Giấu chồng về quê thăm mẹ chồng, tôi bủn rủn biết tại sao anh vô sinh 4 năm không khỏi
Mới đây mẹ chồng bị ốm mà tôi lại chẳng biết gì. Mãi đến khi cô em họ phía nhà chồng tình cờ tiết lộ thì tôi mới hay.
Vợ chồng tôi lấy nhau 4 năm rồi nhưng buồn thay chúng tôi vẫn chưa sinh được con. Lỗi ở chồng, còn sức khỏe của tôi hoàn toàn bình thường. Có lẽ biết tôi phải chịu thiệt thòi nên những năm qua chồng đối xử với tôi tốt lắm.
Bình thường anh không bắt tôi phải về quê nội, lo tôi đi đường xa mệt nhọc, lo tôi không quen với cuộc sống ở quê, lại lo mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu khiến tôi phải phiền muộn. Các dịp lễ Tết anh cũng chẳng hề bắt tôi phải về quê nội như những người đàn ông khác, thậm chí anh còn chủ động theo tôi về ngoại ăn Tết.
Đáp lại, tôi cũng hết lòng cùng anh chạy chữa, luôn động viên chồng cố gắng rồi con sẽ đến bên chúng tôi. Tuy nhiên suốt 4 năm qua, dù chúng tôi tốn rất nhiều thời gian, công sức và tiền bạc điều trị mà vẫn chẳng có kết quả.
Tuy nhiên suốt 4 năm qua, dù chúng tôi tốn rất nhiều thời gian, công sức và tiền bạc điều trị mà vẫn chẳng có kết quả. (Ảnh minh họa)
Mới đây mẹ chồng bị ốm mà tôi lại chẳng biết gì. Mãi đến khi cô em họ phía nhà chồng tình cờ tiết lộ thì tôi mới hay. Đem chuyện hỏi chồng, anh bảo không muốn vợ lo lắng nên chẳng nói. Tôi muốn về thăm bà song chồng lập tức ngăn cản, giải thích bà ốm nhẹ thôi không có gì đáng ngại.
Lúc ấy tôi chẳng nghĩ ngợi gì, chỉ cho rằng chồng thương mình. Nhưng tôi cũng không thể quá vô tâm với mẹ chồng được, bởi vậy cuối tuần anh ra ngoài tôi đã lén gọi taxi về quê thăm mẹ chồng. Kế hoạch trong đầu tôi là đón mẹ chồng lên thành phố chăm sóc bà vài tháng để bà khỏe hẳn.
Vậy nhưng khi bước vào phòng khách, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng sững sờ, khiến tôi đánh rơi cả chiếc túi xách trên tay. Mẹ chồng đang chơi đùa với một đứa bé trai khoảng 7, 8 tuổi. Đứa bé ấy giống chồng tôi như đúc.
Video đang HOT
Nếu thằng bé là con cháu trong nhà, tại sao 4 năm qua tôi chưa một lần nghe ai đó nhắc về nó, chứ đừng nói là nhìn thấy. Rõ ràng cả nhà chồng đã cùng nhau giấu giếm tôi bí mật này.
Trước sự chất vấn gay gắt của tôi, không thể giữ kín được nữa, mẹ chồng đành phải thú nhận rằng đứa bé ấy chính là con riêng của chồng tôi, là đứa con mà anh với người yêu cũ sinh ra. Khi vợ chồng tôi kết hôn thì thằng bé đã được 4 tuổi.
Mẹ thằng bé đã mất trong một tai nạn khi nó chưa đầy 1 tuổi. Chị ấy mang thai nhưng họ quyết định sinh con xong mới tổ chức đám cưới. Ai ngờ đám cưới chưa diễn ra thì bất hạnh ập đến. Trong phút lâm chung, người phụ nữ đó đã bắt chồng tôi phải hứa rằng sau này dù có kết hôn thì anh cũng không được sinh thêm con nữa. Anh phải dành tất cả mọi thứ cho đứa con trai chung của họ.
Có lẽ việc anh không cho tôi về quê cũng vì lo sợ bí mật bại lộ chứ chẳng vì thương vợ. (Ảnh minh họa)
Hiển nhiên là chồng tôi đồng ý và đã giữ đúng lời hứa hẹn đó suốt 4 năm chung sống với tôi. Lúc này thì tôi cũng biết rõ anh không hề có bệnh gì cả, chỉ là cố tình không muốn sinh con với tôi mà thôi.
Chồng tôi không hề ngoại tình, chuyện thằng bé chỉ là quá khứ thậm chí còn là một quá khứ đau thương. Nhưng tôi cũng làm việc gì sai để khiến anh phải lừa dối vợ trong suốt những năm qua? Tại sao anh không thẳng thắn đưa thằng bé đến trước mặt tôi? Vì yêu anh chắc chắn tôi sẽ chấp nhận. Nhưng làm vậy thì anh sẽ không thể nói dối mình bị vô sinh, tôi đòi sinh thêm con anh chẳng có lý do nào thoái thác.
Có lẽ việc anh không cho tôi về quê cũng vì lo sợ bí mật bại lộ chứ chẳng vì thương vợ. Mỗi lần đi khám, chồng đều đi một mình, không cho tôi theo. Chắc chắn kết quả khám bệnh anh mang về cho tôi xem là giả hết.
Trở về thành phố vợ chồng tôi đã có cuộc nói chuyện nghiêm túc. Cuối cùng anh nhượng bộ rằng nếu tôi thực sự yêu anh thì hãy chờ cho đến khi thằng bé được 16 tuổi. Lúc đó chúng tôi sẽ sinh con, coi như anh không phụ lòng người cũ. Tôi năm nay 29 tuổi, thằng bé 8 tuổi, liệu tôi có nên chờ anh thêm 8 năm nữa hay không? Có đáng để tôi hi sinh đến mức 37 tuổi mới được làm mẹ không?
Dâu mới về quê bị thử thách, mẹ chồng tôi liền lên tiếng khiến cả họ ngượng chín mặt
Khi thấy tôi về quê, họ hàng nhà chồng liên tục làm khó dễ. May mắn tôi có mẹ chồng bảo vệ.
Tôi lấy chồng xong thì ổn định cuộc sống trên thành phố, bố mẹ chồng ở quê. Năm đầu làm dâu, tôi chưa phải nấu cỗ lần nào cho đến dịp giỗ ông nội của chồng vào tuần trước.
Hôm ấy, từ rất sớm, các con các cháu đã tụ tập đông đủ ở nhà bà để chuẩn bị công việc hậu cần. Dưới chồng tôi là các em còn nhỏ, đang đi học nên việc bếp núc chủ lực gồm mẹ chồng tôi và các bác, các cô phụ trách.
Vừa thấy tôi xuất hiện, chưa kịp chào hỏi, một bác gái đã lên tiếng: "A, nay có dâu mới đây rồi. Chúng mình lên nhà ngồi uống nước đi. Kệ cho cháu dâu thể hiện. Nay là sân khấu của cháu nhé. Các bác nhường cháu hết".
Nghe thấy vậy, các bác các cô cười ha hả rồi chẳng ai bảo ai, mọi người cùng nhau đứng dậy, bỏ lại tôi và mẹ chồng ở trong bếp.
Dù phải chuẩn bị hơn chục mâm cỗ nhưng vẫn không thể làm khó được tôi, bởi từ nhỏ tôi đã được mẹ dạy rất nghiêm khắc để thuần thục công việc"nữ công gia chánh". Nhìn tôi làm mọi việc nhanh nhẹn, thuần thục, các cô các bác chẳng "soi" được gì để chê cả.
Đến bữa, khi bưng mâm cơm lên, mọi người đều trầm trồ khen tôi đảm đang, tài giỏi. Nhìn mẹ chồng cười nói, chắc hẳn bà rất hãnh diện về tôi. Thế nhưng mọi chuyện bây giờ mới bắt đầu.
Khi vừa ngồi vào mâm cơm còn chưa ấm chỗ, một cô gắp thức ăn vào bát tôi rồi cười nói: "Tí cháu dâu thể hiện phần rửa bát nữa là hết ý nhỉ. Cỗ thì chúng ta chấm được điểm 9 rồi. Còn 1 điểm xem rửa bát có giỏi như lúc làm cỗ không nào?".
Tôi vẫn còn thấm mệt sau khi chuẩn bị hơn chục mâm cỗ, nghe bà cô nói thế thì chỉ biết ú ớ không nói lên lời. Thực sự không nghĩ họ hàng bên chồng lại quá đáng đến như vậy. Thử thách cháu dâu mới thì cũng đâu cần đến mức quá đáng thế chứ? Họ hàng thì đông mà bắt cháu dâu phục vụ từ nấu nướng đến dọn dẹp thì chắc tôi ngất mất. Bức xúc như thế nhưng vì muốn đẹp mặt chồng và bố mẹ chồng nên tôi cố nhịn trong lòng mà không nói ra.
Ảnh minh hoạ
Đúng lúc này, mẹ chồng tôi có lẽ cũng không giữ được bình tĩnh nữa mà lên tiếng: "Con dâu nhà tôi chứ có phải ôsin nhà các bác, các thím đâu. Nó hay dở thế nào thì chồng nó chịu chứ. Đến ngay cả tôi cũng không được yêu cầu nó thế này thế nọ. Nó sống cả đời với chồng nó chứ sống với các bác, các thím đâu mà phải thể hiện.
Ngày xưa các bà về cũng ngờ nghệch, chắc gì đã được như nó. Bao năm qua mình tôi âm thầm làm nên các thím, các bác cứ quen thói đi. Bây giờ đã lên chức bà hết rồi thì cũng chịu khó làm đi. Các bà cứ soi xét, dúi hết việc vào tay dâu con, chúng nó sợ, đánh tháo không dám lấy con các bà đấy.
Hơn chục mâm cỗ nay mẹ con tôi nấu rồi thì phần dọn nhường các bà. Chuyện trong họ thì mỗi người một chân một tay làm cùng nhau thì mới xong chứ. Ai cũng muốn người khác làm thay cho mình thì đến bao giờ?".
Nghe mẹ chồng tôi nói xong, ai nấy chỉ biết im re. Mọi người ngại quá nên sau đó đánh trống lảng sang chuyện khác để thay đổi không khí bữa cơm.
Ăn xong, mẹ tôi ra bàn ăn hoa quả, tỏ ý nhường phần dọn dẹp lại cho mọi người. Tôi cũng muốn lên ngồi cùng mẹ nhưng giữ chút thể diện cho các cô các bác nên cũng xúm vào dọn dẹp cùng. Chắc vì ngại mà bà cô khi nãy lên tiếng lại bảo tôi cứ nghỉ ngơi đi để mọi người làm cho.
Tôi nghĩ cũng đúng, dù sao thì tôi và mẹ chồng đã tự tay nấu hơn chục mâm cỗ. Giờ bằng đấy người rửa hơn chục mâm bát thì vẫn nhẹ nhàng chán. Thế là tôi lên ngồi cạnh mẹ chồng cùng ăn hoa quả, hai mẹ con nhìn nhau cười. Tôi rất cảm ơn mẹ vì đã lên tiếng bênh vực con dâu.
Biếu mẹ chồng 10 triệu, tôi không ngờ bị cả nhà chồng lên án và đòi từ mặt Tôi càng nghĩ càng tức. 10 triệu, họ còn muốn gì nữa? Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày...