Giọt nước mắt muộn màng của kẻ hại đời b.é g.ái
Thấy nhà cháu N.T.H.V không có ai ở nhà Lê Văn Lượng (trú tại thôn 5 – Thọ Dân – Triệu Sơn – Thanh Hóa) liền vào nhà rủ cháu V (SN 2002) người cùng thôn làm chuyện người lớn.
Sau khi thực hiện hành vi của mình xong, Lượng còn dặn cháu V không được nói với bất cứ ai, nhưng những việc làm của Lượng đã bị cháu V nói lại hết với mẹ đẻ nên đã bị gia đình cháu V tố cáo với cơ quan chức năng. Mới đây, ngày 28-6, TANDTC đã đưa vụ án ra xét xử tại Thanh Hoá và tuyên phạt 6 năm tù về tội “H.iếp d.âm t.rẻ e.m” đối với Lê Văn Lượng.
Chiều ngày 6-10-2011, Lê Văn Lượng đi chăn bò ngoài bãi giúp cha mẹ mình. Không hiểu trời xui đất khiến thế nào, hôm đấy Lượng không ở ngoài đồng trông bò như mọi ngày mà thả bò ngoài đồng rồi đi vào làng chơi. Khi Lượng đi ngang qua nhà chị Nguyễn Thị Lan, thấy có một mình cháu V đang ngồi trong nhà xem tivi nên xin V cho vào nhà để xem tivi cùng. Vì là người cùng thôn nên cháu V vui vẻ mời Lượng vào nhà ngồi cùng xem tivi, không ngờ chính lúc ấy “thú tính” của con người Lượng lại nổi lên. Nhìn quanh quan sát trong nhà chị Lan chỉ có mình cháu V ở nhà. Trong đầu Lượng nghĩ ngay đến đây là điều kiện không thể tốt hơn cho mình để được thỏa nguyện “thú tính” nên Lượng liền “giở trò” với cháu V…
Dù có ân hận đến mấy thì bị cáo Lê Văn Lượng cũng không thể sửa chữa lỗi lầm của mình
Video đang HOT
Thấy mẹ đi làm về nên cháu V đã kể lại toàn bộ sự việc mà mình đã bị Lượng làm cho mẹ nghe, chị Lan và gia đình đã tố cáo hành vi đ.ồi b.ại của Lượng. Ngay trong chiều ngày 6-10-2011, Lượng đã được gia đình đưa ra Ban Công an xã Thọ Dân đầu thú và khai nhận toàn bộ hành vi của mình.
Trong quá trình điều tra, gia đình bị can đã khai báo rằng Lê Văn Lượng bị bệnh tâm thần. Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Triệu Sơn đã ra quyết định trưng cầu giám định sức khỏe, bệnh lý của Lượng trước, trong và sau khi phạm tội và đã xác định: khi phạm tội và hiện tại thì Lê Văn Lượng đủ năng lực trách nhiệm về hành vi của mình.
Tại phiên tòa xét xử, bị cáo Lượng rất kiệm nói mà chỉ khóc lóc, ân hận về những gì mình đã gây ra cho cháu V và cho cả hai gia đình. Trong suốt quá trình xét xử, bị cáo Lượng chỉ một lần duy nhất ngẩng mặt lên. Cả khi được HĐXX hỏi khi có ý định làm chuyện người lớn với cháu V có biết như vậy là phạm tội hay không, Lượng thành khẩn trả lời không hề biết làm như vậy với cháu V sẽ phạm tội để hôm nay phải đứng trước vành móng ngựa trả giá cho hành vi phạm tội của mình.
Cái giá 6 năm tù và buộc bồi thường cho gia đình bị hại trên 24 triệu đồng do HĐXX tuyên phạt đối với Lượng là hoàn toàn xứng đáng. Kết thúc phiên tòa, những giọt nước mắt của cả bị cáo và những người thân của mình cũng như gia đình bị hại dường như lại càng làm cho sự ân hận vì hành động thiếu suy nghĩ của Lượng trở nên nặng nề hơn gấp bội lần.
Theo Báo Công Lý
TPHCM: Giọt nước mắt muộn màng của 2 sinh viên g.iết b.ạn nhậu
Rượu vào lời ra rồi sinh cãi vã, Nhã về gọi đồng bọn đến tìm Hải để nói chuyện phải trái. Không ngờ Phúc - người bạn thân nhất của Nhã - lại gục ngã trước nhát dao oan nghiệt của kẻ côn đồ.
Ngày 30/11, TAND tối cao tại TPHCM mở phiên tòa phúc thẩm xét xử Nguyễn Quốc Hưng (22 t.uổi) và Phan Tấn Huy Nhã (24 t.uổi, cùng quê ở Phú Yên) về tội "Giết người" theo đơn kháng cáo của bị cáo. Tòa phúc thẩm đã chấp nhận kháng cáo, giảm án cho Nguyễn Quốc Hưng từ chung thân xuống còn 20 năm tù, đồng thời tuyên y án sơ thẩm 8 năm tù đối với Phan Tấn Huy Nhã.
Theo bản án sơ thẩm, Hưng và Nhã là sinh viên của trường đại học Nông lâm TPHCM. Ngày xảy ra vụ án, Nhã sắp ra trường, còn Hưng cũng vừa lên năm thứ 3. Chiều 21/12/2009, Nhã cùng người bạn thân của mình là Lê Ngọc Phúc và Trương Phước Hải, Nguyễn Trọng Nghĩa, đều là sinh viên của trường Đại học Nông lâm TPHCM, ngồi nhậu trong phòng trọ ở đường số 18, khu phố 5, phường Linh Trung, quận Thủ Đức.
Sau 3 tiếng đồng hồ nhậu triền miên, Hải và Nhã cự cãi nhau kịch liệt về việc chơi game. Hải đi lại kệ bếp lấy cây kéo đòi đ.âm thì Nhã bỏ chạy. Vì sợ Nhã quay lại trả thù nên mọi người bảo Hải đi về.
Hưng và Nhã tại tòa phúc thẩm
Bỏ về mà trong lòng ấm ức, Nhã về phòng trọ của mình lấy 2 con dao Thái Lan và gọi điện thoại rủ một số bạn sinh viên, trong đó có Hưng tìm Hải đ.ánh. Khi đến nơi, Hưng xông vào phòng trọ dù không biết mặt Hải. Thấy anh Phúc (bạn của Nhã) lom khom đứng dậy, Hưng cứ tưởng là Hải. Hưng hỏi: "Mày chơi thằng Nhã hả?". Phúc nói: "Không có". Nhưng Hưng vẫn nhào tới đ.âm một nhát chí mạng làm Phúc gục ngay tại chỗ. Sau đó, Hưng tiếp tục d.ùng d.ao đ.âm trúng đầu Nghĩa. Hưng d.ùng d.ao đ.âm loạn xạ nên Nhã nhào vào ôm Hưng và nói: "Phúc là bạn thân của tao sao mà mày đ.âm nó!". Đến lúc này Hưng mới dừng "múa" dao và bỏ về phòng trọ của mình trốn. Dù được bạn bè đưa đi bệnh viện cấp cứu nhưng do vết thương quá nặng, Phúc đã c.hết trước khi vào viện.
Trong suốt phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, cả 2 bị cáo đều gục đầu, thành khẩn khai báo. Rất đông sinh viên là bạn bè của cả hai bị cáo đến tham dự. Khi được dẫn ra vành móng ngựa, các bị cáo quay xuống cố tìm kiếm người thân nhưng cả hai người mẹ đều không thể tham dự phiên tòa do lâm bệnh. Mẹ Nhã phải nhập viện vì bệnh tim trở nặng, trong khi mẹ Hưng cũng bị tai biến mạch m.áu não trong tình trạng nguy kịch.
Bạn bè của 2 bị cáo cho biết, thường ngày sau giờ học, Nhã tranh thủ nhận phát tờ rơi, phụ việc quán cơm để có t.iền trang trải cuộc sống và nuôi một người em cũng đang học đại học. Về phần Hưng, lên 2 t.uổi đã phải sống cảnh cha mẹ ly thân, mẹ Hưng một mình bươn chải nuôi con ăn học. Và chỉ vì mẹn rượu, một chút nông nỗi mà họ đã mất cả tương lai mình.
Được nói lời sau cùng, Nhã - một học sinh xuất sắc 12 năm liền - nghẹn ngào: "Những hoài bão, ước mơ của bị cáo và người bạn đứng bên cạnh đây cũng như người đã c.hết giờ không còn. Bị cáo hối tiếc vì hành động nông nổi của mình. Xin gia đình Phúc và cha mẹ tha lỗi cho con...".
Theo Dân Trí