GS. Trương Nguyện Thành nói về việc xưng hô “Thầy – con”: Sự kính trọng nằm ở thái độ và cách cư xử chứ không phải nằm ở cách xưng hô
Những ngày này, việc xưng hô thế nào trong nhà trường, thầy cô có nên gọi trò là “con” bỗng trở thành đề tài gây xôn xao cõi mạng.
Mới đây, trên trang cá nhân của nhà nghiên cứu – phê bình văn học Lại Nguyên Ân, được biết đến trong hơn 50 năm qua với vai trò cầm bút viết phê bình, tiểu luận của văn học Việt Nam hiện đại và trung đại đã có đăng tải một bài viết với nhan đề: YÊU CẦU GIÁO VIÊN VÀ CÁN BỘ GIÁO DỤC KHÔNG GỌI HỌC SINH LÀ “CON”.
Trong bài viết của mình, ông lên tiếng yêu cầu Bộ GD&ĐT thảo sớm một quy chế về xưng hô trong nhà trường nói chung, trước hết là nhà trường phổ thông, trong đó, ông nhấn mạnh việc nên cấm giáo viên không gọi (xưng hô) học trò là “Con”, “Các con”; phải gọi là “Trò”, “Các trò”, “Các em”, “Các bạn”. Dân mạng đã có cuộc bàn luận sôi nổi xem vấn đề này nên được nhìn nhận thế nào, quan điểm trên đúng hay sai.
Nhà nghiên cứu – phê bình văn học Lại Nguyên Ân
Trước vấn đề này, Giáo sư Trương Nguyện Thành, một thầy giáo từng nổi tiếng với biệt danh “ giáo sư quần đùi” cũng đã có những chia sẻ quan điểm của mình với chúng tôi. Thầy cho rằng gọi thầy – xưng con phải tùy theo lứa tuổi và tùy theo trình độ nhận thức của người trẻ. Thầy nói cụ thể hơn: “T rình độ nhận thức của lứa tuổi tiểu học hay mầm non thì xưng con không là vấn đề gì, vì nhận thức của bé còn rất lệ thuộc vào người lớn, nhưng khi đã vào các cấp bậc như đại học thì gọi thầy xưng con, vô hình trung tạo khoảng cách cho sự trao đổi, phát triển tư duy độc lập!
1 đứa trẻ lên tới 13-14 tuổi thì đã bắt đầu hình thành nhận thức cá nhân, có suy nghĩ riêng, bắt đầu biết nhìn nhận vấn đề từ khía cạnh cá nhân, đó là lý do vì sao lứa tuổi này thường cãi lời cha mẹ mà ở Việt Nam thường gọi là tuổi khó dạy. Ở lứa tuổi này, người lớn nên cho trẻ một không gian an toàn để phát triển bản thân!”
Để lấy dẫn chứng về điều này, thầy lấy dẫn chứng về trải nghiệm của thầy khi còn là sinh viên đại học. Lúc này thầy cũng từng sốc văn hóa khi thấy các nghiên cứu sinh gọi thầy mình bằng tên và tranh luận ngang hàng. Thời gian sau, thầy được giải thích rằng, ăn nói lễ phép chỉ là bề nổi của sự tôn trọng, mặt khác, khi nghiên cứu sinh gọi thầy bằng tên sẽ dễ dàng để người đó phản biện hơn. Giáo sư được thầy mình khi đó nói rằng: “Nếu để một người vào vị trí tôn kính thì rất khó để bảo rằng tin tưởng của người đó sai hay không còn hợp lý!”
Giáo sư Trương Nguyện Thành
Ở chiều ngược lại, thầy cho rằng khi mà sử dụng một danh xưng nào đó mà nói lên 1 sự khác biệt quá lớn như thầy với con, chẳng hạn như “con không đồng tình với quan điểm của thầy” nghe rất hỗn láo và rất khó vì văn hóa người Việt là văn hóa tôn trọng người lớn.
Video đang HOT
Từ đó, thầy Thành nhấn mạnh: “Mình muốn gì trong phát triển cá nhân của thế hệ trẻ. Nếu mình muốn một thế hệ trẻ chỉ biết vâng lời không cần cãi lại, không cần suy nghĩ nữa thì không có vấn đề gì ở đây cả. Còn nếu mình muốn có thế hệ trẻ năng động, sáng tạo, có khả năng ’sóng sau xô sóng trước’, để các em giỏi hơn thế hệ cha ông thì phải để cho các em có không gian phát triển cá nhân, suy nghĩ khác biệt với thế hệ trước, cho các em không gian để có cơ hội được sai!
Cha mẹ hay người lớn hay sợ con thất bại, con sai nhưng làm đúng hay thành công không dạy cho chúng ta một bài học gì cả, chỉ khi nào làm sai, thất bại nó mới dạy cho chúng ta một bài học. Té đâu ta mới nhớ tại sao ta té đau, còn ta không té ta sẽ không nhớ!”
Ảnh minh họa
Thầy cho biết mình từng nhận được câu hỏi rằng “danh xưng quan trọng đến thế sao”, trước câu hỏi này, thầy lấy ví dụ vui: “T hời thiếu niên, tôi có quen 1 cô bạn lớn tuổi và phải gọi bằng chị, mà đã chị thì làm sao cua, phải xưng em chứ. Đã xưng chị mà mình xưng em thì đã thấp hơn người ta rồi nên cua người ta họ đâu có chịu, do đó muốn cua người ta mình phải đổi lại kêu người ta là em!”
Giáo sư Trương Nguyện Thành nói rõ mình không đánh giá quan điểm đang gây tranh cãi trên mạng là đúng hay sai vì điều này còn phụ thuộc vào việc xã hội Việt Nam có chấp nhận thay đổi điều đó hay không và đó là quyết định của mỗi cá nhân. Song thầy cho rằng, việc thay đổi xưng hô trong nhà trường không thể bắt đầu từ 1 chính sách mà phải hình thành từ từ, bắt đầu từ văn hóa, nhận thức trong mỗi gia đình.
Vị Giáo sư này cho biết, học trò là nghiên cứu sinh hay học viên cao học ở Mỹ của mình thường gọi mình bằng tên, còn nghiên cứu sinh Việt Nam thường gọi mình là anh Thành. Còn với các sinh viên đại học, thầy để cho các bạn gọi mình là Thành hoặc Pro. Thành, miễn là người đó cảm thấy thoải mái, không bị gò bó. Đối với thầy, sự kính trọng nằm ở thái độ và cách cư xử của người đó chứ không phải nằm ở cách họ xưng hô với mình.
Đề xuất giáo viên không được gọi học sinh là... 'con'
Dư luận đang xôn xao bàn tán trước yêu cầu giáo viên và cán bộ giáo dục không gọi học sinh là "con" của nhà nghiên cứu - phê bình văn học Lại Nguyên Ân.
Yêu cầu giáo viên và cán bộ giáo dục không gọi học sinh là... con
Ngày 11/2, trên trang cá nhân, nhà nghiên cứu - phê bình văn học Lại Nguyên Ân bày tỏ quan điểm: "Yêu cầu giáo viên và cán bộ giáo dục không gọi học sinh là... con".
Cụ thể, ông yêu cầu Bộ Giáo dục và Đào tạo sớm thảo một quy chế về xưng hô trong nhà trường, trong đó giáo viên và học sinh, sinh viên thay đổi cách gọi.
Nhà nghiên cứu chỉ ra 3 điều thiết yếu trong quy chế, trong đó, cấm giáo viên không gọi (xưng hô) học trò là "con", "các con"; phải gọi là "trò", "các trò", "các em", "các bạn".
Ông Lại Nguyên Ân cho rằng, các phương tiện truyền thông cũng không nên gọi học trò mọi cấp (từ mẫu giáo đến đại học) là "các con", "con". Ông Ân khuyến khích học trò các cấp, nhất là sinh viên đại học, xưng "tôi" trước giáo viên, ngay cả trong không gian trường học.
Ngay khi bài viết của nhà phê bình văn học Lại Nguyên Ân được đăng tải đã thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng.
Bài viết gây xôn xao cộng đồng mạng
"Có ai cho 'con' ăn mà lại bắt 'con' trả tiền không?"
Ông Ân cũng chia sẻ sau khi đăng tải bài viết, một người tự nhận là phụ huynh học sinh đã đồng tình. Vị phụ huynh này cho biết, đã dành nhiều ngày, đi khắp thành phố để tìm ngôi trường mới sau khi cho con nghỉ học tại trường cũ vì biết giáo viên gọi trẻ nhà mình là "con".
Vị phụ huynh chỉ ra 6 lý do phản đối việc thầy cô gọi học sinh là "con". Trong đó có một số luận điểm như: Giáo viên gọi học sinh là "con" là sai tiếng Việt, không nên cướp công sinh thành của người khác bằng việc gọi con họ là "con". Nếu tất cả người lớn đều gọi trẻ em là "con", khác biệt giữa cha mẹ và người lạ vô tình bị lu mờ...
Người này viết: "Vậy mà các giáo viên - những người đi làm nhận lương - lại dám gọi đối tác trong công việc của mình, khách hàng của mình là 'con'! Nếu phụ huynh kỳ vọng giáo viên chỉ nhờ xưng hô như thế mà coi học sinh như 'con', đó là một kỳ vọng không khi nào đạt được. Có ai cho 'con' ăn mà lại bắt 'con' trả tiền không?".
Nhà phê bình, nghiên cứu văn học Lại Nguyên Ân.
Chia sẻ trên báo Lao Động, nhiều bạn đọc đồng tình với ý kiến của nhà phê bình Lê Nguyễn Ân. Bạn T.N cho rằng: "Tôi cũng đồng tình với ý kiến này. Học trò xưng "con" với thầy cô đã mặc nhiên mang một "danh phận" bề dưới, không thể có ý kiến phản biện khi thầy cô nói hoặc làm không đúng. Hãy để cho các em được tự tin và mạnh mẽ trước cuộc đời".
TÀI TRỢ
Một người khác cũng cho biết: "Tôi nghĩ giáo viên nên gọi học sinh là em. Nhiều giáo viên mới ra trường chỉ lớn hơn học sinh mấy tuổi mà gọi học sinh là con thấy kỳ cục quá".
Một người tên Tuấn bày tỏ: "Ở quê tôi, đi học, giáo viên gọi học sinh là em. Cô chào em, em chào cô. Ngày xưa, tôi học, vẫn xưng hô là em. Lên Hà Nội, tôi thấy giáo viên gọi học sinh bằng con. Lúc đầu, cho con đi học, thấy cô gọi học sinh là con, lúc đầu nghe là lạ, không quen, sau cũng quen quen dần. Ra xã hội cũng thế, các con nhỏ, cứ gọi các cô cũng xưng con...".
Xưng "con" là thể hiện sự gần gũi với các bạn nhỏ
Trước những quan điểm trên, một người làm trong ngành giáo dục cho biết: "Là một giáo viên, cán bộ quản lí, tôi hoàn toàn không đồng tình, nhất trí với nhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân. Bởi, văn hóa Việt Nam luôn nêu cao tinh thần "Tôn sư trọng đạo" và cách ứng xử ...".
Có người còn khẳng định, vì sự gắn kết thân thiện, gần gũi với các bạn nhỏ, để tạo cảm giác thỏa mái cho học trò, ở trường như ở nhà nên các thầy cô gọi con xưng cô, xưng thầy. Ra ngoài đường người lớn - già gọi nhỏ đáng tuổi con mình là con xưng "cô, dì, chú, bác..."
"Như vậy, không phải cướp công mà là thể hiện nét văn hóa thuần phong mỹ tục. Giá trị của người thầy được đánh đồng với lương không cân xứng với sức lao động, thật sự không xứng đáng", người này viết.
Với học sinh mầm non và lớp 1, 2 xưng cô với con thì được. Còn cấp 2, 3 xưng thầy (cô) với con là không hợp.
Cũng liên quan đến vấn đề này, một độc giả cho biết, với học sinh mầm non và lớp 1, 2 xưng cô với con thì được. Còn cấp 2, 3 xưng thầy (cô) với con là không hợp.
Người này cũng cho biết, việc cô giáo gọi con không phải là cướp công sinh thành của cha mẹ. Suy nghĩ như vậy là ích kỷ. Bởi họ gọi các con nhưng xưng là thầy với cô, chứ họ không xưng là cha là mẹ của các trò.
Đúng là giáo viên đi dạy nhận lương và học sinh đi học phải đóng tiền. Nhưng đối với học sinh mầm non và cả các bé lớp 1, để trông giữ và dạy dỗ các bé, ngoài trách nhiệm của một người thầy người cô thì cũng cần phải có tình cảm như mẹ với con mới làm được. Bởi khi các bé biếng ăn thì các cô cũng dỗ dành hoặc cầm tay chỉ các bé từng nét chữ.
Cuối cùng, bạn đọc này viết: "Thay vì soi mói, chỉ trích cách xưng hô giữa thầy cô và các em học sinh thì hãy nghiên cứu làm sao để nâng cao chất lượng giáo dục và giảm tải các môn học cho học sinh".
Đi phỏng vấn bị nhà tuyển dụng gọi bằng 1 từ, chàng trai kiên quyết từ chối dù được mời làm với lương trên 20 triệu Anh chàng cảm thấy chạnh lòng kinh khủng khi bị nhà tuyển dụng gọi như vậy. Câu chuyện tuyển dụng chưa bao giờ hết hot, bởi dù thế nào ai cũng cần công việc để mà làm cơ mà! Tưởng chừng chỉ xoay quanh mấy cái xin việc, phỏng vấn mà cũng có rất nhiều tình huống khó nói. Như mới đây, một...