Hành động của mẹ chồng quanh năm ốm yếu khiến con dâu trước khi ly hôn phải rơi nước mắt
Nhìn lại 6 năm làm vợ, làm dâu đã luôn cố gắng hết mình chăm sóc chu đáo cho chồng và mẹ chồng quanh năm bệnh tật, giờ ly hôn phải ôm con với 2 bàn tay trắng ra khỏi nhà, chị không khỏi thấy chua xót và cay đắng…
Ảnh minh hoạ
Năm ngoái, chị phát hiện chồng có bồ. Ban đầu anh ta xin lỗi, hứa hẹn sẽ thay đổi, nhưng lần tiếp theo chị bắt gặp họ còn qua lại với nhau thì anh ta thản nhiên nói, không thể quên được vì trót dành tình cảm cho cô ta rồi. Dùng dằng níu kéo một thời gian, cho tới tháng trước thì anh ta chính thức viết đơn ly hôn bắt chị kí để anh ta còn nhanh chóng rước bồ về nhà, vì cô ả đó đã có thai.
Chị hiểu, trong hoàn cảnh này chẳng còn cách nào khác ngoài ly hôn. Thôi thì cố gắng chị cũng cố gắng rồi, chẳng còn gì hối hận nữa, chỉ tiếc không giữ được gia đình trọn vẹn cho con mà thôi. Ngôi nhà chị đang ở đứng tên của bố chồng đã mất, trong thời gian kết hôn cũng không có tài sản gì chung đáng giá, tiền bạc chị làm ra sau khi cưới nhau đều để dành nuôi con và chi tiêu cho gia đình, thuốc thang cho mẹ chồng, vì thế, khi ly hôn thì chị ra đi tay trắng.
Tối hôm ấy, đêm cuối cùng chị ngủ lại căn nhà đó, chồng chị qua đêm ở chỗ nhân tình, còn mẹ chồng thì mệt nên đã đi nghỉ từ sớm. Chị lặng lẽ ngắm nhìn lại từng góc nhỏ ngôi nhà mình từng sống 6 năm qua. Nghĩ đến tổ ấm mình kì công xây dựng, những con người mình từng đối xử hết lòng hết dạ, vậy mà cái nhận lại chỉ là ê chề và tủi hổ, lòng chị đau như cắt. Nhưng chị xác định, ngày mai, khi chị xách vali hành lí cùng con bước ra khỏi ngôi nhà này, chị phải bỏ lại hết tất cả những đau thương ấy để xây dựng một cuộc sống mới cho 2 mẹ con.
Đêm đã khuya, nằm ôm con đã say giấc nồng mà mãi chị không ngủ được. Bỗng có tiếng gõ cửa khe khẽ: “Con ngủ chưa?”. Là giọng của mẹ chồng chị. Chị khe khẽ trở dậy, mở cửa vội vàng hỏi: “Mẹ có chuyện gì thế? Mẹ khó chịu ở đâu à?”. “Không, mẹ muốn nói chuyện với con một lát thôi”, bà nhẹ kéo chị ra ngoài phòng khách.
“Mẹ xin lỗi con…”, bà nhìn chị, thở dài, giọng nói nghẹn ngào như muốn khóc. Chị hiểu bà muốn xin lỗi vì điều gì. Vì bà là mẹ mà không ngăn cản được việc làm sai trái của con trai, để chị lâm vào bước đường bị chồng ruồng rẫy, để cháu bà không có được gia đình toàn vẹn. Nhưng chị vốn có trách bà đâu. Từ khi chị về làm dâu, bà đã quanh năm ốm yếu, vô hình chung bà không còn tiếng nói trong nhà, thậm chí là với cả đứa con trai mình dứt ruột sinh ra.
Video đang HOT
“Con không trách mẹ đâu, thôi thì cứ coi như bọn con hết duyên hết nợ…”, chị cố gắng mỉm cười. “Ừ, con nghĩ được thế mẹ cũng yên lòng. Con sẽ tìm được hạnh phúc khác xứng đáng hơn, nhất định là như vậy… Mẹ có cái này cho con, con cầm lấy mà nuôi con. Mẹ sức khỏe thế này, con đi khỏi đây rồi mẹ cũng chẳng biết lúc nào mới đi thăm cháu được…”, nói rồi bà dúi vào tay chị một bọc giấy. Chị mở ra xem, là 3 cọc tiền toàn mệnh giá 500 nghìn, áng chừng mỗi cọc trị giá tầm 50 triệu!
“Mẹ, đây nghĩa là sao hả mẹ?”, chị giật mình kinh hãi, cuống quýt hỏi lại mẹ chồng. Bà cười hiền: “Đây là số tiền tiết kiệm của bố mẹ từ trước khi ông ấy mất, vẫn để đấy chưa dùng tới. Con nhận đi, coi như mẹ cho cháu mẹ, chứ mẹ biết, mẹ con con đi khỏi đây thì bố nó có vợ mới, cũng khó mà chăm lo đến được. Đừng từ chối, con không cầm thì lòng mẹ áy náy không yên. Con về nhà này bao năm, lúc nào cũng quan tâm chăm sóc mẹ, hết lòng vì chồng vì con nhưng nhà này chẳng cho con được cái gì, giờ thằng Long lại đối xử với con như vậy, mẹ thấy có lỗi với con lắm. Mẹ chỉ có thể dùng cách này để bù đắp được ít nhiều cho con mà thôi”.
“Nhưng mẹ ơi…”, chị không biết nói gì trước sự việc quá bất ngờ này. “Đừng lo, mẹ vẫn còn 1 ít phòng thân mà, không phải bận tâm đến mẹ đâu. Hơn nữa, thằng Long nó ngang ngược đến đâu thì nó cũng không để mẹ phải khổ đâu, con yên tâm”, bà cười trấn an chị. “Thôi, đi ngủ sớm đi, mai còn chuyển hành lí. Con có ở gần đây thì thi thoảng ghé qua thăm mẹ, cho cháu qua nữa nhé…”, bà nhỏ giọng nói với chị rồi chậm rãi đi vào phòng mình, đóng cửa lại.
Chị nhìn theo bóng lưng gầy yếu, hơi còng của mẹ chồng mà rơi nước mắt. Có tấm lòng này của mẹ chồng, ngày mai chị ra đi cũng nhẹ nhàng và thanh thản hơn nhiều rồi.
Theo Afamily
Rơi nước mắt với gói quà Tết mẹ chồng gửi trước lúc con dâu đi
Cầm gói quà trên tay, Hà òa khóc như một đứa trẻ. Bao uất ức, tủi phận lâu nay trong cô tan biến khi nhận ra tấm lòng của mẹ chồng.
ảnh minh họa
Hà lấy Huy khi đã có thai 3 tháng. Ngày đó, cô không dám ngẩng mặt lên nhìn họ hàng, bạn bè vì cưới khi cô chưa xin được việc làm và chi phí cuộc sống đều trông cậy vào những đồng lương eo hẹp của Huy.
Mẹ chồng Hà cũng tỏ thái độ khó chịu khi đứa con trai giỏi giang của mình lại lấy một người chưa có nghề nghiệp gì như Hà.
Lâu nay, bà luôn coi Huy là niềm tự hào và niềm hi vọng duy nhất của mình vì trong 4 đứa con, chỉ mình Huy học hành đến nơi đến chốn và có nghề nghiệp ổn định.
Cưới vợ cho con trai nhưng bà cũng chẳng giúp được gì khi hoàn cảnh gia đình quá nghèo khó. Bố Huy mất sớm trong một vụ tai nạn giao thông, một mình bà làm lụng nuôi 4 anh em Huy ăn học nên người. Đến khi dựng vợ gả chồng cho các con, bà đã kiệt quệ sức lực và tài chính.
Hai anh chị đầu của Huy học hết cấp 3 đều vào Nam làm công nhân. Tuy nghèo nhưng cũng đã tự mua được đất đai và xây nhà ở trong đó. Sau Huy còn một cậu em trai vừa tốt nghiệp ra trường chưa xin được việc làm.
Chính vì vậy, lấy Huy, Hà như dâu trưởng trong nhà và phải cáng đáng mọi việc đối nội đối ngoại.
Tết năm ngoái, khi còn 2 tháng nữa là sinh, Hà vẫn cố làm việc nhà để mẹ chồng vui lòng. Thế nhưng, vì có ấn tượng xấu từ đầu nên dường như mẹ chồng không mấy vui vẻ với con dâu.
Hà làm gì cũng bị mẹ chồng la lối. Cô nấu món gì cũng bị mẹ chồng chê, làm gì cũng bị mẹ chồng quát mắng chập chạp, vụng về. Vì vậy mà Hà thấy chán nản vô cùng. Cô cảm tưởng, mẹ Huy tỏ thái độ như vậy trong khi cô đang mang bầu một phần cũng vì "khác máu tanh lòng" như lời bạn bè cô nói.
Đôi lúc, cô uất ức và tủi phận vô cùng khi bị mẹ chồng mắng và chồng thờ ơ không quan tâm, chia sẻ với vợ.
Rồi 6 ngày nghỉ Tết trôi qua, Hà và Huy lại dọn đồ quay trở lại thành phố làm việc. Bất ngờ, trước lúc đi, mẹ chồng dúi vào tay Hà một gói đồ bảo cô mang đi mà ăn.
Hà lần mở gói đồ ra, nào bánh chưng, hoa quả, bánh kẹo và mẹ chồng còn gói thêm cả thức ăn tươi để cô tẩm bổ nữa.
Cầm gói quà trên tay, Hà òa khóc như một đứa trẻ. Bao uất ức, tủi phận lâu nay trong cô tan biến.
Lúc này, Hà mới nhận ra, người mẹ nghèo ấy một lòng thương con thương cháu, không dữ dằn, không ghê gớm như cô nghĩ.
Cô ước giá như thời gian quay trở lại, cô sẽ trò chuyện thật nhiều để hai mẹ con hiểu nhau hơn...
Theo Giadinh
Bị mẹ ép ra tòa ly hôn vợ, tôi chuốc vợ say rồi đưa em vào căn phòng có người đàn ông đang đợi sẵn và cái kết đau đớn nhưng hạnh phúc Co thê không ai co thê hiêu nôi cai cach ma tôi lam. Môt ngươi lam chông lai phai lưa dôi vơ minh đê giư đươc gia đinh ây lai chi vi tôi qua yêu cô ây. Tôi la đan ông, ke đan ông luc nao cung giư lai cho minh nhưng tâm sư. Trươc giơ tôi chưa tưng kê lai chuyên cua...