa đàm "Yêu thương con đúng cách" - Ảnh: LÊ KIÊN
Hơn 1.000 trẻ trai và gái là nạ.n nhâ.n của xâm hại tìn.h dụ.c, trong đó nhóm trẻ khiếm thính, khiếm thị có nguy cơ rất cao rơi vào tình trạng này, đây là số liệu thống kê của Bộ Lao động - thương binh và xã hội năm 2016 được nhóm KID thông tin tại buổi tọa đàm.
KID là nhóm thực hiện dự án phòng tránh xâm hại tìn.h dụ.c tr.ẻ e.m đang hỗ trợ các trường, trung tâm trẻ khiếm thính, khiếm thị tại Hà Nội.
Cũng chia sẻ về nguy cơ này, bà Phạm Lan Hương - Cục Tr.ẻ e.m, Bộ Lao động - thương binh và xã hội - chia sẻ những câu chuyện đau lòng về những đứ.a tr.ẻ khiếm thính, khiếm thị bị kẻ xấu hãm hại trên đường do thiếu kỹ năng xử lý tình huống, và vì khiếm khuyết nên không có khả năng tự vệ.
"Khi phát hiện con khuyết tật, một số bố, mẹ nảy sinh tâm lý đổ lỗi cho nhau. Có những gia đình l.y hô.n. Nhưng cũng có những bậc phụ huynh khi thấy con khuyết tật thì nghĩ con mình không còn hy vọng gì cả, hoặc chỉ chăm sóc, làm giúp con mọi việc mà không chú ý đến việc giúp con có được các kỹ năng để tự lập và hòa nhập", một cô giáo chia sẻ tại tọa đàm.
"Yêu thương con đúng cách" là làm sao để những trẻ có kỹ năng để có thể chung sống và bảo vệ bản thân mình. Và quan trọng là với sự yêu thương và hỗ trợ đúng cách, nhiều người khuyết tật đã thành công trong cuộc sống.
Bà Nguyễn Thị Thanh, một bà mẹ đã đồng hành với cô con gái khi phát hiện con bị khiếm thính từ năm 2 tuổ.i đến nay - khi cô đã trở thành một giáo viên cho biết: "Quá trình dạy con tôi hiểu, cái gì những đứ.a tr.ẻ bình thường làm được thì con cũng làm được, chỉ cần kiên trì, tỉ mỉ dạy con".
Khi chưa học được ngôn ngữ ký hiệu (bằng tay) thì những đứ.a tr.ẻ khiếm thính không có bất cứ phương tiện nào giao tiếp với thế giới bên ngoài và người mẹ trở thành phiên dịch, là cầu nối của con với thế giới bên ngoài.
Không chỉ giao tiếp thông thường, để trẻ học được những kiến thức cơ bản, đối với các thầy, cô giáo dạy trẻ khiếm thính, khó khăn gấp hàng chục lần những giáo viên dạy trẻ bình thường.
Cô Trịnh Thị Liên, giáo viên Trường PTCS Xã Đàn, cho biết "một bài tập đọc với trẻ khiếm thính thực sự khó khăn vì ngoài việc dạy trẻ phát âm, còn phải giải thích cho trẻ hiểu những nội dung đơn giản. Có những điều trẻ bình thường đều biết thì trẻ khiếm thính phải mất một khoảng thời gian dài để giải thích, để giúp các em cảm nhận, trải nghiệm với các giác quan khác.
Vốn từ, ngôn ngữ của trẻ khiếm thính có thể phát triển tốt nhưng cần một quá trình nhẫn nại của người thầy, và đăng sau là sự đồng hành của cha mẹ.
Tại Hà Nội hiện nay có một số trường nhận trẻ khiếm thính, khiếm thị vào lớp hòa nhập nhưng trừ các trường, trung tâm chuyên biệt như Trường Xã Đàn thì các nơi khác không có nhiều thời gian, không có giáo viên đặc biệt có chuyên môn để kèm cặp những trẻ thiệt thòi này.
Nhưng có một nghịch lý là hàng năm có khá nhiều sinh viên tốt nghiệp khoa giáo dục đặc biệt ở các trường đại học sư phạm ra trường không xin được việc làm trong các trường công lập chỉ vì không có định biên. Người ta không thể dành một suất biên chế để nhận một giáo viên đặc biệt chỉ để dạy dỗ vài học sinh khuyết tật.
Chính điều này cũng tác động tiêu cực đến tâm lý nhiều bậc phụ huynh khi không may có con không lành lặn về thể chất. Tại tọa đàm, phần lớn phụ huynh đều chỉ bày tỏ mong muốn "con được hòa nhập"...
Không phải những kỳ vọng về điểm số, về thành tích, danh hiệu như hàng triệu bậc cha mẹ khác mà ước mơ khiêm tốn "được hòa nhập" cũng quá khó khăn.
Thông tư liên bộ số 42 giữa Bộ GD-ĐT, Bộ Lao động - thương binh và xã hội, Bộ Tài chính quy định chính sách về giáo dục đối với người khuyết tật quy định về mức học bổng dành cho người khuyết tật đi học tại các cơ sở giáo dục - mới chỉ là chính sách hỗ trợ tài chính nhưng đã đầy khó khăn khi thực hiện vì có những thủ tục rắc rối khiến nhiều người khuyết tật không đảm bảo các điều kiện để được thụ hưởng.
Nhưng điều quan trọng nhất vẫn là hệ thống trường, trung tâm có thể tiếp nhận trẻ khuyết tật, chính sách thu hút giáo viên được đào tạo về giáo dục đặc biệt cần phải được quan tâm nhiều hơn.
Ở một buổi tọa đàm có rất nhiều nước mắt như buổi tọa đàm ở Trường Xã Đàn, nước mắt của cha, mẹ của thầy, cô giáo đủ thấy những giá trị mà họ cố công để có được vì một mục đích chung là "yêu thương đúng cách" với những trẻ thiệt thòi thật gian nan.
Theo tuoitre.vn
B.é gá.i 3 tuổ.i nghi bị xâm hại tại trường mầm non ở Hà Nội Theo phản ánh của chị Nguyễn Thị Ánh Tuyết (SN 1984) tại Ngọc Lâm (Long Biên, Hà Nội), con chị đang học lớp mẫu giáo bé 2, trường Mầm non Xe Lửa Gia Lâm, bị tổ.n thươn.g vùn.g kí.n. Theo đơn gia đình gửi đến cơ quan công an, chiều 21/3, qua gia đình đón con đi học về thì thấy bé có...