GS 37 tuổi: “Tôi thấy mình đã bị tụt hậu ít nhất 15 năm”
Được công nhận là giáo sư (GS) ở tuổi 37, GS Nguyễn Quang Diệu, Phó Chủ nhiệm khoa Toán-Tin, Trường ĐH Sư phạm Hà Nội, đã trở thành GS trẻ nhất Việt Nam năm 2011.
Trước đó, năm 2007 anh cũng là một trong hai PGS trẻ nhất. Lễ công nhận chức danh GS, PGS sẽ được tổ chức vào ngày 12-11, tại Văn Miếu – Quốc Tử Giám (Hà Nội). Nhân dịp này, PV có cuộc trò chuyện ngắn với GS.
Thích chơi điện tử từ nhỏ
Cha anh cũng là một người theo đuổi khoa học, vậy con đường mà anh đang đi có sự định hướng như thế nào từ phía gia đình?
GS Nguyễn Quang Diệu: Cha tôi là GS Nguyễn Văn Khuê, ông là tấm gương sáng để không chỉ riêng tôi mà nhiều bạn trẻ làm khoa học nên noi theo. Con đường tôi đang đi có phần tôi được định hướng từ gia đình. Hơn thế, bản thân tôi từ nhỏ cũng là một cậu học sinh hay tò mò, thích đặt các câu hỏi phụ cho các bài toán, cho nên việc tôi chọn nghiên cứu toán học cũng là điều dễ hiểu.
Anh là nhà khoa học dành nhiều tâm huyết cho toán học, ngoài thời gian nghiên cứu và giảng dạy, anh có đam mê trò giải trí nào không ?
Tôi thích chơi điện tử từ nhỏ. Có thể đối với tôi, làm toán lý thuyết và chơi điện tử có điểm chung là cho phép chúng ta thử nghiệm (ở một chừng mực nào đó) các ý tưởng, phương pháp mới mà không sợ hậu quả xảy ra trên thực tế nếu phương pháp đó thất bại (cười).
Học hàm, học vị là một sự công nhận trong nghề nghiệp nhưng đồng thời đó cũng là áp lực cho người nhận nó, anh có bị áp lực không, khi ở tuổi đang còn trẻ, người ta dễ bằng lòng với những gì mình có?
Quả thật, khi biết mình đạt được chức danh GS, tôi có cảm giác vui mừng pha lẫn hụt hẫng vì chưa biết cụ thể cái đích tiếp theo của mình là gì. Lúc này đây tôi nghĩ mình sẽ tập trung vào việc đào tạo các nghiên cứu sinh, để góp phần xây dựng đội ngũ cán bộ nghiên cứu khoa học cơ bản mà hiện nay về số lượng còn tương đối khiêm tốn.
Đạt được danh hiệu PGS từ rất sớm và ở tuổi trẻ như vậy nhưng công chúng lại biết rất ít về anh, có vẻ như anh là người quá khiêm tốn?
Cũng có thể tôi là người ít nói về bản thân và cũng có thể những công trình của tôi chưa đủ gây tiếng vang. Hơn nữa, trình độ toán học của tôi hiện nay mới đang ở mức bắt nhịp với toán học hiện đại. So với những công trình ở đỉnh cao, tôi thấy mình đã bị tụt hậu ít nhất là 15 năm. Tôi hy vọng trong thời gian tới, sẽ đầu tư thêm để rút ngắn khoảng cách không nhỏ này.
GS Nguyễn Quang Diệu. (Ảnh do nhân vật cung cấp)
Video đang HOT
Lối đi ngay dưới chân mình
Có quan điểm cho rằng chỉ khi ra nước ngoài nhà khoa học mới có thể phát triển tài năng?
Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến này. Đây cũng là điều hiển nhiên đối với những người từng có dịp đi ra nước ngoài nghiên cứu. Lấy ví dụ, năm 1997, khi sang Pháp làm luận án TS, tôi thấy các bạn sinh viên học những môn học thạc sĩ được các GS người Pháp, đều là các chuyên gia có tiếng tăm giảng dạy trực tiếp. Với một nền tảng giáo dục như vậy, các nhà khoa học quốc tế luôn có mặt bằng về khoa học cao hơn chúng ta.
Theo anh, các nhà khoa học ở Việt Nam đang gặp khó khăn gì ?
Ở Việt Nam, tôi đã gặp nhiều bạn trẻ có năng khiếu và đam mê trong nghiên cứu toán học. Rất tiếc là trong môi trường nước ta hiện nay chưa có nhiều chuyên gia để các bạn trẻ có thể tiếp cận với các hướng nghiên cứu thời sự. Tuy nhiên, tôi cũng ghi nhận rằng gần đây Nhà nước đã có những đầu tư đáng kể cho nghiên cứu toán học (thành lập Viện Toán học cao cấp hay tài trợ các đề tài từ Quỹ Phát triển khoa học và công nghệ quốc gia Việt Nam NAFOSTED…).
Khoa học bên cạnh là sự nghiệp và đam mê có còn đóng vai trò gì trong cuộc sống của gia đình anh?
Làm khoa học đơn thuần là làm theo ý thích của mình là chính, tuy nhiên với điều kiện là cuộc sống kinh tế đã được đảm bảo bằng những khoản “cứng”. Tôi có may mắn là làm khoa học và lấy những thành tựu đạt được của mình quy đổi ra những giá trị kinh tế. Tôi không biết bình luận về khái niệm làm kinh tế.
Anh có “trang bị” cho mình một châm ngôn gì trong cuộc sống muốn truyền lại cho các bạn trẻ không?
Tôi thích câu châm ngôn “con đường đi ở dưới đôi chân của mình”….
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện này.
GS Nguyễn Quang Diệu bảo vệ thành công luận án TS chuyên ngành giải tích phức tại Trường ĐH Toulouse 3 (Cộng hòa Pháp) vào tháng 6-2000. Tháng 8-2001, anh trở về Việt Nam và công tác tại khoa Toán-Tin, Trường ĐH Sư phạm Hà Nội. Từ tháng 3 đến tháng 9-2003, anh được mời làm thực tập sinh sau TS tại Trường ĐH Sundsvall, Thụy Điển. Cuối năm 2007, anh được bổ nhiệm làm PGS của Trường ĐH Sư phạm Hà Nội. Từ tháng 9-2007 đến tháng 8-2009, anh được mời đi làm cộng tác viên khoa học tại Trường ĐH Quốc gia Seoul và ĐH Quốc gia Chonnam (Hàn Quốc).
Anh là tác giả của 35 bài báo khoa học, trong số đó có bốn bài báo đăng ở các tạp chí quốc gia và 30 bài đăng ở các tạp chí quốc tế nằm trong danh mục SCI và SCIE.
Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước vừa công nhận 34 nhà giáo đạt tiêu chuẩn chức danh GS và 374 nhà giáo đạt tiêu chuẩn chức danh PGS. Trong đó, GS trẻ nhất là Nguyễn Quang Diệu (37 tuổi) và PGS trẻ nhất, cũng là PGS trẻ nhất Việt Nam hiện nay là Phạm Hoàng Hiệp (29 tuổi), đều thuộc chuyên ngành toán của Trường ĐH Sư phạm Hà Nội.
Theo BDVN
Giáo sư trẻ nhất Việt Nam: Tôi còn phải cố gắng nhiều hơn nữa!
Tân Giáo sư Nguyễn Quang Diệu (37 tuổi) là người trẻ nhất trong số 34 nhà giáo trở thành Giáo sư từ năm 2011. Điều đặc biệt nhất, năm 2007, anh cũng là Phó giáo sư trẻ nhất trong đợt phong hàm.
Hiện nay Tân Giáo sư Nguyễn Quang Diệu là Phó chủ nhiệm bộ môn Lý thuyết hàm, khoa Toán - Tin, trường ĐH Sư phạm Hà Nội. Do đang công tác ở viện nghiên cứu Max-Planck, CHLB Đức nên anh không kịp về dự Lễ công nhận chức danh GS, PGS năm 2011 tổ chức vào ngày 12/11 tới tại Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội). Dân trí đã có cuộc trò chuyện với anh.
GS trẻ nhất Việt Nam năm 2011 Nguyễn Quang Diệu.
Được biết, anh là một trong hai phó giáo sư trẻ nhất năm 2007, năm nay, anh lại được phong là giáo sư trẻ nhất. Vậy khi trở thành GS trẻ nhất Việt Nam anh có bất ngờ không?
Tôi không khỏi bất ngờ và sung sướng khi biết được tin trên. Tôi chỉ biết tự nhủ mình phải thật cố gắng nhiều hơn nữa trong giảng dạy và nghiên cứu khoa học để luôn xứng đáng với học hàm này.
Để thành công trên con đường làm toán nhiều người nổi tiếng đã chia sẻ đó là duyên phận. Với anh thế nào?
Tôi sinh ra trong gia đình có truyền thống làm nghiên cứu khoa học (bố là GS. Toán của trường ĐHSPHN), ngay từ nhỏ tôi đã yêu thích ngành toán.
Tuy nhiên tôi chỉ thực sự bắt tay vào nghiên cứu toán học cao cấp vào những năm cuối khi tôi học ở khoa Toán-Cơ-Tin học trường ĐHTH Hà Nội (nay là ĐHKHTN, ĐHQG Hà Nội). Sau đó tôi có may mắn sang Pháp làm luận án Tiến sĩ dưới sự đồng hướng dẫn của GS. Đỗ Đức Thái (ĐHSPHN) và GS. Pascal Thomas (ĐHTH Toulouse 3). Tôi nói đó là một cơ may vì vào thời điểm đó (năm 1997) việc xin học bổng đi nước ngoài trong cả 3 năm là không dễ.
Anh có thể bật mí chút về con đường nghiên cứu khoa học của mình?
Tôi bắt đầu làm luận án TS toán học tại trường Đại Học Toulouse 3 (cộng hòa Pháp). Vào tháng 6 năm 2000, tôi bảo vệ thành công luận án TS chuyên ngành giải tích phức về đề tài "Bao lồi đa thức địa phương của hợp thành các đồ thị hoàn toàn thực" tại Đại học Toulouse 3. Tháng 8/2001, tôi trở về Việt Nam và nhận công tác tại khoa Toán-Tin, trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Từ tháng 3 đến tháng 9 năm 2003, tôi được mời làm thực tập sinh sau TS tại trường ĐH Sundsvall, Thụy Điển. Tại đây, tôi đã chuyển sang nghiên cứu lý thuyết đa thế vị phức.
Vào tháng 11/2006, bằng các công trình trong hướng nghiên cứu này, tôi đã bảo vệ luận án Habilitation Diriger des Recherches tại Đại Học Toulouse 3. Sau đó, tôi đã được bổ nhiệm làm PGS. Của trường ĐHSP Hà Nội vào cuối năm 2007. Từ tháng 9/2007 đến tháng 8/2009, tôi được mời đi làm cộng tác viên khoa học tại trường ĐHQG Seoul và ĐHQG Chonnam (Hàn Quốc). Tại các trung tâm này, tôi đã chuyển sang nghiên cứu lý thuyết toán tử và giải phương trình d ngang với đánh giá.
GS Nguyễn Quang Diệu cùng vợ và con.
Các sản phẩm nghiên cứu của anh hiện được đánh giá thế nào?
Bắt đầu từ công trình của Halmos và Brown vào năm 1965 về toán tử Toeplitz trên không gian Bergman các hàm chỉnh hình trên đĩa đơn vị, những vấn đề về toán tử Toeplitz và toán tử hợp thành giữa các không gian hàm chỉnh hình đã được nhiều nhà toán học trên thế giới đặc biệt là ở Nhật Bản, Hàn Quốc hay Mỹ nghiên cứu. Tuy nhiên lý thuyết toán tử giữa các không gian hàm còn rất mới mẻ đối với toán học trong nước. Trong thời gian làm thực tập sinh tại Hàn Quốc, tôi đã có cơ hội tiếp cận với hương nghiên cứu mới này và đã hoàn thoàn một số công trình chẳng hạn như về cấu trúc của toán tử Toeplitz trên miền tùy ý trong mặt phẳng hay là tính các giá trị riêng của toán tử hợp thành có trọng trên không gian Bloch suy rộng. Bên cạnh đó, tôi cũng tiếp tục phát triển các hướng nghiên cứu truyền thống của bộ môn như lý thuyết đa thế vị và giải tích phức nhiều biến. Tính sáng tạo trong những công trình của mình là ở chỗ tôi luôn cố gắng vận dụng những kiến thức cổ điển đã biết vào việc nghiên cứu, giải quyết những bài toán thời sự.
Các công trình khoa học này đã được dùng để hướng dẫn nhiều học viên thạc sĩ. Đồng thời một số bài toán mở trong những hướng nghiên cứu kể trên đã được tôi đề xuất cho 2 NCS của mình.
Các công trình nghiên cứu của tôi hiện nay đang ở mức tiếp cận mặt bằng chung của toán học hiện đại. Trong thời gian tới, cùng với các cộng sự trong bộ môn, tôi sẽ cố gắng giải quyết triệt để một số bài toán mở của lý thuyết toán tử và phương trình Monge-Ampere.
Nhờ vào các công trình nghiên cứu khoa học của mình mà tôi đã được mời đọc báo cáo tại một số hội thảo và được mời đi cộng tác tại một số trường đại học hay viện nghiên cứu chẳng hạn ĐH Fudan (Trung Quốc) 11/2009, ĐH Niigata (Nhật Bản) (6/2009 và 1/2011), ĐH Toulouse (CH Pháp) (5/2011), Viện Max Planck (CHLB Đức) (11/2011)".
Là nhà khoa học trẻ, anh suy nghĩ thế nào về nền giáo dục Việt Nam hiện nay? Đặc biệt với ngành Toán học?
Chúng ta đều biết hiện nay giáo dục Việt Nam đang gặp phải nhiều bài toán nan giải. Riêng với Toán học tôi thấy gần đây chính phủ đã có những đầu tư đáng kể chẳng hạn như thành lập Viện Toán Học cao cấp, tài trợ cho quĩ nghiên cứu cơ bản quốc gia (NAFOSTED)... Những động thái này đã và đang khích lệ những bạn trẻ như tôi nghiên cứu khoa học
Anh có lời khuyên gì với giới trẻ hiện nay?
Biết cảm nhận được "sở trường" của bản thân là gì và đầu tư hết mình vào đó. Chắc chắn có ngày sẽ thành công.
Xin trân trọng cảm ơn anh!
Tân Giáo sư Nguyễn Quang Diệu sinh ngày 17/7/1974, hiện công tác tại Khoa Toán-Tin, trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Anh đã xuất bản 35 bài báo khoa học. Trong số đó có 4 bài báo đăng ở các tạp chí quốc gia và 30 bài đăng ở các tạp chí quốc tế nằm trong danh mục SCI và SCIE. Những bài toán mà anh nghiên cứu thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau của giải tích phức nhiều biến và lý thuyết đa thế vị như: Bao lồi đa thức, toán tử Monge-Ampere, phương trình d ngang với đánh giá, toán tử giữa các không gian hàm. Đây là những hướng nghiên đang thu hút sự quan tâm của nhiều nhà toán học quốc tế. Dưới đây là 5 công trình tiêu biểu được anh viết trong những năm gần đây: Jensen measures and unbounded B-regular domains , Annales Inst. Fourier 2008; Toeplitz operators on bounded domain in C, Proceedings of American Math. Soc. 2011; d-bar equations with Donnely-Feferfemann estimates, Osaka Journal of Math., 2009; Local polynomial convexity of graphs, Michigan Math. Journal, 2009; Peron-Bremermann envelopes on bounded domains, International Journal of Math., 2007. Đây là các công trình được xuất bản tại các tạp chí có uy tín ở Pháp, Mỹ và Nhật Bản.
Hồng Hạnh (thực hiện)
Theo dân trí