Hả hê trước vợ tình cũ bị vô sinh, ai ngờ…
Từ ngày lấy chồng, tôi càng đâm ra chán nản. Trong một lần đi uống cà phê cùng bạn, tôi mới nghe được thông tin về Nam. Nhờ đó, tôi mới biết Nam đã cưới vợ, tôi còn biết thêm rằng, vợ Nam bị vô sinh và anh rất đau khổ vì điều này.
Nam bảo với tôi rằng, anh không còn yêu tôi nữa, thế nên chia tay là quyết định tốt nhất cho cả hai. Tôi nghe Nam nói thế thì khóc như mưa bởi vì tôi vẫn còn yêu anh nhiều vô cùng. Dù sao thì đã yêu nhau 2 năm trời, có biết bao kỷ niệm, đâu phải cứ bảo chia tay là chia tay được cơ chứ.
Ấy thế mà Nam dứt khoát với tôi như vứt một cái áo cũ vậy. Tôi không thể nào liên lạc được với anh những ngày sau đó. Bao nhiêu tin nhắn giãi bày, trách móc đầy sướt mướt tôi gửi cho Nam đều không được anh hồi âm. Tôi đến nhà Nam tìm anh thì cửa nhà đóng kín mít.
Cứ thế 3 tháng trời, tôi vật vã trong đau khổ. Cho đến khi Trung đến bên tôi, xoa dịu nỗi đau đó bằng tình yêu thì tôi mới nguôi ngoai. Sau 6 tháng hẹn hò, tôi chấp nhận lấy Trung như một cách để quên đi tình cũ. Thế nhưng tôi đã lầm. Càng gần Trung, tôi càng nhớ Nam da diết, tôi so sánh mọi thứ của Trung so với Nam rồi cảm thấy thất vọng ê chề. Nam hào hoa phong nhã bao nhiêu thì Trung lại cù lần bấy nhiêu.
Từ ngày lấy chồng, tôi càng đâm ra chán nản. Trong một lần đi uống cà phê cùng bạn, tôi mới nghe được thông tin về Nam. Nhờ đó, tôi mới biết Nam đã cưới vợ, tôi còn biết thêm rằng, vợ Nam bị vô sinh và anh rất đau khổ vì điều này.
Tôi tìm cách liên lạc lại với Nam. Không ngờ, Nam đồng ý gặp tôi luôn. Anh còn gửi lời xin lỗi đến tôi vì đã chia tay đột ngột. Vì hiện tại cả hai đã có gia đình nên chúng tôi nói chuyện khá thoải mái. Tôi nói với Nam rằng, dù tôi đã lấy chồng nhưng tôi không thể quên được anh.
Video đang HOT
Kể từ hôm đó, Nam thường xuyên liên lạc với tôi. Tôi trở lại vui vẻ như thời mới yêu và thường xuyên mua sắm váy mới để đi gặp Nam. Trung thấy tôi như vậy thì mừng lắm, anh bảo tôi nên đi ra ngoài nhiều hơn để tâm trạng thoải mái. Trung đâu biết rằng, tôi đang lén lút hẹn hò với tình cũ.
Tôi đề cập với Nam chuyện tôi sẽ sinh con cho anh và Nam rất bất ngờ. Tuy nhiên, Nam là con một và gia đình anh rất muốn có cháu nối dõi. Bản thân anh cũng đau đầu vì chuyện này nên dù yêu vợ nhưng Nam vẫn bị nhiều sức ép. Sau nhiều lần đề cập, tôi đã thuyết phục được Nam.
Nam đưa tôi vào viện làm các xét nghiệm, kiểm tra và tiêm phòng trước để chuẩn bị cho việc mang thai. Tôi cứ nghĩ đến việc có con với người đàn ông mình yêu thì vui không tả được. Thế nhưng, khi nhìn kết quả siêu âm trên tay, tôi lại rụng rời.
Bác sỹ kết luận, tôi bị tắc vòi trứng. Tôi đưa tờ giấy khám cho Nam xem thì anh chợt cau mày. Nam bảo tôi tự bắt xe về vì anh còn bận đi có việc.
Những ngày sau, tôi lại không thể nào liên lạc được với Nam. Tôi vừa buồn vừa lo vì căn bệnh của mình nên cứ đóng cửa nằm khóc ở trong phòng. Trung lục ngăn kéo, thấy tờ giấy khám của tôi thì chạy ra nắm tay tôi an ủi. Anh bảo sẽ cùng tôi chữa trị thật kiên trì, mà nếu không được, chúng tôi sẽ nhận con nuôi hoặc ở vậy cũng chẳng sao.
Tôi nghe Trung nói mà thấy xấu hổ. Thì ra người đàn ông chân chính chỉ có Trung mà thôi. Nam tìm đến tôi cũng chỉ vì muốn có một đứa con chứ anh ta không còn yêu thương gì tôi nữa. Kể cả người vợ vô sinh của anh ta cũng là kẻ bất hạnh.
Sau lời nói và cái nắm tay của Trung, tôi mới nhận ra được ai là người yêu mình tha thiết. Lần đầu tiên sau 3 năm lấy nhau, tôi mới nép vào người Trung một cách âu yếm. Tôi tự nhủ, có lẽ ông trời vẫn còn thương tôi nên mới cho tôi cơ hội để sửa chữa những lỗi lầm của mình.
Theo một thế giới
Mẹ chồng hả hê vì mua được con dâu giá rẻ
Vừa dứt lời, mẹ chồng đã tặng ngay cho tôi một cái tát trời giáng rồi chỉ tay vào mặt tôi mà nói: " Cái thứ nhà quê như quê được về làm dâu nhà tôi là đã tu phúc mấy đời rồi đấy".
Mọi việc tôi làm, mẹ chồng đều không vừa ý. (Ảnh minh họa)
Tôi may mắn khi được anh ngỏ lời cầu hôn vì tôi biết anh là người đàn ông tốt mà mọi cô gái đều mong muốn có được. Nhưng sau khi về nhà anh sống, tôi mới phát hiện ra rằng, tôi không hề may mắn như tôi tưởng. Nguyên nhân cũng chỉ vì sự bất hòa giữa tôi và mẹ chồng.
Trước khi lấy anh, tôi đã vấp phải sự phản đối của mẹ anh. Mẹ anh cho rằng tôi chỉ là con gái nhà quê, gia đình lại không có điều kiện nên không xứng đáng với anh - con trai Hà Nội, điều kiện đầy đủ, tử tế. Mẹ anh luôn tìm mọi cách để hạ nhục tôi trước mặt mọi người. Bà chê trách tôi người nhà quê, không biết ăn mặc sành điệu. Câu trước câu sau, bà quay sang chê bai gia đình tôi ngay được. Bà nói không biết ăn mặc cũng đúng, vì nhà tôi làm gì có tiền. Nhiều lúc chán nản, tôi đã muốn bỏ cuộc nhưng tình yêu của anh đã níu kéo tôi, cho tôi thêm động lực. Tôi về làm dâu nhà anh với hy vọng sẽ khiến mẹ anh thay đổi định kiến với tôi. Nhưng nào ngờ mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ.
Tôi làm gì mẹ chồng cũng thấy khó chịu. Bà nói tôi làm gì cũng thấy chướng tai gai mắt. Khi biết mình mang bầu, tôi đã vô cùng hạnh phúc và còn thầm hy vọng đứa cháu sẽ làm bà thay đổi suy nghĩ. Nhưng không, sau khi sinh con, cuộc sống của tôi còn ngột ngạt và mệt mỏi hơn khi trước.
Bà nói con tôi là cháu đích tôn của dòng họ nên mọi chuyện phải do bà quyết định hết. Thậm chí bà còn nhiều lần tìm cách hạ nhục tôi thậm tệ. Bà không cho cháu bú sữa mẹ vì cho rằng sữa của người nhà quê không đủ chất. Quần áo của con tôi đều do bà nội mua vì bà chê gu thẩm mỹ của tôi tồi, sẽ làm xấu mặt cháu nội bà. Nếu tôi có muốn mua gì, làm gì thì đều phải thông qua ý kiến của bà trước. Nhiều lúc tôi tủi thân nghĩ phận mình còn không bằng người đi đẻ thuê. Tủi thân, tôi mang chuyện tâm sự với chồng thì anh chỉ khuyên tôi cố gắng chịu đựng, mẹ đã vất vả vì anh nên anh không muốn khiến mẹ phải buồn. Vì thương chồng nên tôi đã cố chịu nhịn. Nhưng hình như tôi càng nhịn, mẹ chồng càng được nước lấn tới, bắt nạt tôi quá đáng hơn.
Con trai đã cứng cáp, tôi muốn xin phép bà cho cháu về thăm ngoại ít hôm thì bà nổi giận đùng đùng rồi nói: "Cô muốn cháu tôi về cái nơi hôi hám ấy để chịu khổ cùng những con người nhà quê trong gia đình cô à". Tới mức này thì tôi không thể chịu nhịn hơn được nữa. Uất ức dồn nén quá lâu, tôi hét lên: "Mẹ không có quyền xúc phạm gia đình, bố mẹ con như vậy". Vừa dứt lời, mẹ chồng đã tặng ngay cho tôi một cái tát trời giáng rồi chỉ tay vào mặt tôi mà nói: " Cái thứ nhà quê như quê được về làm dâu nhà tôi là đã tu phúc mấy đời rồi đấy. Cô còn dám lên tiếng đòi hỏi này nọ à. Chắc cũng chỉ có nhà tôi mới bỏ ra cái giá rẻ như vậy để mua cô thôi chứ còn nhà khác, có cho không chắc gì họ đã thèm nhận cô về làm con dâu".
Tôi chết sững trước từng lời mẹ chồng nói. Tôi vẫn biết là bà coi thường tôi nhưng không ngờ được rằng, trong mắt bà, tôi chỉ là một món hàng hóa không hơn không kém. Bị xúc phạm và miệt thị quá nặng nề nên mặc cho mẹ chồng cấm cản, tôi vẫn nhất quyết ôm con về nhà ngoại.
Mới được mấy hôm mà mẹ chồng tôi không ngày nào là không gọi điện đến nhà tôi chửi mắng thậm tệ. Bà nói bố mẹ tôi không biết dạy con. Bà mỉa mai tôi đã nghèo còn làm cao, không biết thân biết phận. Tôi thật sự không muốn quay lại căn nhà đó với bà mẹ chồng cay nghiệt, coi thường xuất thân của người khác như thế nữa. Nhưng chồng tôi lại liên tục tới nài nỉ, cầu xin tôi quay về. Anh nói tôi hãy cố chịu nhịn vì con, vì anh.
Bây giờ tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi mệt mỏi và thấy cuộc sống thật bế tắc. Nếu tôi quay về thì cuộc sống của tôi chắc chắn sẽ biến thành địa ngục. Còn nếu không, với điều kiện hiện tại, tôi không đỉ sức lo cho con tôi có một cuộc sống đầy đủ. Hơn nữa tôi chỉ giận mẹ chồng chứ vẫn còn yêu thương chồng tôi rất nhiều. Theo các bạn, tôi nên làm gì để thoát khỏi sự bế tắc này đây?
Theo blogtamsu
Tôi hả hê khi mặt chồng biến sắc vì thấy tôi diện bộ đồ sáng nay Nhìn chồng tôi đứng chết trân, mặt cắt không ra máu tôi thấy hả hê vô cùng, chắc anh ta cũng lờ mờ hiểu ra rằng tôi đã biết hết mọi chuyện. Tôi xoay người nhếch mép rồi bỏ đi trước. ảnh minh họa Tôi vừa trải qua 1 buổi sáng vô cùng thú vị và hả hê. Những việc nên làm tôi...